Tu Chân Giả Tại Đấu Phá Thương Khung

Chương 121

Oanh!

Một âm thanh lớn nổ ra, toàn thân y phục của nữ tử hoàn toàn bị đánh nát bấy, đôi môi đỏ thắm xinh đẹp của nữ tử mở ra, một vòi máu từ đó phun ngước ra ngoài. Nữ tử bay ngược lại, thân hình của nàng đậm vô cùng mạnh lên núi. Cả thân mình của nàng lún sâu vào trong núi. Đá trên núi bị đánh vụn ra sau đó ào ào đổ xuống.

Thân mình của nữ tử toàn thân xương cốt bị tàn phá, miệng phun ra máu tưới, trên thân thể của nàng nhiều vết thương toe toét máu tưới. Y phục đã hoàn toàn nát bấy, thân thể của nàng lúc này hoàn toàn lõa thể hơn nữa cốt nhục của nàng lúc này đã bị trấn thương nặng nề.

Phịch! Rầm, rầm…

Thân thể của nữ tử rơi phịch xuống đất đồng thời đám đất đá từ trên xuống dưới đè nên thân thể của nữ tử. Bạch y thiếu nữ hốt hoảng bay về phía nàng. Hai tay của nữ tử vung lên đánh tan đi đám đá đang đè về phía nữ tử lõa thể.

Lúc này nữ tử lõa thể vẫn còn thở, đôi mắt vẫn mở chỉ là thương thế của nàng khá là nặng vẫn chưa có lâm vào hôn mê. Bạch y thiếu nữ vội vàng hốt hoảng chạy đến hỏi: “Vân Vận tỷ tỷ, ngươi không có sao chứ!?”

Vân Vân phun ra một ngụm máu đỏ tươi sau đó trầm ngâm nói: “Khục, khục… Ta không có sao? Phải phiền Tiên Nhi muội muội rồi!”

Tiểu Y Tiên nhẹ nhàng gật đầu, nàng đặt tay lên thân thể của Vân Vận ngay sau đó một đám khí vụ phun về phía Vân Vận. Vân Vân cảm giác được cả người mình thư thái, thân thể cùng với linh hồn của mình giống như thăng hoa bay bổng. Vân Vận phát hiện đám xương của mình nhanh chóng liền lại hơn nữa còn trở nên cứng rắn bền bỉ hơn. Đám huyết nhục thì giống như những con run nhanh chóng ở trên những vết thương bò lổm ngổm, chúng nối lại với nhau làm cho vết thương của Vân Vận nhanh chóng liền lại. Nhìn thấy vết thương của mình như vậy mặc dù đã khá quen thuộc nhưng măt mũi của Vân Vận trở nên xanh xao, trắng bệch. Dù sao nàng vẫn là một nữ nhân đặc biệt là một tông chủ cuộc sống trước kia giống như hoàng hoa khuê các. Nữ tính đối với mấy con rắn, run… vốn là có thiên tính sợ hãi hiện giờ nàng nhìn thấy vết thương như vậy sao có thể cảm giác ghê rợn được. Lần đầu tiên nàng suýt nữa còn lôn ra…

Trong vòng vài phút đồng hồ, Vân Vận lúc này hoàn toàn khôi phục không sứt mẻ gì. Tiểu Y Tiên cảm giác thân thể cùng với linh hồn của mình vô cùng mệt mỏi, thiếu nữ lên tiếng nói: “Vân Vân tỷ tỷ ta muốn nghỉ ngơi một chút, ngươi có thể hay không canh chừng ta…”

Vân Vận gật đầu, đúng lúc này trời đã trở về tối, một bóng người từ phương xa bay tới. Lúc này Vân Vận xoay đầu lại thì thấy một thiếu niên từ trên trời rơi xuống phía dưới đất. Tiểu Y Tiên là người đầu tiên lên tiếng nói: “Phu quân!”

