Trên đường tới phòng đấu giá, Du Tiểu Mặc lại mua thêm không ít đồ ăn.
Lề mề cả một quãng đường, rốt cục cũng tới trước khi buổi đấu giá sắp bắt đầu, khi hai người lần nữa bước vào cánh cửa phòng đấu giá, đại sảnh rộng lớn ngày hôm qua đã bị dòng người chen chúc cho chật ních rồi, còn có âm thanh bàn tán ầm ĩ cả một góc đường, cực kì náo nhiệt.
Du Tiểu Mặc há hốc miệng mà nhìn cảnh tượng này, nếu như hắn cứ thế mà chen vào, không biết thân thể bé tẹo của mình có bị đè cho dẹp lép hay không, đáp án là chính xác, bởi vì cái đám người kia đa số đều là mấy gã đàn ông khổ người cực lớn.
“Lăng sư huynh, làm sao chúng ta vào được bây giờ?” Du Tiểu Mặc nuốt một ngụm nước miếng, cuối cùng quyết định quăng vấn đề này qua cho Lăng Tiêu.
Lăng Tiêu vươn tay về phía hắn, “Đưa tấm thẻ kia đây.”
Du Tiểu Mặc sững sờ, vội lôi tấm thẻ đen ra đưa cho y.
Lăng Tiêu cầm lấy rồi đi về một hướng khác, chỗ kia khá ít người, hơn nữa cửa ra vào còn có bốn người cao to vạm vỡ trông coi, theo khí tức mà cảm trận thì đều là cường giả cấp Thiên cảnh, bốn người kia tùy ý để cho Lăng Tiêu và Du Tiểu Mặc đi vào.
Có kẻ nhìn thấy cử động của họ cũng muốn đi theo, bốn người kia lập tức không chút do dự mà ngăn cản, những kẻ kia đành phải nhẫn nhịn tiếp tục chen vào dòng người.
Lối đi hơi tối, đường dốc quanh co uốn lượn, tựa hồ là thông tới lầu hai.
Du Tiểu Mặc đi sát Lăng Tiêu, lúc qua khúc quanh cuối cùng, lối đi hẹp dài lập tức mở rộng ra, ánh sáng chói lòa, một sảnh đấu giá vô cùng to lớn xuất hiện trước mắt hắn, tuy đã sớm chuẩn bị tâm lý, nhưng Du Tiểu Mặc vẫn bị cảnh tượng trước mắt làm cho ngỡ ngàng.
Bên dưới chằng chịt toàn ghế là ghế, do một loại đá màu trắng tạo thành khiến cho cả hội trường đều sáng bừng, phía trước là một bàn đấu giá được dựng từ một khối thủy tinh lớn trong suốt, sáng óng ánh, làm cho người ta cảm tưởng như đang trong mộng ảo.
Từ đầu tiên mà Du Tiểu Mặc nghĩ tới chính là xa xỉ, ngay lúc hắn đang kinh ngạc ngó quanh, một thị nữ xinh đẹp đã đi về phía họ, cung kính nói: “Hai vị tiên sinh, xin hỏi số ghế của các ngài là bao nhiêu?”
Lăng Tiêu đưa tấm thẻ đen trong tay cho cô ta, thị nữ lập tức gật đầu, sau đó dẫn hai người tới một chiếc ghế xa hoa rộng rãi, ghế dành cho khách quý cấp hai được tạo thành từ lam thủy tinh, bên trên còn được trải một lớp thảm lông rất dày, ngồi lên vô cùng thoải mái, hơn nữa ghế cũng khá gần bàn đấu giá, liếc nhìn cũng có thể nhìn trọn vẹn toàn cảnh.
Du Tiểu Mặc không khách khí ngồi xuống, sau đó dùng vẻ mặt hào hứng đánh giá xung quanh.
