Trầm Mê Ăn Dưa, Tôi Bị Lộ Tiếng Lòng Làm Cả Nhà Bùng Nổ

Chương 107

Lộ Hành Chu gật đầu, một bên vừa mở điện thoại tra thông tin về Khương Nhiên Vũ trên mạng, một bên thì nhỏ giọng nói với Triệu Thanh Y: "Phúc ngữ."

 

Triệu Thanh Y lập tức hiểu ngay. Không lạ gì nữa. Trước đây, khi ở trên núi, cô từng gặp một cô hồn cũng biết dùng phúc ngữ. Hồn ma đó khi còn sống từng là một nghệ nhân múa rối nổi tiếng.

 

Cô quay sang nhìn Khương Nhiên Vũ, thầm nhận ra: Khương Nhiên Vũ đang có chút khó chịu trong lòng. Từ lúc trọng sinh, Khương Nhiên Vũ thuận buồm xuôi gió, lại biết dùng phúc ngữ để tiên tri giả vờ nói vài câu mập mờ, giống như đang vô tình tiết lộ tương lai, vậy mà từng chuyện đều trở thành thật. Bởi thế, từ gia đình cho tới người ngoài, ai nấy đều kính sợ và tôn sùng cô ta, chỉ sợ cô ta buột miệng nói trúng điều gì xui xẻo.

 

Tuy nhiên, sau khi trọng sinh, Khương Nhiên Vũ cũng phát hiện thế giới này khác với kiếp trước. Nhưng... điều đó có quan trọng không? Miễn là những người bên cạnh cô ta vẫn dễ bị lừa, thế là đủ.

 

Chỉ cần giả vờ nói vài câu, làm ra vẻ không cố ý, rồi đợi người khác tới cảm ơn, ngưỡng mộ, cung phụng cô ta là được.

 

Nhưng kể từ khi lên du thuyền, gặp những người mới không quen biết, mọi thứ bắt đầu lệch hướng.

 

Cô ta không biết rõ quá khứ hay quỹ đạo cuộc sống của họ, không thể chỉ nói bừa vài câu là lừa được lòng tin như trước.

 

Giờ chỉ có thể thi thoảng giả vờ dễ thương vô hại,
nói những câu vô thưởng vô phạt, khiến người ta nghĩ cô ta không có tâm cơ.

 

Triệu Thanh Y không rõ vì lý do gì, vẫn luôn giữ khoảng cách với cô ta, không tiếp cận, không thèm diễn trò với cô ta luôn.

 

Từ Nhược Vân thì cô ta có biết sơ sơ một ít chuyện. Theo ký ức của kiếp trước, lẽ ra người được chọn lần này không phải là Từ Nhược Vân, mà là Đổng Vãn Vãn mới đúng.

 

Vậy nên, cô chắc chắn trong chuyện này đã có người âm thầm can thiệp, khiến mọi chuyện bắt đầu lệch khỏi những gì cô ta tưởng tượng.

 

Cho nên, Khương Nhiên Vũ cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ. Nhưng lúc thấy Triệu Thanh Y thân thiết tiến lại gần hai nam sinh, cô ta lập tức cảm thấy khó chịu cảm giác như món đồ thuộc về mình bị người khác giành lấy vậy.

 

Trong mắt Khương Nhiên Vũ, tất cả những người ở đây đều nên tôn sùng cô ta, xoay quanh cô ta mới đúng.

 

Về phần Khương Nhiên Thủy, cô ta cười lạnh trong lòng. Cô ta đã dùng phúc ngữ đủ thứ chuyện liên quan đến Khương Nhiên Thủy rồi. Hiện giờ người trong nhà cũng bắt đầu thay đổi thái độ lạnh nhạt dần với đối phương. Đợi đến khi Khương Nhiên Thủy sinh oán khí, cô ta sẽ dẫn đường cho oán khí đó đi theo con đường... mà cô ta từng đi.

 

Ví dụ như, cướp vị hôn phu của cô ta hoặc bắt cô lặp lại những chuyện đau đớn mà cô ta đã từng trải qua.

 

Hiện giờ, cô ta đã thăm dò rõ ràng rồi. Lộ Vân Nhĩ, con trai của nhà giàu nhất, lại còn là đỉnh lưu showbiz, fan gần cả trăm triệu. Từ Nhược Hằng, Từ gia ở Đế Đô, tuy không bằng Lộ gia, nhưng cũng là danh môn vọng tộc. Chu Ngô Quang, Chu gia ngang hàng với Lộ gia, chỉ là lĩnh vực trọng điểm khác nhau.