Thiếu niên con mắt mở tròn vô cùng lớn, hắn quét từ trên xuống dưới, từ dưới lên trên cả người Vân Vận hoàn toàn lõa lồ trước thân thể của hắn. Mái tóc của nàng có chút rách nát, toàn bộ mái tóc rối bù thân thể lõa lồ. Khuôn mặt trắng trẻo tinh mỹ, đôi môi đỏ mọng. chiếc mũi nhỏ nhắn cao ngạo, chiếc trán trắng nõn phẳng lỳ kia đang lấm tấm hạt mồ hôi, đôi mắt phượng toát nết vẻ mệt mỏi.

Một bộ hung khí cao vút so với Nhã Phi có phần thua kém nhưng không có kém mấy, tuy vậy nàng không có thoát khỏi được định luật của vạn vật hấp dẫn vẫn hơi bị sệ xuống. Hai hạt anh đào đỏ thắm hồng hào đính trên hai đỉnh cao ngất, nó thon tròn hơn nữa có chút hơi to so với nữ nhân khác một chút. Cặp ngực lúc này đang hơi nẩy nẩy lên giống như hấp dẫn khêu gợi với nam nhân. Ở phía cặp ngực chính là khe rãnh, Tiêu Sơn cảm giác được một việc nam nhân nào úp mặt lên đó chắc hẳn sẽ vô cùng hạnh phúc.

Chiếc eo thon nhỏ, cả làn da trắng hồng mềm mại lúc này đang đỏ bừng lên. Đặc biệt chiếc rốn nhỏ nhắn xinh xắn trước bụng nàng nhìn khá là đáng yêu. Làn da của nàng không trùng xuống chút nào, không có một chút mỡ thừa, chiếc eo đẹp đẽ. Bất cứ nam nhân nào cũng muốn vuốt ve bụng cùng với eo nàng.

Làn da trắng nõn đi dần phía dưới sâu hơn một chút thì hai đùi của nàng vừa trắng vừa thon dài. Đó là một cái đùi cao ráo, thon dài, trắng hồng đang ép lại với nhau. Ở giữa là một khu vực thần bí đen nhánh, Chiếc mu thon nhỏ hơi vểnh ra ngoài một chút, trên chiếc mu một đám lông mượt mà đen nhanh bao phủ kín nơi đó. Phía dưới đám lông ẩn hiện Tiêu Sơn thấy được một khe rãnh nhỏ màu đỏ vô cùng mê người. Hai cánh hoa ép lại sát khít khiến cho chiếc rãnh nho nhỏ không thừa ra chút thịt nhão nào vô cùng khít, làn da nơi đó cũng cực kỳ săn chắc.

Nhìn được con mắt to lớn của Tiêu Sơn như muốn cưỡng dâm mình, Vân Vận hét lên một tiếng vô cùng lớn: “Aaaaa…” Ngay sau đó vội vàng xoay người đi, đồng thời nàng dung hai tay, một tay che cặp ngực, một tay che nơi tư mật của nàng. Xuất hiện trước mặt của Tiêu Sơn là cặp mông vểnh cao cùng với trắng tròn thon thả.

Bất chợt một âm thanh chua lè lè vang lên: “Phu quân, ngươi đã nhìn đủ chưa!?”

Thiếu niên ngẩn ra một tiếng: “Ách!” Sau đó hắn quay về phía âm thanh phát ra thì thấy được khuôn mặt của Tiêu Y Tiên đang đỏ mặt phụng phịu nhìn về phía mình. Tiêu Sơn cười khổ sau đó xoay người sang một bên, một tay khoanh trước ngực, một tay đưa lên vân vê cái sống mũi của mình nhưng ánh mắt thì vẫn…

Tiểu Y Tiên hừ lạnh một tiếng, rõ ràng nàng vẫn thấy ánh mắt của hắn len lén nhìn về phía Vân Vân. Đặc biệt cặp mắt dâm tà kia rõ ràng trực tiếp nhìn về phía cặp mông của Vân Vận. Còn nhìn vào đâu thì nàng không cần đoán cũng đã khẳng định được. Vân Vân hốt hoảng lúc này lấy ra một chiếc đầu bồng màu trắng nhanh chóng trùm lên người.