Ghế của khách quý trong đấu giá hội của Thất Tinh đều được đặt ở lầu hai, chỉ là càng đến gần bàn đấu giá, đẳng cấp thẻ khách quý càng cao, hơn nữa vì trên ghế khách quý không có che chắn, cho nên ai cũng có thể nhìn rõ những người ngồi trên đó.
Lúc Du Tiểu Mặc đánh giá người khác, thì người khác cũng đang đánh giá bọn họ, dù sao có thể lên tầng hai đều là nhân vật có mặt mũi, đột nhiên lại xuất hiện một kẻ yếu ớt như vậy, đúng là làm cho người ta kinh ngạc, chỉ là đa số khi nhìn tới Lăng Tiêu, phần kinh ngạc kia liền nhạt đi rất nhiều.
“Tiểu thư, ngươi đang nhìn gì thế?” Vân lão chú ý tới ánh mắt của nữ tử bên cạnh, hạ giọng hỏi.
“Vân lão, ngươi xem thử, hai người ở đối diện kia không phải là hai người mà chúng ta đã gặp ở Thất Tinh Lâu sao, không ngờ nhanh như vậy đã gặp lại bọn họ rồi, xem ra chúng ta rất có duyên…!” Đôi mắt vũ mị câu hồn nhìn chằm chằm vào nơi hai người ngồi, cũng không rõ nàng có hứng thú với họ hay không.
Vân lão lắc đầu, cái gì mà có duyên, tiểu thư cái gì cũng tốt, chỉ là thỉnh thoảng lại thích gây ra một chút rắc rối, nhiều khi lại còn đàn ông hơn cả nam nhân bình thường, không hề có chút bộ dạng thục nữ nào.
Nhưng cũng vì nguyên nhân này, cho nên môn chủ mới thấy tiểu thư là người thích hợp nhất để kế thừa Tiêu Dao Môn, Tiêu Dao Môn không cần một người quy củ, làm việc lúc nào cũng bó tay bó chân, không thể nghi ngờ, tiểu thư là ứng cử viên tốt nhất.
Ngay lúc nữ tử cùng Vân lão thu ánh mắt lại, Lăng Tiêu đột nhiên nhìn thoáng qua hướng hai người.
Ánh mắt cô ả cũng không trắng trợn, chỉ cân nhắc đôi chút, không rõ ràng lắm, nhưng vẫn bị Lăng Tiêu phát hiện, không chỉ có thế, y còn nhận ra hai người này là khách nhân của Thất Tinh Lâu, lúc ấy cả hai ngồi trong đại sảnh, cô ả kia cũng dùng ánh mắt này nhìn y và Du Tiểu Mặc.
Lăng Tiêu khẽ nhướn mày, thôi kệ, chỉ cần không động chạm gì tới y là được, lập tức nhìn thoáng qua Du Tiểu Mặc ngồi bên người, tên kia còn chẳng phát hiện, hai mắt sáng long lanh tựa vào lan can ngó nghiêng.
Thời gian càng gần, càng nhiều người xuất hiện bên trong sảnh đấu giá, bất kể là chỗ ngồi ở lầu một hay lầu hai, hầu như đều đã có người ngồi kín, âm thành bàn tán càng ngày càng xôn xao, mãi tới khi một tiếng chiêng vang lên lanh lảnh vọng khắp sảnh, toàn bộ hội trường lập tức lặng ngắt, cơ hồ tất cả mọi người đều nhìn sang đài đấu giá.
Lúc này, ở trên đài đấu giá, chẳng biết lúc nào đã xuất hiện một vị lão đầu đang cười híp mắt, lão đầu khí tức điềm đạm, nhưng là một vị cường giả Nguyệt Cảnh không hơn không kém, lão chính là người chủ trì đấu giá hội lần này, cũng có chút danh tiếng ở thành Hồn Cực, rất nhiều người đều biết lão.
