Trương Tam Phong Dị Giới Du

Chương 765


Những điểm sáng này là thân thể và linh hồn của các Thiên sứ ngưng tụ lại mà thành, đây là năng lượng bổn nguyên ma pháp Quang hệ, quân đoàn Thiên sứ hy sinh tính mạng đổi lấy tinh hoa năng lượng này. Nếu nói đến Thiên sứ hiến tế chính là bọn hắn dùng tính mạng Thiên sứ, hy sinh thân thể và linh hồn nhằm đổi lấy ma lực cung ứng cho cấp trên. Pháp thuật này hiển nhiên là phi thường ác độc, trả giá cũng cực kỳ to lớn. Bởi vì Thiên sứ bị hiến tế đều phải là cao thủ siêu cấp, cần ba gã có thực lực từ chủ thần cấp một trở lên, cùng với ba trăm gã cấp thứ thần và ít nhất ba vạn Thiên sứ chiến tướng, còn lại mới tới Thiên sứ hai cánh cấp thấp nhất. Tổn thất như thế chỉ đổi lấy năng lượng tạm thời tăng lên gấp ba lần, dùng qua là hết. Cho nên không phải ở thời điểm vô cùng khó khăn, không có người nào nguyện ý sử dụng loại pháp thuật này.

Mà lần này ba tên kia hiển nhiên là bất chấp giá nào rồi, vì muốn cứu hai người đồng bạn ra ngoài, ba người bọn họ cũng không nghĩ được nhiều nữa, cho nên cùng nhau sử dụng chiêu Thiên sứ hiến tế. Trực tiếp hy sinh chín gã chủ thần cấp một, ba trăm thứ thần và gần mười vạn Thiên sứ chiến tướng, mặt khác còn có gần trăm vạn Thiên sứ bình thường.

Sau khi thành công gia tăng thực lực lên gấp ba, ba người Hòa Lạp lập tức khôi phục khí thế kiêu ngạo vốn có, Tạp Thác tức giận nói: "Cho các ngươi rượu mời không uống chỉ thích uống rượu phạt, cùng chết đi cho ta."

Vừa nói xong hắn xông lên lần nữa. Thế nhưng Hòa Lạp lập tức ngăn cản hắn, khuyên nhủ: "Đừng vọng động, cho dù bây giờ ba người chúng ta vọt vào kiếm trận cũng không phá hủy được trận thế. Một khi Nguyên Thủy Thiên Tôn ra ngoài, chúng ta sẽ gặp phiền toái lớn hơn nhiều, vẫn nên mau chóng dùng tuyệt chiêu thôi!"

"Cũng được." Tạp Thác cắn răng nói: "Tốt, mau bắt đầu đi." Vừa nói xong hắn liền bắt đầu hành động, hai người còn lại nhìn thấy cũng lập tức động thủ, ba người đặt tay ở chung một chỗ, bắt đầu lẩm bẩm chú ngữ.

Lão Quân nhìn thấy cũng không biết bọn họ giở trò quỷ gì, nhưng mà đoán được nhất định không phải là chuyện tốt, cho nên hắn vội báo cáo: "Các vị sư đệ cẩn thận phòng hộ, cẩn thận đám người chim đánh lén." Vừa nói dứt lời chính hắn cũng mau chóng ẩn núp sâu trong trung tâm Tru Tiên kiếm trận, rồi dùng cả Hạo Thiên thần kiếm che chở bên cạnh.

Những đệ tử Đạo Môn bên này cũng vội vàng lấy ra thủ đoạn lợi hại nhất bảo vệ thân thể, các trận pháp phòng hộ mở ra tối đa. Ngay cả bốn vị sư huynh vây công hai tên siêu cấp người chim cũng buông lỏng công kích, bay ra chỗ khác ẩn núp.

Khi mà đám người Đạo Môn vừa chuẩn bị xong, ba tên người chim rốt cục thành công thi triển pháp thuật, trên người bọn họ tản mát ra thần quang màu trắng vô cùng vô tận, tựa như mặt trời sáng ngời, khi nhìn thấy độ sáng đạt đến đỉnh phong, ba người Hòa Lạp cùng quát lên: "Lấy danh nghĩa chủ sự, ngưng đọng lại, Thời Gian Trường Hà ~!"

