Tu Chân Giả Tại Đấu Phá Thương Khung

Chương 125

Đôi cánh của Vân Vận rung lên trong không trung, làn gió mạnh mẽ thổi lên mái tóc của Vân Vận khiến cho nó tung bay trong gió. Dung nhan tuyệt mỹ của nữ tử xuất hiện một nỗi u buần. Nữ tử ngoảnh đẩu về phía dưới thấy được bóng dáng hai người một nam một nữ nho nhỏ chỉ bằng ngón tay. Nam tử đang đuổi theo nữ tử còn nữ tử rõ ràng đang làm nũng với nam tử kia. Vân Vận khe khẽ khẽ lắc đầu, đôi mắt đẹp hiện lên cảm xúc khó hiểu, nhìn chăm chú về phía hai bóng người, khuôn mặt tươi cười thoáng hiện lên chút bất đắc gĩ, khổ sáp tươi cười : “Độc thân tu luyện nhiều năm như vậy, cũng không nghĩ đến, lại vì nhất vị thiếu niên...”

Vân Vận khe khẽ thở dài: “Nếu như hắn chưa có thê tử thì tốt rồi!?” đôi cánh sau lưng hơi hơi rung lên, dáng người ưu nhã hướng về phía đế đô bay vọt đi.

Vài tháng đã qua, Tiêu gia ở Ô Thản thành ngày một trở nên mạnh mẽ hơn. Sau khi liên kết với Đặc Thước Nhĩ gia tộc, thị trường của Tiêu gia hoàn toàn độc chiếm thị trường của Ô Thản Thành. Hiện giờ Tiêu gia ở Ô Thản thành trở thành gia tộc số một, không có bất cứ gia tộc nào dám bén mảng đánh chủ ý lên Tiêu gia. Mọi người ngày ngày đều nói về các sản phẩm mới của Đặc Thước Nhĩ đưa ra cùng với việc làm ăn của Tiêu gia ngày một phát đạt.

Quá trình phát triển lớn mạnh của Tiêu gia tại Ô Thản Thành được truyền lưu nhiều lần, cũng dần dần chìm vào quá khứ, ánh mắt mọi người tới sự kiện quan trọng mới, đó là Già Nam học viện bắt đầu chiêu sinh.

Là một trong những học viện cao cấp nổi tiếng trên đấu khí đại lục, Già Nam học viện cơ hồ là mơ ước của tất cả thanh niên, chỉ cần có thể vào được học viện, tiền đồ ngày sau, cơ hồ là sẽ một mảnh bằng phẳng, không những có thể hãnh diện áo gấm về nhà, hơn nữa còn là đối tượng khiến các thế lực khác tranh đoạt.

Già Nam học viện tạo lạc tại vị trí phụ cận nơi giao tiếp giữa Gia Mã đế quốc và hai đại đế quốc khác, tại nơi này Già Nam học viện nghiễm nhiên biến thành một tiểu quốc gia, dựa theo lẽ thường mà nói, đối với nơi bị tam đại đế quốc vây kẹp lại biểu hiện ra vị trí trung lập, ắt hẳn tam đại không sẽ để yên bởi vì không thể đảm bảo được thế lực này không bị đối thủ của mình mượn sức, vì thế đối với phòng ngự của đế quốc thì đây là một nguy cơ.

Đương nhiên, điều này chỉ xảy ra đối với các thế lực nhược tiểu bị vây kẹp, còn đối với thế lực mà thực lực đủ để cùng tam đại đế quốc tranh phong, tam đại đế quốc ngược lại đành phải an tĩnh đình chỉ lại hết thảy ý nghĩ, do đó đành phải để Già Nam học viện giống như một cự long chiếm cứ vùng phụ cận đế quốc, ai cũng không dám trêu vào

Mà trải qua nhiều năm phát triển, Già Nam học viện bây giờ đã trở thành cao cấp học viện nổi tiếng trên đấu khí đại lục, hơn nữa lại cùng với hoàng thất của tam đại đế quốc có quan hệ ngầm, cũng làm cho thanh danh của học viện ngày càng tăng lên trong lòng dân chúng tại tam đại đế quốc

Với thế “Thủy hỏa bất dung ”của tam đại đế quốc mà có thể an tĩnh hòa bình trong gần trăm năm nay, đại bộ phận nguyên nhân trong đó là do Già Nam học viện âm thầm kiềm chế.