Khi hội trường ầm ĩ đã yên lặng, ánh mắt đang cười của lão đầu mới quét về phía đám đông, dùng một loại âm thanh tất cả mọi người đều nghe rõ mà nói: “Hoan nghênh các vị tới tham gia đấu giá hội ba năm một lần của thành Hồn Cực, lão phu cũng không muốn dài dòng, hiện tại lão phu tuyên bố, đấu giá hội chính thức bắt đầu.”
Vừa nói xong, từng tràng vỗ tay nhiệt liệt vang lên.
Nhiều khi, có một vài đấu giá hội lúc mở đầu thường thao thao bất tuyệt một đoạn diễn văn dài dòng, nhưng với những người đang ngồi chờ đợi những vật phẩm đấu giá mà nói, đoạn mở đầu này thật vô cùng nhàm chán, cho nên lão đầu rất khôn ngoan, có thể thấy kinh nghiệm của lão rất phong phú, biết rõ nói càng ngắn gọn thì càng được hoan nghênh.
Mấy giây sau, một thị nữ ăn mặc đơn giản đi tới từ phía sau bàn đấu giá, thị nữ đặt đồ vật trên tay xuống bàn đấu giá rồi lui lại, lão đầu lật mảnh vải đỏ bên trên lên, lộ ra một chiếc hộp trong suốt, bên trong hộp có hơn mười cây linh thảo.
“Ở đây là hai mươi cây linh thảo cấp bốn cùng hai mươi lăm cây linh thảo cấp năm, với nhãn lực của các vị, hẳn là đã nhận ra rồi, bốn mươi lăm cây linh thảo ở đây đều là linh thảo trung phẩm đỉnh phong, các vị đừng thấy những linh thảo này chỉ là trung phẩm, phải biết linh thảo trung phẩm đỉnh phong rất có khả năng luyện ra được linh đan thượng phẩm, lão phu tin rằng những người nghiên cứu chuyên sâu về luyện đan như các vị đan sư đều hiểu rất rõ, cho nên nếu có hứng thú, tuyệt đối không nên tính toán chi li, để tránh bỏ lỡ cơ hội lần này.”
Lão đầu dứt lời liền nhìn về phía mọi người, tuy đẳng cấp của linh thảo không cao, nhưng lão không lo sẽ không có người đấu giá, đối với đan sư mà nói, linh thảo có thể luyện ra linh đan thượng phẩm đều là những thứ bọn họ tha thiết ước mơ, lập tức cười híp mắt tuyên bố: “Giá quy định là 15 vạn, chư vị bắt đầu đi.”
Cả hội trường chìm vào yên lặng, lập tức có người bắt đầu ra giá, đã có người thứ nhất, tự nhiên sẽ có người thứ hai, thứ ba… Trong sảnh càng ngày càng nhiều âm thanh đấu giá.
Bởi vì đan sư tham gia đấu giá hội ít hơn tu luyện giả nhiều, cho nên sau mấy phút đồng hồ, bốn mươi lăm cây linh thảo đã bị một gã đan sư cấp năm dùng giá 31 vạn mua mất.
Du Tiểu Mặc nhìn mà trợn tròn mắt, bốm mươi lăm cây linh thảo trung phẩm cũng có thể bán được giá cao như vậy, quá lời rồi nha!
Hắn cảm thấy, cuộc bán đấu giá này mở cho hắn một cánh cửa mới, một cách kiếm tiền nhanh hơn nhiều, thì ra hắn không cần phải luyện linh thảo thành linh đan rồi mới bán được giá, chỉ cần trực tiếp đem linh thảo trong không gian ra bán cũng được rồi, việc này so với luyện thành đan thuận tiện hơn nhiều lắm, vậy mà trước kia hắn không nghĩ tới, quá buồn!
