Trạch Nhật Phi Thăng (Dịch)

Chương 342 - Gặp Lại Muộn 1

Hứa Ứng lấy từ trong miệng Ngoan Thất ra một tấm gương đồng cao cỡ một người, cười nói: “Thật tình cờ, ta có pháp thuật có thể quan sát xem ai âm thầm nhìn trộm ngươi. Lý đạo hữu, mời xem.’

Lý Tiêu Khách nhìn vào gương đồng, chỉ thấy trong gương không có ai khác, chỉ có bản thân.

Hắn quan sát dung mạo mình, đột nhiên biến sắc, vội vàng giơ tay lên sờ lông mày.

Không biết từ lúc nào, lông mày bên trái của hắn đã bị cạo mất!

“Xuất thủ!” Hứa Ứng quát.

Thanh Bích tiên tử không cần nghĩ ngợi lập tức ra tay, phát động Hồ Thiên Vấn Tiên kinh tới cực hạn, giơ tay chụp nhẹ, tước đoạt rất nhiều động thiên sau lưng Lý Tiêu Khách!

Những động thiên này là Lý Tiêu Khách tước đoạt từ thân thể của các na tiên, cấy ghép lên người mình, tiên dược thì tăng cường tuổi thọ, động thiên thì giúp hắn luyện hóa tiên dược.

Bí tàng tốt nhất chính là na tiên cả đời chỉ mở một loại bí tàng, tu luyện một loại na pháp, tăng cường loại na pháp này tới cực hạn!

Có vậy mới có thể phát huy toàn bộ uy lực của bí tàng này.

Lý Tiêu Khách cấy ghép loại bí tàng như vậy.

Ví dụ như một trong những thế gia cổ xưa là Nguyên gia, các đời lão tổ Nguyên gia đều cống hiến bí tàng Hoàng Đình cho hắn, tăng cường thần thức của hắn.

Ví dụ như thế gia mới nổi Thạch gia, là thế gia được hắn bồi dưỡng, cung cấp bí tàng Dũng Tuyền cho hắn, chỉ tiếc là hai người Thạch Mạt Lặc và Thạch Kính Đường nhận được truyền thừa bí tàng Dũng Tuyền đều táng thân trong tay Hứa Ứng.

Giờ phút này, từng tòa động thiên nhanh chóng cách xa Lý Tiêu Khách, khiến tu vi của hắn giảm sút kịch liệt.

“Các ngươi chết chắc rồi!”

Lý Tiêu Khách vừa sợ vừa giận, thần thức đáng sợ không gì sánh được phun trào, chỉ trong chớp mắt đã tồn tưởng thành một quả chuông lớn, hình thái giống hệt như Tiêu Dao chung, nhưng so với Tiêu Dao chung thì vạn vật vạn loại trên chuông có rất nhiều phù văn không rõ ý nghĩa!

Những phù văn không rõ ý nghĩa này chính là đạo tượng của na thuật lục bí!

Hắn có thể truyền na pháp cho các thế gia, đương nhiên cũng tinh thông na thuật lục bí.

Cùng lúc đó, hắn lại phát động hoạt tính Nê Hoàn, khiến lông mày bị cạo của mình mọc ra.

“Đợi đã, rốt cuộc lông mày bên trái của ta có bao nhiêu cái? Có phải nhiều hơn bên phải mấy cọng không?”

Hắn đột nhiên nghĩ tới chuyện này nhưng lập tức cắn chặt răng: “Mặc kệ nó, đợi sau khi giết chết bọn chúng rồi đếm kỹ càng!”

“Coong~~”

Thần thông của hắn bộc phát, đạo tượng vạn vật vạn loại hiển hiện, mang theo na thuật lục bí đánh thẳng về phía đám người!

Thanh Bích biến sắc, hất ống tay áo một cái, cuốn theo cả Hứa Ứng, Ngoan Thất và Tiết Doanh An, thân hình lóe lên, nhanh chóng bỏ chạy!

Hồ Thiên Vấn Tiên kinh của cô thần diệu vô biên, ngay khoảnh khắc sau đã xuất hiện sau lưng Lý Tiêu Khách, ống tay áo hất ra, đưa Hứa Ứng, Ngoan Thất và Tiết Doanh An tới chỗ xa.

Tiếng chuông khủng khiếp phá hủy mọi thứ dọc đường, căn miếu cổ lập tức tan thành tro bụi, chỉ còn cánh cửa có phù văn tiên đạo đứng đó.

Phù văn tiên đạo trên tấm biển sáng tối chập chờn nhưng hai phù văn tiên đạo vẫn khá hoàn chỉnh.