Tiêu Sơn lúc này cảm giác có chút tiếc nuối. Hai chân của Vân Vận ép chặt vào nhau, khi nàng quay mông lại thì phía dưới từ đằng sau hắn có thể nhìn được một cái khe đỏ đỏ nhỏ nhắn ẩn hiện sau cặp mông trắng tròn của nàng. Cái khe lúc này hơi mở ra một chút, ở trong thấy được sắc thái hồng hào mà bất cứ nam nhân nào cũng muốn nhìn xuyên qua thấu tận vào nơi xấu nhất. Trên mông bên trái của nàng thấy được một vết bớt màu đỏ nho nhỏ khá đáng yêu. Thấy đấu bồng dần dần che đi cái nơi đen nhánh đầy lông cùng với khe rãnh hồng hào đó lòng của Tiêu Sơn như cắt, nước mắt đầm đìa.

Tiểu Y Tiên lại lên tiếng hỏi lại: “Nhìn đủ chưa!?” Khuôn mặt của nàng đỏ hồng, hai má của nàng trở nên phập phùng.

Thanh âm của Vân Vân mang theo vài phần tức giận: “Dược Sơn ngươi nên quản tốt ánh mắt của ngươi nếu không ta không ngại quản giáo nó giúp ngươi!”

Thiếu niên nhẹ nhàng phất tay áo một cái nói: “Quên đi, ta vẫn đi nấu thức ăn. Trời cũng đã tối các ngươi nên nghỉ ngơi một chút đến lúc đó chúng ta sẽ ăn cơm. Trong lúc ăn cơm ta sẽ nói với các ngươi vài điều…” Nói đến đây thiếu niên nhanh chóng xoay người rời đi để cho hai nữ nhân tức giận nhìn về phía hắn. Tiểu Y Tiên tức giận cùng với cảm giác chua chua trong lòng, Vân Vận vừa tức giận, vừa xấu hổ nhưng trong lòng lại mang chút vui vẻ.

Tiểu Y Tiên hứ nhẹ một tiếng nhìn về phía Vân Vận sau đó lăng không phi hành về phía trước. Vân Vận nhìn về phía cảnh như vậy khe khẽ thở dài một cái. Mái tóc của nàng có chút sơ xác thực sự cẩn chỉnh lý một chút, nàng cũng muốn tắm một chút. Nữ tử xoay người rời đi.

Thiếu niên mang theo con ma thú mau chóng chuẩn bị thành một bữa ăn, bữa ăn khá đầy đủ có cả rau củ quả, thịt ma thú cấp ba chế biến thành dược thiên, cá nấu hầm canh. Một bữa ăn chính xác hoàn chỉnh có vài phần thịnh soạn.

Không khí có vẻ trở nên trầm thấp, hai người nữ nhân lúc này nhìn về phía Tiêu Sơn đầy rẫy nhưng ánh mắt kỳ lạ. Thật ra thì vừa rồi hắn là cố ý rõ ràng hắn dùng linh hồn lực có thể biết được Vân Vân đang khỏa thân nhưng hắn chính lúc đó là cô ý, hắn muốn quan sát Vân Vận đang khỏa thân. Hắn lúc này đem thức ăn gắp cho Tiểu Y Tiên, Tiểu Y Tiên hứ nhẹ một tiếng sau đó xoay bát cùng với mặt sang một bên.

“Ách” Tiêu Sơn cười khổ. Tiêu Sơn ra vẻ đạo mạo ngụy quân tử nói: “Ta không cố ý được chứ!? Hơn nữa quả thực lúc đó ta hoàn toàn ngẩn người cái gì cũng không nhớ rõ…”

“Ta cũng không có cổ hủ như vậy, dù sao lần này cũng là vô ý ta cũng không có trách ngươi…” Vân Vận mỉm cười nói.

