Hứa Ứng và quả chuông đi theo ký ức của Kim Bất Di tới Triều Ca, thị giác của họ cũng là thị giác của Kim Bất Di, quan sát tòa thần thành cổ xưa này.
Triều Ca nguy nga tráng lệ, mang đầy kiến trúc hùng vĩ phong cách cổ xưa, tu sĩ nhân loại cường đại cao thâm, đây là một thần quốc trên lục địa, thần linh là luyện khí sĩ thờ cúng không phải thần linh thôn quê hiện giờ mà là Thiên thần của thế giới Thiên Đạo.
Luyện khí sĩ đi theo quân đội Đại Thương chinh chiến bốn phía, bình định những quốc gia khác trong Thần Châu, chinh chiến những bộ châu khác, bắt giữ tất cả mọi người về Triều Ca làm nô lệ.
Ngày lễ ngày tết, đại gia tộc sẽ giết cả ngàn nô lệ để tế lễ Thiên thần.
Khi đó vào ngày lễ, bầu trời sẽ thủng trăm ngàn lỗ, từng Thiên thần từ trên trời giáng xuống, đi tới nhân gian, thưởng thụ tế lễ.
Mỗi lần tới ngày lễ, bọn họ sẽ ăn thịt cả trăm vạn nô lệ.
Đại Thương cũng được các Thiên thần phù hộ, chinh chiến sát phạt, bình định Nguyên Thú thế giới.
Hứa Ứng công tử nhà phú thương ăn tiên thảo thông hiểu thiên địa quỷ thần, trở nên thông minh hơn nhiều, dường như phong ấn cũng nới lỏng một chút. Hứa Ứng công tử đi theo gia tộc buôn bán, thu mua rất nhiều tù binh nô lệ của tướng sĩ nơi tiền tuyến, đưa tới Triều Ca.
Y học được cách tu hành, tu vi càng ngày càng cường đại, Kim Bất Di đi theo y.
Tu vi của y đột nhiên tăng tiến, dường như một số ký ức thức tỉnh, có vẻ nhớ ra Kim Bất Di.
“Bất Di, chúng ta làm vậy có đúng không?”
Đôi lúc chủ nhân trẻ tuổi này lại thấy mơ hồ, hỏi Kim Bất Di: “Chúng ta tới đồ sát quốc gia khác, hiến tế Thiên thần, như vậy có đúng không?”
Y nói: “Ta thấy những nô lệ kia cũng là người như chúng ta, mà ngược lại Thiên thần mà chúng ta tế lễ lại không giống người. Vì sao phải giết những người trông giống như chúng ta để mua vui cho dị thần?”
Kim Bất Di không biết.
Tuy nó là dị thú Hồng Hoang, mang đầy hỏa lực thiêu cháy cả trời xanh, có thể phá hủy tất cả, nhưng nó cũng không biết thế nào là đúng sai.
Nó chỉ cảm thấy khi mới bắt đầu vào đời mình đã thấy gương mặt Hứa Ứng, thế thì Hứa Ứng là người thân thiết nhất của bản thân. Nó sẽ không để người thân yêu nhất bị thương, bị lừa gạt.
Chuyện mà thiếu niên A Ứng làm, chính là chuyện đúng.
Thiếu niên Hứa Ứng có rất nhiều nghi hoặc, có một lần hắn vén tóc của một cô bé bẩn thỉu, để lộ một gương mặt thanh tú. Nữ nô lệ này tên là Yến Bảo Nhi, là một cô bé dị tộc ở Nguyên Phong thế giới.
--- Đại Thương được Thiên thần trợ giúp, bình định Nguyên Thú thế giới, bắt đầu chinh chiến sang thế giới khác.
Thiếu niên A Ứng rơi vào bể tình, không khỏi siêu lòng trước nữ nô Yến Bảo Nhi.
“Ta nhớ được ngươi, dường như kiếp trước từng gặp.” Yến Bảo Nhi nói với y.
Thiếu niên A Ứng nói với cô bé: “Từ sau khi dùng tiên thảo, trong đầu ta thường xuyên hiện lên những hình ảnh cổ xưa, trong đó luôn có bóng dáng nàng.”
Thế nhưng địa vị của họ chênh lệch quá xa, cho dù thiếu niên A Ứng cho Yến Bảo Nhi thân phận tự do, y cũng không thể cưới cô bé này.
Huống chi, y còn không có quyền lực ban cho Yến Bảo Nhi tự do.
Tướng sĩ Đại Thương chinh chiến chém giết, bắt được nô lệ, chỉ có Thương Đế đại diện cho Thiên quyền mới có quyền lực đặc xá.
Tới năm nọ, ngày tế lễ mùa đông, thiếu niên A Ứng tận mắt thấy người mình yêu bị bắt giữ, đưa lên đàn tế lễ Thiên thần, đem hiến tế cho Thiên thần.
Thiếu niên A Ứng nổi điên.
