Trùng Sinh Chi Thứ Nữ Tâm Kế

Chương 103

Ngâm Hoan chưa kịp đến chỗ Đại ca chúc mừng, từ lúc trời sẩm tối là nàng liên tục tra cứu sách, Nhĩ Đông bưng tới một chén đặt lên bàn, Ngâm Hoan vừa nghe mùi từ chén canh bay tới có chút không thoải mái, "Tại sao còn uống cái này?"

"Hai vị ma ma kia trước khi đi có dặn, cho dù tiểu thư không cần học quy củ nhưng chén canh thuốc này vẫn phải uống." Chén súp nồng nặc mùi thuốc này nàng đã phải uống hơn một tháng nay, hôm nay chỉ cần ngửi mùi đó nàng liền muốn nôn, làm sao có thể uống tiếp được.

"Không có ma ma giám sát, trong phòng bếp ai tự chủ trương nấu cái này." Mọi người trong phòng bếp Cố gia đối với sự ra đi của hai vị ma ma đó rất ủng hộ, tại sao lại có người ở Tử Kinh viện dám tự tiện nấu thứ này chứ.

"Là Quan ma ma nấu, nói là chén súp này do hai vị ma ma kia lưu lại, tiểu thư vẫn cần phải uống." Ngâm Hoan hừ một tiếng, "Quan ma ma đây rốt cuộc là người Cố gia hay là người Bát vương phủ."

"Vậy nô tỳ đem đi đổ nha." Nhĩ Đông bưng chén thuốc lên định đem ra ngoài đổ, Ngâm Hoan lắc đầu, "Tìm bồn hoa nào đó đổ vào, đừng mang ra ngoài." Nói xong cúi đầu nhìn quyển sách đang mở trước mắt, cúi đầu viết tiếp.

Nhĩ Đông nghe lệnh ở trong sân tìm một chậu hoa đổ chén súp vào, ba bốn ngày sau, ngày nào từ phòng bếp cũng bưng tới chén súp đã được ngao tốt, Ngâm Hoan không nói, Nhĩ Đông cũng liền mỗi ngày đúng hạn đến lấy đổ vào bồn hoa.

Lại qua mấy ngày sau, Tô Khiêm Mặc cùng Mộc Triều Lộ phải dẫn quân đi Dương quan, thân thể Lục vương gia vẫn chưa khôi phục, Hoàng Thượng liền đem quân quyền của Lục vương gia giao cho Tô Khiêm Mặc cùng Mộc Triều Lộ, Tô Khiêm Mặc thấy được vô số thân nhân đến đưa tiễn binh lính, cũng nhìn thấy Đại ca Nhị ca thay thế phụ vương mẫu phi đến tiễn chính mình, rốt cục cũng chờ được xe ngựa của người kia.

Thanh Nha đỡ Ngâm Hoan đi xuống, mọi người xung quanh biết rõ nàng là hôn thê của thống lĩnh, Tô Khiêm Mặc nhìn chung quanh một vòng, chỉ một thoáng liền yên tĩnh trở lại, Ngâm Hoan hôm nay mặc một bộ quần áo màu xanh khói, từ từ đi tới phía hắn.

Tô Khiêm Mặc tiếp nhận một hộp gỗ nhỏ từ tay nàng, cho dù hôm nay nàng có trang điểm nhưng vẫn không che nổi vẻ mệt mỏi trên gương mặt nàng, Tô Khiêm Mặc mở cái rương ra, bên trong là bốn quyển sách được đặt chỉnh tề, chữ trên mặt sách còn hơi ướt, giống như mới vừa được hoàn thành.

"Đây là những tích cóp của phụ thân sau những trận chiến với quân Bắc đồ, ta sửa sang lại một chút, hi vọng có ích với chàng." Ngâm Hoan cơ hồ cả hai ngày nay chưa ngủ, quầng mắt xanh đen nổi bật trên gương mặt trắng nõn, Tô Khiêm Mặc nhìn một ít hà bao mới được đặt trong rương, lại lần nữa nhìn về phía nàng, trên mặt Ngâm Hoan hơi ửng đỏ, "Cái kia cũ rồi, ta may cái mới cho chàng."

Tô Khiêm Mặc khóe miệng hàm chứa sự vui vẻ, hắn gật nhẹ đầu, giống như là không muốn bị người chung quanh nhìn Ngâm Hoan nhiều hơn, liền dặn dò, "Nàng phải tự chiếu cố bản thân cho thật tốt." Nói xong liền kéo dây cương, con ngựa liền chạy lên phía trước, hắn không có lại quay đầu lại, nhưng bàn tay ôm thật chặt cái rương kia đã tiết lộ tâm tình của hắn, hắn sợ chính mình không bỏ được, nhưng hắn đã đáp ứng nàng, cũng đáp ứng chính mình sẽ cho nàng một buổi hôn lễ thịnh thế.

Sau khi Tô Khiêm Mặc rời đi một tháng, ngày đã bắt đầu nóng lên, Ngâm Hoan nhìn chén thuốc chưa được đưa đến từng gián đoạn một tháng quan mà thần sắc có chút biến hóa.

"Tiểu thư, ngài xem." Nhĩ Đông kinh hô một tiếng, cùng Tập Noãn hợp lực bưng chậu hoa kia đến, bồn hoa này vốn lúc trước nuôi rất sung sức, nhưng một tháng qua sau khi liên tục bị đổ thuốc, nay cành lá héo rũ, không chút sức sống.

"Chẳng lẽ là chén thuốc kia quá bổ, cho nên cây này chịu không nổi sao?" Tập Noãn vừa đụng lá trên cành cây kia, lá cây liền rơi xuống, Nhĩ Đông lập tức phản bác, "Không thể nào, trước kia tiểu thư cũng có uống thuốc này nhưng sau bởi vì chán ghét mùi thuốc nên mới đổ đi, mà có hiện tượng này đâu."

"Hôm nay không có chén thuốc nào đưa tới sao."

"Hôm nay cũng có, nhưng khi đi lấy thuốc nô tỳ thấy chậu hoa như vậy liền ở lại." Nhĩ Đông đem thuốc bưng tới, Ngâm Hoan nhìn chén súp thuốc có vấn đề kia, trầm giọng nói "Đi mời Trần đại phu đi đến, còn có, ngày mai người nghĩ biện pháp lấy chút bã thuốc sau khi Quan ma ma nấu xong."
Bình Luận (0)
Comment