Đi được một lúc, rốt cuộc cũng đến phòng ăn. Bước vào cửa, Thành nghe thấy tiếng bàn tán xôn xao của đám đệ tử kí danh.
"Ngươi nghe tin gì chưa "Tiểu Ma Vương" Phạm Văn Thành đánh mấy sư huynh phải nhập viện đấy!"
"Ta đã tận mắt chứng kiến Tiểu Ma Vương, hắn ta thân cao 2 mét, to lớn như voi, cơ bắp quần quận, mặt mũi đầy sẹo."
.......
Liên tục các lời đồn thổi về Thành xuất hiện, nào là con rơi của gia chủ Phạm gia, thích ăn thịt người,... Đủ mọi thể loại, làm hắn bực mình nhất là lời đồn hắn cưỡng hiếp mấy sư huynh vì họ không chịu quá đêm với hắn.
Ngọc bịt miệng cố nhịn cười, Thành xấu hổ chỉ biết cúi mặt xuống mà ăn.
Sau khi trở về phòng, Thành ngồi xuống vận công pháp Nhất Niệm Vĩnh Hằng.
Từ lúc tiếp nhận truyền thụ tới giờ hắn mới có thời gian để nghiên cứu môn công pháp này.
Nhất Niệm Vĩnh Hằng đi theo trường phái tu luyện tinh thần khác với các công pháp tu luyện tinh thần bình thường.
Thay vì rèn luyện cho thần hồn lớn mạnh thì công pháp này lại ngưng tụ ra một đan điền mới. Chiếc đan điền này gọi là thượng đan điền, nó có tác dụng tích trữ tinh thần lực, dùng tinh thần lực hắn có thể sử dụng những pháp thuật liên quan tới linh hồn. Nhưng để hắn phấn khích nhất là ,hắn có thể sử dụng những lực mà hắn hấp thụ được để đem cho bản thân mình. Từ lúc biến thành người, hắn đã có ý tưởng để cho Thiên Lôi Đạo Thần đánh cho hắn mấy phát, khi nào cần thì có thể lôi ra sử dụng. Thiên Lôi Đạo Thần khen hắn thông minh, nhưng khi hắn cố phóng loại sức mạnh này ra là hắn lại xây sẩm mặt mày.
Thiên Lôi Đạo Thần nghe hắn diễn tả tình trạng này, liền suy đoán rằng do tinh thần lực của hắn không đủ mạnh. Muốn lấy ra được thì tinh thần lực phải đủ mạnh, sau đó Thiên Lôi Đạo Thần hứa sẽ tìm cho Thành một công pháp tu luyện tinh thần lực.
Nhưng điều đáng xấu hổ là, tinh thần lực của hắn tăng tiến một cách rất chậm chạp, thậm chí có thể nói là hầu như không tăng lên.
Thành hỏi Tiểu Lôi:" Có cách nào để tăng tiến tinh thần lực nhanh hơn không?"
Tiểu Lôi nói:" muốn tăng được tinh thần lực thì chỉ có các cách là. Tăng tiến tu vi, tu vi càng cao tinh thần lực càng mạnh. Hai là sử dụng thiên tài địa bảo, có tác dụng tăng cường về linh hồn. Cuối cùng là đến những nơi đặc thù có tác dụng rèn luyện linh hồn."
Nghe vậy Thành thở dài, cả ba cách này hắn đều không dùng được. Đan điền bị thủng một lỗ, khiến cho linh khí hắn hấp thụ được 10 thì thất thoát 9, thậm chí số linh lực còn lại cũng soái mòn dần.
Cách thứ hai lại càng khó, hắn bây giờ chỉ là đệ tử kí danh lấy đâu ra tiền mà mua thiên tài địa bảo.
Cách thứ ba thì hắn không biết ở đâu có, Tiểu Lôi nói trước đây hắn chưa tới nơi này bao giờ thế nên cũng đành chịu.
Thành ngồi suy nghĩ, đột nhiên Tiểu Lôi nói:" Ngươi không phóng ra được thì, không cần phải làm nữa! Ngươi sẽ sử dụng năng lượng này để đưa lên Thượng đan điền"
Thành mừng rỡ,vậy mà hắn không nghĩ tới.
