Tu Chân Giả Tại Đấu Phá Thương Khung

Chương 126

Một thiếu nữ áo lam tiến về phía hắn mỉm cười nói: “Tiêu Viêm ca ca… huynh đã đến!?”

Thiếu niên nhẹ nhàng gật đầu nói: “Ân!”

Thiếu nữ mỉm cười hướng về phía mấy người thiếu nữ đằng sau mình mỉm cười nói: “Ta đang cùng với mấy biểu tỷ và biểu muội bàn về Già Nam học viện!” Đôi môi đỏ mọng của Huân Nhi nhẹ nhàng mở ra, nàng hỏi: “Tiêu Viêm ca ca, huynh chắc hẳn cũng sẽ tham gia đợt tuyển trọn này của Già Nam học viện!?”

Tiêu Viêm mỉm cười, hắn đưa bàn tay lên gãi gãi lỗ mũi của mình sau đó gật đầu nói: “Ân lần này ta sẽ tham gia. Muội cùng với mọi người cũng muốn tham gia hay sao!?”

Thiếu nữ mặc y phục màu hồng ở đó mỉm cười, nàng nhè nhẹ gật đầu nói: “Đúng vậy, Tiêu Viêm biểu ca, chúng ta đều tham gia tuyển chọn trở thành học viên của Già Nam học viện. Ta với mấy vị biểu tỷ và mấy vị biểu muội đang nói về chuyện Già Nam học viện a!”

Tiêu Viêm nghe thấy vậy thì mỉm cười gật đầu, hắn lên tiếng nói: “Như vậy a!” Hắn nhìn về phía Tiêu Huân Nhi sau đó gãi gãi lỗ mũi cười nói: “Huân Nhi, muội có muốn cùng ta ra ngoài đi dạo phố hay không. Ta muốn mua một vài thứ nên hy vọng muội có thể đi cùng ta!”

Tiêu Huân Nhi nghe thấy vậy trong thoáng chốc dây dưa trong chốc lát nàng đang muốn trả lời ai ngờ Tiêu Mị mỉm cười gật đầu nói: “Huân Nhi tỷ tỷ, Tiêu Viêm biểu ca đã có lòng mời như vậy tỷ tỷ nên đi ra ngoài với Tiêu Viêm biểu ca. Dù sao trước đợt Già Nam chiêu thu tân sinh ra ngoài thư giãn một chút cũng tốt!”

Thiếu nữ mặc một bộ áo màu lam lên tiếng nói: “Tiêu Viêm biểu đệ cũng có ý tốt, Huân Nhi muội muội, muội hãy cùng hắn ra ngoài đi dạo như vậy tinh thần trước tham gia thi tuyển sẽ được thả lỏng một chút như vậy đối với thân thể của muội sẽ có lợi ích không nhỏ!?”

Nghe được lời của hai thiếu nữ lên tiếng hỗ trợ mình thì Tiêu Viêm cau mày lại, hắn ngẫm nghĩ: “Hai cô nàng này thường ngày đều bài xích ta cùng với Huân Nhi biểu muội, tại sao ngày hôm nay đều biểu hiện như vậy. Rõ ràng họ cổ vũ đang vun đắp quan hệ giữa ta và Huân Nhi muội muội. Thật là kỳ lạ…”

Tiêu Huân Nhi sao không đoán ra được tâm tư của hai nữ nhân. Thiếu nữ nhẹ nhàng cúi đầu xuống phía dưới khe khẽ thở dài sau đó tiếp tục gật đầu nhìn về phía Tiêu Viêm nói: “Ân, Tiêu Viêm ca ca vậy chúng ta đi ra ngoài dạo một chút đi!”

Trong một cái động, toàn bộ trung quanh là là những quang trụ máu tím. Một thiếu niên cùng với một thiếu nữ đang đứng ở đó, đứng đằng sau họ là một con sư tử khổng lồ và một con sư tử con. Thiếu niên mặc một bộ áo màu da đen để hở ngực của mình quay sang thiếu nữ lên tiếng nói: “Thứ này gọi là tuyệt địa chi thổ…”

Thiếu niên bình thản lên tiếng nói: “Thổ là nguyên tố trong ngũ hành…” thiếu niên chỉ về phía dưới đó sau đó lên tiếng nói: “Ở trong động này có một tuyệt địa chi thổ do thiên địa hình thành một loại trận pháp tự nhiên. Nó khiến cho trận pháp hình thành tụ tập mọi loại năng lượng thiên về thổ thuộc tính. Do nơi này có chứa đựng thổ chi nguyên tố thế nên tử tinh khối ở nơi này mới phát triển mạnh như vậy nguyên nhân do có thổ nhưỡng nuôi dưỡng chúng khiến cho chúng phát triển vô cùng mạnh mẽ!”

