Dịch giả: Thanh Tà
"Vèo!"
Thân thể Liễu Như Hoa lại cấp tốc bành trướng to lên, cả người giống như một quả bong bóng tròn. Xung quanh bà được bao bọc bởi từng đợt hào quang màu đỏ, thoạt nhìn vô cùng thần kỳ.
Đây chính là độc tông võ công của Hồng Liên tông, lần trước Liễu Như Hoa thi triển thì có thể đạt tới ngoại công đỉnh phong. Nhưng lần này vì đã phá công lại thụ trọng thương, cho nên chỉ có thể vô hạn tiếp cận ngoại công đỉnh phong, tuy vậy bà vẫn là một cường giả không thể xem thường!
Quỷ Thủ vẫn đứng chắp tay như cũ, ánh mắt hắn lúc này gắt gao khóa chặt trên thân hình Liễu Như Hoa, thậm chí cũng không thèm để tâm đến người khác. Chờ đợi khoảnh khắc Liễu Như Hoa đến gần, hắn bỗng nhiên động.
Quỷ Thủ chỉ đánh ra một bàn tay nhưng bàn tay của hắn, phảng phất như có phép màu thiên biến vạn hóa vậy, thoáng cái đã trở thành cả trăm ngàn cánh tay đánh ra, khiến cho Liễu Như Hoa hoa mắt không thôi.
Sau cùng, ngàn vạn cánh tay đó đều tập trung vào cùng một điểm, hung hăng nện vào trên nắm tay của Liễu Như Hoa!
"Bành!"
Một tiếng âm thanh thật lớn vang lên, hai mắt Liễu Như Hoa lúc này mở to, trong đôi mắt mang theo vẻ mờ mịt cùng hoảng sợ. Thân thể bà chấn động, từng chồng núi thịt trên người giống như là diều bị đứt dây, trực tiếp bị gió cuốn bay mạnh về phía sau.
"Ngươi... Ngươi thật phá rồi lại lập, đạt tới ngoại công đỉnh phong?"
Chỉ vẻn vẹn một đòn thôi nhưng Liễu Như Hoa liền bại, mà giữa khóe miệng còn chảy ra một dòng tiên huyết, điều này khiến cho trong lòng tất cả mọi người ở đây cảm thấy chấn kinh.
Vẻn vẹn một đòn, bà không chỉ bại, mà còn bị một đòn đánh cho trọng thương!
Quỷ Thủ đã thành tựu ngoại công đỉnh phong, sự tình so với trong dự liệu của Liễu Như Hoa còn khó khăn hơn trăm lần!
Quỷ Thủ đứng ngạo nghễ tại chỗ, cả người hắn tỏa ra khí phách bá vương, trầm giọng nói: "Không tệ, cũng nhờ người khiến cho ta bị thương nặng, thì ta mới có thể phá rồi lại lập, triệt để thống nhất lực lượng toàn thân để trở thành cường giả ngoại công đỉnh phong chân chính! Ha ha ha, loại cảm giác này quả thực hết sức mỹ diệu, mặc dù ngươi đã từng đạt đến ngoại công đỉnh phong, nhưng đó chỉ là giả tạo. Cho nên, ngươi vĩnh viễn không có cơ hội biết được, ngoại công đỉnh phong đến tột cùng là mạnh đến mức nào. Coi như là ngươi chưa phá công, thì ta đây muốn giết ngươi cũng là sự tình ba chiêu mà thôi! Ha ha ha!"
Quỷ Thủ bây giờ hết sức tự tin, ánh mắt hắn nhìn đám người Lôi phủ đang đứng nơi đây như nhìn từng cỗ thi thể. Trong mắt hắn, ai ở đây cũng đều đáng chết cả, và đương nhiên, ai cũng đều sắp chết rồi!
Lôi Hoành cầm đại đao trong tay, giờ phút này ông đã phẫn nộ tới cực điểm.
Thê tử bị người ta đánh trọng thương, Lôi phủ đã nguy cơ sớm tối. Hơn nữa, lần này Quỷ Thủ mang người tới, chỉ sợ không chỉ có người của Quỷ Thủ sơn trại, mà là người của vô số sơn trại to nhỏ trong Phù Vân Sơn, ai cũng đều tham dự lần tập kích này!