Chỉ thấy một đạo hào quang màu trắng đục trong giây lát từ trên người bọn họ hướng khuếch tán ra phía ngoài, chỉ giây lát đã bao trùm khu vực phương viên vài trăm dặm. Ngoại trừ người thi triển pháp thuật ra, tất cả những người ở trong khu vực này đều bị định thân tại chỗ, chỉ sợ là tiểu Lục có thực lực mạnh mẽ hơn cũng bị ảnh hưởng không ít. Mấu chốt nhất chính là ngay cả Tru Tiên kiếm trận cũng bị hoàn toàn ngừng vận hành, tất cả bảo kiếm yên lặng lơ lửng một chỗ giữa không trung.

Đây chính là pháp thuật mạnh nhất của người chim, Thời Gian Tĩnh Chỉ. Chỉ có chủ thần đỉnh cấp trở lên mới có thể thi triển, nhưng mà pháp thuật này yêu cầu rất hà khắc, hiệu quả của nó là khống chế trong một phạm vi nhất định, giam cầm thời gian tại chỗ, mức độ khống chế hoàn toàn quyết định bởi thực lực người thi triển. Mấu chốt chính là pháp thuật này không thể giam cầm người có thực lực mạnh hơn.

Tỷ như tiểu Lục cũng chỉ bị ảnh hưởng mà thôi, không thể nào bất động như những người khác. Về phần những thứ khác như là thác nước, pháp thuật bộc phát, còn có Tru Tiên kiếm trận đang vận hành ...vân...vân. Nếu như nếu muốn giam cầm một cấm chú cấp mười tám đang sắp bộc phát, vậy thì năng lượng trong cơ thể người thi triển nhất định phải vượt qua cấm chú này mới được.

Mà Tru Tiên kiếm trận có thể vây khốn năm người bọn hắn, vậy thì đoán chừng năng lượng của bản thân nó tuyệt đối không dưới năm gã người chim hợp lực. Thậm chí còn lớn hơn không ít. Cho nên đám người Hòa Lạp vì muốn giam cầm Tru Tiên kiếm trận vận hành, bọn hắn phải sử dụng đến bí pháp Thiên sứ hiến tế. Đồng thời khi khởi xướng pháp thuật ba người bọn hắn dứt khoát tiến hành hiến tế. Làm như thế, thực lực bọn hắn thoáng cái tăng lên gấp ba, tương đương với chín gã Hòa Lạp cùng hợp lực, lúc đó mới có khả năng giam cầm Tru Tiên kiếm trận vận hành.

Thế nhưng, pháp thuật này thuộc về loại hình khống chế, nói cách khác phải có người không ngừng duy trì mới có khả năng kéo dài xuống. Cho nên ba người Hòa Lạp nhiều nhất chỉ có một người có thể hành động. Hai người khác phải dừng tại một chỗ duy trì pháp thuật.

Hòa Lạp nói: "Các ngươi chịu đựng, ta đi cứu người." Nói xong cũng không đợi hai tên kia đáp lời. Hắn trực tiếp thoát khỏi ma pháp trận, bay tới Tru Tiên kiếm trận. Cũng không ai biết pháp thuật này rốt cuộc có thể duy trì bao nhiêu thời gian, cho nên Hòa Lạp trước tiên phải cứu người ra ngoài. Sau đó mới có khả năng suy nghĩ tới chuyện khác. Trên thực tế bây giờ cứu người rất đơn giản, Tru Tiên kiếm trận dưới tình huống không thể phát động đã mất hết uy lực. Chỉ cần Hòa Lạp xông qua đánh bay bảo kiếm cản đường sang một bên là có thể dễ dàng cứu người ra ngoài.

Nhưng mà đúng lúc này, bên trong Thiên tôn cung đột nhiên truyền ra tiếng gầm giận dữ, ngay sau đó giữa không trung hiện lên một luồng ánh sáng xanh, Nguyên Thủy Thiên Tôn xuất hiện ở trên chiến trường. Rốt cục ở thời khắc mấu chốt này, hắn thành công phá giải Phong Thần Ấn.

