Triệu Hoán Tổ Sư

Chương 4 - 10 Điểm Căn Cốt, Có Ý Nghĩa Như Thế Nào?

Nhưng hiện thực tàn khốc lại rất nhanh nói cho Nguyễn Thế Luân biết, nếu hắn muốn đi chiêu thu đồ đệ, vậy thì cái suy nghĩ ẩn cư tu luyện chỉ là chuyện viễn vông mà thôi.

Cũng may mắn là Nguyễn Thế còn có vật phẩm “Phiếu chỉ định thế giới cho đệ tử thân truyền”, theo diễn giải của hệ thống thì “Phiếu chỉ định thế giới cho đệ tử thân truyền” này có tác dụng chỉ định một nhân vật mang đầy đủ thuộc tính thiên phú ở thế giới nguyên bản giáng lâm thế giới này với thân phận của người bản xứ để Nguyễn Thế Luân tiến hành chiêu thu đệ tử, nhờ vậy mà hắn cũng xem như được an ủi phần nào.

Bất mãn thì cứ bất mãn, thế nhưng chỉ chốc lát sau Nguyễn Thế Luân lại rất nhanh điều chỉnh tốt tâm thái, đồng thời cấp tốc hành động, dù sao thời gian cũng không bao giờ đợi người mà.

Thần sắc Nguyễn Thế Luân không chút biến đổi, sắc mặt bình tĩnh như không, sau khi hỏi rõ con đường đi đến Thạch thôn, dưới tình huống không kinh động đến người khác bí mật lặng lẽ rời đi khỏi Lang thôn.

Hiện tại trong lúc này hai cái thôn làng đang ở trạng thái đối địch, đúng lý ra lúc này Nguyễn Thế Luân đã trở thành người tu chân cũng không cần sợ Lang thôn người làm khó dễ mình, nhưng hắn lại sợ bọn họ ở trước mặt người trong Thạch thôn làm bại lộ thân phận của chính mình sẽ ảnh hưởng đến kế hoạch chiêu thu đồ đệ.

May mắn một điều, hiện tại mọi người trong Lang thôn đều tụ tập ở cửa thôn, bởi vì sự tình Lang Phong bị đả thương mà tiến hành nghị luận sôi nổi, nhân dịp này Nguyễn Thế Luân liền từ phía sau thôn làng vô thanh vô tức đi ra ngoài, không ai chú ý tới động tác của hắn.

Trong lúc đi trên đường, Nguyễn Thế Luân không chút do dự đi vào trong hệ thống hối đoái, trực tiếp đầu tư 50 điểm hối đoái, vì chính mình đặt mua một bộ trang phục đạo bào thông dụng.

Là một người xuyên không đến từ Trái Đất, Nguyễn Thế Luân làm sao có khả năng không biết đạo lý "Người đẹp vì lụa, lúa tốt vì phân" đây chứ, muốn chào hàng đồ vật gì đó, việc đầu tiên phải làm tốt chính là công tác tuyên truyền cùng đóng gói sản phẩm.

Đã từng có một nhân sĩ thành công tổng kết một câu châm ngôn kinh điển “Chỉ cần làm tốt khâu marketing, thì cho dù là cục phân cũng có thể đóng gói đem bán được” cơ mà.

Cúi đầu xem xét vẻ ngoài của chính mình một lượt, đầu đội vũ y tinh quan, áo bào trắng váy dài, một thân hình tượng cao nhân đắc đạo tiên phong đạo cốt.

Sau khi xem xét kiểm tra vẻ ngoài của mình mấy lượt, Nguyễn Thế Luân mới thoả mãn gật gù, đồ vật của hệ thống giá tiền mắc thì đúng là giá tiền mắc, nhưng chất lượng sản phẩm đúng thật là không chê vào đâu được.

Chẳng hạn như bộ trang phục đạo bào này, mặc dù chỉ là loại thông dụng nhất trong hệ thống hối đoái, thế nhưng nó lại được hệ thống gia trì thêm hiệu ứng vòng sáng Thần bí, chính hiệu ứng này sẽ giúp làm tăng vẻ thần bí của Nguyễn Thế Luân đối với người khác.

“Bảng thông số nhân vật:

Họ tên: Nguyễn Thế Luân.

Cấp bậc: Triệu hoán học đồ (Luyện Khí) tầng bốn.

Danh hiệu: Không.

Chức vụ: Không.

Điểm hối đoái hiện có: 250.

Thần thông: Không.

Vũ khí: Không.

Pháp bảo: Không.

Thú cưỡi: Không.

Thế giới triệu hoán: Chưa xác định.

