“Sau khi đánh chết, thi thể tiên nhân kia tự ngã xuống Vạn Long trì, bị giao long gặm nát, ăn sạch cả Nguyên Thần, chết không có người đối chứng. Sau đó có thêm một chỉ tiêu tiên nhân, Đế Quân rất tức tối, muốn trừng trị hung thủ, nhưng đối phương là công tử của Trường Sinh Đại Đế nên không thể giải quyết được gì.”
“Ồ, ồ, hóa ra là vậy.”
Tiên quan công bộ lùi sang hai bên, nói nhỏ: “Đế Quân có căn dặn gì về chỉ tiêu tiên nhân này không?”
Tiên đồng cười nói: “Đế quân nói, phi thăng từ hạ giới lên cũng khó, đều là người khổ cực, chỉ tiêu thành tiên này được chuẩn bị cho tất cả những người độ kiếp, không cho phép chọn trước. Đế Quân cũng sai người thông báo cho các tiên nhân có truyền thừa có đạo tràng ở thế giới Nguyên Thú, để bọn họ đưa kim triện tiên lục xuống, cạnh tranh công bằng chỉ tiêu thành tiên này.”
Tiên quan công bộ khen: “Đế Quân thật rộng lượng.”
Tiên đồng nói: “Lôi Hỏa Công Bộ của ngươi phụ trách thế giới Thiên Đạo, không được chậm trễ. Nếu ai có năng lực phi thăng thì để người ta đi lên, không được thiên vị trái luật, nếu không Đế Quân sẽ trị tội ngươi.”
Tiên quan công bộ luôn miệng xưng phải, tiễn tiên đồng ra khỏi Lôi Hỏa Công Bộ, đưa mắt nhìn theo tiên đồng rời khỏi.
“Chỉ là chuyện nhỏ mà Đế Quân còn phái người tới đây, xem ra ta phải đích thân đi một chuyến.” Tiên quan công bộ lắc đầu, một hóa thân lập tức giáng lâm tới thế giới Thiên Đạo.
Tuy là một hóa thân nhưng còn hùng mạnh hơn nhiều Thiên thần, tiên quang giáng lâm, thế giới dao động.
“Thiên Lý, Thiên Điều, Thiên Cơ, các ngươi nhanh chóng tra xét xem trên Côn Lôn sơn có hậu nhân của Đế Quân không?” Tiên quan công bộ căn dặn.
Thiên Lý, Thiên Điều, Thiên Cơ và các Thiên thần vội vàng tra tìm, bẩm lên rằng: “Trên Côn Lôn sơn có một vị hậu nhân của Đế Quân, tên là Tiêu Hải Hầu, trong đạo thống mà Đế Quân để lại dưới hạ giới, hắn là tông chủ Ngũ Diễn tông.”
Hóa thân tiên quan công bộ nói: “Cho hắn phi thăng.”
Thiên Cơ thượng thần vội vàng nói: “Tiêu công tử chỉ có tu vi Khấu Quan kỳ lần hai, hơn nữa không độ kiếp.”
Hóa thân tiên quan công bộ nói: “Bây giờ ai đang độ kiếp?”
Thiên Cơ Thượng Thần nói: “Bây giờ người độ kiếp tên Từ Phúc, kiếp số đã qua, Thiên kiếp đã tới hồi cuối.”
Hóa thân tiên quan công bộ nói: “Bố trí cho hắn xuống dưới, sắp xếp cho Tiêu công tử đi lên. Thiên Lộ đã đứt, các ngươi đón hắn tới thế giới Thiên Đạo, lại bố trí cho hắn tới Tiên giới.”
Thiên Cơ Thượng Thần vội vàng nói: “Từ Phúc vượt qua Thiên kiếp, nên được phi thăng. Tiêu công tử không độ kiếp, có lý nào Khấu Quan kỳ thứ hai đã phi thăng...”
Thiên Lý và Thiên Điều vội vàng một người che miệng, một người chặn thân thể, kéo Thiên Cơ lại, cùng cười nói: “Thượng tiên đừng trách, chúng ta sẽ làm ngay. Chắc chắn sẽ thu xếp ổn thỏa.”
Tiên quan của Lôi Hỏa Công Bộ cười nói: “Thiên cơ bất khả lộ.”
Thiên Lý và Thiên Điều che miệng Thiên Cơ Thượng Thần lại, cười nói: “Đúng đúng. nên diệt khẩu rồi chọn vị Thiên Cơ Thượng Thần khác.”
Côn Lôn thần sơn, Hứa Ứng, Nguyên Vị Ương, Tổ Long, Thẩm Võ Đế nhìn về phía Thiên kiếp, lúc này Thiên kiếp đã sắp kết thúc.
Linh đan mà Từ Phúc chuẩn bị đã hết sạch, ba ngàn pháp bảo cũng bị phá hủy toàn bộ, mình đầy thương tích. Hắn đã kiệt sức, nhưng Thiên kiếp cũng hao sạch lực lượng cuối cùng.
Tiếp đó kiếp vân tan đi, Chư Thần hiện lên trên bầu trời, tỏa vạn luồng hào quang, từng hư ảnh Thiên thần lóe lên trên màn trời của Côn Lôn thần sơn.
Thiên âm cuồn cuộn, ca tụng lực lượng hùng vĩ của tiên nhân.
Từ Phúc máu me khắp người, lơ lửng trên bầu trời, giang hai cánh tay nghênh đón hào quang phi thăng sắp tới.
