Trạch Nhật Phi Thăng (Dịch)

Chương 580 - Trả Lại Gấp Trăm Lần 1

Na Dương trấn áp thương thế, lập tức lách mình bỏ trốn, thầm nghĩ: “Ta gây động tĩnh quá lớn tại đây, chỉ e kinh động tới cao thủ khác. Nếu bị chặn ở đây, không khéo uổng mạng mất.”

Trong lòng hắn thầm lo lắng: “Ta phúc lớn bằng trời, gặp họa mà được phúc, không ngờ còn kiếm được tòa Thập Nhị Trọng Lâu này. Giờ chỉ cần luyện chết nha đầu kia, biến Thập Nhị Trọng Lâu thành của mình, thiên hạ này còn ai là đối thủ của ta!”

Nhưng ngay lúc này đột nhiên bầu trời rách tòa, màn trời bị ai đó xé toang, một vực sâu cực kỳ khổng lồ xuất hiện trên bầu trời!

Vực sâu kia tách sang hai bên, càng ngày càng lớn, như một cái miệng khổng lồ!

“Oong!”

Một con mắt khổng lồ phủ kín trời đất hiện ra, nhìn vào người Na Dương!

Na Dương da đầu tê dại, trong lòng run rẩy: “Hỏng rồi! Ta bị ám toán? Chẳng lẽ nha đầu trong lầu ám toán ta? Nhưng lão già kia, ngươi đừng mơ ra khỏi vực sâu!”

Thần thức của hắn bộc phát, thần thức kinh người phóng lên tận trời, định khép vực thẳng trên trời lại!

๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑

Linh Khư chỉ là một phúc địa nho nhỏ, chỉ có hai hào quang phi thăng, trong đó một hào quang chính là người tiền nhiệm Bắc Thần Tử lưu lại.

Hứa Ứng tới đây, vứt Bắc Thần Tử và Ngọc Đường tiên tử xuống dưới đất, không nói năng gì trực tiếp phát động Nguyên Đạo Chư Thiên cảm ứng, thần thức cường đại thuận theo hào quang này thăm dò vào hư không.

Thần thức của y kết nối với Chư Thiên Vạn Giới, mượn lực lượng của Chư Thiên Vạn Giới, đột nhiên phát lực. Chỉ thấy hư không chấn động kịch liệt, lấy hào quang phi thăng làm trung tâm, màn trời bị giật ra!

Trên bầu trời sấm vang chớp giật, một vực sâu cực kỳ khổng lồ xuất hiện, sâu thẳm khủng khiếp!

Hứa Ứng xe nhẹ đường quen, trực tiếp xé toạc chân tướng đẫm máu của thiên địa này, phơi bày nó trước mặt Bắc Thần Tử và Ngọc Đường tiên tử, cười lạnh nói: “Bắc Thần Tử, ngươi ngẩng đầu lên nhìn xem, vực sâu này chính là Tiên giới mà người tiền nhiệm của ngươi phi thăng tới!”

Bắc Thần Tử sắc mặt xám ngoét, ngẩng đầu nhìn lên vực sâu trên bầu trời.

Vực sâu kia bị thần thức cường đại của Hứa Ứng kéo thành vặn vẹo, như con mắt bị banh sang hai bên!

“Cút đi!”

Trong vực sâu trên bầu trời đột nhiên có quái vật khổng lồ chuyển động, tiếp đó một con mắt to lấp đầy cả vực sâu xuất hiện trước mắt bọn họ!

Trong con mắt vực sâu kia, từng thi thể tiên nhân như đám người chết chìm, bập bềnh trong mắt, không hề nhúc nhích.

Hứa Ứng nhấc Bắc Thần Tử dậy, giơ cao hắn lên, cười lạnh nói: “Mở to con mắt chó của ngươi ra mà nhìn, trong những thi thể này có người tiền nhiệm của ngươi không? Có người tiền nhiệm của người tiền nhiệm không?”

Y cười ha hả nói: “Lũ luyện khí sĩ chẳng qua chỉ là tiên nhân lợi dụng rác rưởi, tự cho mình có thể phá kén thành bướm, phi thăng lên Tiên giới, trở thành tiên nhân như bọn chúng. Thực ra sau khi bọn chúng lợi dụng chán chê, ngay cả thi thể các ngươi cũng bị dùng làm phân bón.”

Y ném Bắc Thần Tử xuống đất, lại nhấc Ngọc Đường tiên tử lên: “Nhìn đi, nhìn đi! Ngươi có tìm được người tiền nhiệm của ngươi không? Có phải cũng ngâm mình ở đó như con cá chết không?”

Tín nhiệm ba ngàn năm trong lòng Ngọc Đường tiên tử và Bắc Thần Tử lập tức sụp đổ.

Lòng tin của hai người, chấp niệm của hai người, giờ chẳng khác nào đĩa bánh rơi xuống đất, bị vô số người giẫm đạp, tan thành bùn đất.

Đúng lúc này một luồng thần thức khủng khiếp bay thẳng lên trời, định khép hai bên bờ vực sâu lại, nhốt con mắt khổng lồ trong vực sâu.

