Trạch Nhật Phi Thăng (Dịch)

Chương 525 - Thiên Cơ Bất Khả Lộ 2

“Trí giả tuyệt tình mới là cực trí.’

Tổ Long không chú ý tới Kiều Tử Trọng, trong lòng cảm khái. Năm đó khi hắn gặp Từ Phúc lần đầu, không thấy bất cứ tình cảm nhân loại nào trong mắt đối phương. Tuy Từ Phúc cũng có vui buồn yêu giận, nhưng chỉ là hắn ra vẻ vui buồn yêu giận, còn trong lòng không có suy nghĩ vui buồn yêu giận.

Trong lòng hắn chỉ có bình tĩnh tính toán.

Trí giả tuyệt tình mới là cực trí. Đây là điều Từ Phúc đã từng nói với Tổ Long.

Hiển nhiên, Từ Phúc đã làm được.

Hắn vứt bỏ tất cả tình cảm, dùng cực trí của bản thân quan sát bắt chước tiên pháp tiên khí của các môn phái, tập hợp trí tuệ các môn phái để độ kiếp.

“Loại độ kiếp này vẫn là mượn lực.’

Tổ Long thầm nhủ: “Mượn lực lượng trí tuệ của các môn phái, mượn lực lượng thần thông của thần tiên bất lão, nếu không có sơ sót gì đúng là có thể vượt qua thiên kiếp. Nhưng cho dù ngươi tính toán đủ đường, có thể làm tới mức không sơ sót gì không?’

Từ Phúc tập hợp trí tuệ của các môn phái, dùng cách này độ kiếp, cũng giống như Chu Tề Vân bắt cóc Thiên thần độ kiếp, không thể làm lại lần hai.

Không ai có thể bắt cóc Thiên thần lần thứ hai, cũng không ai có trí tuệ cỡ này, chỉ quan sát tiên khí của các môn phái mà phục chế được tiên khí, suy đoán ra tiên pháp vận hành tiên khí.

Nhưng Tổ Long vẫn không dám khẳng định liệu Từ Phúc có vượt qua Thiên kiếp được không.

Thiên kiếp quá mạnh.

Ba ngàn bản sao tiên khí, lại thêm thần thông của Hứa Ứng, có vượt qua kiếp số được không?

Uy lực của Thiên kiếp đạt tới mức cực mạnh, ngay cả Hứa Ứng và Nguyên Vị Ương cũng bị ép không thể không lùi lại lần nữa. Đột nhiên hai người cảm thấy một luồng lực lượng ôn hòa dâng lên từ đám người sau lưng, ngăn cản dư âm Thiên kiếp xâm nhập.

Hứa Ứng và Nguyên Vị Ương quay đầu nhìn lại, chỉ thấy trong đạo tràng Thiên đạo, nam nhân áo vải đã tỉnh lại từ lúc nào chẳng hay.

“Võ Đạo Đại Đế!”

Hứa Ứng và Nguyên Vị Ương trong lòng vừa mừng vừa sợ, nam nhân áo vải khẽ giật mình, lắc đầu nói: “Hai vị đạo hữu, Võ Đạo Đại Đế là sao? Tại hạ là nhân sĩ Thái Sơ, họ Thẩm tên Lạc.”

Hắn ngẩng đầu nhìn về phía Từ Phúc, tán thưởng nói: “Vị đạo hữu đang độ kiếp này thực lực không mạnh nhưng trí tuệ cao siêu, có quá nhiều thủ đoạn, phát huy năng lực của nhánh luyện khí tới mức cực kỳ tinh tế. Bao năm qua ta chưa từng thấy ai như vậy.”

Hứa Ứng dò hỏi; “Thẩm Võ Đế, theo ngài thấy người này có thể độ kiếp không?”

Nam nhân áo vải nói: “Khó lắm. Tuy trí tuệ của hắn cực kỳ cao siêu, nhưng độ thiên kiếp hao tổn cực lớn, thân thể bị thương, Nguyên Thần hao tổn, pháp lực hao hụt, thần thức chịu ảnh hưởng, lực lượng suy kiệt, âm dương nhị khí không cách nào duy trì, tất cả đều gây ảnh hưởng cực lớn tới chuyện độ kiếp. Ta tu luyện võ đạo, đạt được thân thể cường đại, linh nhục nhất thể, tinh thần võ đạo không thể xóa nhò, chân khí hỗn nguyên, lực lượng vô cùng vô tận, nhưng âm dương nhị khí lại thiếu thốn, bị đánh gục trong quá trình độ kiếp.”

Ánh mắt Hứa Ứng nhấp nháy, những phương diện mà Thẩm Võ Đế nhắc tới rõ ràng là lục đại tiên vực của lục bí, còn gọi là lĩnh vực lục tiên.

Mở lục bí, đặt chân vào lĩnh vực lục tiên là có thể cam đoan thân thể, hồn phách, nguyên khí, thần thông, tâm lực, âm dương nhị khí đạt tới cấp độ tiên nhân!

Thẩm Võ Đế áo vải ồ lên một tiếng: “Hắn luyện rất nhiều linh đan, không khéo có thể bổ sung khuyết điểm này.”

