Tranh Bá Thiên Hạ

Chương 798

Phương Giải ra tay giết 14 người, không có một chút khó khăn nào. Nhưng lúc hắn chậm rãi đi ra từ mưa máu, khuôn mặt lại không có một tia thoải mái. Cũng không biết vì sao, trong mắt hắn lóe lên sự khác thường. Hắn nhìn La Úy Nhiên, trong mắt đầy thâm ý. Ánh mắt này căn bản không phải là thù địch, mà là một thứ rất phức tạp.

La Úy Nhiên vỗ tay vài cái, cười cười nói:

- Kẻ sĩ ba ngày không gặp, đúng là lau mắt mà nhìn….Lúc trước ngươi còn ở Trường An, ngươi không thể tu hành, dựa vào thể chất đặc biệt mà đoạt ngôi đầu trong cuộc thi Diễn Võ Viện. Lúc đó kỳ thực trong lòng mọi người đều hiểu, sở dĩ ngươi được danh đầu không phải vì ngươi mạnh nhất, mà là vì tiên đế đã bày tỏ thái độ…Thái độ của Hoàng Đế đã rõ ràng, cho dù người có thực lực mạnh hơn ngươi chẳng lẽ lại ra tay chèn ép ngươi?

Lời này kỳ thực không sai chút nào, bản thân Phương Giải cũng rất rõ ràng. Lúc hắn thi vào Diễn Võ Viện, bằng thực lực của hắn quả thực khó mà đoạt được danh đầu. Những người tham gia vào cuộc thi Diễn Võ Viện không có người nào ngu ngốc. Mà đằng sau những người nổi bật đều có thế lực rất lớn. Những người này, sao không nhìn ra tâm tư của Hoàng Đế chứ?

Trước khi kỳ thi Diễn Võ Viện diễn ra, Hoàng Đế vài lần triệu kiến Phương Giải, ở ngay trước mặt mấy vị trọng thần nói lời ca ngợi Phương Giải, lại ở ngay trước mặt mấy vị trọng thần viết tên của Phương Giải vào trong Trữ Tài Lục. Đây rõ ràng là một tín hiệu, Hoàng Đế chính là muốn Phương Giải đoạt danh đầu.

Lúc đó, người có thực lực chèn ép Phương Giải, một là Ngu Khiếu, con trai của Đại tướng quân Tả Vũ Vệ Ngu Mãn Lâu. Với ánh mắt của Ngu Mãn Lâu, nếu không nhìn ra tâm tư của Hoàng Đế mới là lạ, tất nhiên sẽ thông báo cho Ngu Khiếu không nên đấu quá ác với Phương Giải. Một người khác là Bùi Sơ Hành, phụ thân của y là Hoàng Môn Thị Lang Bùi Diễn. Bùi Diễn là người thân cận với Hoàng Đế nhất ngoài Ngô Bồi Thắng ra. Y tự nhiên cũng hiểu được tâm tư của Hoàng Đế.

Về phần Tạ Phù Diêu, hắn cũng mianh bạch. Cho nên lúc thi vào Diễn Võ Viện mới chủ động khiêu chiến Phương Giải, sau đó bại trong tay Phương Giải….Y không thể đoạt danh đầu, thì cũng muốn người ta nhớ kỹ tên họ của y.

Phương Giải ừ một tiếng:

- Rất nhiều người hiểu điều này.

La Úy Nhiên nói:

- Nhưng hiện tại, những người lúc trước không một ai bì kịp ngươi. Theo ta được biết, Ngu Khiếu, con trai của Ngu Mãn Lâu chạy trốn khỏi Trường An, rồi chết trong tay của ngươi. Bùi Sơ Hành, con trai của Bùi Diễn cũng đã chạy trốn, giấu ở một nơi nào đó không ai biết, không đám đi ra. Tạ Phù Diêu, đã sớm bị ngươi vượt rất xa.

Phương Giải nói:

- Ta sẽ không cảm ơn lời khen tặng của ngươi. Mặt khác…lúc trước Ngu Khiếu và Bùi Sơ Hành có thể chạy trốn khỏi Trường An, hơn nửa có liên quan tới ngươi phải không?