Phía sau cửa, tế đàn biến mất không còn tăm hơi, dưới đất còn một cái giếng sâu, xiềng xích trong giếng đã gãy mất bảy tám sợi.

Hứa Ứng bị lực lượng của Thanh Bích tiên tử hất đi, thân thể không khống chế được bay về phía sau. Từ xa nhìn lại, chỉ thấy thiếu nữ đứng trên cỗ quan tài màu đen, ống tay áo bay phất hới, phát huy Hồ Thiên Vấn Tiên kinh tới cực hạn!

Quanh người cô như có một thế giới dạng hồ lô, Nguyên Thần nhảy ra khỏi thế giới, ở bên ngoài thế giới, thân hình Thanh Bích ở trong thế giới đó.

“Lý Tiêu Khách, ngươi đi vào tà ma ngoại đạo rồi, ta sẽ cho ngươi biết thế nào là luyện khí chân tu!”

Bàn tay cô đánh về phía trước, chưởng ấn biến mất, ngay khoảnh khắc sau bầu trời rung chuyển, một cánh tay ngọc xuyên thủng bầu trời ập tới, mang theo uy năng vô tận, đè xuống Lý Tiêu Khách bên dưới!

Bàn tay ngọc đó có kích thước khổng lồ tới khó mà tưởng tượng, ẩn chứa uy năng mạnh mẽ vô địch, chống lại Lý Tiêu Khách đã đặt chân vào lĩnh vực lục tiên mà không hề rơi xuống hạ phong!

Hứa Ứng trợn mắt há hốc mồm, lần đầu tiên cảm thấy hoài nghi về con đường khí na kiêm tu: “Khí na kiêm tu có thật là con đường đúng đắn không?”

Y vẫn cho rằng luyện khí là con đường nhất định sẽ xuống dốc, luyện khí sĩ có mạnh hơn nữa cũng không thể chống lại luyện khí sĩ mới triển khai toàn bộ lục bí khí na kiêm tu.

Y cực kỳ tin tưởng vào chuyện này.

Nhưng không ngờ Thanh Bích lại dùng chiến lực thực tế nói cho y biết, có lẽ chưa hẳn!

Thiếu nữ trong quan tài này cường đại tới mức vượt ngoài hiểu biết của Hứa Ứng về luyện khí sĩ. Pháp lực, thần thức, hoạt tính, lực lượng, hồn phách Nguyên Thần, âm dương nhị khí của cô đều không đạt tới lĩnh vực tiên nhân, nhưng cô lại có thể giao đấu chính diện với Lý Tiêu Khách đã đạt tới sáu loại lĩnh vực tiên nhân!

Lý Tiêu Khách phát động thần thông hình chuông, điều khiển động thiên lớn lớn nhỏ nhỏ chống lại Thanh Bích.

Thanh Bích giơ hai tay, mười ngón tay biến hóa ngàn vạn, đủ loại ấn pháp công kích như mưa rơi, cứ như có một người khổng lồ vô song từ trên tầng trời thi triển các loại ấn pháp đánh từ trên xuống, tấn công Lý Tiêu Khách!

Mỗi đòn tấn công từ trên bầu trời đều cực kỳ nặng nề, uy lực hết sức đáng sợ, có thể sánh ngang với Lý Tiêu Khách khi vận dụng các đại bí tàng thi triển đại thần thông!

“Hồ Thiên, Hồ Thiên, hóa ra là thế!”

Sau lưng Hứa Ứng hiện lên lục đại bí tàng, hai mươi mốt miệng động thiên, ổn định thân hình, ngẩng đầu nhìn lên, ánh mắt nhấp nháy: “Thanh Bích thi triển công pháp này, lập vùng thiên địa này chính là thiên địa trong hồ lô. Nguyên Thần độc lập ngoài thiên địa hồ lô, tương đương với thế giới bên ngoài. Loại công pháp này còn tinh diệu hơn Thái Âm Nguyên Dục công, vì sao lại tên là Vấn Tiên kinh?”

<> mang ý nghĩa là hỏi đạo thành tiên, dùng đạo của mình chứng thực với tiên nhân như thế nào mới có thể thành tiên.

Hồ Thiên Vấn Tiên kinh chính là dùng môn công pháp này xác minh tiên đạo, có thể thấy người khai sáng ra môn công pháp này cũng không chắc chắn có thể thành tiên.

Lý Tiêu Khách hét dài một tiếng, đột nhiên Bát Diệt Hán kiếm xé gió bay tới, kiếm quang khẽ động, chỉ trong chớp mắt mà kiếm khí đã đầy trời, bao phủ khắp nơi, đánh về phía Thanh Bích!