Nghe được những lời này, thiếu nữ mặc một thân y phục màu trắng quay về phía thiếu niên lên tiếng hỏi: “Phu quân, vậy ngươi muốn dùng tuyệt địa chi thổ này hay sao!?”

Thiếu niên nhẹ nhàng gật đầu, hắn khoanh tay ngón tay đồng thời chỉ về phía trên bình thai lên tiếng: “Dưới viên ban tử sinh nguyên này chính là mọc trên tuyệt địa chi thổ. Ta muốn dùng tuyệt địa chi thổ để chế tạo một tinh linh…” Hắn khe khẽ thở dài sau đó tiếp tục nói: “Nàng hiện giờ thấy rồi đấy công pháp của ta và nàng tu luyện quá đặc biệt không để cho người chú ý là chuyện không thể nào. Thực lực của chúng ta tăng đã rất nhanh rồi nhưng nhiều lúc thời gian không đợi người, ta cần phải chuẩn bị cho thực lực toàn diện của chúng ta tăng mạnh…” hắn nhìn về phía thiếu nữ mặc y phục màu trắng nói: “Tiên nhi nàng sẽ giúp ta chứ!?”

Thiếu nữ nhẹ nhàng mỉm cười, một nụ cười tràn đầy nhu tình nói: “Cho dù có bất cứ chuyện gì ta cũng tin tưởng phu quân. Lần này chẳng qua chỉ là muốn cùng phu quân tạo ra một tinh linh mà thôi!”

Thiếu niên nghe thấy vậy cười khổ, hắn lên tiếng nói: “Tiên Nhi nàng là một nữ nhân ngốc a!”

Thiếu nữ mặc áo trắng bĩu môi nói: “Ta không có ngốc! Tại sao ngươi lại nói ta như vậy!?”

“Ách” Thiếu niên đưa ngón tay lên mũi của mình gãi gãi sau đó hắn cũng không có tiếp tục nói nữa. Hắn mỉm cười nhẹ nhàng đối với Tiểu Y Tiên, sau đó ngón tay chỉ về phía mấy thứ này nói: “Tử tinh dực sư vương đạo một cái động ở chính đây cho ta!?”

Tử tinh dực sư vương nghe thấy mệnh lệnh ngoan ngoãn gật đầu nói: “Vâng thưa chủ nhân!” Nó tiến về phía đó bắt đầu tiến hành đào đất. Thiếu niên nhìn cảnh một con sư tử đi đào đất đúng là có chút buồn cười.

Thiếu niên nhìn về phía tử tinh dực sư vương con, hắn thoáng suy nghĩ một chút. Hiện giờ thực lực của tử tinh dực sư vương con bất quá chỉ là tam giai trung cấp đỉnh phong, muốn nó lên tứ phẩm là vô cùng khó khăn. Mà nói khó không khó nói dễ không dễ vấn đề liên quan tới ban sinh tử tinh nguyên.

Ban tử sinh nguyên vốn là một loại đá vô cùng kỳ quặc bao bọc dịch thể ban tử sinh nguyên bên trong. Bất cứ thứ gì công kích đều khó có thể mạnh mẽ đem nó ép mở, ân...Nói đúng ra là, thứ này có một loại công hiệu thôn phệ, bất kỳ thứ gì công kích đều bị nó thôn phệ. Mà muốn phá khai nó chính là có khai cách sử dụng tử linh tinh thứ hai là dùng tử tinh dực sư vương trực tiếp lấy ban sinh tử tinh nguyên.

Tiêu Sơn thực sự không cần cái gì bạn tử sinh nguyên mà hắn muốn là vỏ bọc của bạn tử sinh nguyên, hắn muốn sửa bảo giáp lam cự kình mà Vân Vận đưa cho hắn đem nó khôi phục hoàn toàn để cho Tiểu Y Tiên mặc vào. Hy vọng nó sẽ bảo vệ cho Tiểu Y Tiên dù sao Tiểu Y Tiên thân thể không thể nào có loại phòng thủ mạnh mẽ như hắn.