Tiêu Sơn ho khan vài tiếng tiếp tục nói: “Cảm ơn ngươi Vân Vận …” hắn sau đó quay về phía Tiểu Y Tiên lên tiếng nói: “Thấy không, Tiên Nhi, ta chính xác hoàn toàn là oan uổng a!”

“Hứ” Tiểu Y Tiên lên tiếng nói: “Nhãn lực của phu quân rất tốt a! Ta không tin từ xa như vậy ngươi không có nhìn thấy được Vân Vân tỷ tỷ khỏa thân. Rõ ràng ngươi muốn tiến lại gần xem cho rõ hơn mà thôi!”

Nghe thấy vậy Tiêu Sơn run lên, hắn rõ ràng đã bỉ nói trúng tim đen nhưng hắn vẫn giả vờ đạo mạo rằng việc này không liên quan tới mình. Tiêu Sơn hoàn toàn bộc ra vẻ vô sỉ, cực kỳ vô sỉ trước mặt hai nữ. Hắn ngẫm nghĩ khẳng định ra một chân lý: “Hiên ngang không nhận còn được về quê ăn tết, nếu như dũng cảm thừa nhận không biết có đợi được đến tết không mà về!?”

Vân Vân khó chịu sau đó lên tiếng hỏi: “Vậy người đã nhìn thấy vết bớt màu đỏ bên mông phảii của ta chưa?”

Tiêu Sơn lắc lắc đầu ra thở nói: “Vết bớt nào nhỉ, ta nhớ được mông phải của ngươi làm gì có bớt. Rõ ràng bên trái…” Nói đến đây Tiêu Sơn lập tức lấy mồm che miệng lại sau đó hắn ho khan nhìn về phía hai nữ nhân nói một cách vô cùng vô sỉ, vô cùng vô trách nhiệm: “Vết bớt nào cơ, ta cũng không có nhìn thấy đúng vây hoàn toàn không thấy gì cả làm sao thấy được cái bớt nào…”

“Tên hỗn đản này, còn nói không có nhìn thấy!” Vân Vận hai má ửng đỏ, nàng có chút tức giận, ngay cả đến vết bớt trên mông của nàng hắn cũng có thể nhìn thấy rõ.

Véo! Véo…

Một vài thứ như cục xương đều bay về phía Tiêu Sơn. Tiêu Sơn liên tục tránh né. Hắn cười khổ không ra nước mắt. Hắn nhanh chóng tránh né đến khi Vân Vận ném đến mức chán thì thôi. Vân Vận lúc này hừ lạnh một tiếng sau đó nhìn hắn không chớp mắt, nàng muốn xoay người rơi đi. Bất ngờ âm thanh của Tiêu Sơn vang lên hỏi: “Đúng rồi, đại tỷ hôm nay ngươi tu luyện tiểu long quyển phong thế nào!?”

Vân Vận hừ lạnh một cái mắng nhiếc hắn: “Tên hỗn đản này, ta còn chưa tính sổ với ngươi. Ngươi rõ ràng nói đấu kỹ này học không quá khó đặc biệt với người thuộc đấu khị hệ phong. Ta nhiều lần suýt nữa chết bởi vì đấu kỹ của ngươi. Có phải ngươi đang nói dối hay sao!?”

“Không thể nào!? Có phải ngươi làm sai theo những gì Tiên Nhi nói không!?” Hăn quay về phía Tiên Nhi hỏi: “Tiên Nhi nàng có dạy đúng cho cô ấy không thể!?”

Tiểu Y Tiên bĩu môi nói: “Ta vốn dạy rất kỹ cho Vân Vận tỷ tỷ nhưng là cô ấy không có cách nào luyện được thành. Chúng ta cũng không hiểu tại sao!?”

Tiêu Sơn rơi vào trầm tư nhíu mày sau đó quay về phía Vân Vận lên tiếng hỏi: “Ta muốn hỏi ngươi tập trung đấu khí vào tay sau đó cho chúng quay theo chiều từ trái qua phải hay từ phải qua trái!?”