Với đủ loại yếu tố thuận lợi như vậy khiến cho Già Nam học viện tại tam đại đế quốc uy danh càng thêm cường thịnh, mà mỗi năm Già Nam học viện đều xuất đi đại lượng đạo sư, ở bên trong tam đại đế quốc thu nhận những đệ tử có thiên phú tu luyện xuất sắc

Đối với cử động này của Già Nam học viện, hoàng thất của tam đại đế quốc, đều cùng không hẹn mà đều nhất trí đồng ý, dù sao học viện cũng không phải tông phái, học viện cũng không có ước thúc quá lớn, sau khi tốt nhiệp đại bộ phận học viên đều lựa chọn quay về quốc gia của mình, đối với loại cơ hội gián tiếp làm tăng thực lực quốc gia này, hoàng thất tam đại đế quốc nếu đầu óc không quá ngu dốt, tự nhiên sẽ không cự tuyệt

Vài ngày tới, Già Nam học viện chiêu sinh đạo sư sẽ tới Ô Thản Thành, cho nên Ô Thản Thành hiện tại mọi sự chú ý lúc trước dồn vào sự giao phong giữa hai đại gia tộc nay chuyển sang sự kiện Già Nam học viện chiêu sinh. Chính vì cử động này khiến cho gần đây vẫn bị vây bởi sự chú ý các thế lực cũng bắt đầu bàn tán.

Già Nam học viện chiêu sinh, chú trọng chính là thiên phú tu luyện.Mà có thân phận địa vị mà thiên phú không đủ, tựu thủy chung không dễ dàng vào được, đương nhiên, điều này cũng không phải là tuyệt đối, nếu như sau lưng ngươi có một thế lực to lớn làm chỗ dựa, cùng với nếu ngươi bỏ ra một khoản học phí to lớn cống hiến chọc viện, Già Nam học viện cũng sẽ không bỏ qua ngươi mà không thu.

Bởi vì Già Nam học viện chiêu sinh không nhìn vào địa vị. Cho nên hiện tại trong Ô Thản Thành tất cả thiếu niên còn trẻ không kể là tiểu khất cái hay tiểu thâu nhi trong lòng tràn ngập mong chờ chiêu sinh đạo sư đến. Chỉ cần bọn họ có thể may mắn vượt qua kiểm tra thì sau này sẽ có thể thoát ly khỏi nghề nghiệp đê tiện lúc trước mà trở thành một đấu giả được người tôn trọng.

Dưới bầu không khí kích thích này, không khí tại Ô Thản Thành quả thực so với ngày lễ tết còn muốn náo nhiệt hơn. Mỗi ngày khi cửa thành mở, đều có không ít đôi mắt chăm chú nhìn.

Trong một rừng cây lớn, một thiếu niên ngực trần trong tay cầm một quả cầu lửa sau đó toàn lực ném về phía thác nước. Một tiếng nổ vô cùng lớn vang lên. Thiếu niên ngực trần lên tiếng nói: “Sư phụ, chiêu này của Tiêu Sơn đánh ra thật mạnh!”

Một lão nhân lờ lửng lờ mờ trong suốt gật đầu lên tiếng nói: “Uy lực thật mạnh mẽ. Đây không biết là đấu kỹ gì nữa. So sánh mà nói thì cấp bậc ngươi càng cao, linh hồn lực càng mạnh nén ép càng tốt thì uy lực càng mạnh mẽ. Chiêu thức vô cùng đơn giản nhưng tuy lực lại vô cùng mạnh mẽ. So sánh với địa giai cao cấp đấu kỹ không kém!”

Thiếu niên để ngực trần, cả thân thể của hắn tràn đầy mồ hôi, hắn lên tiếng nói: “Đúng vậy a!” Sau đó hắn nhìn về phía lão nhân kia nên tiếng cười hì hì nói: “Sư phụ, người bao giờ muốn dạy ta đấu kỹ cao cấp hơn đây!?”