Thế nhưng tác dụng của Phong Thần Ấn ngoại trừ cấm chế không cho dùng đan dược khôi phục linh lực ra, nó cũng hạn chế khôi phục linh lực theo cách minh tường. Mặc dù Nguyên Thủy Thiên Tôn giải khai được Phong Thần Ấn, nhưng không có cách nào trong khoảng thời gian ngắn khôi phục quá nhiều linh khí, cho dù hắn mới vừa phục dụng đan dược cũng không thể trong nháy mắt khôi phục thực lực như lúc ban đầu. Tóm lại hắn bây giờ chỉ có thể phát huy ra năm thành thực lực mà thôi. Thế nhưng, nơi này dù sao cũng là địa phương có linh lực dày đặc nhất trên Thần Giới, cộng thêm phục dụng đan dược còn đang phát huy tác dụng. Cho nên hắn đang nhanh chóng khôi phục linh lực của bản thân.

Thực tế Nguyên Thủy Thiên Tôn đã giải khai Phong Thần Ấn được một lúc rồi, chẳng qua là hắn đang đợi khôi phục linh khí, cộng thêm tình hình chiến đấu bên mình rất tốt, hắn mới không có xuất hiện ra chiến trường mà thôi. Nhưng mà ba người Hòa Lạp đột nhiên xuất ra tuyệt chiêu, hắn vì lo lắng môn hạ thua thiệt lúc này mới vội vội vàng vàng xông ra ngoài. Cũng nhờ hắn ở trong Thiên tôn cung điều tức, không có chạy tới chiến trường lúc này mới tránh thoát được pháp thuật Thời Gian Tĩnh Chỉ. Nếu không, ngay cả hắn cũng bị định trụ, vậy thì phiền toái to rồi.

Trên thực tế Nguyên Thủy Thiên Tôn trực tiếp xuất hiện làm cho ba gã người chim cảm giác rét run một trận, mặc dù bọn họ cũng biết Nguyên Thủy Thiên Tôn không thể nào hoàn toàn khôi phục như lúc ban đầu, thế nhưng chỉ với năm thành thực lực của hắn cũng tuyệt đối không thể xem thường được.

Nguyên Thủy Thiên Tôn vẫn luôn chú ý tình hình nơi này, vì thế nơi này vừa phát sinh chuyện hắn cũng rõ như lòng bàn tay, cho nên hắn vừa đến đã có chuẩn bị. Xuất hiện ở trên chiến trường hắn lập tức đánh về phía hai người Tạp Thác và Mễ Lặc vốn đang duy trì pháp thuật, bất kể tên Hòa Lạp ở phía xa xa. Đồng thời, hắn đứng trên không trung liên tiếp phóng ra một chuỗi pháp thuật hoa lệ.

"Nhất Khí Hóa Tam Thanh, Tam Thanh Thành Tuyệt ảnh." Theo thanh âm Nguyên Thủy Thiên Tôn gầm lên, hắn trực tiếp phân hóa thành ba phân thân. Ngay sau đó, ba phân thân phân hoá thành chín cái. Chín Nguyên Thủy Thiên Tôn bay về phía trước, ở trên không trung xếp thành một đường thẳng tắp.

"Tam Thanh thần chưởng." Nguyên Thủy Thiên Tôn quát lên, lần này hai tay hắn biến ảo ra rất nhiều bàn tay to lớn, giống như hắn mọc ra thêm mấy ngàn cánh tay vậy. Đồng thời các cánh tay từ từ đọng lại từng đạo quang mang như thực chất. Đây chính là Tam Thanh cương khí nổi danh có lực phá hoại kinh người.

"Long Môn Tam Kích Lãng ~!" Nguyên Thủy Thiên Tôn gầm lên giận dữ, phân thân thứ nhất rốt cục đẩy ra hai chưởng, chỉ thấy hai chưởng ấn màu xanh dài hơn ba thước do Tam Thanh cương khí tinh khiết hóa thành bay ra, chậm rãi phóng tới hai người Mễ Lặc và Tạp Thác. Tiếp theo, phân thân thứ hai lập tức nối tiếp, đẩy ra một chưởng bay ở giữa hai đạo chưởng ấn kia, không chỉ tốc độ chưởng ấn nhanh hơn, mà lực lượng còn tăng lên một chút. Sau đó chính là phân thân thứ ba, thứ tư, cho đến một cái phân thân cuối cùng, tất cả chín phân thân liên tiếp phóng chưởng.