Nhìn tử tinh dực sư vương đang đào đống cát như thế này Tiêu Sơn tính toán đến cuối ngày hôm nay mới xong như vậy hắn cũng mất vài hôm để bố trí trận pháp. Thiếu niên hai mắt liên tục nhấp nháy, như vậy trong thời gian Mộc tinh linh cùng với Thổ tinh linh xuất sinh hắn muốn thu phục vài con ma thú cấp sau. Nếu con nào không chịu hợp tác trực tiếp mạt sát lấy ma tinh là được rồi. Dù sao ma tinh cấp sáu hắn muốn đem ra nghiên cứu thoáng một chút có thể đem thay thế một số viên đá cao cấp hay không…

Vài ngày đã trôi qua, đi dạo trên một con đường nhỏ, đột nhiên thấy gia tộc trở nên vắng vẻ, Tiêu Viêm có chút bất đắc gĩ lắc đầu, hôm nay đội ngũ chiêu sinh của Già Nam học viện đến Ô Thản Thành, mọi người trong gia tộc, cơ hồ là hơn phân nữa chạy đến xem. lúc này tại cửa thành, sợ rằng sớm đã chật cứng người

“Một đám người điên, đến sớm như vậy là nhân gia người ta có thể để ngươi dễ dàng vượt qua kiểm tra ? ”Lắc đầu nói thầm một tiếng, Tiêu Viêm nhàn nhã quay về phía sau núi chậm rãi bước đi, mỗi ngày vào lúc này, là thời gian hắn tu luyện đấu kỹ, điều này đã trở thành thói quen.

Lần này đội ngũ chiêu sinh dừng lại tại Ô Thản Thành, bất quá bọn họ còn phụ trách chiêu sinh trong phạm vi phụ cận xung quanh Ô Thản Thành bao gồm mấy thành thị gần đó nữa, cho nên, ngày thứ hai khi đám người Tiêu Viêm chạy tới chiêu sinh, chỗ chiêu sinh là một khoảng sân rộng, thế nhưng bây giờ cơ hồ đông người đến nỗi không nhìn thấy người cuối cùng, không khỏi khiến cho mọi người choáng váng.

Trên khoảng sân rộng lớn, những âm thanh ồn ào không ngớt vang lên, vô số người trẻ tuổi liều mạng chen chúc tiến vào, nếu không phải hai bên bờ, có quân đội của thành phủ chủ duy trì trật tự, sợ rằng đám người này đã sớm kích động, không để ý tới gì mà vọt đi vào

Lẳng lặng nhìn biển người kia, một lúc lâu sau, Tiêu Viêm khẽ thở dài một hơi, vẻ mặt buồn bực lắc đầu, xem tình hình này, hôm nay đừng có nghĩ tới việc thuận lợi thông qua kiểm trắc

“Hừ, không có cách sao ? ”Nhìn bộ dáng buồn bực của Tiêu Viêm, đang đứng phía sau cùng Huân Nhi và Tiêu Mỵ hai nàng nói chuyện, Tiêu Ngọc nhất thời đắc ý khẽ hừ một tiếng

Tiêu Tuyết Nhi lúc này mặc một thân áo bào trắng lên tiếng hỏi: “Tiêu Ngọc biểu tỷ có cách nào hay không đây? Như vậy chúng ta làm sao mà có thể đăng ký xong được đây!?”

“Lần này đến Ô Thản Thành phụ trách chiêu sinh là đạo sư của ta, là môn sinh đắc ý của người, ta tự nhiên có biện pháp ”Tiêu Ngọc hếch hếch cái mũi thon, cười dài nói, bàn tay vung lên : “Đi theo ta…“

Tiêu Mị thấy thế mỉm cười gật đầu nói: “Ta biết Tiêu Ngọc biểu tỷ thể nào cũng có cách mà!”