Hắn được tôn là Chung Kiếm Song Tuyệt, giờ thi triển Hán kiếm, kiếm khí hùng hồn cường đại, thậm chí còn hơn cả thần thông hình chuông vừa rồi!

Thanh Hán kiếm này là một bảo bối trấn giáo khác của Cửu Long sơn, lực công kích chưởng môn, nằm trong tay Lý Tiêu Khách thì uy lực càng khó tin!

Thanh Bích liên tục phát động thần thông, kiếm khí đầy trời biến mất.

Cô đang định trả lại thần thông này cho Lý Tiêu Khách thì đột nhiên biến sắc, thân hình biến mất tại chỗ.

Không ngờ ngàn vạn kiếm khí lại bộc phát ngay ở nơi cô biến mất, kiếm khí rực rỡ sánh ngang với ánh sáng của hàng ngàn vầng thái dương, nuốt trọn nơi đó!

Thân hình Thanh Bích xuất hiện, bắp chân xuất hiện một vết máu.

Pháp lực của Lý Tiêu Khách quá mạnh, vừa rồi cô định di chuyển kiếm khí nhưng lại phát hiện mình không thể khống chế nổi, suýt nữa táng thân trong kiếm khí.

Cô vội vàng né tránh nhưng vẫn trúng một kiếm.

Con Thiên long kia bay tới, kêu lên: “Thanh Bích, chúng ta tạm thời buông bỏ tranh chấp khi xưa, hắn có pháp bảo, ngươi không có, ngươi tế ta lên đi!”

Thanh Bích nghe vậy không cần nghĩ lợi lập tức tế Thiên long kia lên.

Thiên long biến mất.

Ngay khoảnh khắc sau, ngoài tầng trời có một con cự long thò cái đầu khổng lồ xuống, chui vào vùng thiên địa này, mọi cử động của nó đều khiến vô số sấm sét bộc phát.

Thiên long ngâm dài, âm thanh đinh tai nhức óc, tấn công về phía Lý Tiêu Khách.

Lý Tiêu Khách phát động Bát Diện Hán kiếm, uy lực kiếm đạo càng ngày càng mạnh, nhưng Thiên long kia chống chọi lại kiếm khí của hắn, đánh thẳng tới, nâng móng sắc lên đập thẳng xuống!

Lý Tiêu Khách tồn tưởng Tiêu Dao chung, ngăn cản đòn này, bị đánh bay ngược trở lại.

Thiên long kia vẫy đuôi, coong một tiếng, phá vỡ quả chuông mà hắn tồn tưởng ra.

Thần thông hình chuông vừa bị phá, phía sau hắn lại có hơn mười tòa động thiên bị Thanh Bích tước đoạt!

Lý Tiêu Khách kinh hãi khó tả, liên tục triệu hồi Tiêu Dao chung, nhưng Tiêu Dao chung nơi xa xôi lại không một tiếng động: “Quả chuông thối tha, ngay cả ngươi cũng phản bội ta!”

Thiên long vui mừng, cười nói: “Tiêu Dao chung của ngươi đã bị Thanh Bích tiên tử phá hủy rồi. Ngươi được tôn là Chung Kiếm Song Tuyệt, bây giờ không có chuông, kiếm lại không thể làm gì được ta, chỉ có thể chịu đòn thôi!’

Dưới trảo của hắn, thân thể như tiên nhân của Lý Tiêu Khách lập tức xuất hiện ba vết thương, suýt nữa chặt đứt người hắn.

Nhưng ngay khoảnh khắc sau miệng vết thương trên người hắn đã khỏi hẳn.

Hắn có tới mấy chục động thiên Nê Hoàn, hoạt tính thân thể thậm chí còn cường đại hơn Chu Tề Vân năm xưa, vết thương vừa rách đã tự lành!

Thiên long ra sức lao tới, cười nói: “Ngươi có bao nhiêu động thiên để mất đây? Không có những động thiên này, ngươi không phải đối thủ của hai chúng ta!”

Lý Tiêu Khách tế Hán kiếm lên, kiếm quang đan xen như điện nhưng từ đầu tới cuối không cách nào phá được lân phiến của Thiên long, còn thần thông hình chuông của hắn vừa bị phá là Thanh Bích lập tranh thủ thời cơ, tước đoạt vài chục động thiên của hắn!

Đột nhiên Lý Tiêu Khách dốc toàn lực triệu hoán, quát: “Chuông của ta ở đâu?”

Bên cạnh Hứa Ứng, quả chuông Ngoan Thất và Tiết Doanh An đang đứng xa xa quan sát, đột nhiên quả chuông kinh hãi hét lên: “A Ứng, hình như ta sắp làm phản rồi.”

Bình Luận (0)
Comment