Nhìn bộ dạng này của thiếu niên, lão nhân đối với tính tình của hắn cực kì rõ ràng nên chỉ biết lắc đầu bất đắc dĩ, chỉ còn cách nói ra : “Tiểu Viêm tử, chờ đến khi mấy loại đấu kĩ trong tay ngươi hoàn toàn thuần thục, chẳng lẽ khi đó ta lại không đưa cho ngươi đấu kĩ mới à, tham nhiều ắt sẽ hỏng cả, đạo lý này chẳng lẽ ngươi còn không biết ?”

“Cấp bậc thế nào ?” Tiêu Viêm con mắt sáng ngời, cẩn thận dò hỏi.

Bị Tiêu Viêm nhìn với bộ dạng chăm chú cẩn thận, lão nhân thổi ria mép, hừ lạnh nói : “Nếu mang” Bát cực băng“ra mà nói, chỉ là cấp thấp so với nó.”

Nghe nói thế, trên khuôn mặt nhỏ nhắn của Tiêu Viêm như nở hoa, “Bát cực băng” chính là huyền giai cao cấp đấu kĩ, so với nó còn cao cấp hơn? Như vậy là cấp bậc gì ?

Địa giai !

Địa giai cùng huyền giai cao cấp chỉ hơn nhau một bậc thôi, nhưng khoảng cách giữa hai loại này tựa như là lạch nhỏ so với sông lớn. Huyền giai cao cấp công pháp, chỉ cần tài lực cộng một chút ít may mắn là ngươi có thể mang từ trong cao cấp đấu giá hội về nhà, bất quá về phần địa giai công pháp, chính thức chỉ có thể biết đến mà không thể thấy được. Nghe nói tại đế đô của Mã Gia Đế quốc cũng đã từng xuất hiện, giá của địa giai công pháp này lên đến trên dưới một ngàn vạn, cái giá này tương đương với thu thuế một năm của Mã Gia đế quốc, song vẫn không thể mua được. Mặc dù chỉ cách nhau có một bậc, nhưng khoảng cách giữa hai loại này lại hơn kém nhau đến cả trăm lần, bởi vậy mới có thể thấy được huyền giai cùng địa giai, vốn là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau.

Nghĩ đến cấp bậc trong truyền thuyết này, Tiêu Viêm trong lòng như có lửa đốt, hận không được bắt buộc Dược lão dạy ngay bây giờ, bất quá cũng phải cân nhắc lại địa vị của song phương bây giờ, hắn liền bỏ ngay cái suy nghĩ buồn cười trong đầu này đi.

Tiêu Viêm cười nói: “So sánh với tiểu long quyển phong uy lực sẽ mạnh hơn sao!?”

Lão nhân hừ lạnh nói: “Quỷ kéo, đấu kỹ của ta chỉ là không kém hơn mà thôi! Ngươi nghĩ địa cấp đấu kỹ là rau củ cải trắng hả!?”

“Sư phụ, khi nào có thể dạy ta luyện dược thuật a?” Tạm thời buông lỏng sự hấp dẫn của địa giai đấu kĩ công pháp, Tiêu Viêm nghiêm mặt lại hỏi.

“Luyện dược thuật sao có thể... học tập trong cái gia tộc nho nhỏ này được.” Lão nhân lắc đầu cười nói : “Hơn nữa bây giờ ngươi cùng Nạp Lan Yên Nhiên còn có đổ ước ba năm, bây giờ khoảng cách ba năm cũng đã sắp hết, còn không đến một nửa. Ở Ô Thản thành này tu luyện tiến triển quá chậm, hơn nữa đối với ta mà nói, bồi dưỡng huấn luyện ngươi tại nơi này cũng bởi vì có một vài nguyên nhân nhỏ, chưa thể ra đi ngay được. Cho nên bây giờ ta muốn mang ngươi đi ra ngoài tu hành lịch lãm, lần này tu hành thời gian có chút khá dài, có lẽ ít nhất là hơn một năm.”