 

Còn lại là: Mạc Nhiễm, Lâm Cầm Ý, Cố Sâm, và vị hôn phu của chính cô ta.

 

Lộ Hành Chu nhìn những người lần lượt bước đến, nhíu mày nói nhỏ: "Ủa? Sao lại nhiều người hơn định mức?"

 

Triệu Thanh Y chậc một tiếng nói: "Có người chi tiền mua vé vào cửa đó."

 

Lộ Hành Chu gật đầu hiểu ngay.

 

Từ Nhược Khải dĩ nhiên nghe được cuộc nói chuyện giữa hai người. Hắn nhìn Khương Nhiên Vũ, ánh mắt đầy hứng thú: Thú vị thật đấy, cô gái này đúng là kỳ lạ.

 

Trên mạng, fans của Khương Nhiên Vũ bắt đầu tung ám hiệu ủng hộ cô ta. Lộ Hành Chu thì lập luôn một tài khoản phụ, lặng lẽ vào nhóm hóng drama.

 

Ban đầu chỉ định chọn 6 nam, 4 nữ, nhưng dưới sức mạnh của đồng tiền, số người thành 7 nam, 5 nữ. Dù vậy, chuyện này chẳng liên quan gì tới Lộ Hành Chu cậu chỉ tới để ăn dưa thôi.

 

Khương Nhiên Vũ đã sẵn sàng tỏa sáng. Cô ta nhếch môi, miệng không mấp máy, nhưng tiếng lòng vang lên: "Oa, nhiều mỹ nam thế này... thơm quá đi mất!"

 

Gương mặt cô ta vẫn là kiểu đáng yêu, ngây thơ trong sáng như thiên thần.

 

Lộ Hành Chu im lặng, trong lòng thầm thở dài: Chiêu này... đúng là hơi rẻ tiền quá.

 

Tiếng lòng của cô ta tiếp tục vang lên: "Để mình xem nào..."

 

Người khác nhìn cô ta bằng ánh mắt kỳ lạ, ai cũng biết sắp có tiên tri rồi.

 

"Từ Nhược Vân à..."

 

Khương Nhiên Vũ chọn Từ Nhược Vân làm mục tiêu đầu tiên. Với người khác thì cô ta chỉ cần nói vài chuyện tương lai mơ hồ là được.

 

"Không phải cô ấy đang qua lại với bốn anh đại học sao? Sao lại còn đi tham gia show luyến tổng? Một chân đạp bốn thuyền à ~"

 

Lộ Hành Chu cười, cậu liếc nhìn Từ Nhược Vân. Tính cách cô này không phải dạng hiền lành gì. Nghe nói lần trước, Đổng Vãn Vãn suýt nữa bị cô đấm nhập viện.

 

Cậu biết rõ, Khương Nhiên Vũ đang tính gài bẫy Từ Nhược Vân, nhưng mấy anh chàng kia sớm đã được Từ Nhược Vân dàn xếp ổn thỏa. Trước khi tới đây, cô cũng đã nói chuyện rõ ràng với từng người.

 

Quả nhiên, lửa giận của Từ Nhược Vân bùng lên ngay lập tức. Cô lạnh lùng bước tới, tát thẳng vào mặt Khương Nhiên Vũ.

 

Khương Nhiên Vũ chết sững. Lộ Hành Chu rùng mình, lùi lại một bước, nhìn sang Từ Nhược Khải: "Chị của cậu... nóng tính thật đấy."

 

Khương Nhiên Vũ hoảng hốt nhìn về phía camera. Đèn đỏ trên máy quay từ lúc họ lên đảo đã tắt từ lâu. Trong lòng cô ta thầm mắng một câu: Chết tiệt rồi!

 

Dù vậy, Khương Nhiên Vũ vẫn cố giả vờ đáng thương, nghiêng mặt sang phía Lộ Hành Chu, nhỏ giọng uất ức: "Sao chị lại đánh em?!"

 

Nhưng Từ Nhược Vân chẳng thèm nể mặt. Nhìn Khương Nhiên Vũ nhu nhược đáng thương. Cô bước lên, nhìn xuống từ trên cao, lạnh lùng nói: "Đừng có giở cái trò hoa sen trắng đó trước mặt tôi. Chúng ta đều là hồ ly tinh ngàn năm cả rồi, cô định giả nai với ai? Cô nói tôi qua lại với bốn người? Nói trắng ra, dù tôi có cặp với mười mấy người thì cũng không tới lượt cô lo!"

