Thanh Loan nghe vậy cái hiểu cái không.
Hứa Ứng nghe xong đã hiểu, hai mắt sáng lên nói: “Trong suy nghĩ của thế nhân, sáu vị na tổ là khởi nguồn của na pháp, lại nắm giữ Bỉ Ngạn lục bí, có được tiên dược bất tử. Chắc Từ Phúc định đánh bại lục đại na tổ ngay trước mặt các đại thế gia đại môn phái, thậm chí trước mặt Chu Thiên tử Tổ Long, dùng điều này để chứng minh luyện khí mới là chính thống, vãn hồi lòng tin của thế nhân đối với luyện khí!”
Phượng Dao gật đầu; “Có lẽ hắn muốn đánh bại tất cả mọi người, bao gồm cả khách câu cá!”
Cô không biết nhiều về khách câu cá, dù sao Phượng Dao cũng không trải qua quãng lịch sử âm u hỗn loạn của Thần Châu, vì vậy nhắc tới khách câu cá là cảm thấy khó chịu.
“Hắn dùng thân phận luyện khí sĩ thuần khiết đánh bại lục đại na tổ, đánh bại tất cả những kẻ na khí kiêm tu, qua đó vãn hồi lòng tin của thế nhân về luyện khí. Đối với loại người cố chấp như hắn, đây đúng là cơ hội tốt nhất.” Phượng Dao suy đoán.
Hứa Ứng nghe vậy cũng cảm thấy có lý.
Nhưng không biết vì sao, y cứ cảm thấy mục đích của Từ Phúc không chỉ có vậy.
“Từ Phúc triệu hồi Ôn thần trong Trúc Độ quốc, tạo ra giết chóc khiến Nại Hà đổi đường. Hắn dùng cách này làm cho cõi âm và dương gian va chạm, khiến cho cõi âm xâm lấn, vực Thương Ngô tái hiện thế gian.”
Hắn nhìn về phía vực Thương Ngô bên dưới, trong lòng thầm nhủ: “Sau đó hắn tìm kẻ cắt rau hẹ như Lý Tiêu Khách, để bọn họ trả lại cho thế giới Nguyên Thú thiên địa sông núi đã phong ấn, vì vậy rất nhiều núi non trở về Thần Châu. Trong vực Thương Ngô, thiên địa bị thôn tính cũng dồn dập xuất hiện trở lại, các thế lực của đại môn phái cũng lặng lẽ khôi phục.”
Sau đó Côn Lôn hiện thế, lan truyền tin tức lục đại na tổ và Côn Lôn sơn có tiên dược, có thể thể giúp người ta phi thăng.
“Trong thời gian này, còn có Tổ Long phục sinh, Chu Thiên tử trở về từ Bỉ Ngạn. Từ Phúc như một sợi dây xâu chuỗi những sự tình và con người này lại.”
Hứa Ứng thầm nhủ trong lòng: “Nếu ta là hắn... không đúng, phải nói nếu hắn là ta, ta sẽ làm thế nào?”
Một người bắt chước ta, chắc chắn trong chuyện này cũng sẽ bắt chước ta!
Hứa Ứng cúi đầu, bước đi, hạ giọng nói: “Chỉ chiến thắng lục đại na tổ, đánh bại từng kẻ câu cá, đánh bại luyện khí sĩ na khí kiêm tu, đánh bại bất tử dân Côn Lôn, không đủ chứng minh sự ưu việt của luyện khí sĩ. Ta, Ứng gia phải làm như thế nào mới có thể phá hủy lòng tin của mọi người trong thiên hạ đối với na pháp?”
Y ngẩng đầu lên: “Như vậy, ta sẽ làm thế nào?”
Phượng Dao và Thanh Loan trở về ruộng lúa, Phượng Dao ngồi dưới cây lúa, nói với Hứa Ứng và Thanh Loan: “Mặc kệ tên Từ Phúc kia có tính toán gì đi. Thân là bất tử dân, phải có nơi nào đó cho mình sống yên ổn, không thể nay đây mai đó tiếp được.’
Thanh Loan thầm giật mình: “Tiểu thư định trở về Côn Lôn, cắm rễ trong Côn Lôn? Thiên đạo còn đang đuổi giết chúng ta, mấy ngàn năm qua chưa bao ngừng lại! Nếu chúng ta ở lại Côn Lôn sẽ là tự chui đầu vào lưới, tự tìm đường chết.”
Phượng Dao quả quyết nói: “Hiện giờ thế giới đang trong thời khắc chuyển biến lớn, chưa chắc Côn Lôn đã có cơ hội sống sót. Nhưng trước lúc đó chúng ta cần biết lục đại na tổ là thế nào!”
Cô lấy Dao Trì tiên thủy ra ngửa đầu uống vào, nói: “Tổ tiên chúng ta chạy khỏi Côn Lôn, trong những câu chuyện mà họ kể cho chúng ta không hề có lục đại na tổ, thế thì sáu người này từ đâu chui ra?”
Hứa Ứng dò hỏi: “Cô nghi ngờ thân phận lục đại na tổ?”