Gương mặt hắn khó giấu được vẻ hưng phấn, lẩm bẩm nói: “Đây là thắng lợi của luyện khí sĩ, không dùng na pháp cũng có thể phi thăng. Hứa quân, từ nay trở đi, ngươi vĩnh viễn không thể vượt qua thành tựu của ta!”
Hắn ngẩng đầu nhìn lên, thấy chính giữa Chư Thần trên bầu trời có hào quang phi thăng giáng xuống.
Gương mặt hắn lộ vẻ nghi hoặc, chỉ thấy hào quang phi thăng đó không bay về phía mình mà rủ xuống Thần Kiều chỗ Hứa Ứng đang đứng.
Hắn nhìn về nơi đó, lấy làm khó hiểu.
Lúc này, tiên ấn lơ lửng trên bầu trời sừng sững bất động, lại đột nhiên di động. Tiên ấn rung chuyển, một luồng hào quang ép xuống, giáng thẳng lên trán Hứa Ứng!
Cùng lúc đó, hào quang phi thăng lướt qua đám người Hứa Ứng, rơi xuống sau lưng bọn họ, chiếu lên người Tiêu tông chủ Ngũ Diễn tông.
Tiêu tông chủ toàn thân lấp lánh tiên quang, tắm táp trong tiên khí, được hào quang dẫn dắt, bay lên thế giới Thiên Đạo.
Trên bầu trời, tiếng ca tụng của Chư Thần càng rõ ràng.
Tiên ấn lại có một luồng hào quang giáng xuống, lại một tiếng ầm vang lên, giáng thẳng lên trán Từ Phúc.
Kim thư trên trán Từ Phúc rách ra, hắn hoang mang rơi xuống Ngự Kiếm thuật.
Đám người ngây ngốc, chỉ thấy hào quang phi thăng dẫn Tiêu tông chủ càng lúc càng lên cao, càng ngày càng tới gần thế giới Thiên Đạo.
“Chó đẻ!”
Đột nhiên một tiếng quát vang lên, phá vỡ thiên địa im ắng, một bóng người lao lên tận trời, lửa giận ngùn ngụt, phóng thẳng về phía Tiêu tông chủ.
“Lũ chó đẻ!”
Bóng người kia hóa thành ánh cầu vồng, lao vào trong hào quang phi thăng.
Chu Thiên Chính Thần ai nấy giận tím mặt, đồng thời bộc phát thiên uy của mình, thò tay chụp vào hào quang, phẫn nộ quát: “To gan!”
Khoảnh khắc sau, một gốc thần thụ sừng sững đột nhiên mọc lên từ mặt đất, mang theo thụy khí mịt mờ, nghênh tiếp bàn tay hư ảnh của Chu Thiên Chính Thần.
Hứa Ứng máu me khắp người, cầm đầu của Tiêu tông chủ lao thẳng ra khỏi hào quang phi thăng.
Chu Thiên Chính Thần ngây ngốc: “Thế này... phải làm sao bây giờ?”
Côn Lôn sơn, trên Thần Kiều, đám người còn chưa kịp phản ứng lại thì Hứa Ứng đã bay lên không, giết người, cầm theo đầu Tiêu tông chủ xông vào hào quang, tướng mạo hung ác.
Ngoan Thất thấy cảnh này, lập tức nhớ lại lúc thiếu niên ra tay đôi ba chiêu đã đánh chết thần linh ở Tưởng gia.
Khi đó Hứa Ứng cũng hung ác như vậy, thần cản giết thần, ma cản giết ma!
Chu Thiên Chính Thần lượn quanh màn trời, cao lớn hùng vĩ, tạo cảm giác áp lực cực lớn.
Còn bên dưới Chu Thiên Chính Thần là một thân hình cầm cái đầu đẫm máu, so với thần linh nguy nga, lại có vẻ cực kỳ bé nhỏ.
“Đoạt quyền phi thăng, còn định giết người diệt khẩu!”
Hứa Ứng giận không kiềm được, ngẩng đầu nhìn đám Thiên thần kia, lớn tiếng nói: “Có buồn để lại đường sống không đây?”
Nhưng chư thần không trả lời mà dồn dập quay đầu, như đang lắng nghe âm thanh gì đó.
Thế giới Thiên Đạo, hóa thân tiên quan công bộ chỉ cảm thấy trong lòng càng ngày càng nặng nề, hậu nhân của Đế Quân chết rồi.
Đáng lẽ ra Tiêu Hải Hầu sẽ phi thăng bình an, nhưng không ai ngờ có người lại to gan tới mức coi trời bằng vung, xâm nhập hào quang phi thăng, giết chết Tiêu Hải Hầu ngay trước mặt Chư Thần Thiên đạo!
Nhưng ngay lúc này giọng nói của Hứa Ứng men theo hào quang phi thăng, vang đội trong thế giới Thiên Đạo: “Có buồn để lại đường sống không đây?”
“Để lại dường sống?’
Tiên quan công bộ sắc mặt âm trầm không gì sánh được: “Đế Quân trách tội xuống, ai để lại đường sống cho ta?’
Một loạt Thiên thần nhìn sang hắn với vẻ chờ đợi, tiên quan công bộ nói: “Giết. Phải giết có lý. Thiên Cơ Thượng Thần cấu kết với phản tặc hạ giới, hãm hại Tiêu công tử, cướp đoạt tiên duyên phi thăng, tội không thể tha.”