 

Khương Nhiên Vũ ngẩn ngơ, vẻ mặt hoảng loạn. Không đúng... theo lý thuyết, Từ Nhược Vân không nên phản ứng như vậy... Chẳng phải cô ta phải sợ mình mới đúng sao?

 

Rõ ràng miệng mình không hề động, vậy mà Từ Nhược Vân vẫn nghe được tiếng lòng của mình!

 

Từ Nhược Vân cười lạnh một tiếng nói: "Phúc ngữ thuật đúng không? Đó là mấy chiêu vặt tôi chơi chán rồi. Cô cứ tiếp tục diễn đi."

 

Sắc mặt Khương Nhiên Vũ tái nhợt. Cô ta không ngờ vừa mới mở màn đã bị vạch trần. 

 

Lộ Hành Chu có chút tiếc nuối. Còn tưởng được xem một màn kịch hay, ai ngờ... phúc nữ nữ chính sắp 'ngỏm' rồi.

 

Quả nhiên, sắc mặt Khương Nhiên Thủy tái nhợt, bước lên khóe mắt long lanh lệ, nhìn chằm chằm vào Khương Nhiên Vũ, giọng run run: "Vậy ra... mấy cái gọi là tiếng lòng đều giả sao? Em cố tình bịa đặt ra mấy chuyện đó để bôi nhọ chị sao? Chị đã làm gì sai với em? Hôn ước, người em thích chị đều đã nhường hết cho em rồi cơ mà!"

 

Lộ Hành Chu lập tức phấn khích, vỗ đùi: Á đù! Quả này đúng là dưa ngon! Để tôi xem kỹ nào!

 

Lộ Vân Nhĩ và Lộ Hữu Sâm cũng đồng loạt tỏ ra hứng thú tình tiết quá căng.

 

【 À há ~Thì ra hai chị em này không phải kiểu thanh mai trúc mã Nghi Tu - Thuần Nguyên, mà là cô em gái từ nhỏ đã thích bạn trai của chị, suốt ngày bám theo ầm ĩ. Sau đó có lần, Khương Nhiên Vũ nhảy lầu, dù không nguy hiểm tính mạng, nhưng bị mất trí nhớ. Vì thế, Khương Nhiên Thủy đành nhẫn nhịn, nhường lại vị hôn phu cho em gái. Khương gia với nhà bên kia vốn dĩ thân thiết, cũng không nỡ làm Khương Nhiên Vũ tổn thương lần nữa. Họ định đợi cô ta hồi phục rồi mới nói rõ mọi chuyện. 】

 

【Nhưng mà... Khương Nhiên Vũ từ đó vẫn luôn tự nhận mình là vị hôn thê chính thức. Mà yêu thì yêu, không yêu thì miễn cưỡng cũng vô ích.】

 

Quả nhiên, Khương Nhiên Vũ bắt đầu ôm đầu, kêu đau. Khương Nhiên Thủy không muốn nhịn thêm nữa. Gần đây, cô đã bị đẩy đến đường cùng. Khương Nhiên Vũ ngày nào cũng rêu rao trong nhà rằng: Khương Nhiên Thủy sau này sẽ phản bội Khương gia, khiến gia tộc phá sản. Sẽ cướp vị hôn phu của cô ta. Sẽ làm ra mấy chuyện khiến Khương gia mất mặt.

 

Ban đầu, cha mẹ không tin. nhưng là hiện tại, Nhưng gần đây... ánh mắt họ đã bắt đầu thay đổi. Dù Khương Nhiên Vũ có nói rằng cô chỉ nghe thấy tiếng lòng" thì cũng không thể là cố ý được, đúng không?

 

Khương Nhiên Thủy mặt lạnh như băng, không nể nang gì nữa, cô kể hết toàn bộ chuyện trước đây khiến khung cảnh xung quanh vỡ òa như chợ vỡ. Từ Nhược Vân tấm tắc hai tiếng nói: "Không ngờ đấy... Khương Nhiên Vũ lại là loại người như vậy..."

 

Khương Nhiên Vũ mắt đỏ hoe, cuống quýt phản bác: "Không phải như vậy! Không phải thật mà! Mọi người đừng tin!!"

 

Lúc này, vị hôn phu bước lên, đứng chắn trước mặt Khương Nhiên Thủy, ánh mắt kiên định, giọng chắc nịch: "Tiểu Thủy nói đều là thật. Bao nhiêu năm nay, cô ấy đã phải nhẫn nhịn quá nhiều rồi. Vậy mà cô còn dựng chuyện bôi nhọ cô ấy như vậy sao?"