La Úy Nhiên cười ha hả:

- Người trẻ tuổi lại rất có tiềm lực như vậy, nếu có thể lưu lại thì lưu lại vẫn tốt hơn. Chẳng qua là ta coi thường bọn họ, sau khi rời khỏi Trường An không ngờ lại thoát khỏi sự khống chế của ta.

Phương Giải nhún vai, từ chối nêu ý kiến.

- Mặc kệ hôm nay ai chết ai sống.

La Úy Nhiên trầm mặc một lúc rồi bỗng nhiên nói:

- Có mấy câu ta phải nói ra. Ngươi có được thành công như hôm nay thật không dễ dàng. Nếu không phải do tình thế, kỳ thực ta không muốn động vào căn cơ của ngươi. Chỉ có điều năng lực của Đại Nội Thị Vệ Xử không thể chinh chiến tứ phương, cho nên ta mới phải nghĩ tới biện pháp khác.

- Ngươi định nói, đừng trách ngươi?

Phương Giải hỏi.

- Không!

La Úy Nhiên nói:

- Ta muốn nói…

- Ta không biết ngươi muốn nói gì, nhưng ta biết ngươi muốn làm gì.

Phương Giải bỗng nhiên cười cười:

- Ngươi tới đây không phải là giết ta, mà là tới đây để chết.

Câu này vừa ra khỏi miệng, sắc mặt của La Úy Nhiên liền thay đổi.

Ba ba ba.

Trong rừng truyền tới tiếng vỗ tay, rồi có một thanh âm lười nhác mang theo ý cười:

- Ta đã bảo rồi, ngươi không giấu diếm được hắn đâu. Hiện tại rất ít người trong thiên hạ này có thể giấu diếm được hắn. Hắn đã không còn là thiếu niên thấp lùn trong mắt của ngươi lúc trước. Ta đã nói chỉ cần hai ngươi gặp mặt, hắn sẽ nhìn ra sơ hở, mà ngươi cứ không tin…thế giới này đã không còn là thế giới của những người già như chúng ta, mà là thế giới của những người trẻ như hắn.

Một người mặc áo gấm đi ra từ khu rừng, bước chân vững vàng.

Lúc Phương Giải nhìn thấy y, ánh mắt trở nên nghiêm túc. Với tu vị của Phương Giải vào hiện tại, không ngờ lại không nhận ra được người này đang ẩn nấp cách đó không xa.

- Trấn Phủ Sứ, đã lâu không gặp.

Hắn nói.

Hầu Văn Cực chắp tay nói với Phương Giải:

- Quốc công gia, đã lâu không gặp.





Hầu Văn Cực nhìn tàn thi đầy đất, không nhịn được thở dài:

- Lãng phí hơn mười nhân mạng…thật là đáng tiếc.

Y tới gần Phương Giải, quay đầu nhìn La Úy Nhiên:

- Ta đứng trước ngươi, có phải ngươi có chút không thích ứng?

Nghe thấy lời này, Phương Giải bỗng nhiên phát hiện Hầu Văn Cực vẫn luôn đứng đằng sau La Úy Nhiên. Lúc đầu ở Trường An, La Úy Nhiên là Chỉ Huy Sứ của Đại Nội Thị Vệ Xử, Hầu Văn Cực là Trấn Phủ Sứ của Tình Nha. Phần lớn mọi người chỉ biết La Úy Nhiên mà không biết Hầu Văn Cực. Chỉ biết có Đại Nội Thị Vệ Xử mà không biết Tình Nha.

Mặc dù là những người biết về hai người này, cũng chưa từng hiểu rõ về bọn họ.

Phương Giải hơi hoảng hốt, trong sự mơ hồ hiể ra vì sao mình không phát hiện Hầu Văn Cực ẩn nấp cách đó không xa. Bởi vì khí chất trên người Hầu Văn Cực, không ngờ lại hoàn toàn giống với La Úy Nhiên! Chỉ cần Hầu Văn Cực không xuất hiện, mặc kệ giấu ở nơi nào cũng không bị phát hiện. Bởi vì y căn bản không phải là chính mình, mà là La Úy Nhiên.

