TSCPTĐK – Chương 223 Chương 223: Xuất phát tới hải tộc
Tả gia.
Kỳ Hằng nhìn Tả Vân Phi: "Trở lại rồi? Sự tình giải quyết thế nào?"
Tả Vân Phi lắc đầu, "Quân Lan Nguyệt giận chạy, chỉ mong nàng sẽ không trở lại làm phiền ta."
Rõ ràng là Giang gia cự tuyệt hắn trước, hiện tại lại làm giống như là hắn bội tình bạc nghĩa vậy.
Tả Vân Phi bi phẫn nói: "Ta thật không hiểu một chuyện vô cùng đơn giản vì sao lại làm cho phức tạp như vậy, năm đó Giang gia từ hôn, hiện tại lại nhão nhão dính dính, nữ nhân Quân Lan Nguyệt kia rốt cuộc muốn ta phải từ chối nàng bao nhiêu lần, nàng mới có thể minh bạch ta cùng nàng căn bản là không có khả năng!"
Kỳ Hằng nhún vai: "Không biết a!"
"Có lẽ chờ sau khi chúng ta thành hôn, nàng sẽ thanh tỉnh lại, không bằng chúng ta thành thân sớm một chút?" Tả Vân Phi hỏi.
Kỳ Hằng lắc đầu: "Ngày đã chọn rồi, đừng làm ầm ĩ......"
Tả Vân Phi phồng quai hàm lên: "Kỳ Thiếu Vinh cùng Trang Hạo đã nghỉ ngơi?"
"Đúng vậy!"
"Bọn họ muốn mấy gian phòng?" Tả Vân Phi tò mò hỏi.
"Một gian!"
Tả Vân Phi trừng lớn mắt, ý vị thâm trường nói: "Trang Hạo còn rất không tồi!"
Kỳ Hằng nhìn Tả Vân Phi, bất đắc dĩ cười: "Ngươi đang nghĩ loạn cái gì?"
Tả Vân Phi cười cười: "Ta không nghĩ loạn a! Hiện tại cũng muộn rồi, chúng ta đi nghỉ ngơi đi."
Kỳ Hằng: "......"
............
Quân Lan Nguyệt về đến nhà, thình lình nhìn thấy thân ảnh Quân Tử Ngyệt.
Quân Lan Nguyệt nhìn Quân Tử Nguyệt, không khỏi chột dạ. "Tỷ tỷ, ngươi đang đợi ta sao?"
Quân Tử Nguyệt bất mãn nói: "Ngươi vì sao không nói rõ ràng cho cô cô, khiến cho cô cô không hiểu gì đi tìm Kỳ Hằng gây chuyện?"
Quân Tử Nguyệt thở dài, thời điểm Quân Hà trở lại, không biết gì về chuyện năm đó thực lực của Tả Vân Phi xảy ra vấn đề, biến thành phế vật, Quân gia từ hôn, Quân gia cũng không có ai giải thích cho nàng, không biết Quân Lan Nguyệt nói gì với Quân Hà, Quân Hà liền nhận định là Tả Vân Phi chân trong chân ngoài, Kỳ Hằng làm kẻ thứ ba chen chân, chạy đi thu thập Kỳ Hằng, kết quả chọc giận Tả Vân Phi, Quân Hà trọng thương.
Quân gia tìm rất nhiều y sư, Quân Hà vẫn không có chút khởi sắc, y sư nói, bên trong lôi điện của Tả Vân Phi mang theo một cỗ độc tố đặc thù, ăn mòn kinh mạch của Quân Hà, rất khó khỏi hẳn.
Quân Lan Nguyệt cắn môi, ủy khuất nói: "Ta cũng không có nói gì sai a, là Kỳ Hằng đoạt của ta, nếu không phải hắn mê hoặc, Tả Vân Phi sao có thể đối với ta như vậy?"
Quân Tử Nguyệt nhắm mắt lại, trong long không khỏi bất đắc dĩ, năm đó Quân Lan Nguyệt cùng Tả Vân Phi trở mặt như vậy, cho dù không có Kỳ Hằng, lấy tính cách của Tả Vân Phi cũng không có khả năng chấp nhận lại Quân Lan Nguyệt.
"Kỳ Hằng là ai chứ, hắn cư nhiên đòi 2 tỷ sính lễ từ Tả Vân Phi, người có lòng tham không đáy như vậy, sao có thể xứng đôi với Vân Phi được!" Quân Lan Nguyệt không cam long quở mắng.