 

Từ Nhược Vân hừ lạnh một tiếng. Cô nhìn Khương Nhiên Vũ với vẻ khinh thường. Trong đầu cô nhớ lại ban đầu nam chính này không hề như vậy, chẳng qua là vì Khương Nhiên Vũ từng nói rằng sau này Khương Nhiên Thủy sẽ ngoại tình, nên hắn mới thay đổi thái độ. Giờ thấy rõ chân tướng, hắn mới tỉnh ngộ.

 

Từ Nhược Vân nhìn thẳng vào Khương Nhiên Vũ, giọng đầy giễu cợt: "Đồ ngu. Lúc trước nếu cô chỉ biết ngồi yên giả đáng thương, tôi còn cho cô vài ngày sống sót. Bây giờ cô lại dám bịa đặt cả về tôi?! Ai cho cô cái gan đó hả?"

 

Từ Nhược Hằng ho khẽ vài tiếng, như để nhắc nhở em gái tiết chế. Nhưng Từ Nhược Vân mặt vẫn tỉnh bơ, liếc anh mình như thể nói:

 

Em làm gì sai? Em mới không hề yêu đương với bốn người đó đâu, họ là do em bao dưỡng đấy!

 

Lộ Hành Chu âm thầm cập nhật tài khoản chuyên hóng hớt của mình. Dạo gần đây bận quá nên cậu quên cả cập nhật, may mà vụ lật mặt Khương Nhiên Vũ lại rơi trúng lúc này, cho cậu bắt kịp trend.

 

Vì sao Khương Nhiên Vũ lại bị "bóc trần" dễ dàng như thế? Thật ra lý do rất đơn giản: Bây giờ không còn là tiểu thế giới nữa, mà là đại thế giới — nơi quyền lực và logic không còn nghiêng hẳn về một ai. Nếu vẫn là một thế giới nhỏ như trước, Khương Nhiên Vũ chắc chắn đã một mình làm mưa làm gió, bởi vì đó là sân nhà của cô ta.

 

Nhưng giờ thì khác. Hiện tại, có Từ Nhược Vân đè đầu cưỡi cổ. Vì vậy, Khương Nhiên Vũ ăn quả phản phệ cũng là điều dễ hiểu.

 

Và rất có thể, phía sau còn nhiều đợt phản phệ khác đang chờ đón.

 

Lộ Hành Chu đảo mắt qua kệ sách. Quyển truyện mới... đã kết thúc rồi.

 

Chậc, không ngờ vụ này kết thúc nhanh vậy đấy.

 

Khương Nhiên Thủy lúc này cũng không còn tâm trạng tiếp tục tham gia chương trình. Thật ra, cô ta chưa bao giờ là người quá lương thiện, tham gia lần này cũng định tìm một đối tượng yêu đương mới, nhưng bây giờ, điều cấp thiết là về nhà xử lý sạch sẽ chuyện của Khương Nhiên Vũ.

 

Cô rất rõ ràng, chỗ dựa lớn nhất của mình chính là gia đình. Mà hiện giờ, thái độ của người nhà với cô đã bắt đầu vi diệu không còn tin tưởng tuyệt đối như trước. Cô không thể để mọi thứ trượt dốc thêm nữa.

 

Vị hôn phu của cô cũng chủ động xin rời chương trình. Ba người cùng đạo diễn nói chuyện, rồi chọn cách bồi thường tiền vi phạm hợp đồng để rút lui.

 

Chiếc thuyền từ từ rời khỏi đảo. Người ở lại chỉ biết há hốc mồm nhai một quả dưa cực lớn.

 

Triệu Thanh Y tặc lưỡi, Lộ Hành Chu liếc qua chỗ Cố Sâm và Lâm Cầm Ý, hai người này vừa bị bôi tro trát phấn đầy mặt. Đợi lát nữa chắc chắn sẽ tới lượt bọn họ lên sóng tiếp theo.

 

Chương trình mới vừa phát sóng chưa đầy một ngày, đã mất 3 khách mời. Đạo diễn Trần áp lực đè nặng.

 

Hắn gãi đầu liên tục, đến mức trợ lý đạo diễn cũng nhìn mà ghen tị với độ rậm tóc của ông. Ông lập tức gọi đội hậu cần, chuẩn bị kích hoạt kế hoạch dự phòng.

 

Tạm dừng livestream. Chờ người mới lên đảo.