Vân Vận nghe thấy vậy lên tiếng hỏi: “Ngươi cùng với Tiên Nhi muội muội không phải là từ trái sang phải sao? Ta cũng làm theo chiều từ trái qua phải!?”

Nghe thấy thế Tiêu Sơn cười khổ lên tiếng nói: “Không phải ai cũng là chiều từ trái qua phải, có một số người khác là chiều từ phải qua trái. Ngươi xem một chút trên đỉnh đầu ngươi đi, cái khoáy ấy. Khoáy trên đầu của ta cùng với Tiên Nhi đều có xu hướng từ trái qua phải thế nên sử dụng loại đấu kỹ này đều tập trung năng lượng bắt ép nó chuyển động từ trái qua phải hiểu chưa nữ nhân ngốc. Lần sau thử di chuyển từ trái xem nào!?”

Vân Vận nghe thấy vậy gật đầu, nàng nhanh chóng xoay người rời đi. Tiêu Sơn nhìn về phía Tiểu Y Tiên thấy được thiếu nữ đang phụng phịu nhìn về phía hắn. Tiêu Sơn khóe miệng nhếch lên cười nói: “Tiên Nhi hôm này hình như nàng đột phá lên trúc cơ hậu kỳ thì phải tối này ta giúp nàng củng cổ cảnh giới nhé!?”

“Hứ” Tiểu Y Tiên đứng dậy sau đó tiếp tục nói với giọng chua chua: “Ta không cần. Tự ta có thể củng cố cảnh giới. Hiện nay ta rất mệt mỏi…” Ngay sau đó nàng xoay người đi để mặc hắn ở đó. Hướng đi của nàng hình như cũng ra bờ suối thì phải. Nàng lúc này lên tiếng nói rất khó hiểu: “Ngươi không tự mình rửa sạch cái mắt cùng với lình hồn của ngươi thì tốt nhất đừng đến tìm ta. Hứ…”

“Ách” Tiêu Sơn cười khổ, hắn gõ gõ trán của mình lẩm bẩm nói: “Đến tột cùng là chuyện gì xảy ra nhỉ!?” Hắn lắc lắc đầu không có tiếp tục suy nghĩ.

Tính ra thời gian vậy là đã qua một tháng, Tiểu Y Tiên hoàn toàn đem trúc cơ hậu kỳ củng cố, thiếu một chút nữa tấn cấp vào hậu kỳ đại viên mãn. Thực lực của nàng lúc này tương đương với nhị tinh đấu sư. Tiêu Sơn cũng tiến về phía kim tinh hậu kỳ, thực lực của hắn tương đương với nhị tinh đại đấu sư. Nếu như tiến một bước thực lực bước vào kim tinh hậu kỳ đại viên mãn lúc đó thực lực của hắn tương đương với tam tinh đại đấu sư.

Nữ nhân lúc nào cũng có chút chua chua giống như bình dẫm. Hắn bất đắc dĩ hôm đó rình lúc không có Vân Vận ở đỏ đè Tiểu Y Tiên xuống mà cưỡng hiếp. Ngay sau đó là nói những lời vô cùng ngọt ngào cùng với ôm nàng ngủ vuốt ve thân thể của nàng khiến cho thiếu nữ nhanh chóng tha thứ cho hắn. Đúng là phu thê đầu giường đánh nhau cuối giường hòa thần. Tiêu Sơn bất đắc dĩ phải làm cách này sau đó nhanh chóng hống cho Tiểu Y Tiên vui vẻ, ngay cả những lời nói ghê tởm nhất hắn cũng phải mang ra.

