“Chúng ta phụng chỉ hạ giới, làm sao bắt được gian tặc Côn Lôn, Đông Nhạc và Phong Đô?”
Thiên Cơ Thượng Thần vừa nhận chức không hiểu nhiều về công vụ của thế giới Thiên Đạo, dò hỏi: “Còn tên phản tặc Hứa Ứng nữa, tiên chiếu đã nói hắn hay giở trò quỷ, chúng ta nên bắt tên này trước, tránh cho hắn giở trò.”
Vừa nói xong câu này, các Thiên thần khác dồn dập mỉm cười.
Thiên Cơ không hiểu.
Thiên Lý cười nói: “Ngươi làm xong chuyện rồi, chúng ta còn lý do gì để lưu lại dưới hạ giới?”
Thiên Cơ Thượng Thần ngớ người.
“Lão đệ, ngươi mới tới, không biết quy củ nơi này. Cấp trên bảo chúng ta hạ giới giải quyết việc công, nếu chúng ta làm xong việc sớm thì phải về bàn giao.”
Thiên Điều Thượng Thần vỗ vai hắn nói: “Bình thường chúng ta sẽ vừa làm việc, vừa hưởng lạc. Nếu cấp trên giục gấp thì làm chuyện chính, nếu giục không gấp thì cứ hưởng lạc cái đã, đợi tới lúc giục gấp thì làm chuyện chính. Tóm lại là nếu dây dưa được thì cứ dây dưa, không dây dưa được thì mới làm, cũng đừng làm tốt, cứ xử lý từ từ.”
Thiên Cơ Thượng Thần như đang suy nghĩ hỏi: “Thế chúng ta tới thế giới Nguyên Thú?”
Những Thiên thần khác lại cười vang, Thiên Cơ Thượng Thần đỏ mặt, không dám mở miệng nữa.
Thiên Cương Thượng Thần tránh cho hắn xấu hổ quá, cười nói: “Tất cả chúng ta chen chúc vào thế giới Nguyên Thú, thế thì còn hưởng phúc thế nào được? Chư Thiên Vạn Giới đông đúc như vậy, có thế giới nào mà không làm mưa làm gió được? Hơn nữa chúng ta cũng có lý do, cứ nói phản tặc Đông Nhạc, Côn Lôn và Phong Đô rời khỏi cõi âm và Nguyên Thần, chúng ta tới thế giới khác điều tra bọn chúng. Như vậy vừa thể hiện năng lực của chúng ta, còn có thể lười biếng.”
Đông đảo Thiên thần dồn dập lựa chọn thế giới mình sẽ vào, tranh giành nhau những thế giới có nhiều tài nguyên. Muốn hạ giới thì phải có tiên phù hạ phàm, là một loại lệnh bài bằng ngọc, dùng phù văn tiên đạo viết tên các thế giới.
Cầm thứ này mới có thể vượt qua vách ngăn thiên phàm, để chân thân giáng lâm. Tương lai rời khỏi thế gian, trở lại thế giới Thiên Đạo cũng phải dựa vào vật này.
Thiên Cơ Thượng Thần mới tới, không dám tranh giành tiên phù với các Thiên thần khác, lại nghĩ tới một chuyện, hỏi Thiên Cương Thượng Thần: “Vạn nhất chúng ta tới thế giới khác gặp phải phản tặc Phong Đô, Đông Nhạc hoặc Côn Lôn thì sao?”
“Đương nhiên là chạy rồi!”
Thiên Cương Thượng Thần lườm hắn một cái nói: “Ngươi còn cứng đầu tới đánh hay sao? Đám phản tặc hung ác dữ tợn cỡ nào, bắt được ngươi lại chẳng ăn tươi nuốt sống ấy chứ!”
Trái tim Thiên Cơ Thượng Thần đập như trống bỏi, dò hỏi: “Tên phản tặc Hứa Ứng hay giở trò quỷ có mạnh không?”
Một loạt Thiên thần dồn dập lộ vẻ khinh thường: “Mạnh cái rắm!”
“Nếu ta hạ giới, chỉ một chiêu là bắt được kẻ này!”
“Một tên luyện khí sĩ sống hơi lâu mà thôi.”
Mấy vị Thiên thần chịu thiệt dưới tay Hứa Ứng và Nguyên Vị Ương trong trận chiến Côn Lôn như Thiên Lý Thượng Thần đều muốn nói mà lại thôi, không hề mở miệng, tránh kẻo mất mặt.
Chư thần chọn thế giới mà mình muốn giáng lâm, khởi hành tới cửa khẩu từ thế giới Thiên Đạo đi xuống hạ giới, ai nấy tế tiên phù hạ phàm của mình lên.
Cửa khẩu đó là Thông Thiên hà, tiên phù hạ phàm tỏa ra hào quang, ánh sáng bao bọc từng Thiên thần hạ xuống Thông Thiên hà.
Khoảnh khắc sau tiên phù hạ phàm đã chở bọn họ xuyên qua vách ngăn giữa thế giới Thiên Đạo và hạ giới, hóa thành từng luồng sáng, như những ngôi sao khổng lồ đi tới các thế giới khác biệt.
Thiên Cơ Thượng Thần tâm cơ thâm trầm, thấy không có ai lựa chọn thế giới Nguyên Thú để hạ phầm, thầm nghĩ: “Mấy đạo huynh này quên công lao lớn Hứa Ứng rồi, lợi cho ta!”