Y giết lên đại điển tế lễ quan trọng nhất trong năm, giết tới đại lễ tế trời, nghênh chiến những Tư tế cường đại được Thiên thần phù hộ.
Kim Bất Di lao tới, ra tay với đám Tư tế xuất thủ với thiếu niên, thiêu chết rất nhiều người.
“A Ứng, bất luận ngươi làm gì, ta cũng sẽ theo ngươi.”
Kim Bất Di chở Hứa Ứng và Yến Bảo Nhi giết xuyên Triều Ca, chạy trốn bán sống bán chết, phía sau là thiết kỵ của Đại Thương đạp nát bầu trời, đuổi theo truy sát bọn họ.
Thiên thần trên thế giới Thiên Đạo cũng nổi giận, lại có phàm nhân dám to gan cướp đoạt vật tế của họ, thế này là không để Thiên điều vào mắt, vô pháp vô thiên, tuyệt đối không thể tha thứ!
Thiên hạ to lớn nhưng không có chỗ do họ dung thân!
Kim Bất Di bảo vệ cặp uyên ương trốn đông trốn tây, trải qua vô số trận chém giết.
Thần điểu này từ từ trưởng thành, càng ngày càng cường đại mà thực lực của Hứa Ứng và Yến Bảo Nhi cũng càng lúc càng mạnh, thiếu niên thiếu nữ không ngừng phát triển trong chiến đấu, tình cảm cũng càng ngày càng sâu đậm.
Nhưng Kim Bất Di vẫn là một phần trong gia đình nhỏ của họ, còn là phần quan trọng nhất.
“Chúng ta sẽ không quên không bỏ, cho dù là kiếp sau, kiếp sau nữa vẫn sẽ đoàn tụ.” Bọn họ nói với nhau.
Nhưng sự trả thù của Thiên thần và Đại Thương mãnh liệt ngoài dự đoán của họ, đợt truy sát đó kéo dài mấy trăm năm, giết từ Thần Châu tới các bộ châu khác, từ Nguyên Thú thế giới giết tới thế giới khác.
Thiên thần không tiếc mình giáng lâm, kiên quyết diệt trừ đôi uyên ương dám chống lại Thiên mệnh, xúc phạm Thiên điều.
Hứa Ứng và quả chuông theo ký ức của Kim Bất Di trải qua thời gian dãi dẵng, quãng thời gian đó khiến Hứa Ứng và quả chuông cực kỳ chấn động.
Ký ức của Kim Bất Di bắt đầu có thiếu sót, đó là thần điểu cổ xưa không gì sánh được đã cao tuổi, trí nhớ đang biến mất.
Những ký ức biến mất này như hỗn độn, rơi vào đó sẽ bị đồng hóa thành hỗn độn, quên đi tất cả.
Lại như một mê cung, lặp đi lặp lại, không tìm được đường ra ngoài.
Hứa Ứng và quả chuông gặp phải từng đợt ký ức tiêu biến, quả chuông liều mạng bảo vệ Hứa Ứng, chạy khỏi từng trận tiêu biến đó.
Những ký ức này rất quan trọng với Kim Bất Di, nhưng nó đã quá già cả, già tới mức không cách nào nhớ được những chuyện xa xưa.
Quả chuông không khỏi nhìn sang phía Hứa Ứng, nó không biết sau khi Hứa Ứng chứng kiến ký ức của Kim Bất Di sẽ có cảm tưởng như thế nào.
Trong con sông ký ức của Kim Bất Di, bước chân của Hứa Ứng chậm lại.
Y nghiêm túc quan sát đoạn ký ức của Kim Bất Di.
Đoạn ký ức này cực kỳ quan trọng, cực kỳ sâu sắc, vì vậy cho dù là hiện tại, Kim Bất Di vẫn giữ được nó không hoàn toàn biến mất.
Lúc này, thiếu niên A Ứng và Yến Bảo Nhi đã trưởng thành tới mức là luyện khí sĩ cường đại nhất trong thời đại đó. Bọn họ cùng một con Kim Ô hừng hực chiến hỏa, cùng nhau vượt qua dòng sông năm tháng, đối phó với Thiên thần, không hề rơi xuống hạ phong.
Bọn họ trốn khỏi từng đợt truy sát, thậm chí quyết chiến với Thiên thần và Tư tế cấp cao nhất của Đại thương.
Thậm chí họ từng tới cướp thuyền chở nô lệ của Đại Thương, dẫn theo những nô lệ phản kháng lại ách thống trị của Thiên thần.
Nhưng Yến Bảo Nhi từ từ già đi.
Cô trải qua cuộc đời của luyện khí sĩ, dài tới bốn ngàn năm tháng. Khi đó mái tóc thiếu nữ đã trắng xóa, không còn dung nhan kiều diễm năm xưa.
A Ứng vẫn là thiếu niên.
Yến Bảo Nhi từng là thiếu nữ, giờ đã đi tới điểm cuối của sinh mệnh, thời khắc hấp hối, ý thức của cô dần dần mơ hồ.