Trạch Nhật Phi Thăng (Dịch)

Chương 27 - Khiêu Khích Quan Phủ 1

Thành Hoàng Tiết Linh Phủ và Chu Nhất Hàng đều hừ lạnh một tiếng, khí tức siết chặt, vây khốn Hứa Ứng càng chặt chẽ hơn.

Khí thế của hai người càng ngày càng mạnh, đối chọi gay gắt.

Thành Hoàng Tiết Linh Phủ ánh mắt lấp lóe, cười nói: “Chu lão gia, người quang minh chính đại không nói những lời mờ ám, Chu gia muốn lấy được hắn, chẳng lẽ là vì chuyện hắn chú giải đạo dẫn công?”

Chu Nhất Hàng nhướn mày, mặt đất dưới chân đột nhiên nứt ra lách cách, bị khí thế của hắn ép tới mức lớp đá xanh vỡ tan. Lão cười ha hả nói: “Xem ra tin tức của Thành Hoàng cũng rất nhanh nhạy. Không sai, Hứa Ứng giết Tưởng viên ngoại, giết mấy tên thần linh, ta không quan tâm. Thế nhưng hắn có thể chú giải đạo dẫn công, chuyện này lão hủ không thể không quản. Thành Hoàng tự mình ra tay, chẳng lẽ Âm Đình cũng có hứng thú với Hứa Ứng?”

Khí thế của bọn họ khiến đám người bốn phía xung quanh vội vàng thối lui, rời xa gian miếu thờ trong trấn.

Thậm chí cả Hoàng Tam Đa Hoàng viên ngoại vừa trở thành thần linh cũng vội vàng nhảy xuống điện thờ, trốn tới sau miếu.

Thành Hoàng Tiết Linh Phủ cười ha hả, áo bào không gió vẫn bay qua lại phất phới, nói: “Chu gia các ngươi đào bới động phủ thượng cổ,thăm dò ảo diệu thời thượng cổ, Âm Đình đều thấy, có gì mà không biết? Thật không dám giấu giếm, những năm qua Âm Đình cũng nhận được nhiều bí ẩn thượng cổ, cần có người phá giải!”

Thần uy của hắn lan tỏa, khí hương hỏa ngưng tụ sau lưng, tạo thành một điện thờ khổng lồ, thần uy càng ngày càng mạnh!

Giọng nói thần bí lại vang lên trong đầu Hứa Ứng, nói: “Nếu ta không bị thương, một chút khí tức thôi cũng có thể xử lý bọn chúng, chẳng qua bây giờ ta đang bị thương. Nhưng ngươi cũng không cần lo lắng, theo lời chúng thì ngươi rất quan trọng. Nếu vậy cứ để bọn chúng bắt ngươi trước đã, chỉ cần mấy ngày thôi là ta có thể mượn khí huyết của ngươi khôi phục được kha khá rồi, cho dù chỉ thi triển được một chút thủ đoạn thôi cũng đủ diệt trừ bọn chúng!”

Hứa Ứng nghe vậy được cổ vũ nhiều, trong lòng lại hơi nghi hoặc: “Mượn khí huyết của ta khôi phục? Chẳng lẽ vị tiền bối này là...”

Một luồng năng lực kỳ dị di chuyển trên người Chu Nhất Hàng, đối phó với thần uy càng lúc càng mạnh của Thành Hoàng, ánh mắt lấp lóe, khẽ mỉm cười nói: “Nhưng Chu gia ta không muốn chia sẻ bí ẩn thượng cổ với người khác. Nếu không thể chiếm được Hứa Ứng...”

Lão thở dài nói: “Thế thì Hứa Ứng, tốt nhất nên biến thành Hứa Ứng đã chết. Hồn phi phách tán, thần hồn đều diệt, đó mới là kết cục tốt nhất cho hắn.”

Thành Hoàng Tiết Linh Phủ mỉm cười nói: “Âm Đình cũng có ý này. Ngày hôm nay nếu ta không thể mang Hứa Ứng đi thì nhất định phải giết chết hắn, không thể để lại cho dương gian!”

Hứa Ứng biến sắc, rên lên một tiếng.

Trong đầu y, quả chuông lớn cũng kêu lên một tiếng, hiển nhiên mọi chuyện thay như vậy khiến quả chuông lớn cũng ngây ngốc.

“Có điều, Chu lão gia, có một thứ ta chiếm ưu thế.”

Thành Hoàng Tiết Linh Phủ cười ha hả nói: “Cho dù ngươi giết hắn cũng phải ra tay hai lần, hủy diệt hồn phách của hắn. Còn nếu cho ta cơ hội, ta không mang thân thể hắn đi, mang hồn phách hắn đi cũng được.”

Khí thế của Chu Nhất Hàng tăng lên tới đỉnh phong, cho dù Thành Hoàng tế ra điện thờ cũng không thể ngăn cản khí thế của lão. Chu Nhất Hàng thản nhiên nói: “Ngươi có thể yên tâm, nếu ta ra tay, chỉ một đòn thôi là thần hồn đều bị diệt sạch, chết tới mức không thể chết thêm!”

Hứa Ứng lại rên lên một tiếng.

Lúc này trên đường phố hoàn toàn không còn dấu chân ai, chỉ còn lại ba người bọn họ.

Tất cả những âm thanh kèn trống rộn rã lúc vừa rồi đã biến mất, đồ cúng, nguyên bảo và ngọn nến bị vứt đầy dưới đất.

Gió dần dần nổi lên, thổi bay tiền giấy, có con nghé đứng giữa gió cô đơn ụm bò một tiếng.

Đột nhiên, Thành Hoàng Tiết Linh Phủ ra tay trước!