Khi phân thân cuối cùng đánh xong một chưởng, hai chưởng ấn cuối này đã to hơn người thật rồi, ước chừng dày hơn ba tấc, năng lượng Tam Thanh cương khí nồng nặc, thoạt nhìn nó y như một khối ngọc lục bảo vậy. Lấy tốc độ như lưu tinh mang theo tiếng rít gió bén nhọn, đánh thẳng tới Mễ Lặc và Tạp Thác.

Tam Thanh thần chưởng là công pháp có thể tụ tập Tam Thanh cương khí mạnh mẽ. Mà bộ chưởng pháp Long Môn Tam Kích Lãng chính là kỹ xảo xuất chưởng, đặc biệt gia tăng lực phá hoại. Tam Thanh cương khí lấy lực phá hoại nổi danh, nó có thể làm cho một phần năng lượng phát huy ra ba phần lực phá hoại. Cho nên, đừng xem thực lực Nguyên Thủy Thiên Tôn bây giờ chỉ có năm thành, Tam Thanh cương khí vừa hiện ra liền khiến cho đám người Tạp Thác chịu không nổi. Về phần Long Môn Tam Kích Lãng lại càng biến thái, nó giúp cho lực lượng công kích tầng tầng chồng lên nhau, ước chừng có thể gia tăng lực công kích lên chín lần.

Công kích cường đại như thế phát ra khí thế rất kinh người, hai người Mễ Lặc thân kinh bách chiến sớm phát hiện ra chỗ không đúng, cho dù là bọn họ cũng không dám khinh thường. Bọn họ biết nếu như bị đánh lên người sẽ trực tiếp toi mạng ngay. Cho nên bọn họ phải dừng việc duy trì ma pháp. Sau đó lấy ra thủ đoạn của chính mình, chia ra đón đỡ hai đạo chưởng ấn. Mễ Lặc dốc hết toàn lực chém ra một đạo kiếm khí cường đại, mà Tạp Thác thì huyễn hóa ra tấm chắn ánh sáng nghênh đón chính diện.

Theo hai tiếng kinh nổ mạnh rung trời. Chưởng ấn, kiếm khí, bức tường ánh sáng cùng nhau biến mất. Kết quả là hai bên tám lạng nửa cân. Chỉ tiếc Nguyên Thủy Thiên Tôn bây giờ chỉ có năm thành lực lượng, cho nên Tam Thanh cương khí và Long Môn Tam Kích Lãng cộng lại cũng chỉ ngang tay với Mễ Lặc và Tạp Thác vừa thi triển hiến tế.

Mặc dù như vậy, khí thế thật sự đủ kinh người rồi, năm thành thực lực mà có thể lấy một địch hai, một chiêu ngang tay với hai người Mễ Lặc. Nguyên Thủy Thiên Tôn dựa vào chiêu thức Long Môn Tam Kích Lãng mạnh mẽ phải chuẩn bị trong thời gian ngắn mới có khả năng thi triển, chính diện đối kháng sẽ không có ai cho hắn cơ hội tụ tập lực lượng. Hiện tại Ba người Hòa Lạp có cảm giác buồn bực muốn chết.

Mà buồn bực nhất không phải là Mễ Lặc và Tạp Thác, mà là tên Hòa Lạp đáng thương. Khi Nguyên Thủy Thiên Tôn phá hủy pháp thuật Thời Gian Tĩnh Chỉ, hắn vừa vặn ở cách Tru Tiên kiếm trận không xa. Kết quả Tru Tiên kiếm trận đột nhiên vận hành dọa cho hắn sợ hãi gần chết, hắn không kịp đề phòng thiếu chút nữa bị Tru Tiên kiếm trận gần trong gang tấc phanh thây xẻ thịt. Mặc dù hắn phản ứng rất nhanh, thi triển ra ma pháp phòng hộ, nhưng cũng bị kiếm khí sắc bén chém cho hộc máu.

