Trạch Nhật Phi Thăng (Dịch)

Chương 242 - Chân Tướng Của Na Pháp 2

<> cũng nhắm thẳng tới phi thăng, chẳng qua hơi yếu hơn một chút.

Hứa Ứng khép <> lại nói: “Ngươi chỉ tu luyện thần thủy, không tu luyện chân hỏa?”

Đông Mai Thanh lắc đầu nói: “Chưa từng tu luyện.

Hứa Ứng đi tới đi lui xung quanh hắn, đột nhiên dừng bước hỏi: “Ngươi ở trong núi lửa?”

Đông Mai Thanh kinh ngạc nói: “Làm sao lão tổ biết được?”

“Nếu không ở trong núi lửa, ngươi đã chết từ lâu rồi.”

Hứa Ứng nói: “Đúng là Tam Muội thần thủy có thể cọ rửa tạp chất trong thân thể Nguyên Thần Kim Đan của ngươi, nhưng cũng ăn mòn nhà ngươi. Trong cơ thể ngươi lại không có Tam Muội chân hỏa để tăng cường hỏa tính, cho nên chỉ có thể ở trong núi lửa. Chỉ như thế thôi còn chưa đủ, chắc ngươi còn sử dụng linh đan diệu dược gì đó, phải có linh dược như thần tiên mới có thể ngăn cản Tam Muội thần thủy ăn mòn! Ngươi dùng cái gì?”

Đông Mai Thanh lắc đầu: “Ta chưa từng dùng thứ linh đan nào như thần tiên.”

Hứa Ứng kinh ngạc, suy nghĩ một chút rồi đột nhiên hai mắt sáng lên, cười nói: “Ngươi là na sư!”

Đông Mai Thanh đột nhiên biến sắc, vội vàng nhìn bốn phía xung quanh, thấy không có ai mới nói: “Lão tổ mắt sáng như đuốc, trong thời Vũ Đế Thiên Nhân Cảm Ứng đang lưu hành rộng rãi, tuy ta là luyện khí sĩ nhưng cũng không phải ngoại lệ, tu luyện một loại na pháp. Luyện khí sĩ không ưa na sư, tuy trong chúng ta cũng có người mở bí tàng, tu luyện na thuật, nhưng ai cũng rất cẩn thận.”

Hứa Ứng hờ hững nói: “Ta cũng mở bí tàng. Ngươi mở bí tàng Nê Hoàn?”

Đông Mai Thanh xưng phải.

“Chẳng trách, bí tàng Nê Hoàn có thể đánh cắp tiên dược, Tam Muội thần thủy ăn mòn thân thể ngươi, trong cơ thể ngươi lại ẩn chứa rất nhiều Trường Sinh tiên dược, cho nên ngươi mới sống được tới giờ.”

Hứa Ứng lại thấy khó hiểu, hỏi: “Sao ngươi không bị ăn thịt?”

Đông Mai Thanh không hiểu gì cả, Hứa Ứng tỉnh ngộ, vội vàng nói: “Ai truyền thụ cho ngươi tu luyện na pháp Nê Hoàn cung?”

Đông Mai Thanh nói: “Khi trục xuất bạch gia độc tôn na thuật, có rất nhiều công pháp liên quan tới lục bí được lưu truyền, có thể tùy ý học được. Sau này Thiên Nhân Cảm Ứng có sai lầm, người ta không chủ động truyền thụ công pháp lục bí nữa.’

Hứa Ứng nghi hoặc: “Thiên Nhân Cảm Ứng xuất hiện sai lầm? Sai lầm gì?’

Đông Mai Thanh nhớ lại quá khứ, nói: “Khi đó ta còn quá nhỏ tuổi, có tuyệt học gia truyền, tự luyện được nguyên khí, bèn học na pháp, mở bí tàng. Khi đó bí tàng của mọi người đều là tự mở, Thiên Nhân Cảm Ứng cũng lưu truyền rộng rãi, sau này số người cảm ứng càng ngày càng nhiều, chỉ thấy bầu trời vặn vẹo, mặt đất bay lượn trên trời.”

Ngoài mặt đất bay lượn trên trời, thậm chí có cả dòng sông dài vạn dặm cũng bay lên trên trời.

Đứng trên chỗ cao, giơ tay ra là chạm được tới ngọn núi trên trời!

Nếu là luyện khí sĩ, tung người nhảy lên là nhảy vào biển cả trên trời!

Thiên Nhân Cảm Ứng khiến cho toàn bộ thế giới trở nên vặn vẹo. Trong ký ức của Đông Mai Thanh, có vực sâu khổng lồ bắt đầu thôn tính thiên địa và chúng sinh, hắn vẫn luôn trốn đông trốn tây, sống cuộc sống đao vong, lúc nào cũng hoảng sợ.

Cho tới khi thiên địa yên tĩnh trở lại, thế giới cũng đổi thay.

Quy mô của Thần Châu thu nhỏ hơn trước, Nguyên Thú đại lục cũng bé nhỏ hơn không biết bao nhiêu lần, mà ngoài hắn ra, không biết từ lúc nào, những luyện khí sĩ đã biến mất không còn tăm hơi.

Những cường giả kia cứ thế bốc hơi khỏi nhân gian, thế giới cũng hoàn toàn thay đổi, trở nên cực kỳ lạ lẫm.