Túi đồ: Thẻ triệu hoán Tru Tiên thế giới Thanh Vân Môn Đạo gia Vô thượng kỳ thuật “Thần Kiếm Ngự Lôi Chân Quyết”. Số lượng: 01; Cơ hội nhận thưởng. Số lượng: 01; Phiếu chỉ định thế giới cho đệ tử thân truyền. Số lượng: 01.

Đệ tử: Không.”

Hài lòng đóng lại Bảng thông số nhân vật của bản thân, Nguyễn Thế Luân đi tới cửa thôn Thạch thôn ở trước mặt, đập vào mi mắt hắn đầu tiên chính là thân ảnh nửa đoạn cây khô to lớn, đường kính thân cây rộng tới mười mấy mét, toàn bộ thân cây bị cháy đen.

Nhãn thần Nguyễn Thế Luân đánh giá cây khô to lớn một chút, hắn suy đoán đây là một cái cây bị chết đi do sét đánh, có lẽ ở thời gian nhiều năm về trước nó đã từng bị sét đánh qua.

Trước đây, có lẽ cây cổ thụ này có tán cây to lớn cùng dồi dào sinh cơ, nhưng hiện tại đều bị phá hủy, bây giờ trên mặt đất chỉ còn sót lại một đoạn cọc gỗ cao tám, chín mét.

Nhưng Nguyễn Thế Luân chỉ cần ước lượng quy mô thân cây khô to lớn ở hiện tại, liền có thể tưởng tượng được bản thể năm xưa của cây cổ thụ to lớn đến cỡ nào.

Cây khô toàn thân bị cháy đen, chết đến không thể chết hơn được nữa, một điểm dấu hiệu sinh mệnh đều không có.

Lúc này, một lão già đi tới bên cạnh thân cây bị cháy đen, vừa ho khan vừa cảm thán nói:

- Cây này đã khô héo mười năm.

Lão già đi tới trước mặt Nguyễn Thế Luân, dùng đôi con mắt thâm trầm chậm rãi đánh giá trên dưới hắn, một lúc sau mới thận trọng hỏi:

- Lão phu là này trưởng thôn Thạch thôn! Không biết lão phu có thể giúp được việc gì cho đạo trưởng không vậy?

Nguyễn Thế Luân khẽ mỉm cười, trên người hắn bỗng toát ra một luồng khí tức xuất trần cao ngạo một cách tự nhiên, lại phối hợp một thân trang phục, áo bào trắng váy dài, vũ y tinh quan, vẻ ngoài của Nguyễn Thế Luân hoàn toàn không thể xoi mói được bất cứ điểm gì, tuyệt đối mang phong thái một vị thế ngoại cao nhân.

"Phát hiện mục tiêu, điều kiện thích hợp trở thành đệ tử thân truyền của kí chủ."

Nguyễn Thế Luân vừa định mở miệng nói chuyện với lão trưởng thôn Thạch thôn, đột nhiên nghe thấy âm thanh gợi ý của hệ thống vang lên, suýt chút nữa khiến cho hắn bị sặc nước miếng chết tốt.

Lão trưởng thôn Thạch thôn kỳ quái nhìn Nguyễn Thế Luân, nhưng vừa nhìn kỹ khuôn mặt của hắn một cái lão trưởng thôn đã bị hù dọa đến giật thót cả mình.

Lúc này chỉ thấy thân thể Nguyễn Thế Luân đứng thẳng, hai con mắt tựa như phát ra ánh sáng màu xanh lục, chẳng khác nào một con sói hoang đói bụng lâu ngày đến nỗi phải tru lên vì đói bất chợt phát hiện con mồi ngon lành, nhìn chằm chằm về hướng cửa thôn.

"Xin hỏi kí chủ có sử dụng “Phiếu chỉ định thế giới cho đệ tử thân truyền” hay không?"

Âm thanh gợi ý của hệ thống tiếp tục vang lên lần nữa.

Nguyễn Thế Luân ngay tức thì nhớ đến tác dụng của “Phiếu chỉ định thế giới cho đệ tử thân truyền” bên trong túi đồ.

Tâm thần hắn vô cùng kinh hỉ, không chút suy nghĩ vội vàng đồng ý kích hoạt sử dụng vật phẩm “Phiếu chỉ định thế giới cho đệ tử thân truyền” trên người đứa nhỏ này.

Thế giới mà Nguyễn Thế Luân chỉ định cho đệ tử thân truyền là thế giới Shaman King. Lý do vì sao ư? Đơn giản hắn là fan hâm mộ cuồng nhiệt của bộ truyện tranh này mà thôi.