Mà đả kích lớn nhất chính là tâm lý sợ hãi trong lòng, Hòa Lạp đón đỡ một chiêu xong bất chấp cứu người, không nói một lời đã quay đầu bỏ chạy, may là hắn chui vào không sâu, hơn nữa sự tình đột nhiên xuất hiện, vì thế bốn vị sư huynh chưa kịp phản ứng hắn mới có thể bình an xông ra ngoài.

Hắn mới vừa xông ra lại đột nhiên phát hiện Lão Quân đang giận dữ vung Hạo Thiên thần kiếm chém tới, một đoàn Kiếm vân đỏ ngầu giống như mãnh thú hung ác giết tới. Nguồn truyện: Truyện FULL

Thực lực Hòa Lạp đã được gia tăng lên gấp ba, chống lại Lão Quân chắc chắn là thắng ổn, cho dù Lão Quân có Hạo Thiên thần kiếm cũng thế. Hắn chỉ cần chú ý không bị lọt vào Tru Tiên kiếm trận là xong. Nhưng mà Hòa Lạp đối với Hạo Thiên thần kiếm bị ám ảnh rất sâu, vừa thấy đã tê dại tâm thần, hắn mới vừa thấy đã kinh sợ, căn bản không dám tiếp chiến. Quay đầu chạy về quân đoàn của mình, trong nháy mắt hội hợp cùng hai người Mễ Lặc tại một chỗ.

Chuyện cho tới bây giờ ba người Hòa Lạp cố gắng coi như là thất bại, những Thiên sứ hiến tế chỉ sợ là chết vô ích rồi. Nghĩ đến đây ba người Hòa Lạp tức giận không thôi. Hòa Lạp không nhịn được nhìn sang Nguyên Thủy Thiên Tôn cả giận nói: "Nguyên Thủy Thiên Tôn, ta đại biểu quân đoàn Thiên Sứ trịnh trọng thanh minh lần cuối cùng, chỉ cần ngươi thả hai huynh đệ của ta ra. Chúng ta lập tức rút quân, bồi thường tổn thất cho các ngươi, đồng thời phát hạ thề sẽ không quấy rầy nữa. Nếu như ngươi cự tuyệt, hôm nay chúng ta sẽ liều mạng với ngươi !"

"Ha hả, vậy thì liều mạng đi, đúng lúc ta cũng có ý đó." Nguyên Thủy Thiên Tôn cười lạnh nói.

"Ngươi đừng có mà hối hận." Hòa Lạp tức giận gầm lên, sau đó quay sang hai người Mễ Lặc quát: "Ta đi đối phó Nguyên Thủy Thiên Tôn, các ngươi cứu người."

Vừa nói xong hắn phi thân đánh về phía Nguyên Thủy Thiên Tôn, hai người lập tức chiến đấu kịch liệt. Thực lực Hòa Lạp sau khi nhận được hiến tế vô cùng mạnh mẽ, tâm lý lại đang điên cuồng, giở tay nhấc chân trong lúc, từng đạo đấu khí nhận cường đại liều mạng chém tới Nguyên Thủy Thiên Tôn, hoàn toàn chiếm cứ chủ động. Mà thực lực Nguyên Thủy Thiên Tôn hiện tại không bằng hắn, dựa vào phân thân đông đảo, ỷ vào thân pháp linh xảo, bố trí thành Cửu Cung đại trận vây quanh Hòa Lạp tàn sát. Trong lúc nhất thời bọn họ cũng khó phân thắng bại.

Bên kia Mễ Lặc và Tạp Thác cũng không cam chịu yếu thế, cả hai không ngừng quấy rầy Tru Tiên kiếm trận. Thậm chí có ý định công kích Thiên Không Thành, làm cho Lão Quân phải toàn lực ứng phó, trong lúc nhất thời không thể hội hợp với bốn vị sư đệ, hai tên người chim vị vây ở trong cũng khó lòng thoát ra. Chiến trường nhất thời lâm vào giằng co, thế nhưng tình hình đối với chúng ta rất là bất lợi.

Bởi vì mặc dù Tru Tiên kiếm trận được xưng lực sát thương mạnh nhất, nhưng mà lực phòng hộ không có cường đại như vậy, cho nên nhiệm vụ bảo vệ Thiên Không Thành vẫn có điểm thiếu sót. Hơn nữa hai người Tạp Thác và Mễ Lặc chia ra hai bên, khiến cho Lão Quân đầu đuôi không thể chiếu cố, căn bản che chở không hết.