 

Trong khi đó, tại bến tàu, các khách mời còn lại bắt đầu giới thiệu lại nhau.

 

Từ gia và Lộ Hành Chu vốn từng gặp nhau. Triệu Thanh Y thì càng thân hơn, con gái của dì Triệu, chính là bạn ăn dưa

 

Về phần Cố Sâm cùng Lâm Cầm Ý, thì khỏi nói toàn người quen.

 

Chu Ngô Quang đã giới thiệu từ trước: Chu Hành Lộ là chú ruột của tôi.

 

Vậy nên, trong nhóm hiện tại, trừ Mạc Nhiễm, còn lại toàn người quen cả. Còn ai không thân, thì cũng đã bị Từ Nhược Vân dẫm bẹp từ đầu.

 

Triệu Thanh Y là người mở miệng trước, cô liếc Cố Sâm, cười híp mắt: "Ôi chà, chẳng phải đây là... chồng chị tôi sao?"

 

Sắc mặt Cố Sâm lập tức tối sầm: "Triệu tiểu thư xin ăn nói cẩn trọng. Tôi không hề quen biết chị cô."

 

Triệu Thanh Y làm bộ kinh ngạc, a một tiếng: "Ồ thế à? Anh không quen... Triệu Hân á?"

 

Lâm Cầm Ý bước tới, nắm lấy tay Cố Sâm: "Tôi tin tưởng A Sâm."

 

Mạc Nhiễm mặt không cảm xúc, nhìn tay hai người họ đang nắm nhau. Hắn vào show này vốn chỉ để giữ độ nổi, tiện thể xem có thể câu được thiên kim tiểu thư nào không. Nhưng xem ra... hai cô gái còn lại bây giờ không dễ chọc. Hắn cần chuyển mục tiêu gấp. Vậy kế tiếp, hắn liền phải đổi một chút mục tiêu.

 

Trợ lý đạo diễn hớt hải chạy đến, xin lỗi đầy mặt: "Thành thật xin lỗi mọi người. Chúng tôi buộc phải tạm hoãn ghi hình, chờ khách mời mới lên đảo."

 

Bên cạnh Chu Ngô Quang thì lại tỏ ra không vấn đề gì, chú nhỏ của hắn còn chưa lên cơ mà. Vả lại vừa rồi màn diễn kia còn hoành tráng hơn cả phim. Chú nhỏ nói không sai, đúng là show đáng xem.

 

Mấy người khác cũng tỏ vẻ không sao cả, Từ Nhược Vân ung dung bước lên cầu thang, nói dõng dạc: "Đi thôi, về nghỉ ngơi đã."

 

Từ Nhược Khải và Từ Nhược Hằng lặng lẽ đi theo, còn khẽ nhắc nhở Nhược Vân đừng quá bốc đồng lần sau. 

 

Cố Sâm cúi đầu nhìn tay mình, rồi lại nhìn về phía ánh mắt Lộ Vân Nhĩ có phần do dự.

 

Còn Lâm Cầm Ý thì vẻ mặt tổn thương sâu sắc, nhìn khuôn mặt nghiêng của Cố Sâm.

 

Lộ Hành Chu dứt khoát kéo theo Triệu Thanh Y, Chu Ngô Quang và Lộ Vân Nhĩ về nơi nghỉ.

 

Ngày đầu tiên quay hình, thất bại toàn tập.

 

Về tới biệt thự, Hồ Thất dẫn theo Thiểm Quang và Phúc Bảo vừa về đến, toàn thân lấm lem cát bụi, mặt mày xám xịt như mới đi trải nghiệm bụi đời về. Lộ Hành Chu nhìn mà không nói nên lời: Đúng là ba đứa lêu lổng hết biết đường về mà...

 

Lộ Hành Chu một tay xách Hồ Thất, một tay xách Thiểm Quang, dắt cả hai tiểu yêu này vào phòng tắm. Phúc Bảo thì trực tiếp nhảy lên người Lộ Hữu Sâm, mắt long lanh, cái miệng không chịu yên: "Chào mọi người nha~ Ta là Phúc Bảo, mỹ nhân yêu thích nhất loài chim đây!""

 

Triệu Thanh Y lập tức sáng mắt, kinh ngạc reo lên: Trời ơi, dễ thương quá! Còn thông minh với lanh lợi nữa!

 

Chu Ngô Quang cũng không giấu nổi vẻ ngạc nhiên. Một lần nữa hắn xác định chắc nịch:  Lần này tới show... mình đúng là không đi nhầm chỗ rồi.

Bình Luận (0)
Comment