Vân Vận một tháng nay vô cùng chăm chỉ sau khi nắm giữ tiểu long quyển phong hoàn toàn thực lực tăng lên khá mạnh. Chính xác là một đại sát chiêu cho chiến đấu tầm trung và áp sát. Hơn nữa làm cho Tiêu Sơn hoàn toàn kinh ngạc là nữ tử này không ngờ lại đột phá đấu hoàng tam tinh đánh thẳng vào đấu hoàng tứ tinh sau vài ngày bế quan. Đặc biệt sau đó Tiêu Sơn cảm giác được Vân Vận đối với Tiểu Y Tiên ngày một trở nên hứng thú hơn…

Trên một dải đất trống bốn phía là núi, nơi này cách địa phận của tử tinh dực sư vương không quá cao. Tiêu Sơn lúc này vẽ lên mặt đất một đồ án vô cùng kỳ lạ sau đó đặt nên trên đất những viên đá chuyên dùng cho luyện chế vũ khí. Vân Vận tò mò hỏi: “Ngươi làm gì vậy!?”

Tiểu Y Tiên lúc này cũng cảm giác tò mò nhưng không có hỏi. Theo như nàng được biết thì mấy trận pháp này nàng có chút quen thuộc, nàng biết đó là một loại trận pháp trong trận pháp thiên có ghi chép nhưng nàng chưa có học tập chỉ là ngó qua mà thôi. Các dạng kỹ tự này rõ ràng là ký tự của trận pháp.

Tiêu Sơn chỉ lẳng lặng lên tiếng nói: “Trận pháp này dùng để thu phục tử tinh dực sư vương!”

Nghe thấy vậy hai nữ nhân giật mình thoáng kinh ngạc, Vận Vận mở to con mắt lên tiếng nói: “Cái gì? Ngươi nói cái gì? Ngươi muốn dùng trận pháp này đối phó với tử tinh dực sư vương!?”

“Đúng vậy!” Tiêu Sơn nhẹ nhàng gật đầu, hắn nhanh chóng bố trí xong trận pháp vừa bố trí hắn vừa nói chuyện với hai nữ nhân. Hắn quay đầu nhìn thấy hai nữ vẻ mặt không tin, Tiêu Sơn cau mày lại hắn lên tiếng nói: “Đây là các ngươi không tin đúng hay không!? Hừ…”

Hai nữ không ngờ lại động thời đồng thanh: “Không có!” Sau đó hai người quỷ dị nhìn nhau.

Thiếu niên khóe miệng nhếch lên giật giật, Tiêu Sơn có chút khó chịu nói: “Hừ nếu như vậy chúng ta cá cược được không!?”

Tiểu Y Tiên và Vân Vận nói: “Cá cược!?”

Tiêu Sơn nhếch miệng cười ma mãnh nói: “Đúng vậy cá cược!” Hắn đưa ngón tay sờ sờ vào râu của mình mặc dù hắn không có râu tiếp tục nói: “Cá cược ta có thể hay không sử dụng trận pháp này đối phó với tử tinh dực sư vương. Nếu như ta có thể đối phó với tử tinh dực sư vương như vậy đây? Hai người phải thực hiện một điều đối với ta? Còn nếu ta thua ta sẽ đồng ý với hai người một điều kiện thế nào!?”

Vận Vận nghe thấy vậy giật mình nói: “Bất cứ điều kiện gì!?”

Tiêu Sơn nghe thấy vậy gật đầu nói: “Bất kỳ tuy nhiên không thể bắt ta làm những việc vô lý được, ta không muốn làm mấy việc tội ác tày trời hoặc giả như việc ngươi bắt ta hưu thê đó chính là chuyện không thể nào!?” Tiêu Sơn nhún nhún vai.

“Ta còn không phải là người rảnh rỗi mà bắt ngươi làm những việc ấy” Vân Vận bĩu môi. Sau đó Vân Vân nghe thấy vậy thoáng suy nghĩ nói: “Không được như vậy không công bằng! Ta… Ta muốn ngươi thu phục được tử tinh dực sư vương như vậy mới tính ngươi thắng chúng ta nếu không ngươi chính là thua…”

Tiêu Sơn nhún nhún vai nói: “Được thôi ta đồng ý!” Hắn nhìn về phía Tiểu Y Tiên mỉm cười nói: “Tiên Nhi thế nào ngươi có muốn hay không đánh cuộc với phu quân!” Hắn nhìn về phía Tiểu Y Tiên cực kỳ dâm đãng.

