Âm mưu hay dương mưu (*) trong giới kinh doanh cũng không nguy hiểm bằng giới xã hội đen.
(*) trích dẫn từ fanpage: Âm mưu và dương mưu giống nhau ở chỗ chỉ muốn đạt được kết quả tốt nhất. Chỗ khác biệt giữa chúng là âm mưu có sơ hở có thể tìm ra, mà dương mưu là theo thế mà động, theo thế mà phát, không có dấu vết để tìm ra, so với âm mưu thì cao minh hơn nhiều cũng khó thực hiện hơn nhiều.Gia tộc Uất Trì bắt đầu từ ông nội của Uất Trì Diễm lúc bấy giờ là long đầu hắc đạo Châu Á, là thành quả do cả thế hệ liều mạng trong máu tươi cùng chém giết. Còn tập đoàn Uất Trì là do cha của Uất Trì Diễm sáng lập. Khởi điểm chỉ là mấy câu lạc bộ đêm, chủ yếu là để rửa tiền, về sau chuyện kinh doanh phát triển, Uất Trì lão gia tử dựa vào đó mở tập đoàn tẩy trắng.
Đến tay Uất Trì Diễm, hai thế lực tập đoàn và hắc đạo của gia tộc Uất Trì hình thành một vòng tuần hoàn hỗ trợ nhau, có xu hướng vươn lên dẫn đầu. Chính điều này khiến các thế lực khác vừa kiêng kị vừa thèm muốn.
Dưới tình thế đấy, Uất Trì Diễm mới đem đứa con trai duy nhất đến một hòn đảo bí ẩn ở Châu Âu để tiến hành huấn luyện phong bế. Tất cả để đảm bảo sự an toàn tuyệt đối trước khi người thừa kế trưởng thành.
Chỉ là, đa mưu túc trí như Uất Trì Diễm cũng không ngờ đến biến số.
Nhìn thiếu niên nằm trên giường, Uất Trì Diễm không nhịn được cúi xuống hôn nhẹ lên trán cậu. Nụ hôn như chuồn chuồn lướt nước vì sợ đánh thức người dậy.
Tránh né cậu suốt hai ngày, hắn chỉ dám đợi khi tối muộn mới lặng lẽ đến nhìn. Lén lút vậy có chút xấu hổ, nhưng chỉ cần người này còn lưu lại cạnh mình, đó chính là ân huệ lớn nhất ông trời ban tặng.
Lại hôn nhẹ lên môi, Uất Trì Diễm mới lưu luyến rời đi. Ngay lúc hắn đóng cửa phòng, người trên giường bỗng mở trừng hai mắt ── Uất Trì Diễm...cha...sao có thể...!
Lê Hân ngạc nhiên đến đơ người, mãi sau cậu mới có thể ngồi dậy, ngây ngốc đưa tay lên sờ chỗ bị người hôn, nóng rát khó tả, ngay cả căn phòng cũng như tăng thêm mấy độ.
Cậu bừng tỉnh từ lúc Uất Trì Diễm hôn nhẹ lên trán, dẫu sao cậu cũng từng được huấn luyện cho vị trí thừa kế dù mức độ kém xa Uất Trì Giản, nên độ cảnh giác nhạy bén hơn người thường.
Ban đầu cậu cũng chưa rõ tình hình, chỉ là mùi nước hoa cùng mùi thuốc trên thân người quen thuộc đã báo cho cậu thân phận đối phương. Theo bản năng cậu mới kiềm chế phản ứng của bản thân, dù trong lòng đang kinh ngạc cùng kích động.
Uất Trì Diễm không thể ngờ, chỉ vì hành động lúc nhất thời của mình lại khiến Lê Hân thức trắng đêm. Sáng hôm sau, hắn nhìn quầng thâm ở mắt cậu, hơi nhíu mày: "Ngủ không ngon sao?"
Cậu có chút giật mình, ánh mắt đảo qua trên khuôn mặt đối phương, lại vô thức dừng ở nơi từng được tạp chí đánh giá là cặp môi mỏng "bạc tình".
Trong đầu như có quả bom nổ bùm, ngoài mặt cậu cũng dần đỏ ửng.
Uất Trì Diễm cùng Uất Trì Giản cùng buông dao nĩa xuống, hai cha con liếc nhau,
Đã xảy ra chuyện gì?