Một tấm bảng thống kê các nhân vật quen thuộc trong thế giới Shaman King lập tức hiển hóa trước mặt hắn. Nguyễn Thế Luân không chút do dự kích chọn vào thẻ bài nhân vật mà hắn cực kỳ yêu thích trong bộ truyện tranh này.

“Kích hoạt “Phiếu chỉ định thế giới cho đệ tử thân truyền” thành công! Mời ký chủ xem xét kết quả!”.

Âm thanh hệ thống lại vang lên thông báo cho Nguyễn Thế Luân biết đã kích hoạt thành công “Phiếu chỉ định thế giới cho đệ tử thân truyền”. Thần tình hắn tức thì trở nên kích động, vội vàng thoát ra khỏi huyễn cảnh hệ thống, quay trở về thế giới thực tại.

Ở cửa Thạch thôn, một thân ảnh đứa con nít vô cùng đáng yêu, vẻ ngoài phấn điêu ngọc trác, da trắng như tuyết đột nhiên xuất hiện.

Lúc này, đứa nhỏ đang ra sức lôi kéo đuôi của một con chó lớn màu vàng, âm thanh con nít lanh lảnh cùng tiếng chó sủa thảm thiết vang dội khắp nơi:

- Chó … chó ngoan, đừng chạy! Ở lại chơi với ta đi nào!

Trong đầu Nguyễn Thế Luân âm thanh hệ thống vang lên không ngừng:

" Hệ thống thiên phú sửa soạn xong hết, mục tiêu số một tư liệu như sau.

Gân cốt: 10.

Ngộ tính: 8.

Tâm chí: 8.

Phúc duyên: 8.

Tổng kết: Mục tiêu thiên phú cực cao, kiến nghị thu làm đệ tử thân truyền, dốc lòng giáo dục, tương lai sau này tất làm trụ cột của tông môn."

Âm thanh thông báo của hệ thống đã kết thúc nhưng Nguyễn Thế Luân vẫn chưa tỉnh hồn dậy, trong mắt hắn đều đã không nhìn thấy tất cả những thứ gì khác, đôi con ngươi của hắn hắn trừng to chết trân nhìn chằm chằm con số "10" đỏ như máu phía sau thông số gân cốt trong tư liệu của hệ thống thiên phú.

Gân cốt, chính là điều kiện thiên phú thân thể Tiên thiên của người tu chân, mà loại thiên phú này hệ thống cho max điểm chính là 10.

10 điểm thiên phú căn cốt, có ý nghĩa như thế nào?

Đưa ra giả thuyết so sánh như thế này, người bình thường chạy bộ, từ điểm xuất phát đến điểm về đích cuối cùng phải chạy đủ 100 mét.

Lấy điểm về đích tương đồng với 100 mét đưa vào tình huống của đứa nhỏ này, thì kết quả chính là người bình thường bắt đầu từ điểm xuất phát, còn cục cưng nhỏ này thì lại từ địa phương 90 mét mới bắt đầu xuất phát chạy.

Sự chuyên lệch giữa hai loại người này với nhau không thể nói là lớn mà phải gọi là quá lớn, tuyệt đối không thể đem ra so sánh với nhau được, bởi vì đó chỉ là việc làm vô nghĩa.

Chẳng trách, chẳng trách đứa nhỏ này mới không tới bốn tuổi lại có thể đánh tên thiếu niên Lang Phong kia thương tích đầy mình, khắp người xanh xanh đỏ đỏ.

Lúc này đứa nhỏ cũng đã phát hiện sự có mặt của Nguyễn Thế Luân, nó một mặt mờ mịt nhìn sang, chớp chớp mắt to, mười phần dễ thương khả ái, dường như tự hỏi người đang đứng đằng kia là ai?

Nguyễn Thế Luân chẹp chẹp miệng thầm nuốt nước miếng, con hàng này không chỉ có gân cốt mạnh đến nghịch thiên, ngộ tính, tâm chí, phúc duyên cũng đều thuộc dạng cấp bậc siêu cấp thiên tài.

Nội tâm Nguyễn Thế Luân nhanh chóng cân nhắc thiệt hơn, trên khuôn mặt hắn lại dần dần lộ ra một nụ cười như ánh nắng ấm áp.

Nếu là người quen thuộc ở kiếp trước của Nguyễn Thế Luân nhìn thấy trên mặt hắn lộ ra một bộ nụ cười như thế này, khẳng định sẽ lập tức có thể chạy bao xa liền trốn xa hơn.

Bởi vì theo tình huống thông thường, khi nào Nguyễn Thế Luân cười như vậy, liền chắc chắn sẽ có người xui xẻo muốn bị tên điếm thúi này chơi đểu đến không còn cái quần mà mặc.

Bình Luận (0)
Comment