Dần dà, luyện khí sĩ tuyệt tịch, na pháp dần hưng thịnh.

Hứa Ứng nghe hắn kể xong mọi chuyện, không khỏi chìm vào trầm tư. Theo như những gì Đông Mai Thanh gặp phải, trong thời Đại Hán Vũ Đế, na pháp được lưu truyền là na pháp chân chính, có thể lấy trộm tiên dược!

Cũng trong <> mà Chu Tề Vân nhận được, khúc dạo đầu có nói: “Lấy khí Nê Hoàn cung, câu được thần tiên dược!”

Khi đó na pháp lấy trộm tiên dược, cũng có thể luyện hóa tiên dược. Đông Mai Thanh dựa vào na pháp chân chính đó sống sót tới bây giờ, không bị Tam Muội thần thủy ăn mòn đến chết.

Nhưng vì sao na pháp chân chính được lưu truyền trong thời kỳ đó lại theo những luyện khí sĩ kia, đồng thời biến mất?

Vì sao na pháp lưu truyền tới giờ lại thành cạm bẫy ăn thịt người?

“Rốt cuộc Thiên Nhân Cảm Ứng xảy ra vấn đề gì?” Hứa Ứng ngẩng đầu lên nhìn bầu trời, không thể hiểu nổi.

Trong thời thượng cổ, Thiên Nhân Cảm Ứng lưu hành, chắc chắn sẽ rất cuồng nhiệt, nhưng có quá ít ghi chép về thời đại đó, cứ như lịch sử bị người ta cố tình xóa bỏ, không muốn đời sau biết được.

Hứa Ứng ghi lại pháp môn tu luyện Tam Muội thần thủy trong <>, lại sửa chữa mấy chỗ sai lầm trong công pháp, tiện thể học luôn Tam Muội thần thủy.

Y trả lại Ngũ Đăng Thần Thủy Dẫn cho Đông Mai Thanh, nói: “Ngươi truyền thụ bản giải mã sửa chữa Tam Muội thần thủy và Tam Muội chân hỏa cho mọi người, bảo các luyện khí sĩ tu luyện chăm chỉ. Ai đã luyện thành Kim Đan Nguyên Thần thì dùng pháp môn thủy hỏa giao luyện, tôi luyện lại tạp chất trong Kim Đan và Nguyên Thần, như vậy mới có thể tiến bộ! Ngoài ra, ngươi ghi lại na pháp của mình để ta xem thử.”

Đông Mai Thanh cực kỳ vui mừng, vội vàng cáo từ.

Ngoan Thất đưa mắt nhìn theo hắn rời khỏi, không khỏi cảm khái: “A Ứng, người này chắc cũng có tài hoa ngút trời? Chỉ dựa vào một công pháp không trọn vẹn và một môn na pháp mà có thể tu luyện tới phi thăng. Nhân vật như vậy nếu sống trong thời luyện khí sĩ thượng cổ, chắc chắn sẽ phi thăng được!”

Quả chuông cũng khải khái nói: “Đáng tiếc, Đông Mai Thanh sinh ra trong thời mạt pháp của luyện khí sĩ, bỏ phỉ tài hoa. Ngoài ra, hắn đi lầm đường, chỉ mở bí tàng Nê Hoàn, không mở lục bí còn lại. Đời này không thể đăng lâm tuyệt đỉnh!”

Vài ngày sau, Đông Mai Thanh đưa bản viết tay na pháp Nê Hoàn cung của mình đến. Hứa Ứng đọc kỹ lưỡng một lượt, quả nhiên trong công pháp này có pháp môn luyện hóa tiên dược Trường Sinh, biến tiên dược Trường Sinh thành hoạt tính của bản thân, kéo dài tuổi thọ!

Mà ngược lại <> chỉ giảng giải làm sao câu lấy tiên dược chứ không có nội dung luyện hóa.

“Chu Tề Vân chết oan chết uổng, nếu hắn luyện hóa tiên dược Trường Sinh, tuổi thọ đã rất dài, không cần phải vội vã phi thăng như vậy. Nếu hắn sống lâu hơn mấy năm, có thể thong thả bố trí, đến lúc đó hắn và chủ nhân Nê Hoàn cung ai chết trong tay ai cũng khó nói.” Hứa Ứng thầm nghĩ.

Mấy ngày này, luyện khí sĩ không ngừng tới nhà bái kiến, dâng lên công pháp mật tịch mà mình coi như bảo bối, mời Hứa Ứng giải thích giúp, còn có một số tàn thiên cổ xưa, chỉ lác đác vài chữ. Tu bổ loại công pháp mật tịch đó cũng là chuyện khó đối với Hứa Ứng.

Y bỏ mấy canh giờ mới tu bổ được một môn tàn thiên.

Tuy rất vất vả nhưng thu hoạch của Hứa Ứng cũng khá nhiều, học được các pháp môn thần thông của luyện khí sĩ. Lúc trước y chỉ biết một chút na thuật, bây giờ có thể thi triển đủ loại thần thông pháp thuật!

Càng quan trọng hơn nữa là hiện tại y đã bổ sung pháp môn thiếu hụt trong Nê Hoàn Ẩn Cảnh Trường Sinh quyết, có thể luyện hóa tiên được Trường Sinh, tu vi tăng tiến nhanh chóng, thân thể và hồn phách cũng càng lúc càng mạnh mẽ!

Bình Luận (0)
Comment