Mấy người đi theo Tiêu Ngọc cứ như vậy vòng qua khoảng sân rộng nửa vòng, cuối cùng tại phía tây khoảng sân dừng lại, nơi này chính là phía sau khoảng sân, quân đội trang bị võ trang hạng nặng đứng ở đây thành hai ba tầng, hàn quang tỏa ra từ vũ khí, dưới ánh mặt trời phản xạ quang mang chói mắt

Con ngươi quét tảo qua phòng vệ sâm nghiêm ở đây, Tiêu Ngọc đối với Tiêu Viêm mấy người dặn dò một tiếng.Sau đó tự thân tiến lên, từ trong lòng móc ra một khối bài tử màu xanh biếc. Cùng một trưởng quan quân đội nói chuyện với nhau một hồi lâu, lúc sau mới hướng đám người Tiêu Viêm phất phất tay, ý bảo họ lại đây

Trung niên quan nhân ánh mắt có chút âm lệ đảo qua đám người Tiêu Ngọc mấy lượt. Sau một lúc lâu, mới vung bàn tay quát : “Cho phép qua !”

Nghe trung niên quan nhân quát ra lệnh, những quân nhân thân mặc thiết giáp vừa vặn để lộ ra một thông đạo nhỏ. Hướng về trung niên quan nhân cười cười cảm kích Tiêu Ngọc đem bài tử nhận lại, đối với đám người Tiêu Viêm đắc ý hất hất cằm, sau đó theo trung niên quan quân kia dẫn đầu đi vào

Đi phía sau Tiêu Ngọc, mấy người Tiêu Viêm, Tiêu Huân Nhi, Tiêu Mị, Tiêu Tuyết Nhi cùng với Tiêu Ninh cũng tiếp bước tiến vào thông đạo.Vừa mới bước vào trong, mọi người đều cảm thấy da tay có chút phát lãnh. Đám binh lính chung quanh mặt không đổi sắc, trên thân thể mơ hồ tán phát ra mùi máu tanh khiến cho đám người họ chưa bao giờ trải qua loại trận địa này cơ hồ cảm thấy hô hấp có chút cấp bách.

“Đây là những chiến sĩ đã trải qua sinh tử trên sa trường sao ?”Chậm rãi thở ra một hơi, với định lực hơn người, Tiêu Viêm đem cái cảm giác cấp bách kia trong người chậm rãi khu đuổi đi.Liếm liếm miệng, bàn chân lúc trước vừa mới nhũn ra, lại lần nữa trở nên trầm ổn hữu lực. Mặc kệ nói như thế nào thì bây giờ bản thân hắn đã có thực lực lục tinh đấu giả, thực lực so với phần lớn binh lính ở đây đều cường hơn. Mặc dù kém về khí thế so với người ta nhưng cũng không phải vì vậy mà sợ hãi

Ngắn ngủi chỉ có hơn mười bước khoảng cách, đôi với mấy người mà nói lại như trăm ngàn bước khó có thể dễ dàng bước đi. Bước tới bước cuối cùng, mọi người phát hiện ra trong lòng bàn tay mình ướt đẫm mồ hôi lạnh. Bất chợt Tiêu Ngọc hừ lạnh một tiếng, không biết lúc nào lực lượng của nàng tỏa ra khiến cho không khí ở trung quanh khu vực trở nên lành lạnh. Mấy đám binh lính không tự chủ được đối với bản thân mình đưa tay lên vuốt vuốt nhanh chóng giảm đi nhiệt độ của bản thân.

Tiêu Ngọc cười lạnh đối với trung niên nhân sau đó nói :”Kha học trưởng, ngươi cố ý thử thách chúng ta làm gì ?”

“Aa, đây là Nhược Lâm đ*o sư phân phó nếu muốn chạy cửa sau, tự nhiên phải chịu chút khảo nghiệm, các ngươi cũng không sai, kẻ dưới tay ta từng đều đã ôm thi thể ngủ trung, nếu thiếu định lực, chỉ đi nửa đường sẽ bị hù dọa cho tê liệt” Trên khuôn mặt đờ đẫn của trung niên quan nhân thoáng hiện lên ý cười, ánh mắt tại đám người Tiêu Ngọc đảo qua, trung niên nhân trực tiếp dừng lại trên người của Tiêu Ngọc sau đó lên tiếng hỏi: “Di Tiêu Ngọc sao lần này ta không có nhìn được tu vi của ngươi, hơn nữa không có đấu khi ba động!?”