Hắn lập tức ngồi xếp bằng, thử dẫn dắt nguồn năng lượng hắn hấp thụ được lên Thượng đan điền nhưng đến được nửa đường lại không thể nào tiến lên nữa.
Tiểu Lôi xem xét tình hình của Thành hắn ngồi nghĩ. Đến tận sáng mà vẫn chưa có cách gì. Đành phải nói:" Ta sẽ gửi vấn đề này tới bản thể chính để hắn nghĩ cách xem sao".
Thành cũng chỉ có thể ngậm ngùi chờ đợi. Nằm trên giường, hắn nghĩ ngợi ,đột nhiên Ngọc cốc đầu hắn bảo:" Tới giờ học buổi sáng rồi, đi thôi hôm nay là tiết của thầy Dũng ngươi không muốn đến muộn đâu, tin ta đi!"
Thành gật đầu, đi theo Ngọc một đoạn thì hắn thấy các đệ tử kí danh đang làm việc. Thấy nghi hoặc của Thành, Ngọc giải thích đệ tử kí danh còn nhỏ yếu vì lẽ đó chỉ có thể kiếm tài nguyên tu luyện, từ các công việc vụn vặt mà tông môn đề ra.
Thành gật gù, hắn liếc mắt tới khung cảnh 3 người đang ở ba tầng độ cao khác nhau. Tên ở dưới đưa cho tên ở giữa, người ở giữa lại đưa cho người ở trên.
Thành mừng rỡ nói với Tiểu Lôi:" Có rồi, ta có cách rồi. Nếu 2 đan điền không được thì ta tu luyện 3 đan điền"
Tiểu Lôi ngồi nghĩ cách tu luyện đan điền thứ ba cho Thành. Muốn tạo ra một đan điền nữa là rất khó chỉ có những công pháp đặc thù như Nhất Niệm Vĩnh Hằng mới có thể tạo ra. Tiểu Lôi nói:" chủ thể của ta sẽ tìm, ngươi chỉ việc đợi thôi".
Đi được một lúc, hắn đã tới một quảng trường. Tại đây có rất nhiều người ngồi, chủ yếu là những đệ tử kí danh bình thường. Làm hắn chú ý chỉ có hai người, một tên tay đang khăng khăng ôm chặt lấy một cây đao nhìn dáng vẻ của hắn chắc hẳn là đao tu. Người còn lại thì nhìn với một ánh mắt đầy địch ý. Đang đánh giá bạn học thì một giọng nói đầy uy nghiêm cất lên:" Tất cả các ngươi còn không mau vào chỗ!!!"
Đám người nhanh chóng tìm một chỗ ngồi, Thành cũng tìm một chỗ ngồi cạnh Ngọc. Nhưng để hắn nhức đầu là, bên phải hắn là tên đao tu, bên dưới là tên nhìn hắn với ánh mắt đầy căm phẫn. Chuyện cũng chẳng có gì cho tới khi tên đao tu nhìn hắn với chiến ý thông thiên rồi nói:" Tiểu Ma Vương đúng không, ta là Mạc Thiên, ta muốn thách đấu với ngươi!" Nói rồi quay mặt đi.
Tên nhìn hắn với ánh mắt thiếu thiện cảm nói:" Tên ta là Nguyễn Khắc Công, là người sẽ đánh bại ngươi ở kì thi Tăng Chức ở tháng sau"
Tiết giảng kết thúc Thành đi cùng Ngọc về phòng, trên đường đi Ngọc trêu hắn:" Ngươi chỉ giỏi kiếm kẻ thù còn đồng đội thì chẳng có ai".
Thành nói:" Ta sắp có chiến hữu rồi đấy thôi"
Nghe hắn nói vậy Ngọc mừng rỡ nói:" Vậy là ngươi đồng ý làm chiến hữu với ta!"
Thành gật đầu, Ngọc nói tiếp:" Làm chiến hữu của ta là lựa chọn sáng suốt nhất của ngươi. Vấn đề của ngươi ta đã sai người giải quyết từ hôm qua rồi kể cả ngươi từ chối thì với tư cách bạn cùng phòng ta cũng sẽ giúp thôi."