Quân Tử Nguyệt thở dài, 2 tỷ, Quân gia không biết phải tích góp bao nhiêu năm trời mới có thể có được số tiền như vậy, mà cùng số tiền đó, lại chỉ là để Tả Vân Phi tặng sính lễ cho Kỳ Hằng.
Tả Vân Phi thật sự quá ưu tú, những người đuợc gọi là tài tuấn khác ở Tấn Quốc so với Tả Vân Phi thật sự không khác gì trò cười.
"Tả Vân Phi nguyện ý cho Kỳ Hằng, đó là chuyện của Tả Vân Phi." Quân Tử Nguyệt rầu rĩ nói.
"Nếu không phải gia tộc từ hôn, tất cả những thứ này vốn dĩ nên là của ta, là của ta......" Quân Lan Nguyệt kích động rít gào.
Quân Tử Nguyệt nhắm mắt lại, thầm nghĩ: Tuy rằng năm đó là gia tộc từ hôn, nhưng nếu không phải ngươi quấn lấy phụ thân, mẫu thân khóc lóc cầu xin, còn nói cái gì mà nếu gả cho Tả Vân Phi, ngươi liền không sống nổi nữa, gia tộc cũng sẽ không từ hôn một cách dễ dàng như vậy.
"Hôn kỳ của Kỳ Hằng cùng Tả Vân Phi đã định ra, ngươi có nháo hơn nữa cũng chỉ khiến cho người ngoài càng chê cười Quân gia thêm mà thôi." Quân Tử Nguyệt lẩm bẩm.
Quân Lan Nguyệt ôm chăn, ô ô khóc lên.
Quân Tử Nguyệt bị tiếng khóc của Quân Lan Nguyệt chọc cho bực bội một trận, nếu Quân Hà không tốt lên, Quân gia liền tổn thất nặng.
......
Tả Vân Tĩnh đi vào phòng, nhìn thấy Tả Vân Phi đang thu thập đồ vật.
Tả Vân Tĩnh khó hiểu hỏi: "Vân Phi, ngươi muốn đi sao?"
"Muốn rời khỏi đây một đoạn thời gian." Tả Vân Phi nhàn nhạt đáp.
"Ngươi muốn đi đâu?"
"Thiên hạ rộng lớn như vậy, đi đến đâu cũng có thể, dù sao gia tộc cũng không thích Kỳ Hằng, ta liền dẫn hắn ra ngoài, tự do tự tại."
Tả Vân Phi cảm thấy trưởng lão trong gia tộc quá buồn cười, nhận định Kỳ Hằng tham lam, Kỳ Hằng là người của Kỳ Thiếu Vinh, Kỳ Thiếu Vinh hào phóng với thủ hạ, tài sản của Kỳ Hằng hoàn toàn không kém hơn hắn dù chỉ một chút, kỳ thật, nếu tính ra, vẫn là hắn chiếm tiện nghi.
Tả Vân Tĩnh nhìn Tả Vân Phi, thở dài một tiếng: "Xin lỗi."
Tả Vân Phi liếc mắt nhìn Tả Vân Tĩnh một cái: "Không liên quan đến ngươi."
"Hôm nay ở trong tửu lầu, Trang Hạo đã đánh người của Già Lam Thần Điện?" Tả Vân Tĩnh hỏi.
Tả Vân Phi gật đầu: "Không sai, đám người kia quá cùi bắp, vốn dĩ ta cũng muốn hỗ trợ, nhưng Trang Hạo vừa ra tay liền giải quyết hết, ta không tìm được cơ hội nào."
Tả Vân Tĩnh: "......"
Tả Vân Tĩnh nhíu mày lại: "Trong đám người mà các ngươi đánh có nhi tử của điện chủ Già Lam Thần Điện."
Tả Vân Phi cười hỏi: "Phải vậy không? Cho nên gia tộc sợ hãi sao?"
"Đệ đệ." Tả Vân Tĩnh bất mãn gọi một tiếng.
Tả Vân Phi nhìn Tả Vân Tĩnh: "Họa là ta gây ra, nếu đám người kia đến, nói bọn họ tới tìm ta đi."
Tả Vân Tĩnh: "......"
............
Kỳ Hằng thu thập đồ vật, Tả Vân Phi nhìn Kỳ Hằng: "Chúng ta đồng hành với Trang Hạo cùng Kỳ Thiếu Vinh đi hải tộc sao?"
Kỳ Hằng gật đầu: "Đúng vậy! Ta cũng không gặp Lưu Vân một thời gian rồi."