Tiêu Ngọc mỉm cười nhìn về phía trung niên nhân nói: “Không cần nhọc lòng Kha học trưởng quan tâm” sau đó nàng hướng về phía đám người phía sau lên tiếng nói: “Chúng ta đi!”

Trung niên nhân cười khổ đứng ở đó sau đó trực tiếp nhìn về phía thiếu nữ đứng đằng sau Tiêu Ngọc đang mặc một bộ y phục màu hồng kinh hãi lên tiếng nói: “Thế nào mà mới tuổi như vậy đã đạt được đấu sư thực lực rồi. Tuổi tác này so với mấy thiên tài trong Già Nam học viện còn kinh khủng hơn nhiều. Thực sự là đáng sợ, lần này Nhược Lâm đ*o sư nhặt được một yêu nghiệt rồi!”

Bước tới giữa sân, một đại trường bồng màu xanh biếc được dựng tại một khoảng trống hiện ra trong tầm mắt, ở chỗ này, mấy người Tiêu Ngọc đã có thể thấy được bên trong không ít người tấp nập đi lại, tại mấy thông đạo ngẫu nhiên phát hiện mấy nam nữ thiếu niên vượt qua kiểm tra, vẻ mặt hưng phấn tiến vào bên trong sân

“Ngọc nhi !”Vừa mới tiến gần gần đến đại trường bồng, tiếng cười của một nữ tử truyền vào tai mấy người Tiêu Mị, một đạo bóng đỏ rất nhanh đi tới, cuối cùng cười hì hì ôm lấy Tiêu Ngọc, bàn tay tại bồng đảo của Tiêu Ngọc sờ soạng một phen, trêu đùa nói : “Để bổn tiểu thư sờ xem, dạo này có béo lên hay không ?”

“Dâm nữ, cút ngay đi ”Cười mắng đem nữ tử trong lòng đảy ra, Tiêu Ngọc xoay người đối với mấy người Tiêu Mị giới thiệu nói :”Đây là tỷ muội tốt của ta tại Già Nam học viện, tên gọi Tuyết Ny, đã đạt tới tứ tinh đấu giả.

Nghe vậy mấy người Tiêu Ninh đem ánh mắt hướng đến vị nữ tử này, một thân hồng y, khuôn mặt tiếu lệ hiện lên sáng lạn, mái tóc nâu dài tùy ý kết thành một cái đuôi ngựa, trước ngực là một bồng dảo đầy đặn, vòng eo mảnh mảnh khảnh, kiều đôn vểnh cao mượt mà, tuy nói dung mạo của nàng so với Tiêu Ngọc kém hơn một chút, bất quá với dáng người bốc lửa lên đến cực điểm của nàng khiến cho không ít nam nhân cảm thấy thèm thuồng, trong khoảng thời gian ngắn giới thiệu, mấy người phát hiện không ít thanh niên đã thông qua trắc nghiệm, ánh mắt của không ít người đều như có như không mịt mờ đảo qua ngực của nữ nhân này

Tiêu Ngọc thân mật lôi kéo Tuyết Ny, xem sắc mặt của nàng, hiển nhiên là hai người họ có quan hệ không tồi

“Bọn họ đều là tộc nhân của ta, đây là Huân Nhi, hắc hắc, xinh đẹp chứ ? Bất quá không cho ngươi có chủ ý với nàng, nhân gia người ta sẽ không có hứng thú với ngươi, đây là Tiêu Mỵ cũng rất xinh đẹp nha, Tiêu Tuyết Ny cũng không kém đi, đây là thân đệ đệ của ta Tiêu Ninh, còn đây là biểu đệ của Tiêu Viêm…” Tiêu Ngọc lần lượt giới thiệu mọi người.

Nhãn tình trước tiên đảo qua Huân Nhi, Tiêu Tuyết Nhi và Tiêu Mỵ, Tuyết Ny hai mắt tỏa sáng sợ hãi than : “Oa, nhà ngươi tiểu mỹ nhân thật là nhiều nha, này nếu vào Già Nam học viện, không khiến cho đám nam sinh thần hồn điên đảo mới là lạ đó ”

“Ách ?Tiêu Viêm ? ”Sau khi sợ hãi than xong, Tuyết Ny đột nhiên sửng sốt, ngạc nhiên nhìn Tiêu Viêm :”Đây theo như lời ngươi nói là biểu đệ vẫn dừng lại tại tam đoạn đấu khí đây sao ? Lớn lên rất tuấn tú”. Sau đó nàng cười hì hì nhìn về phía Tiêu Ngọc lên tiếng nói: “Đúng rồi không phải ngươi còn có gì một tên đáng ghét tên là Tiêu Sơn, ta nhận được mấy chục cái hồi âm của ngươi kể nể về hắn đây này? Hắn chẳng lẽ không dự tuyển tham gia Già Nam học viện hay sao!?”