Điện thờ do khí hương hỏa hóa thành ở sau lưng hắn tỏa ra hàng vạn ánh hào quang, tiếp đó hắn xoay tay làm ấn, điện thờ cũng bắn ra hàng vạn tiếng dân chúng tụng niệm, khiến người ta thần trí rối loạn, khó có thể ổn định tinh thần!

Đồng thời, trên người Thành Hoàng Tiết Linh Phủ cũng tỏa ra ánh sáng vàng rực, đó là Kim Thân của thần linh!

Thần linh hấp thu hương hỏa, trăm năm luyện thành pháp lực, ba trăm năm luyện thành Kim Thân. Thành Hoàng Tiết Linh Phủ hưởng thụ hương hỏa trăm năm, Kim Thân vững chắc hơn hẳn những kẻ khác!

Hắn xoay tay làm ấn, đánh ra tiếng sấm chấn động trời đất. Hứa Ứng nghe thấy tiếng sấm này, chỉ cảm thấy hồn phách chấn động, ngay sau đó lại chứng kiến bản thân bay lên!

Y nhìn xuống dưới, chỉ thấy một bản thân khác đang đứng yên tại chỗ, lúc này mới biết hồn phách của mình đã bị ấn quyết của Thành Hoàng chấn bay ra khỏi thân thể!

Không chỉ có vậy, nương theo trạng thái hồn phách, y còn chứng kiến những thứ mà mắt thường không thể thấy được, đó là từng ngọn lửa lơ lửng dưới chưởng ấn của Thành Hoàng Tiết Linh Phủ!

Những ngọn lửa dưới chưởng ấn của Thành Hoàng Tiết Linh Phủ khiến y có cảm giác như bị hủy diệt, cực kỳ khủng khiếp, đường như hồn phách chỉ cần dính một chút thôi cũng phải chịu đau đớn dày vò, thậm chí đốt cháy hồn phách, làm cho hồn phi phách tán!

Nhưng ấn quyết của Thành Hoàng Tiết Linh Phủ không phải nhắm vào Hứa Ứng mà là tấn công Chu Nhất Hàng. Hứa Ứng chỉ nghe tiếng sấm do chưởng ấn bắn ra mà bị chấn động tới mức hồn phách ly thể, có thể tưởng tượng Chu Nhất Hàng đối đầu trực diện với đòn tấn công này phải chịu áp lực lớn đến mức nào!

“Coong!”

Bên tai Hứa Ứng đột nhiên vang lên tiếng chuông, chỉ cảm thấy thân thể bản thân như hóa thành một vòng xoáy lớn hút linh hồn bản thân rơi xuống, ngay sau đó đã trở về trong thân thể.

Hứa Ứng vẫn chưa hết sợ hãi, đã thấy Chu Nhất Hàng đối mặt với ấn này mà vẫn khoanh tay như trước, dáng vẻ cực kỳ thong dong.

Khoảnh khắc tiếp theo, không ngờ dưới nách lão già này lại mọc ra hai cánh tay, xoay tay đón lấy ấn pháp của Thành Hoàng Tiết Linh Phủ, không ngờ lão lại định đối đầu trực diện với Tiết Linh Phủ đã tu thành Kim Thân!

Thành Hoàng tu thành Kim Thân, thực lực siêu phàm thoát tục, pháp lực hương hỏa hùng hồn, còn mạnh hơn thần linh khổng lồ mà Hứa Ứng từng gặp vô số lần, ấn pháp của hắn còn nhắm vào hồn phách, đâu dễ gì đón đỡ?

Nhưng ngay khoảnh khắc bàn tay của Chu Nhất Hàng giơ ra, không xương cốt trên người ngờ lão già mảnh khảnh này lại sinh trưởng, bắp thịt gồ lên khắp người, chỉ trong chớp mắt đã từ một ông lão gầy gò hóa thành người khổng lồ cao to gần bằng Thành Hoàng!

Thân thể của lão cũng đầy những cơ bắp, chẳng khác nào thần linh!

Con mắt Hứa Ứng như muốn lồi ra khỏi hốc, y vốn định nhân cơ hội Chu Nhất Hàng giao chiến với Thành Hoàng, quan sát chiêu thức của lão, đối chiếu với Nê Hoàn Ẩn Cảnh Luyện Khí Pháp mà mình lấy được từ tay Đinh Tuyền, tìm hiểu tuyệt học Chu gia.

Nhưng khi Chu Nhất Hàng ra tay lại hoàn toàn không giống Nê Hoàn Ẩn Cảnh Luyện Khí Pháp!

Một chút cũng không!

Đinh Tuyền là na sư mà Chu gia bồi dưỡng, đi theo huyện lệnh Chu Dương, thực lực cũng coi như bất phàm. Hứa Ứng vốn tưởng Nê Hoàn Ẩn Cảnh Luyện Khí Pháp mà Đinh Tuyền coi như bảo bối, thậm chí không ngại giết chết đồng liêu, cho dù không phải công pháp hiếm thấy thì cũng không quá kém.

Nhưng bây giờ nhìn lại, y vẫn nghĩ quá tốt cho Chu gia.

Nê Hoàn Ẩn Cảnh Luyện Khí Pháp, e rằng chỉ là công pháp mà Chu gia đưa cho hạ nhân tu luyện, thành viên thật sự của Chu gia sẽ tu luyện một bộ công pháp khác, hay thậm chí một hệ thống công pháp khác!

Những na sư tầng chót như Đinh Tuyền có bán mạng cũng chẳng được chân truyền!

Chỉ riêng pháp môn biến thân của Chu Nhất Hàng đã đủ sánh vai với Kim Thân của Thành Hoàng, thậm chí còn mạnh hơn!

Lại thêm bốn cánh tay, Chu Nhất Hàng chẳng khác nào thân thể thành thần!

Bình Luận (0)
Comment