Tiểu Y Tiên thấy vậy hai má đỏ bừng xấu hổ vô cùng, nàng có chút run run sau đó nói: “Đáng… đánh cuộc thì đánh cuộc. Phu quân nghĩ ta sợ sao? Ta đánh cuộc với ngươi là được chứ gì!?” Tiểu Y Tiên quá hiểu hắn đến lúc đó cùng lắm là hắn sẽ bắt mình bặc mấy bộ quái dị rồi làm mấy bộ động tác xấu hổ nào đó sau đó hắn lại đè nàng ra mà bababa khinh bạc. Nàng biết rõ hắn đối với nàng cùng làm cũng chỉ như vậy, mặc dù có chút xấu hổ nhưng những thứ đó đối với nàng quả thực có chút kích thích, mặc dù phu quân của nàng có chút biến thái nhưng nàng chỉ là xấu hổ không có vì hắn dám làm mấy truyện e thẹn ấy mặc dù có hai người ở cùng với nhau.

Vân Vận thầm nghĩ đến lúc đó mình dù sao là một đấu hoàng thua cuộc thì sao? Trong trường hợp nàng thắng bắt hắn đầu nhập vào Vân Lam tông nếu như thua thì với thân phận và thực lực đấu hoàng của nàng, hắn còn dám đối với nàng làm gì? Nếu như hắn yêu cầu đơn giản không sao nhưng nếu hắn yêu cầu quá đáng… Đột nhiên Vân Vận nghĩ đến nếu như hắn có yêu cầu quá đáng với nàng trong lúc Tiểu Y Tiên không có ở đó nàng còn đáp ứng hắn còn là không đáp ứng hắn. Hai má củ Vân Vận trở nên ứng đỏ.

Tiêu Sơn quá hiểu tính toán của Vân Vận rõ ràng cô nàng này nếu thắng hắn sẽ bắt ép hắn trở vào Vân Lam tông đến lúc đó Tiểu Y Tiên sẽ lại đưa cho hắn yêu cầu không vào Vân Lam tông hoặc đại loại rời khỏi Vân Lam tông như vậy tất nhiên là xong. Hiển nhiên dù thế nào hắn cũng không có thiệt, bất quá hắn chưa chắc đã thua, phần thắng nắm trong tay vô cùng lớn đến lúc đó hý lộng mấy tiểu ny tử này cũng khá là vui.

Thấy được hai má của Vân Vận đỏ bừng, Tiểu Y Tiên cau mày lại lên tiếng nói: “Vân Vân tỷ tỷ, tại sao mặt của ngươi đỏ ửng vậy!?”

Vân Vận lắc đầu cười khổ nói: “không… không có gì!?”

Tiêu Sơ nhíu mày nhìn về phía nàng, hắn nhẹ nhàng lắc lắc đầu sau đó sắp xếp xong trận pháp. Hai tay của hắn kết ấn nhẹ nhàng đánh ra. Xuất hiện trước mặt hai nữ nhân đó chính là một trận pháp phát ra năm màu xinh đẹp đột nhiên sáng lên. Tiêu Sơn tiến tới nhẹ nhàng cắt tay nhỏ một giọt máu vào trong đó. Ngay lập tức trận pháp sáng lên.

Tiêu Sơn nhẹ nhàng bước ra khỏi vòng sau đó quát nhẹ: “Ẩn!” Trước con mắt kinh ngạc của hai thiếu nữ, cả cái trận pháp ngay lập tức chìm vào trong đất. Tiêu Sơn hai tay chống hông nhếch miệng nhìn về phía hai nữ nhân nói: “Đã đến giờ săn tử tinh dực sư vương rồi!”
Bình Luận (0)
Comment