Mà hai người Mễ Lặc càng đánh càng thuận tay, pháp thuật, đấu khí lao ra ào ào, bất cứ thủ đoạn nào đánh tới cũng phá hủy một khối tường lớn của Thiên Không Thành. Thậm chí có nhiều chỗ đã lộ ra khung kim loại bên trong. Ngay cả tiểu Lục và Thạch tượng quỷ, Thần Quái cũng đã tham dự vào công việc bảo vệ, đáng tiếc hiệu quả quá nhỏ. Bọn họ không thể nào ngăn cản được hai tên người chim gian xảo này. Chỉ có thể dùng mắt nhìn Thiên Không Thành từ từ bị phá hủy.

Một khi Thiên Không Thành bị hủy diệt, vậy thì Tru Tiên kiếm trận cũng sẽ xong xuôi, đây chính là chỗ dựa lớn nhất của Đạo Môn, mà tên người chim bên kia liên tiếp tấn công. So sánh tiêu hao một hồi, thế lực Đạo Môn sẽ triệt để rơi vào thế hạ phong. Không chỉ mất đi ưu thế vốn có, thậm chí còn có nguy hiểm bị tiêu diệt. Kết quả tốt nhất chính là phải tiếp nhận đề nghị hòa đàm của quân đoàn Thiên Sứ. Nhưng mà kết quả đó trên dưới Đạo Môn bất luận thế nào cũng không thể tiếp nhận.

Ở nguy cơ lửa cháy trước mắt, từ nơi xa đột nhiên truyền đến một trận thanh âm ngâm xướng. Tiếp theo, một đạo kim quang tản ra, theo luồng kim quang từ từ tăng trưởng, chỉ thấy một tòa núi lớn màu hoàng kim từ xa xa bay tới. Đồng thời thanh âm Phật tổ cũng truyền tới: "Ha hả, nơi đây thật là náo nhiệt nhỉ? Ta đây cũng có điểm ngứa tay rồi. Không biết huynh có thể phân cho ta một tên người chim đánh đấm giải buồn hay không đây?"

"Ha ha." Nguyên Thủy Thiên Tôn cười to nói: "Kim khẩu của Phật tổ đã nói, ai dám không tuân lệnh chứ! Lão đạo đã thu một đôi chim, nơi này vừa vặn còn có ba đầu chim nhỏ gây tai họa, Phật tổ có tâm tư cầm đi hết cũng không sao !"

Trong khi nói chuyện, tòa núi màu vàng đã bay tới vùng phụ cận, thì ra đây chính là Linh Sơn tổng đàn Phật Môn, Linh Sơn cao mười vạn trượng, bao phủ ngàn dặm, Phật tổ ngồi ngay ngắn ở trên Kim Liên, sau lưng hắn là mười tám vị La Hán, sáu trăm đại sư, ba nghìn Bồ Tát cùng với rất nhiều thần phật, tổng cộng mười mấy vạn người, xem ra tinh nhuệ Phật Môn đều tới đây hết rồi.

"Ha hả, như thế phải đa tạ huynh rồi." Phật tổ ngay sau đó quát lên: "Mười tám La Hán ở đâu?"

"Đệ tử ở đây." Mười tám vị La Hán vội vàng bay xuống, thi lễ với Phật tổ.

"Bắt sống hai tên kia cho ta, bản thân ta muốn hỏi vì sao đám người chim này vô cớ phục kích bổn tọa!" Phật tổ tức giận nói.

"Đệ tử tuân lệnh." Mười tám La Hán đáp ứng một tiếng, xoay người bay xuống phía dưới, lao thẳng tới hai người Mễ Lặc và Tạp Thác đang vây công Thiên Không Thành.

"Đám người còn lại vây giết quân đoàn Thiên Sứ, phải tận lực đánh chết Thiên sứ cao cấp, phải diệt cỏ tận gốc, phòng ngừa bọn họ sau này lại trọng sinh gây thêm phiền toái." Phật tổ hạ lệnh.

"Đệ tử tuân lệnh." Tất cả cao thủ Linh Sơn cùng nhau hô lên. Tiếp theo bọn họ liên tiếp thi triển thần thông, đằng đằng sát khí đánh về phía quân đoàn Thiên Sứ.

