Hứa Ứng đi tới, nhẹ nhàng giơ tay lên, chỉ thấy trong máu thịt của Thiên thần có một tấm tiên phù kỳ dị làm bằng ngọc bay lên. Hào quang tới từ chính tấm tiên phù này.
Hứa Ứng lau vết máu trên tiên phù, quan sát cẩn thận, trên tiên phù này viết hai chữ “Nguyên Thú” bằng đạo văn, hai chữ Triện này hết sức huyền diệu, loáng thoáng tương hợp với thiên địa đại đạo của thế giới Nguyên Thú.
“Đây là cái gì?”
Hứa Ứng phát động tiên phù, đột nhiên một luồng hào quang chiếu rọi tới tận trời, hào quang xuyên qua mây xanh, chiếu lên thiên ngoại.
Hắn ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy chỗ lỗ hổng kia là một dòng sông lớn mênh mông, phía cuối con sông dường như có một thế giới khác.
“Tấm tiên phù này thật thú vị. Cứ cất đi đã, đợi làm xong chuyện quan trọng, rảnh rỗi thì lên trên thiên ngoại xem thử.”
Hắn cất tiên phù đi, tới Linh Khư phúc địa.
Hứa Ứng vừa khởi hành, đột nhiên có cảm giác, ngẩng đầu nhìn về phía Đông Hải, y cảm nhận được một luồng chấn động kỳ lạ tới từ mặt biển.
Chấn động này khiến y có cảm giác quen thuộc.
Y do dự một hồi, nhưng vẫn đi về phía Linh Khư phúc địa.
๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑
Đông Hải, na tổ Na Dương giết liền mấy khách câu cá, đang định thu hồi động thiên Hoàng Đình thì đột nhiên trong lòng nảy sinh cảnh giác, giơ tay hất lên quát: “Ai?”
“Ầm!”
Một tòa Thập Nhị Trọng Lâu trấn áp xuống, trọng lâu bộc phát thần quang, dấu ấn Nguyên Thần Thập Nhị Chinh xuất hiện trong lầu, mỗi loại đều ẩn chứa đại đạo Nguyên Thần mà người thường khó mà lĩnh ngộ, là cực hạn trong cảnh giới!
Thần thức của Na Dương cường đại không gì sánh được, pháp lực cực kỳ hùng hậu, nếu không đã chẳng giết được ba tên khách câu cá có tu vi thực lực tuyệt đỉnh.
Nhưng thần thức của hắn chỉ thoáng va chạm với tòa trọng lâu này là lập tức bị áp đảo, mái tóc trắng của Na Dương bay phất phới, tiên xà màu xanh dưới chân bay lên không trung, ngăn chặn Thập Nhị Trọng Lâu!
Tiên xà màu xanh bị ép tới mức run rẩy, không ngừng co lại, nhưng cuối cùng vẫn ngăn được tòa thần lâu.
Không trung vang lên tiếng ho nhẹ, chỉ nghe tiếng cười của một cô gái vang lên: “Tu vi của na tổ đúng là cường đại, còn đỡ được cả chí bảo Thập Nhị Trọng Lâu. Đúng là bất phàm.”
Một nữ nhân mặc đồ cung đình đứng trên tầng cao nhất của Thập Nhị Trọng Lâu, nhìn xuống Na Dương, lộ vẻ giễu cợt.
Na Dương kinh hãi khiếp vía, đột nhiên hiểu ra lai lịch của tòa trọng lâu này, dốc toàn lực đối phó với thần lâu ép xuống, quát lớn: “Cô nương, ta và sư phụ ngươi là người trong cùng tiên môn, năm xưa còn là quan đồng liêu, sao ngươi dám ra tay với ta? Chắc chắn trong chuyện này có hiểu lầm!”
Nữ nhân mặc đồ cung đình kia chính là Hoa Thác Ảnh, cô nàng truy tìm Hứa Ứng và Sở Tương Tương nhưng không tìm được hai người, lại đột nhiên cảm ứng được ở Đông Hải có chấn động kỳ dị cho nên lập tức chạy tới.
Cô nàng vừa tới đây đã thấy cảnh na tổ Na Dương giết người, cho nên tế Thập Nhị Trọng Lâu lên đánh.
“Ngươi mà xứng cùng tiên môn với sư phụ ta?”
Hoa Thác Ảnh cười nói: “Sư phụ ta nói, năm xưa sáu người các ngươi chỉ là lũ chuột nhắt vô sỉ, hạng đào tẩu không dám lên chiến trường,chỉ dám nấp phía sau. Là nhóm của sư phụ giết lên tiền tuyến, quay đầu với kẻ địch, đánh một trận sống mái, nhưng khi phân chia lợi ích, sáu người các ngươi cũng nhảy ra, đoạt lục đại động thiên na tổ!”
Cô nàng châm chọc: “Sư phụ còn nói, các ngươi đoạt lục đại động thiên na tổ, sáu người liên thủ đối phó với lão nhân gia, nếu không lão nhân gia đã cướp động thiên na tổ từ lâu rồi. Các ngươi cầm động thiên na tổ bao lâu rồi, bây giờ cũng nên trả cho sư phụ!”