Trong lòng mừng rỡ, nắm lấy tiên phù hạ phàm của thế giới Nguyên Thú, đi vào Thông Thiên hà, tế tiên phù lên, chỉ thấy trong nước sông chiếu rọi cảnh tượng Chư Thiên Vạn Giới.
Một thế giới trong đó xuất hiện, càng lúc càng lớn, chính là thế giới Nguyên Thú.
Trong thế giới này đang có người tế trời, lắng nghe thiên ý.
Thiên Cơ Thượng Thần nhận được luồng khí hương hỏa này, là một lão già và một cô gái áo trắng trong Không Minh động thiên ở thế giới Nguyên Thú đang đốt hương báo cáo, nói đàn tế của bọn họ xảy ra đủ thứ chuyện quỷ dị, nghi phạm Hứa Ứng định thoát khỏi trấn áp, mong thượng thần sớm xử lý, vân vân.
Dù sao Thiên Cơ Thượng Thần cũng là người mới tới, Thiên Cơ Thượng Thần trước vì nói sai một câu nên mất cả tính mạng, vì vậy hắn không biết nhiều về Hứa Ứng, nghe vậy lại càng vui mừng.
“Trong động thiên này có nhiều hào quang phi thăng như vậy, xem ra cực kỳ màu mỡ. Huống chi ba ngàn năm trước thế giới này trải qua đại thanh tẩy, cao thủ chết sạch. Ta chọn thế giới Nguyên Thú đúng là chính xác!”
Hắn nhanh chóng quyết định, dùng hóa thân thần lực giáng lâm trong Không Minh động thiên, nói: “Ta chính là Thiên Cơ Thượng Thần, nể tình các ngươi thành tâm, ta sẽ dùng chân thân giáng lâm. Các ngươi mau chuẩn bị đàn tế!”
Trong Không Minh động thiên, Bắc Thần Tử và Ngọc Đường tiên tử vừa mừng vừa sợ, hoàn toàn không ngờ mình chỉ đốt hương cầu khấn Thiên giới như ngày thường mà lại có tiếng trả lời!
Hai người mừng tới phát khóc, ôm chầm lấy nhau.
Bắc Thần Tử gào khóc: “Bao năm qua đốt hương báo cáo, cầu trời khấn thần, có Thiên thần nào chịu để ý đâu? Không ngờ hôm nay lại có Thiên thần trả lời, đáp ứng sẽ hạ giới!”
Ngọc Đường tiên tử ngửa mặt lên trời, nước mắt đổ xuống như mưa: “Trời xanh có mắt! Cuối cùng chúng ta cũng có lúc ngóc đầu lên được! Bắc Thần, đừng khóc, mau chuẩn bị đàn tế!”
Bắc Thần Tử cuống quít lau nước mắt, cùng Ngọc Đường tiên tử chuẩn bị đàn tế.
Hai người đang bận bịu, lại nhớ tới những khổ sở mấy năm qua, không nhịn được vui buồn đan xen, nước mắt giàn giụa. Chỉ dựng một đàn tế thôi mà bọn họ khóc tới bốn năm lần.
Dựng xong đàn tế, hai người lau nước mắt, đốt hương lễ bái thế giới Thiên Đạo, dùng hương hỏa làm vật dẫn.
Lúc này Thiên Cơ Thượng Thần thuận theo khí hương hỏa, tế tiên phù hạ phàm, xuyên qua vách ngăn giữa Thông Thiên hà và phàm thế, giáng lâm trong thế giới Nguyên Thú, đi thẳng đến Không Minh động thiên!
“Thế giới Nguyên Thú, ta tới đây!”
๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑
Ở đằng khác, Thiên Số Thượng Thần lựa chọn giáng lâm tới thế giới Thái Sơ.
Thế giới này cằn cỗi, không biết vì sao mà thiên địa nguyên khí khô cạn, con người ở đây không thể luyện khí, đành phải luyện võ, cường hóa thân thể.
Lần trước Thiên Số Thượng Thần giễu cợt Hứa Ứng, ném y tới thế giới Thái Sơ, bố trí cho y một thân phận mới. Có điều xảy ra bất trắc, cho nên Hứa Ứng đột phá Võ Đạo Tiên Thiên, vượt qua gông cùm xiềng xích võ đạo, lại đi lên một con đường tu luyện khác.
Tượng đá Thiên Số Thượng Thần tới đây truy sát nhưng lại bị một đám mọi rợ đầu đầy bắp thịt đánh nổ, chịu bao đau khổ.
“Ta không quan tâm tới thiên địa nguyên khí của thế giới Thái Sơ, cũng không quan tâm tới nơi này có bảo vật hay không, ta chỉ muốn báo thù!”
Thiên Số Thượng Thần như ngôi sao rực rỡ đi thẳng tới thế giới Thái Sơ, nhìn từ xa về thế giới này, sát tâm nổi lên: “Lũ mọi rợ của thế giới Thái Sơ sẽ bị ta huyết tẩy! Ta sẽ không giết chết bọn chúng ngay mà đem toàn bộ lũ phàm phu tục tử ra tế trời, sau đó chậm rãi giết chết bọn chúng! Hả?”