Phượng Dao phát động dược lực của Dao Trì tiên thủy, chỉ thấy trong thân thể có từng luồng tiên quang thẩm thấu ra ngoài, khiến tấm áo mỏng manh của cô như không còn tồn tại.
Cô trở nên trắng trẻo nõn nà, toàn thân tỏa ra hương thơm lạ, như tiên tử nhập thế.
Mãi tóc của cô buông xõa ra sau, bồng bềnh sau lưng, mái tóc đen nhánh và tiên quang hình thành một vòng tròn lớn, từng âm luật tiên âm huyền diệu vang lên từ trong vòng tròn.
Lực lượng thần bí của Tiên giới cải tạo thân thể cô, khiến cô càng ngày càng tiếp cận thân thể tiên nhân!
Lực lượng ẩn chứa trong Dao Trì tiên thủy quá kỳ diệu, nó không chỉ tu bổ những chỗ trong Nguyên Thần mà cô chưa từng luyện đến mà còn bù đắp những khiếm khuyết của cô khi tu hành năm xưa.
Cho dù là ở Tiên giới, loại tiên thủy này cũng cực kỳ hiếm thấy, nếu không đã chẳng có nhiều cường giả đi vào Côn Lôn như vậy, không tới xin tiên dược của na tổ mà tới đây tìm kiếm Dao Trì tiên thủy.
“Na pháp na thuật là pháp môn sinh tồn của bất tử dân chúng ta, sao lại để người khác lấy đi cho được? Sáu người này dùng na pháp na thuật của bất tử dân chúng ta kiếm lấy danh hiệu na tổ, mua danh chuộc tiếng. Có lẽ bọn họ là bất tử dân, nhưng cũng có thể là người ngoài...”
Phượng Dao suy đoán rồi nói: “Thế thì rất có thể sáu người này là hung thủ thật sự tham gia diệt tuyệt Côn Lôn! Nếu là bất tử dân...”
Cô thản nhiên nói: “Thế thì sáu người này phải giải thích một câu, vì sao bọn họ sống được? Vì sao luyện khí sĩ Thiên đạo không đuổi giết bọn họ?”
Trong cơ thể cô bốc lên tiên quang, tạo thành đủ loại dị tượng, bao phủ lấy cô.
Cùng lúc đó, cây lúa tỏa ra từng luồng khí lành và hào quang, dẫn dắt thiên địa nguyên khí và linh lực tẩm bổ thân thể.
Cô dùng Dao Trì tiên thủy tẩy cân phạt tủy, thoát thai hoán cốt, còn cần một thời gian mới có thể luyện bỏ dơ bẩn trong thân thể và Nguyên Thần, đạt tới trạng thái đỉnh phong xưa nay chưa từng có!
Phượng Dao không nói gì tiếp, toàn tâm toàn ý luyện hóa Dao Trì tiên thủy.
Thanh Loan bay lên không trung, phi hành trên trời, hộ pháp cho cô.
Hứa Ứng thấy vậy biết Phượng Dao luyện hóa Dao Trì tiên thủy còn cần một quãng thời gian, thầm nghĩ: “Lục đại na tổ nắm giữ chìa khóa của lục đại Bỉ Ngạn, chắc chắn thực lực bọn họ thâm sâu khó lường. Bất tử dân muốn trở lại Côn Lôn, muốn cắm rễ tại Côn Lôn, chỉ dựa vào thực lực hai cô gái này còn chưa đủ.”
Còn thiếu rất nhiều.
Y tránh khỏi hai cô gái, đổi bộ y phục rách rưới trên người đi, thầm nghĩ đáng tiếc.
Bộ y phục này là Lý Tiêu Khách tặng cho y, vốn là bộ pháp bảo không tệ, đáng lẽ rất khó tổn hại. Nhưng lần này bị kiếm quang của tiên kiếm cắt qua, đã bị phá hủy, không thể mặc được nữa.
Hứa Ứng đổi sang đồ trắng của dân chúng nhà Thương, đi xuống núi.
“Nếu Từ Phúc là Ứng gia, hắn sẽ làm thế nào? Nếu hắn là ta, nếu hắn có sức chiến đấu của ta, nếu hắn bắt chước ta, nếu hắn là Hứa Ứng ta!’
Y vươn người đứng dậy, cưỡi gió lao đi, hóa thành một ánh cầu vồng vượt tới dưới núi.
“Nếu hắn là Hứa Ứng ta, thế thì giết xuyên Thiên lộ, chém chết chúng thần, cắt đứt linh căn, càn quét quần hùng Chư Thiên Vạn Giới ở Thái Ất Tiểu Huyền thiên!’
“Nếu hắn là Hứa Ứng ta, thế thì thể hiện chiến lực vô địch, để luyện khí sĩ ngưỡng mộ, để chúng sinh đều ghé mắt; để thế nhân đều biết na pháp chẳng qua chỉ là cần cầu trong tay khách câu cá, trường sinh chỉ là mồi câu mà bọn họ treo trên móc câu!”