“Hơn một năm cơ à ?” Nghe vậy, Tiêu Viêm có chút chần chờ, bất quá hắn không phải loại người yếu đuối ủy mị như đàn bà, ngay lập tức liền hung hăng gật đầu,“Được, hơn một năm thì hơn một năm. Lúc nào sẽ xuất phát ?”

Lão nhân bình đạm nói: “Đợi sau khi ngươi tiến vào Già Nam học viện chúng ta sẽ rời đi!”

Trợn ngược con mắt trắng dã, Tiêu Viêm cười khổ nói : “Ta đến chỗ đó làm cái gì cơ chứ ? Công pháp đấu khí của ta cũng không thiếu, bọn họ còn có thể dạy ta cái gì ?”

“Cũng không phải cho ngươi đi học mấy thứ đó,” Lão nhân mặt trắng không còn chút máu, nhìn hắn một cái, cau mày nói : “Ngươi đi Già Nam học viện phải tìm kiếm một loại” dị hỏa“, trước kia trong tình báo của ta, trong Già Nam học viện loại ”Dị hỏa“ này có tên là ”Vẫn Lạc Tâm Viêm“, trong” Dị hỏa bảng “bài danh thứ mười bốn! Nếu như ngươi có khả năng lấy được loại dị hỏa này thì” Phần quyết “đó có thể bắt đầu tiến hóa được rồi...”

“Vẫn Lạc Tâm Viêm ?”

Cùng với người khác trong lòng tràn đầy chờ đợi so sánh thì Tiêu Viêm hiện nay lại cực kỳ bận rộn. Bởi vì sắp phải đi xa, cho nên đoạn thời gian này hắn cơ hồ liều mạng luyện chế chữa thương dược. Cường độ cao luyện dược mặc dù khiến cho Tiêu Viêm cực kỳ uể oải bất quá lại làm cho hắn đối với sự khống chế đấu khí trong cơ thể càng ngày càng như ý. Khống chế nhiệt độ của hỏa diễm cũng càng ngày càng thuần thục. Sự tiến bộ này khiến cho lão nhân luôn miệng khen ngợi.Hiện tại luyện chế ngưng huyết tán, xác xuất thành công của Tiêu Viêm cơ hồ đã đạt tới lục tầng. Xác xuất thành công như vậy chỉ có nhị phẩm luyện dược sư với kinh nghiệm phong phú mới có thể đạt được.

Sơ với sự tinh tiến trong luyện dược, thực lực của bản thân Tiêu Viêm sau khi dưới sự phụ trợ của một ít linh dịch do Dược Lão điều phối cũng chậm rãi tăng lên. Sau lần cuối cùng luyện chế chữa thương dược xong, tại một lần tu luyện, đấu khí trong cơ thể Tiêu Viêm ngưng tụ, cơ hồ giống như nước chảy thành hội tụ tại một chỗ. Sau đó thế như chẻ tre tiến vào cấp bậc lục tinh đấu giả.

Đối với việc ngoài ý liệu thu hoạch này, Tiêu Viêm trong lòng tràn đầy vui mừng. Xem ra cao độ luyện chế dược đối với việc tăng lên thực lực cũng có hiệu quả chúc phúc không sai.

Đương nhiên, luyện dược mặc dù có chút hiệu quả tăng phúc, nhưng dù sao cũng quá mức tiêu hao tinh lực, tại nhóm dược liệu cuối cùng luyện chế xong, lão nhân liền ngăn hắn lại, nhìn thần sắc nghiêm khắc của lão nhân, cùng với vẻ lo lắng cho mình, Tiêu Viêm cũng không có kiên trì nữa, vì vậy khi hắn trở về phòng ngủ một giấc, cuộc sống lại một lần nữa trở nên nhàn hạ

Chậm rãi hành tẩu ở trong gia tộc, nhìn thấy sân huấn luyện trở nên chật chội, Tiêu Viêm thật có chút bất đắc gĩ

Ở giữa sân, không ít tộc nhân trẻ tuổi, mồ hôi đổ như mưa đích khổ tu, những người này, đều nhân lúc chờ đợi mấy ngày cuối cùng tu luyện làm cho mình có tư cách tiến vào Già Nam học viện