Đấu giá hội tiến hành với không khí hừng hực như lửa, không tới nửa canh giờ, trên đài đấu giá đã xuất hiện đủ các loại bảo vật làm người ta hoa mắt, có linh thảo, có linh đan, áo giáp, vũ khí, công pháp, linh thú..., nhưng cấp bậc không cao, cho nên những người tranh nhau đấu giá đều ngồi ở lầu một, có chút vốn liếng, nhưng không phải dạng tiền nhiều như nước.
Về phần khách quý ngồi ở lầu hai, cho tới bây giờ vẫn chưa có người nào ra tay, nguyên một đám người dường như chỉ chờ đợi những bảo vật chân chính ở phía sau, nhắm mắt nghỉ ngơi, cũng có người hơi mất kiên nhẫn.
Ngược lại Du Tiểu Mặc không cảm thấy buồn tẻ chút nào, đây là lần đầu tiên hắn được tham gia một cuộc đấu giá, cho nên cực kì phấn khích, nhìn cái gì cũng thấy thú vị.
Sau nửa canh giờ, bàn đấu giá lại vang lên một tiếng ‘Ding’, lão đầu lật mảnh vải đỏ lên, trong khay để năm bình ngọc xếp thẳng hàng, không cần nhìn cũng biết bên trong hẳn là linh đan.
Du Tiểu Mặc ơ một tiếng, lập tức mở to mắt, một tay vỗ vỗ lên người Lăng Tiêu, “Lăng sư huynh, ngươi nhìn xem, mấy cái bình kia rất giống linh đan ta bán cho Đan Tâm Phường nha.”
“Không phải rất giống, đó chính là linh đan ngươi luyện.” Lăng Tiêu quay đầu nhìn hắn một cái, lười biếng nói ra.
“Vậy sao bọn họ lại mang ra đấu giá?” Du Tiểu Mặc lắc đầu tỏ vẻ không hiểu.
Lăng Tiêu cười đầy ẩn ý: “Ngươi đã bán cho người ta rồi, xử lý thế nào đương nhiên là quyền của người ta chứ sao.”
Lúc Du Tiểu Mặc còn muốn nói thêm gì, lão đầu trên bàn đấu giá đã bắt đầu giải thích.
“Ha ha, lão phu tin tưởng các vị đều rất tò mò bên trong năm chiếc lọ này đựng linh đan gì, lão phu cũng không làm các vị tò mò lâu nữa, nơi này là năm bình linh đan cấp hai…” Vừa nói tới cấp hai, bên dưới đã vang lên một mảnh âm thanh xì xào, lão đầu cũng không bất ngờ, tiếp tục nói, “Chắc hẳn các vị rất ngạc nhiên, vì sao lại mang linh đan cấp hai lên đấu giá, thực ra những linh đan cấp hai này đều là linh đan thượng phẩm, tổng cộng có hai trăm năm mươi viên, theo tỉ lệ cùng đan khí mà xét, đều thuộc loại tốt nhất trong linh đan thượng phẩm.”
Dứt lời, lão đầu liền đổ ra mấy viên trong bình cho mọi người chiêm ngưỡng.
Vừa nhìn thấy mấy viên linh đan lăn trong khay, những người phía dưới liền vang lên từng đợt xôn xao.
Số lượng không ít, hơn nữa chất lượng còn tốt như vậy, trách không được phòng đấu giá lại đem những viên linh đan cấp hai này lên đấu giá, xét giá trị của những viên linh đan này, hoàn toàn đủ tư cách được đặt lên đài đấu giá.
Lão đầu cảm thấy đã gây đủ tiếng vang, gật đầu thỏa mãn, lập tức phất tay nói: “Nếu như vừa ý, xin đừng do dự, nếu bỏ qua lần này sẽ không còn lần khác, hiện tại bắt đầu đấu giá, giá khởi điểm là 13 vạn.”
“14 vạn!”
Vừa nói xong, lập tức có người bắt đầu đấu giá.
“15 vạn!”
“16 vạn!”
Trên ghế khách quý lầu hai, cái cằm Du Tiểu Mặc đã rớt trên lan can.