Nếu hai người bọn họ chia ra, thì La Úy Nhiên vẫn là La Úy Nhiên, Hầu Văn Cực vẫn là Hầu Văn Cực. Nhưng nếu hai người bọn họ đứng cùng một chỗ như hiện tại, vậy thì La Úy Nhiên là La Úy Nhiên, Hầu Văn Cực cũng là La Úy Nhiên. Phát hiện ra điều này, trong lòng Phương Giải có chút thoải mái.

Nếu vừa rồi y và La Úy Nhiên cùng động thủ, như vậy mình sẽ đau đầu. Bởi vì lúc La Úy Nhiên ở ngoài sáng, Hầu Văn Cực chính là một La Úy Nhiên ẩn thân.

Có chút khó tin.

Đây là lần đầu tiên Phương Giải phát hiện, với lại không thể không thừa nhận rằng, có người chỉ là cái bóng của người khác. Mà uy hiếp chân chính kỳ thực tới từ cái bóng này. Bởi vì không ai đề phòng một cái bóng cả.

Hầu Văn Cực là một cái bóng rất lợi hại.

- Ngươi vừa nói, sở dĩ ngươi muốn gặp riêng La Úy Nhiên là vì ngươi không muốn thủ hạ Hắc Kỳ Quân xảy ra mâu thuẫn. Những lời này nhất định là thật, nhưng ý của ngươi không phải là diệt trừ La Úy Nhiên một cách yên lặng…Ngươi dẫn theo Ngô Nhất Đạo, dẫn theo Hạng Thanh Ngưu, từ hai người mà ngươi dẫn theo, ta có thể nhìn ra thái độ của ngươi.

Hầu Văn Cực nói với Phương Giải:

- Ngay từ lúc đầu, ngươi đã không muốn giết La Úy Nhiên. Hơn nữa ngay từ đầu ngươi đã đoán được chân tướng. Cho nên ngươi mới lựa chọn không mang theo thủ hạ, tới gặp riêng La Úy Nhiên. Hẳn là Tán Kim Hầu đã giết những người mà La Úy Nhiên xếp vào trong Hắc Kỳ Quân trước đó, nhưng không công khai xử lý, mà là khiến cho những người đó chết một cách yên lặng, người phía dưới không ai biết.

Y dừng một lát, tiếp tục nói:

- Người của Đại Nội Thị Vệ Xử cắm vào trong Hàng Thông Thiên Hạ, đã bị bắt khá nhiều, bất kể như thế nào cũng không nên dừng lại, tiếp tục điều tra. Bởi vì đó đều là u ác tính khó khiến cho người ta yên tâm. Nhưng theo ta được biết, Ngô Nhất Đạo không hạ lệnh tiếp tục điều tra.

Y nhìn Phương Giải, nói:

- Cho nên trước khi tới ta có nói với La Úy Nhiên, những tâm tư đó của ngươi, nói không chừng Phương Giải đã sớm đoán ra.

Phương Giải gật đầu:

- Kỳ thực không khó đoán.

Hắn quay về vài bước, trở lại bên cạnh Hạng Thanh Ngưu.

- Kỳ thực ngay từ đầu chuyện này đã không khó đoán, chỉ là ta không ngờ Chỉ Huy Sứ lại có cảm tình sâu như vậy. Khắp triều đình Đại Tùy, quan văn hay võ tướng, không có mấy người nguyện ý chịu chế vì Dương gia. Ta vốn tưởng rằng trong số những cái tên đó, quả quyết không có ba chữ La Úy Nhiên, nhưng ta sai rồi.

Phương Giải có chút cảm thán nói.

Hầu Văn Cực nhún vai:

- Dù sao ta không phải, nhưng y nhất định phải. Tới lúc cần thiết, y nhất định sẽ lựa chọn như vậy.