Hứa Ứng nhìn sang, chỉ thấy trong lúc độ kiếp, Từ Phúc không ngừng sử dụng các loại linh đan diệu dược, thậm chí còn có cả tiên dược đã thành cây, bất chấp tất cả sử dụng lên người mình!

Hắn đang bổ sung hao tổn về mặt thân thể, hồn phách, nguyên khí, thần thức, tâm lực, âm dương nhị khí, giữ cho bản thân luôn ở trạng thái đỉnh phong!

Đây chỉ là thủ đoạn luyện khí thuần túy, hoàn toàn không dùng tới na pháp lục bí.

“Người này đa mưu túc trí, đã chuẩn bị quá đầy đủ cho giờ phút này.”

Thẩm Võ Đế áo vải cảm khái nói: “Nhưng trên trán hắn từng có một vết thương, tuy đã chữa trị thân thể vẫn có điểm yếu. Hắn vẫn khó mà vượt qua Thiên kiếp này được, có lẽ vết thương cũ sẽ trở thành nhược điểm trí mạng.’

Hứa Ứng trong lòng máy động, vết thương trên trán Từ Phúc là do y gây ra, nhưng đã được Dao Trì tiên thủy chữa trị. Có điều, tuy đã chữa trị nhưng nhiều năm qua hắn tu luyện thân thể không thể tu luyện tới chỗ vết thương, tuy bây giờ đã chữa được vết thương nhưng công pháp của Từ Phúc vẫn là công pháp lúc trước.

Nói cách khác nhược điểm trí mạng của Từ Phúc chưa bao giờ thay đổi, vẫn ở trên trán.

“Năm xưa ta giết hắn là vì nhìn ra nhược điểm của hắn ở trên trán.” Hứa Ứng thầm nhủ trong lòng.

Năm xưa Hứa Ứng cũng giống như Thẩm Võ Đế bây giờ, dễ dàng nhận ra nhược điểm của Từ Phúc. Như vậy Thiên kiếp có tìm ra nhược điểm của Từ Phúc không?

Trong lúc trò chuyện, chỉ thấy kiếp vân trên bầu trời càng lúc càng nặng nề, uy lực của Thiên kiếp càng ngày càng tăng cường, trên trán Từ Phúc đã bắt đầu rỉ máu.

Uy lực của Thiên lôi bắt đầu xâm nhập vào trán hắn, khiến cái trán hắn đột nhiên nổ tung, máu me đầm đìa.

Hứa Ứng cảm thấy trong lòng nặng nề: “Hắn không tính tới nhược điểm này!”

Nhưng ngay khoảnh khắc sau, Từ Phúc giật một tờ kim thư xuống, dán lên trán mình.

Kim thư là kim thư mà Hứa Ứng đưa cho hắn, trên kim thư ghi mười sáu chữ Thụ Mệnh Vu Thiên, Thử Sinh Vĩnh Trấn; Linh Ngữ Tù Khốn, Phong Cấm Hữu Ngữ.

Từ Phúc giật chữ “Sinh” xuống!

Máu tươi thấm vào Kim Thư, chữ Sinh lập tức tỏa hào quang rực rỡ, bổ sung khuyết điểm trên thân thể hắn.

“Hắn tính được cả điều này!”

Giọng nói của Thẩm Võ Đế và Tổ Long đồng thời vang lên. Hứa Ứng quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Tổ Long đã đi tới sau lưng bọn họ từ lúc nào chẳng hay.

“Nếu như vậy rồi mà Từ Phúc còn không thể vượt qua Thiên kiếp, thế thì đúng là thiên lý bất dung!” Tổ Long nói.

Kiếp vân bao phủ ngàn dặm bắt đầu thu nhỏ, đây là dấu hiệu Thiên kiếp từ thịnh chuyển suy.

Tiên giới, Ngũ Lôi sơn, Lôi Hỏa Công Bộ.

Một con tiên hạc bay xuống, chậm rãi hạ xuống bên ngoài Lôi Hỏa Công Bộ.

Con tiên hạc kia hóa thành một đồng tử môi hồng răng trắng, đi vào trong Lôi Hỏa Công Bộ, tới gặp tiên quan trong công bộ, nói: “Mấy ngày trước trong thế giới Nguyên Thú có thêm một chỉ tiêu thành tiên, Đế Quân nói hôm nay là ngày tốt để thành tiên. Đế Quân đã yết bảng cho thế giới Nguyên Thú, phiền tiên trưởng canh giữ nghiêm ngặt, giám sát Thiên kiếp, để luyện khí sĩ Nguyên Thú kia phi thăng.”

Tiên quan công bộ mời tiên hạc đồng tử ngồi xuống, dò hỏi: “Ta đã nghe chuyện này rồi. Nhưng vì sao đột nhiên có thêm một chỉ tiêu?”

Tiên hạc đồng tử nói: “Là một vị tiên nhân dưới trướng đế quân, do chút chuyện nhỏ mà đắc tội với một vị công tử dưới trướng Trường Sinh Đại Đế, bị công tử kia lỡ tay đánh chết, cho nên có một chỉ tiêu tiên nhân để trống.”

Tiên quan công bộ nghiêng người tới, có vẻ hứng thú nói: “Lỡ tay đánh chết? Có thật không vậy?”

“Đúng là lỡ tay đánh chết.” Tiên hạc đồng tử thở dài nói.

Bình Luận (0)
Comment