Na Dương hừ lạnh một tiếng, năm xưa sáu vị tiên nhân bọn họ bị đại ác nhân dọa sợ vỡ mật, không lao tới đánh giết, nhưng nhờ đó mới sống sót, tới cuối cùng chia của cũng có phần của bọn họ.
Nhưng Hoa Thác Ảnh lại lấy đó ra chế giễu, rõ là vô lễ.
Năm xưa những người sống sót không phải vì mạnh mẽ mà là vì nhát gan, bao gồm cả sư phụ Hoa Thác Ảnh!
Những người sống sót khi đó không ai lao lên trước nhất, những người lao lên trước đều đã chết!
“Đúng là coi thường ta!”
Na Dương thầm tức giận. “Vị trong Quỷ Khư không tự tới đây mà phái đệ tử tới, rõ là coi thường ta! Đúng rồi, hắn không dám rời khỏi Quỷ Khư vì hắn không có động thiên na tổ, không cách nào luyện hóa tiên dược bất tử kéo dài tính mạng như chúng ta! Rời khỏi Quỷ Khư, hắn sẽ già yếu rồi mất mạng!’
Hắn lập tức yên lòng, ánh mắt nhìn sang Thập Nhị Trọng Lâu.
“Tòa Thập Nhị Trọng Lâu này chắc là trọng lâu của đại ác nhân. Chúng ta cắt cảnh giới ra khỏi cơ thể hắn, chế tạo thành pháp bảo! Ngươi bảo đệ tử của mình cầm bảo vật này tới tìm ta chẳng phải tặng không bảo vật này cho ta à?”
Động thiên Hoàng Đình sau lưng Na Dương lập tức trở nên rực rỡ không gì sánh được, còn chói mắt hơn thái dương, thần thức của hắn cũng trở nên cực kỳ khủng khiếp!
Thần thức tồn tưởng là có thể ngưng tụ đạo tượng, thậm chí diễn hóa thành vạn vật trong thiên địa!
Đây là vì hắn nắm giữ lực lượng của động thiên na tổ, ngay cả tiên nhân bình thường thì thần thức cũng kém xa hắn!
Lần này không phải thần thức của hắn tồn tưởng đạo tượng mà định dùng thần thông thuần túy tróc thần thức của nha đầu Hoa Thác Ảnh này ra, gạt bỏ tất cả suy nghĩ ý thức của cô nàng!
Tới lúc đó chẳng phải tòa thần lâu này sẽ rơi vào tay hắn?
Hoa Thác Ảnh cảm nhận được thần thức kinh thiên động địa kia, trong lòng nghiêm nghị, lập tức phát động sát chiêu. Trong mỗi tầng của Thập Nhị Trọng Lâu, dấu ấn Hứa Ứng dồn dập mở mắt, trong mắt phóng thích thần quang, đánh về phía thần thức dâng trào kia!
Thần thức của Na Dương đánh thẳng tới, khoảnh khắc sau từng luồng thần quang hùng hồn không gì sánh được đánh lên người Na Dương.
Na Dương kêu rên, xung kích thần thức kinh người đánh vào thần lâu, Hoa Thác Ảnh lập tức đóng tất cả song cửa sổ thần lâu lại, ngăn luồng thần thức này bên ngoài.
Nhưng thần thức của Na Dương cường đại cỡ nào?
Cho dù cô nàng đóng hết tất cả cửa sổ cửa chính của lâu vũ lại, thần thức của Na Dương vẫn trực tiếp ép vào, càn quét dấu ấn của sư phụ cô nàng, định luyện hóa bảo vật này, chiếm dụng nó.
Hoa Thác Ảnh âm thầm lo lắng, đột nhiên thần lâu rung chuyển kim loại, ra là Na Dương nhét tòa thần lâu này vào động thiên Hoàng Đình, định mượn tiên hỏa của động thiên Hoàng Đình đốt cháy dấu ấn trong thần lâu!
Bấy giờ cô nàng mới biết na tổ lợi hại cỡ nào, hơn bốn vạn năm gặt hái cường giả đứng đầu thiên hạ, tích lũy được tu vi pháp lực hùng hậu ra sao.
“Chẳng trách sư phụ chỉ bảo ta đối phó với na tổ đã bị thương, không bảo ta trêu chọc những kẻ không bị thương.” Cô nàng thầm nghĩ.
Na Dương trấn áp cả Hoa Thác Ảnh và Thập Nhị Trọng Lâu, đột nhiên thân thể run rẩy, trên người xuất hiện từng vết thương, những vết thương này xuyên thủng thân thể và Nguyên Thần của hắn, ngay cả khu vực Hi Di cũng bị đục lỗ!
Vừa rồi Hoa Thác Ảnh phát động dấu ấn trong Thập Nhị Trọng Lâu thi triển một đòn, đã đánh hắn trọng thương!