Hầu Văn Cực đi tới gần La Úy Nhiên, tìm một chỗ sạch sẽ, ngồi xuống nói:

- Kỳ thực mọi người đều không cảm thấy Chỉ Huy Sứ của Đại Nội Thị Vệ Xử sẽ chết vì người của Dương gia, là vì thế giới này tràn đầy không tin tưởng, tràn đầy phản bội và âm mưu quỷ kế. Đây là một thời đại vì ích lợi mới đi chịu chết. Không có mấy người chịu chết vì một thứ không đáng tin cậy như tình cảm. Nhất là La Úy Nhiên, một người quản lý Đại Nội Thị Vệ Xử, dường nhưng không có lý do gì chịu chết vì cái thứ gọi là tình cảm.

- Chuyện mà người đời không tin, nhưng nó lại thực sự xảy ra.

Hầu Văn Cực thở dài:

- Thế giới này, thật con mẹ nó rác rưởi.





Tới lúc này, Hạng Thanh Ngưu hơi mơ hồ. Y không biết tại sao mọi chuyển lại thay đổi như vậy, cho nên y nhìn Phương Giải, lại nhìn La Úy Nhiên, trong mắt đều là mê man. Mà sắc mặt của Ngô Nhất Đạo lại rất bình tĩnh, hiển nhiên ông ta đã hiểu ra mọi chuyện.

- Kỳ thực không phức tạp như vậy, chỉ là hơi khó tin mà thôi.

Ngô Nhất Đạo nói với Hạng Thanh Ngưu:

- Từ đầu sư huynh của ngươi đã sắp xếp nhân thủ của Đại Nội Thị Vệ Xử vào Hắc Kỳ Quân, là vì y muốn thay tiểu Hoàng Đế khống chế một đội quân ở bên ngoài Trường An. Tuy Đại Nội Thị Vệ Xử có thực lực hùng mạnh, nhưng không phải ở quân đội. Nếu lúc trước tiểu Hoàng Đế đăng cơ mà La Úy Nhiên trở lại Trường An, thì cũng không giúp được nhiều. Lúc đó tiểu Hoàng Đế và La Úy Nhiên khẳng định có liên hệ. Tiểu Hoàng Đế lệnh cho La Úy Nhiên không cần phải quay về, mà ở bên ngoài Trường An chuẩn bị một đội quân hùng mạnh.

- La Úy Nhiên đã ở Trường An nhiều năm, thực lực của y đều ở Đại Nội Thị Vệ Xử. Với ân oán của y với đám thế gia đại hộ, muốn dựa vào chính mình phát triển một đội quân hiển nhiên là không có khả năng. Cho nên y tính toán động thủ với Hắc Kỳ Quân. Vừa vặn lúc đó Phương Giải quyết định mang quân xuôi nam, mọi chuyện trong đại doanh núi Chu Tước đều giao cho y. Đây chính là cơ hội mà y không thể bỏ qua.

Ngô Nhất Đạo khẽ thở dài:

- Nhưng binh mã mà Phương Giải lưu lại đều là lão binh của Hắc Kỳ Quân, tướng lĩnh lãnh binh cũng đều là thuộc hạ cũ của Phương Giải, y căn bản là không cắm người của mình vào được. Cho nên y mới xếp người vào trong tân binh. Tuy chiến lực của tân binh kém xa lão binh, nhưng dễ khống chế. Vì không để cho người khác hoài nghi, những người y lựa chọn đều là người của Đại Nội Thị Vệ Xử mà lúc trước cắm vào Hàng Thông Thiên Hạ. Như vậy, dù Phương Giải phát hiện, thì sẽ hoài nghi ta chứ không phải y.

- Nhưng về sau…

Ngô Nhất Đạo có chút cảm thán nói:

- La Úy Nhiên cũng không ngờ biến cố lại tới nhanh như vậy, cho nên y không thể không thay đổi toàn bộ kế hoạch…Biến cố đó là tiểu Hoàng Đế chết.

Hạng Thanh Ngưu lặng lẳng nghe, lặng lẳng chờ, bởi vì y biết phỏng đoán kế tiếp của Ngô Nhất Đạo mới là lý do vì sao Phương Giải nói La Úy Nhiên tới đây là để chết. Y không rõ người như Tam sư huynh vì sao lại muốn chết, nhưng y bắt được từ mấu chốt.

Tình cảm

Hóa ra, thế gian này không chỉ là âm u vô tình.
Bình Luận (0)
Comment