Tiêu Ngọc lắc lắc đầu thở ra một hơi, trong ánh mắt nói: “Hắn không có đến đây. Hắn đã ra ngoài lịch lãm rồi!”

Thấy khuôn mặt thẫn thờ của Tiêu Ngọc, Tuyết Ny thấy vậy cười nói: “Ngọc Nhi ngươi đây là bị người ta bỏ rơi hay sao?” Sau đó nàng bắt đầu lên tiếng an ủi nói: “Ngươi yên tâm đi hắn đã bỏ rơi ngươi rồi ngươi không phải có tình nhân cũ như ta ở đây sao!?” Không ngờ nàng lại bị Tiêu Ngọc hung hăn véo một cái Ngọc nhi, ngươi hảo nhẫn tâm nha. dĩ nhiên đôi với tình nhân cũ hạ độc thủ...”Đưa cái cổ tay bị véo đỏ lên, Tuyết Ny hai mát hơi nước ngâm ngâm nhìn Tiêu Ngọc.

“Đừng đùa nữa đi, ta còn muốn dẫn bọn họ đi trắc nghiệm đây ”Dở khóc dở cười đẩy Tuyết Ny ra, Tiêu Ngọc cười mắng.

“Hì hì, đi thôi, đi theo ta, ta mang bọn ngươi đi ”Sắc mặt thu hồi lại vẻ như muốn khóc, Tuyết Ny vừa muốn xoay người, cước bộ đột nhiên đình trệ, nghiêng đầu cười nói : “Nga, được rồi, quên nói cho ngươi biết, lần này theo đội trên đường đến đây hắn đã tấn cấp tứ tinh đấu giả “

Nghe vậy Tiêu Ngọc đang cười, khuôn mặt nhất thời trầm xuống, có chút không kiên nhẫn nói : “Tên đáng ghét kia như thế nào lại tới đây ?”

“Còn không phải là vì Tiêu Ngọc đại mỹ nhân sao, người ta đường dài tới đây, nhân gia người ta ngày đêm mong nhớ ngươi đấy ”Tuyết Ny trêu tức nói

Khẽ cắn răng, Tiêu Ngọc mặt biến sắc một lúc, sau đó nàng lên tiếng nói: “Ta với hắn chẳng có gì dây dưa cả. Nếu như hắn còn tiếp tục dây dưa với ta như vậy đừng trách ta nặng tay. Hừ…”

“Ách… Tiêu Ngọc đây người nói đùa giỡn a. Ngươi chẳng qua chỉ là một tam tinh đấu giả ngươi làm sao mà thắng được hắn đây. Nếu như ngươi thua không chắc có thể bồi cả thân mình ngươi vào đó a!” Tuyết Ny mở miệng trâm trọc cười nói.

Tiêu Ngọc cười đáp lại: “Ta muốn chiến thắng hắn không phải là không thể a!”

Tuyết Ny nghe thấy vậy có chút kinh ngạc sau đó lên tiếng hỏi: “Ngọc nhi ngươi đột phá rồi hả! Chẳng lẽ ngươi thực sự đột phá!?”

Tiêu Ngọc cười hì hì không có trả lời. Đám người tiến đến gần đại trường bống màu xanh biếc nhưng lúc này tiến vào thấy cả một đám đang tập trung vô cùng huyên náo.

Bất đắc dĩ Tiêu Ngọc nhìn về phía trước. Ở phía trước tập trung đó chính là một đám người vô cùng đông đúc. Đám người đang tụ tập với nhau vô cùng ồn ào, Tiêu Ngọc nhìn về phía đám người này sau đó lên tiếng hỏi: “Tuyết Ny đây là chuyện gì xảy ra!?”