Khó trách Quỷ Thủ vẫn không có vội vã động thủ, thì ra hắn đang chỉnh hợp toàn bộ sơn trại trong Phù Vân Sơn, một lượt đồ diệt Lôi phủ!
"Ngoại công đỉnh phong lại như thế nào? Quỷ Thủ, ngươi dám đồ Lôi phủ ta thì lúc lão Nhị nhà ta dẫn đại quân trở lại, cũng là lúc ngươi chết không có chỗ chôn!"
Liễu Như Hoa cắn răng nghiến lợi nói.
Ngoại công đỉnh phong hoàn toàn chính xác là rất mạnh, nhưng quân đội tinh nhuệ cũng có thể tiêu diệt cường giả ngoại công đỉnh phong. Chỉ cần có điều kiện phù hợp thì vây giết ngoại công đỉnh phong căn bản cũng không phải là việc khó gì!
"Phải không? Chờ ta đồ sạch Lôi phủ các ngươi, lại sừng sững đứng ở Phù Vân Sơn chờ Lôi Võ! Để xem quân đôi của hắn tiến vào nơi rừng thiêng nước độc như Phù Vân Sơn này, thì còn có thể vây giết một vị ngoại công đỉnh phong như ta không?"
Quỷ Thủ rất có lòng tin, dường như căn bản cũng không sợ quân đội tinh nhuệ của Lôi Võ.
Có lẽ quân đội tinh nhuệ thật đáng sợ, thật có thể vây giết ngoại công đỉnh phong. Nhưng đó chỉ là dưới tình huống điều kiện thích hợp mà thôi, là dưới tình huống giao nhau trên chiến trường!
Nhưng sâu bên trong Phù Vân Sơn thì hoàn cảnh lại vô cùng phức tạp, quân đội có tinh nhuệ cũng không làm nên chuyện gì.
Bởi vậy, Quỷ Thủ căn bản không sợ Lôi Võ trả thù, lần này hắn đã quyết tâm phải đồ diệt toàn bộ Lôi phủ!
"Lôi gia tiểu tử, ngoan ngoãn giao ra tàn phiến Huyền Thiên lệnh. Ngươi giết tên phế vật Phi Thiên Thử kia thì vật này chắc chắn ở trên người của ngươi!"
Quỷ Thủ chắp hai tay, ánh mắt cũng đã chuyển hướng về phía Lôi Đạo.
"Tam ca, ca không được đi qua, muội sợ!"
Lôi Vũ gắt gao níu chặt ống tay áo Lôi Đạo.
Nhưng Lôi Đạo chỉ ôn nhu xoa nhẹ đầu Lôi Vũ, hắn liếc mắt nhìn đám người mẫu thân, phụ thân cùng Đại ca. Cả Lôi phủ to lớn như vậy giờ đã lâm vào nguy cơ, nhất định phải có người đứng ra chống đỡ cục diện này.
Trong thời khắc trang nghiêm, giữa giây phút của tái sinh và hủy diệt này. Toàn thân Lôi Đạo run lên, hắn cảm thấy tất cả tế bào trên người hắn đều đang run rẩy kịch liệt, toàn thân như có một dòng điện chạy qua người, không phải là bởi vì sợ hãi, mà là... Hưng phấn!
Bởi vì, hắn sắp trực diện chiến đấu cùng một tôn cường giả tối đỉnh!
"Cút!"
Lôi Đạo ngẩng đầu lên, ánh mắt sắc bén như đao của hắn nhìn chòng chọc vào tấm mặt nạ ác quỷ kia của Quỷ Thủ.
"Huyền Thiên lệnh ngay tại trên người của ta, ta cũng có thể cho ngươi. Tuy nhiên, ta muốn xem thử, cường giả ngoại công đỉnh phong như ngươi có phải thuộc dạng vô địch hay không?"
Trong thanh âm quyết liệt của Lôi Đạo lộ ra một cỗ quyết tâm thẳng tiến không lùi!