Đứng ở bên ngoài sân huấn luyện, Tiêu Viêm miễn cưỡng nhìn vào trong sân, sau đó nhàm chán xoay người rời đi, đối với những người này bình thường không chịu tu luyện, bây giờ nước đến chân mới nhảy, hắn cũng không có chút nào đồng tình, chính hắn khi hồi phục lại thiên phú tu luyện cũng không có lúc nào xao lãng việc tập luyện, thiên phú dù không cao, nhưng lại thích ỷ vào thế lực gia tộc đi trêu hoa ghẹo nguyện, hành động như vậy làm cho Tiêu Viêm trong lòng đối với bọn chúng không có hảo cảm

Gìa Nam học viện chiêu sinh giới hạn không thấp, trước mười tám tuổi phải đạt tới bát đoạn đấu khí, điều kiện ngặt nghèo này làm tan biến không ít giấc mơ của nhiều người, đương nhiên lấy ánh mắt của Tiêu Viêm xem xét, hiện tại trong sân huấn luyện, đạt điều kiện chiêu sinh tổng hội sẽ không vượt quá hai người.

Hai tay ôm sau gáy, Tiêu Viêm đem đám người kia loại bỏ ra khỏi đầu, bọn họ đến tột cùng có thể đi vào mấy người cũng không khiến hắn quan tâm, lắc lắc đầu, Tiêu Viêm quẹo vào một con đường nhỏ, tiến vào hậu hoa viên, thì thấy một bóng lưng quen thuộc, đứng giữa một rừng hoa mỹ lệ, nhìn qua cực kỳ xinh đẹp.

Thiếu nữ xinh đẹp trong rừng hoa kia đang bĩu môi nhìn về phía một thiếu nữ xinh đẹp khác đưng trong đó. Thiếu nữ xinh đẹp mặc mầu hồng kia cười hì hì không thèm để ý đến hành động này của thiếu nữ. Hai hàng lông mày của Tiêu Viêm hơi nhíu mày lại, bất chợt một âm thanh của lão nhân vang lên: “Thật là kỳ quái, thực là kỳ quái!?”

Thiếu niên thông qua tinh thần liên lạc với chiếc nhẫn cổ phác lên tiếng hỏi: “Sư phụ có chuyện gì vậy!?”

Giọng trầm thấp lên tiếng nói: “Tiểu nữ hài mặc hồng y đó…”

Tiêu Viêm tò mò hỏi: “Có chuyện gì vậy!?”

Giọng của lão nhân vang lên: “Nàng là một đấu sư!”

Nghe thấy vậy Tiêu Viêm hoàn toàn giật mình. Hắn nhìn về phía thiếu nữ mặc y phục màu hồng kia. Nàng không phải là Tiêu Mị hay sao? Thế nào mà mới vài tháng nàng có thể đạt đến đấu sư. Đây hoàn toàn là chuyện bất khả thi. Âm thanh của lão nhân vang lên nói: “Nữ nhân mặc áo lam đứng phía trước đúng từ trái qua ba người!?”

Tiêu Viêm trầm ngâm có chút kinh ngạc hỏi: “Là Tiêu Ngọc cô nàng này sao? Có chuyện gì lạ hay sao sư phụ!?”

Âm thanh của lão nhân lên tiếng nói: “Ta không nhìn thấu tu vi của tiểu nữ oa này. Năng lượng ba động xung quanh nàng vô cùng kỳ quái. Rõ ràng mang theo khí lành lạnh đây rõ ràng là người tu luyện đấu khí băng hệ phát ra. Nếu như vi sư không nhớ sai trước đây tiểu nữ oa này là đấu khí hệ thủy mới đúng…”

Tiêu Viêm nghe được những lời này há to miệng ra kinh hãi lên tiếng: “Cái gì!?”

Bất chợt âm thanh của hắn đáng động mấy tiểu nữ hài. Tất cả nhìn về phía Tiêu Viêm con mắt đều nheo lại nhìn về phía hắn. Thiếu niên thấy vậy hai má ửng đỏ, hắn xấu hổ đưa ngón tay lên sờ sờ mũi của mình. Sau đó hắn hướng về phía mấy thiếu nữ kia mỉm cười.
Bình Luận (0)
Comment