Thành cảm ơn Ngọc, cả hai nhanh chóng về phòng.
Ngọc nói "bắt đầu nghi lễ thôi! Ngươi làm theo những gì ta làm, nhớ không được nói gì cả".
Thành gật đầu, Ngọc cầm hai con dao với hoạ tiết chi chít, con dao này có hoạ tiết còn nhiều hơn cả của Truyền Tống trận mà hắn được thấy.
Đưa cho Thành một con dao, Ngọc cắt một đường trên lòng bàn tay. Thành định làm theo nhưng nhận ra cơ thể mình cứng như vậy liệu nó có cắt nổi không.
Tiểu Lôi trong đầu nói:"Con dao này cắt vào linh hồn chứ không phải cơ thể nên ngươi có thể sử dụng thoải mái".
Thành lập tức cắt vào tay, một cảm giác kì lạ xuất hiện đột nhiên tay hắn chảy ra một chất lỏng màu xanh, Ngọc đưa tay ra phía trước tay hắn ta cũng có một chất lỏng màu xanh chảy ra.
Thành cũng đưa tay ra phía trước, Ngọc bắt lấy rồi nói:" Con cháu đời thứ 135 Nguyễn Minh Ngọc, xin tổ tông là Bắc Bình Đạo Thần
- Nguyễn Huệ chứng giám cho chúng con làm khế ước chiến hữu. Chúng con xin nguyện làm chiến hữu suốt đời! Xin ngài minh giám."
Bỗng con dao tuột khỏi tay của cả hai người, hoà cùng với chất lỏng màu xanh. Một người ăn mặc cao quý, mắt sáng như sao, khuôn mặt nghiêm nghị nói:" Ta Bắc Bình Đạo Thần, sẽ chứng giám cho các ngươi, nếu ai làm trái với quy định của khế ước. Vĩnh viễn không thể trở thành Đạo Thần, vạn kiếp bất phục".
Nói rồi biến đi mất, một dấu ấn hình hoa thường xuân xuất hiện trên tay của cả hai, và lập tức ẩn đi sau đó.
Ngọc nói:" Đó là ấn kí tượng trưng cho khế ước,nó có tác dụng giúp xác định vị trí cũng như có thể truyền âm qua nhau."
Thành tò mò hỏi:" Bắc Bình Đạo Thần là tổ tông của ngươi sao?"
Ngọc tư hào nói:" Đúng vậy ngài là tổ tông của ta, nói cho ngươi biết cũng không sao. Ta chính là Hoàng Tử của Nguyễn gia"
Vừa dứt lời, đột nhiên Ngọc rên lên một tiếng đau đớn, rồi thở dài:" quả nhiên là không thể nói dối với chiến hữu. Ta thực ra là Công Chúa chứ không phải là Hoàng Tử"
Thành bất ngờ nói:" Cái gì! Ngươi là nữ sao"
Ngọc thừa nhận:" Đúng, ta là nữ". Nói rồi cắn răng hỏi Thành:" Ngươi Thất vọng lắm đúng không?"
Thành nói:" Thất vọng gì chứ, ta lại sướng là đằng khác, nghĩ thử xem có bạn cùng phòng là nữ là may mắn đến nhường nào chứ".
Ngọc nói:" Nhưng nếu là Công Chúa thì sẽ không thể lên thành vua, mà ta lại muốn trở thành một Nữ Hoàng. Việc này sẽ kinh động đến nhiều người có khả năng cao là sẽ nguy hiểm tới tính mạng của ngươi đấy".
Thành cười ngạo nghễ:" Nói cho ngươi biết, mạng của ta không dễ lấy đâu. Huống hồ, ngươi lại là chiến hữu của ta kể cả ngươi muốn thống nhất Nguyên Lam Tinh ta cũng sẽ giúp ngươi".
Ngọc cảm động nói:" Cảm ơn ngươi!".
Không có gì, Thành đáp.
Thành nói:" Nhân tiện đây ngươi có thể, tìm hộ ta xem xung quanh đây có chỗ nào rèn luyện linh hồn không?"
Ngọc suy nghĩ:" Chắc là có để ta xem lại đã". Nói xong nàng ta mở cửa ra ngoài.
Thành nhìn lên nóc nhà nói:" Ra đi Thiên Lôi Đạo Thần ta biết ngươi ở trên đấy mà"
Một thân ảnh thuấn di tới trước mặt Thành, quả đúng như Thành nói. Thiên Lôi Đạo Thần đứng trước hắn, nhìn Thành rồi đánh giá:" Xem ra ngươi đã bước đầu nhập môn của công pháp Nhất Niệm Vĩnh Hằng, rất tốt!"
Thành hỏi:" Vậy vấn đề của ta thế nào?"
Thiên Lôi Đạo Thần nói:" Công pháp có thể tạo thêm một đan điền nữa thì ta chưa tìm được, nhưng ta lại tìm được một loại quả có khả năng này".
Thành mừng rỡ nói:" Có rồi sao mau đưa cho ta".
Thiên Lôi Đạo Thần nghiêm túc nói:" loại quả này vô cùng nguy hiểm, thay vì tạo ra đan điền nó lại cải tạo một bộ phận ngươi muốn thành đan điền. Theo cách nói của ngươi thì trái tim sẽ là nơi bị cải biến, nếu không cẩn thận trái tim của ngươi sẽ ngừng đập. Ngươi phải làm cho trái tim vừa đập lại phải vừa là một cái đan điền, độ khó là rất lớn, ngươi cứ việc suy nghĩ."
P/s: Bắc Bình Vương Nguyễn Huệ. Mình đổi thành Bắc Bình Đạo Thần cho hợp lý với bối cảnh của bộ truyện.Vì ở Trái Đất Vương là cao nhất nhưng khi đến Nguyên Lam Tinh mình đổi thành Đạo Thần cho hợp với thân phận của Nguyễn Huệ.