Mấy người tiến đến gần đại trường bống màu xanh biếc, thì thấy hơn mười danh nam nữ đang ngồi thoải mái trong trường bống xì xào to nhỏ với nhau, tất cả hướng về phía trước nhìn, ắt hẳn cũng giống như Tuyết Ny, đều là đệ tử của Già Nam học viện.

Còn bên ngoài trường bống, hơn hai mươi danh nam nữ trẻ tuổi lại phải ngồi ngoài, chịu đựng ánh nắng chói chang từ mặt trời tỏa ra, ngồi trên chiếu, mặc dù bởi vì nhiệt độ cao khiến cho khuôn mặt mồ hôi chảy ròng bất quá thần sắc bọn họ tràn ngập câu nệ, xem bộ dáng, bọn họ chắc là vừa thông qua khảo nghiệm tân sinh ở bên ngoài. Tất cả đều hướng về phía trước nhìn.

Trong trường bống, mấy vị nữ sinh đang tán dóc, đột nhiên ngẩng đầu nhìn đám người Tiêu Ngọc chậm rãi đi tới, khuôn mặt hiện lên vẻ kinh hỉ, một đám nữ nhân cười hì hì bước đến, nhất thời đem Tiêu Ngọc vây lại, ríu ra ríu rít cười đùa không ngớt

Bất ngờ bị vây vào như vậy, làm cho đám người Tiêu Mị không kịp thích ứng nhất thời sửng sốt, ánh mắt đảo qua mấy vị nữ đệ tử xinh đẹp, nhìn thần sắc kinh hỉ của các nàng, mấy người Tiêu Mị phát hiện, Tiêu Ngọc tựa hồ tại học quan hệ với mọi người quả thực không tồi

“Ai nha, ta van các ngươi, thu liễm lại một tí được không ah”Dở khóc dở người đem mấy nàng đang làm trò xấu trên người mình ra đẩy ra, Tiêu Ngọc bất đắc gĩ nói

“Ngọc nhi, mấy tháng không gặp, đầy đặn lên thật nhiều nha, nên thành thật một chút, có phải hay không...nào?”Một vị thiếu nữ có khuôn mặt tú lệ bàn tay len lén sờ trước ngực Tiêu Ngọc, sau đó áp cả vai vào ngực Tiêu Ngọc, trêu tức nói

“Biến, dâm nữ ! Dừng lại cho ta” Khuôn mặt cười cười có chút ửng đỏ đem nữ tử trong lòng đẩy ra, nhìn thấy nàng ta lại chuẩn bị tiến lên, Tiêu Ngọc vội vã chui về phía sau, chỉ vào đám người Tiêu Mị, vôi vã giới thiệu qua một lần, lúc này mới khiến cho đám nữ nhân kia thôi đùa giỡn

“Hì hì, thật là xinh đẹp đích tiểu mỹ nhân ”Ánh mắt đảo qua Huân Nhi, Tuyết Nhi cùng Tiêu Mị, ba nàng vốn dĩ dung mạo xuất sắc khiến cho đám nữ nhân không có bất ngờ sợ hãi than một phen.

Ánh mắt chậm rãi chuyển dời tới Tiêu Viêm đứng bên cạnh, về phần Tiêu Ninh bởi vì cùng với Tiêu Ngọc là thân tỷ đệ, thật ra lại may mắn được đám nữ nhân này không nhìn qua. Tiêu Viêm mặc dù tuổi tác kém so với Tiêu Ngọc ba tuổi, bất quá trải qua một năm khổ tu vóc dáng đã so được với Tiêu Ngọc.Khuôn mặt mặc dù có chút thanh tú nhưng nhìn kỹ quỷ dị lại hiện lên nét thành thục bất đồng so với tuổi tác. Cảm giác mâu thuẫn này làm cho đám nữ nhân không khỏi nhiều lần liếc nhìn

“Hì hì, hảo tuấn tú dễ nhìn.Ngọc nhi, đây là biểu đệ của ngươi ? Không phải thân đệ đệ chứ ?Thành thật trả lời đi, ngươi có hay không biển thủ ?”

Tiêu Ngọc khuôn mặt có chút khó chịu, nàng ngay lập tức đáp lại lời nói: “Đừng nói linh tinh, Tiêu Viêm biểu đệ vốn là đường đệ của ta hơn nữa hắn và Huân Nhi biểu muội đang là tình nhân của nhau dám phá hoại tình cảm tốt của tỷ muội chúng ta đúng không. Các ngươi muốn chết!?” Tiêu Ngọc nói xong cười hì hì.