Hòa Lạp vừa thấy Phật tổ giá lâm nhất thời trong lòng lạnh giá, nhất là nhìn thấy Phật tổ mang đến toàn là tinh binh cường tướng, lập tức biết đại thế đã mất, bản thân không có khả năng lật ngược tình thế. Vào lúc này, hắn suy nghĩ không phải tiêu diệt Đạo Môn thế nào, hoặc là cứu đồng bạn ra sao, mà là làm sao để dẫn dắt quân đội còn dư lại chạy trốn. Cho nên hắn bất đắc dĩ đành phải quyết đóan hét lớn một tiếng: "Toàn quân rút lui."

Dứt lời hắn bỏ qua Nguyên Thủy Thiên Tôn, dẫn đầu nhằm hậu phương lao đi như điên. Thực lực Nguyên Thủy Thiên Tôn chưa có khôi phục, tự biết ngăn Hòa Lạp không được, cho nên cũng tạm thời ngừng tay. Xoay người bay về phía Linh Sơn, chuẩn bị cảm tạ Phật tổ.

Về phần hai người Mễ Lặc và Tạp Thác tự nhiên không dám trì hoãn thêm nữa, cả hai bay gấp về phía sau, lúc này bọn họ chỉ ngại bản thân mọc cánh quá ít, nếu có thể nhiều thêm mấy đôi mới tốt. Trên đường bay đi, bọn họ và mười tám La Hán thoáng tiếp xúc, song phương va chạm nho nhỏ vài lần. May nhờ hai người thực lực đã gia tăng gấp ba mới có thể cứng rắn đột phá hàng phòng ngực của mười tám La Hán. Nếu như thực lực như trước kia, hai người xem như đợi bị bắt nhốt làm tù binh đi.

Khi hai gã người chim đang chạy trối chết, tiềm lực bộc phát mạnh mẽ chưa từng có, trong nháy mắt đã biến mất vô tung vô ảnh, làm cho mười tám La Hán không có cơ hội đuổi theo. Thực lực bọn họ chỉ là chủ thần đỉnh cấp mà thôi, tốc độ tự nhiên không phải là đối thủ của siêu cấp chủ thần, huống chi hai người kia còn sử dụng hiến tế. Cho nên đuổi không kịp cũng là bình thường, thế nhưng bất kể nói thế nào, bọn họ không thể hoàn thành được nhiệm vụ Phật tổ giao phó, cảm giác cực kỳ buồn bực, cho nên tất cả trút hết buồn bực lên trên người quân đoàn Thiên Sứ còn chưa chạy được xa.

Mười tám La Hán giống như hổ vào bầy cừu, thoáng cái chém giết Thiên sứ đại quân như hoa rơi nước chảy, khổ sở không thể tả. Rất nhiều Thiên sứ cao cấp trở thành đối tượng mà bọn hắn bắt sống. Nếu bắt không được chỉ huy cao cấp, vậy thì bắt Thiên sứ yếu hơn càng nhiều càng tốt. Bọn họ đánh một hơi bắt trên trăm tên người chim từ cấp bậc tám cánh trở lên, sau đó mới dám trở lại báo cáo chiến quả.

Thiên sứ không hỗ là người chim mọc cánh, tốc độ chạy trốn quả là nhanh, trong nháy mắt toàn bộ chạy trốn không còn một mống, trên không trung lưu lại lông chim lông gà bay tá lả, cả bầu trời cũng bị nhuộm thành màu trắng. Chẳng qua là phía dưới vốn là cung điện Đạo Môn mà? Bây giờ nó cũng biến thành phế tích. Nguyên Thủy Thiên Tôn nhìn thấy trong mắt, đau ở trong lòng, cộng thêm đệ tử Đạo Môn thương vong vô số, khiến cho hai mắt hắn cũng chảy máu, miệng mũi cay đắng. Trong lòng tự nhủ khoản nợ to lớn này nhất định phải đòi lại, hôm nay Đạo Môn thế nào, ngày mai phải tính toán đòi lại Thiên đường gấp đôi gấp ba lần mới được.
Bình Luận (0)
Comment