Hứa Ứng đang chửi mắng hai người, thấy cảnh này không khỏi ngơ ngác.

“Kỳ quái, chẳng lẽ gần đây ngoài ta ra còn có ai khác có thần thức cường đại? Thần thức này còn mạnh hơn ta!”

“Hai sư đồ định ám toán ta!”

Na Dương vừa sợ vừa giận, điều động động thiên na tổ, ra sức phát động thần thức, định khép Quỷ Khư trên bầu trời lại.

Hắn vừa giải quyết ba khách câu cá, Hoa Thác Ảnh lại dùng Thập Nhị Trọng Lâu đánh lén hắn, vừa trấn áp Hoa Thác Ảnh thì Quỷ Khư đã mở ra, quái nhãn cũng xuất hiện trong vực sâu.

Vì vậy hắn không thể không nghi ngờ hai sư đồ Hoa Thác Ảnh âm thầm gài bẫy mình.

Giờ phút này Thập Nhị Trọng Lâu và Hoa Thác Ảnh đang bị hắn trấn áp trong động thiên Hoàng Đình, có thể đột phá khỏi động thiên Hoàng Đình bất cứ lúc nào, hắn không cách nào dốc toàn lực phát động tòa động thiên này, cũng không cách nào điều động tất cả thần thức đối phó với vực sâu Quỷ Khư trên bầu trời, không khỏi tức tới xì khói.

Ở đằng khác, Hứa Ứng sắc mặt nghiêm nghị, luồng thần thức này hết sức cường đại, không ngờ còn kéo dời cả vực sâu trên bầu trời, định khép kín vực sâu!

Hơn nữa, vực sâu đang thật sự khép lại!

“Ta định phá hủy đạo tâm của Bắc Thần Tử và Ngọc Đường, để hai người bọn chúng lấy đàn tế và bệ thờ ra cho ta. Nhưng lại có người đối đầu với ta, không muốn ta mở vực sâu! Chó săn Tiên giới!”

Hứa Ứng tức giận không thôi, phát động Nguyên Đạo Chư Thiên cảm ứng, thần thức nối liền với chư thiên thế giới, chống lại thần thức của Na Dương, cưỡng ép không để vực sâu khép lại.

“Cho dù thần thức của ngươi có mạnh mẽ hơn nữa, không phải ta không có sức chống cự!”

Na Dương thấy vực sâu đang khép lại, đột nhiên có một luồng thần thức ập tới đối đầu với mình,không khỏi giận quá hóa cười: “Cặp thầy trò này gài bẫy ta mà còn mai phục thủ đoạn, bố trí một cao thủ thần thức khác ám toán ta. Nhưng nếu bàn về thần thức, không ai thắng được ta!”

Thần thức của hắn quả thật cường đại không gì sánh được, giờ phút này lại điều động tất cả thần thức áp bách vực sâu Quỷ Khư, đồng thời đối phó lại Hứa Ứng, trấn áp Hoa Thác Ảnh và Thập Nhị Trọng Lâu.

Hoa Thác Ảnh kêu rên, Thập Nhị Trọng Lâu bị Na Dương trấn áp, thậm chí bản thân cô nàng ẩn thân trong thần lâu cũng khó mà bảo toàn bản thân.

Hứa Ứng cũng kêu lên một tiếng đau đớn, thần thức của y chạm phải thần thức của Na Dương, bấy giờ mới cảm nhận được thần thức của đối phương thâm thúy đáng sợ cỡ nào.

Y nhanh chóng quyết định, rút thần thức về, thần thức của Na Dương lập tức khép kín vực sâu trên bầu trời, thầm nghĩ: “Lát nữa phải tới xem xem rốt cuộc là ai ám toán ta!”

Hắn thở phào một tiếng, đang định khép kín vực sâu Quỷ Khư triệt để, đột nhiên quái nhãn trong vực sâu nhìn thẳng vào người hắn.

Khóe mắt Na Dương giật thót, đột nhiên thân thể cứng nhắc, không khống chế được bay lên trời cao.

Trong cái nhìn của con mắt kia, thân thể hắn không tự chủ được rũ xuống như người chết chìm trong nước, mất đi khả năng khống chế thân thể.

Na Dương trong lòng khủng hoảng, quát lớn một tiếng, không cần nghĩ ngợi phát động động thiên Hoàng Đình!

Trong động thiên Hoàng Đình, huyền hoàng tiên hỏa phun trào, Na Dương điều động tiên hảo huyền hoàng, đốt về phía quái nhãn trên bầu trời.

Trong động thiên Hoàng Đình tiên hỏa dâng trào, mắt thấy sắp đốt vào trong vực sâu, lại thấy từng tiên thi bồng bềnh trong con mắt khổng lồ giáng xuống, tiên hỏa bị san bằng.

Na Dương hoảng sợ khó tả, điên cuồng phát động tu vi, định đối phó với quái nhãn Quỷ Khư, nhưng từng tiên thi bay xuống, quay quanh hắn như từng tiên nữ phi thăng, đón hắn vào vực sâu.

Bình Luận (0)
Comment