“Ách…” Đám dâm nữ nhìn về phía Tiêu Huân Nhi sau đó cười nói: “Thế nào mà tiểu mỹ nhân như vậy mà đã có người trong mộng a. Thật sự là đáng tiếc…”

Tiêu Ngọc lúc này lên tiếng nói: “Đúng rồi, có chuyện gì mà mọi người tụ tập như vậy!?”

Một thiếu nữ trong đó có vài phần tư sắc lên tiếng nói: “Tiêu Ngọc, hôm nay có một đại mỹ nam đến chỗ này chúng ta chiêu sinh a. Hắn không những tuấn tú thực lực lại không hề yếu chút nào? Hắn tên là Bạch Thanh Ngọc a, chẳng lẽ ngươi không biết hay sao? Rõ ràng ngươi đang dấu diếm tỷ muội chúng ta. Ở Ô Thản thành này không ngờ lại có một người vừa phong độ vừa tuấn tú như vậy. Ngươi rõ ràng là đang biển thủ mà!”

Một thiếu niên mặc một thân quần áo đen bó sát người, hắn tóc trắng dài đến tận ngang cổ, gió thổi nhè nhẹ làm cho tóc hắn đang phất phơ bay trong gió. Khuôn mặt cực độ tuấn mỹ, con người màu xanh nước biến khiến cho nữ nhân nhìn vào như muốn bị hút sâu linh hồn vào bên trong. Khuôn mặt tuấn mỹ đến yêu dị nhưng đồng thời làn da của hắn còn trắng hơn nữ nhân, đôi môi đỏ hồng ướt át, cái mũi cao cao ngạo nghễ nhưng đừng nghĩ hắn giống như là nữ nhân ẻo lả. Quần áo bào đen bó lên cơ thể của hắn làm cho từng khúc thịt hiện lên vẻ săn chắc cuồn cuộn mà lại có lực. Thực sư mặt ngoài trắng đẹp như nữ nhân nhưng vóc dáng lại cuồn cuộc đầy lực lượng bộc phát. Hắn có chút vẻ đẹp của nữ nhân nhưng lại mạnh mẽ như của nam nhân cả hai vẻ đẹp đều tập trung trên người của thiếu niên tuấn mỹ mà lại yêu dị đến cùng cực này.

Một thanh niên thân mặc quần áo màu trắng chính là đang đứng ở phía trước thiếu niên tuấn mỹ tươi cười, thanh niên này bộ dáng có chút anh tuấn, chỉ là nụ cười sáng lạn trên mặt khiến cho mấy người Tiêu Ngọc cảm giác được có điểm giả dối.

Một thiếu nữ ở cạnh Tiêu Ngọc lên tiếng nói: “Cái tên La Bố này thật chả ra sao? Tiểu Bạch đệ đệ vốn là tân sinh nên hắn mới kiếm cớ bắt nạt đây mà! Hừ thật không ra dáng mặt nam tử gì cả!”

La Bố thấy được đám người Tiêu Ngọc tiến tới thì quay đầu cười nhìn về phía Tiêu Ngọc: “Tiêu Ngọc, ngươi...Đã lâu không gặp a!” Nhưng đáng tiếc đám người Tiêu Ngọc lại không có phản ứng gì. Tất cả đám người đều ngây ngẩn nhìn về phía thiếu niên tuấn mỹ. Tiêu Ngọc mấy ngày nay cũng không có ra khỏi nhà mặc dù nghe nói có rất nhiều tin đồn về Bạch Thanh Ngọc nhưng nàng chưa nhìn tận mắt nên không có tin tưởng. Lúc này mấy người nữ nhân Tiêu Ngọc, Tiêu Mị cùng với Tiêu Tuyết Nhi hoàn toàn si mê nhìn về phía người này ngay cả Tiêu Huân Nhi cũng không ngoại lệ.

Thấy như vậy ánh mắt của La Bố trở nên âm ngoan nhìn về phía Bạch Thanh Ngọc trong lòng âm thầm nghĩ: “Tên đáng chết!” Trong ánh mắt của hắn lóe lên một tia sát khí đối với Bạch Thanh Ngọc
Bình Luận (0)
Comment