Tu Chân Giả Tại Đấu Phá Thương Khung

Chương 5

Lời nói nhẹ nhàng của Nhã Phi làm cả đám người dưới đài sôi trào lên. Tuy nhiên so sánh với đợt hai này chi sợ cả đám dưới đài vẫn không có tư cách tranh đoạt. Tiêu gia hiện nay đạt được hai danh ngạch tẩy kinh phạt tủy linh dịch. Nếu so sánh với việc này thì Áo Ba gia tộc có lẽ sẽ có cơ hội kiếm được số kim tê thứ hai. Ai cũng không biết trong túi đối phương có tất cả bao nhiêu kim tê thế nên trong trận đấu này có cả đấu trí lẫn đấu tài lực.

Tiêu Chiên hiện giờ nằm lặng thinh ở phía trước. Hắn quả thực hiện giờ không muốn gây chiến với hai bên gia tộc Áo Ba và Gia Liệt nếu như có thể kích động mấy tên này thì tốt nhưng Tiêu Chiến hiển nhiên biết kích động mấy người này không phải là dễ gì, hiện nay tam tộc đều đứng ở trạng thái cân bằng tất nhiên bất cứ bên nào cũng không thích vị trí vi diệu sẽ xảy ra trạng thái mất cân bằng cả.

Gia Liệt Tất ngay lập tức hô lên: "Mười vạn kim tê", Với giá cả của Gia Liệt Tất đám người dưới đài ngay lập im bặt cũng không có người tranh dành.

Áo Ba Mạt lại hướng tay giơ lên: "Mười một vạn một nghìn kim tê"

Gia Liệt Tất nghiến răng nhìn về phía Áo Ba Mạt, hắn lại tiếp tục hô lên: "Mười năm van kim tê"

Áo Ba Mạt lại hướng tay giơ lên: "Mười năm vạn một ngàn kim tê"

Gia Liệt Tất hai hàm răng nghiến vào nhau ken két. Khuôn mặt hắn vặn vẹo vì tức giận. Hắn đứng phắt dậy ngón tay chỉ hướng Áo Ba Mạt quát lớn: "Áo Ba Mạt đây là người rõ ràng muốn đối đầu với Gia Liệt gia tộc chúng ta mà!?"

Áo Ba Mạt cười nói: "Ô, ta vẫn theo đúng quy định của trường đấu giá a..." sau đó hắn nhìn về phía Tiêu Chiên lến tiếng hỏi: "Tiêu tộc trưởng ngài không có hứng thú với tẩy kinh phạt tủy linh dịch sao!?"

Tiêu Chiến ngồi tại một chỗ im lặng lắc đầu nói: "Ha, cảm ơn Áo Ba huynh ta đã có hai bình linh dịch rồi nên phần này chúng ta sẽ dành tặng chúng cho hai vị. Tiêu Chiến ta tuyệt đối sẽ không tranh dành".

Nghe thấy mấy lời này thì Áo Ba Mạt có chút nhíu mày. Trong lòng hắn ngạc nhiên quả thực Tiêu Chiến buông tha cho thứ này sao. Thứ này so với tụ khí tán không kém hơn ích lợi chút nào. Tụ khí tán là tứ cấp đan dược của đấu khí đại lục. Tác dụng của nó là đảm bảo cho người đạt được cửu đoạn đấu khí đỉnh phong có thể ngưng tụ đấu khí toàn tiến vào đấu giả. Tất nhiên nó tăng lên khả năng tối đa đạt được ngoài chín thành có thể tiến vào đấu giả. Gần như đảm bảo 100 người đánh vào đấu giả thì trăm người thành công. Hơn nữa những người ngưng tụ đấu khí toàn nếu như thất bại sẽ bị giảm đấu khí từ chín đoạn đấu khí giảm xuống tám đoạn hoặc bảy đoạn đấu khí nếu như có tụ khí tán hỗ trợ sẽ có tác dụng giữ vững đấu khí dù có thất bại cũng không bị tụt đoạn đấu khí.

Tẩy kinh phạt tủy linh dịch tuy không có chức năng như tụ khí tán nhưng nói về lợi ích của nó có thể đảm bảo mọi đấu khi tu đều có thể sử dụng. Nó giúp người loại bỏ tạp chất trong cơ thể, ngưng tụ đấu khí làm chúng trở lên tinh khiết, mở rộng kinh mạch và cường hóa chúng. Đây rõ ràng là nghịch thiên. Nhưng xét về khả năng của linh dịch mà nói so sánh vơi tụ khí tán thì một cái là đặt nền móng một cái là giá đỡ đảm bảo xây nhà không đổ, cái nào so sánh cũng có lợi ích chung cả. Nói chung là so sánh hai thứ khó mà xác định được thứ nào tốt hơn. Hơn nữa tụ khí tán lại là tứ phẩm đan dược trong khi tẩy kinh phạt tủy linh dịch là nhị phẩm đan dược cách nhau đến hai cấp độ.

Gia Liêt Tất lớn tiếng hét lớn: "Hai mươi vạn kim tệ".

Lúc này một người tráng hán quay lại phía Tiêu Chiên khẽ nói về tai Tiêu Chiến vài câu. Tiêu Chiến nghe thấy vậy gật đầu. Áo Ba Mạt thấy vậy cũng nhíu mày. Trong lòng lão thầm nghĩ tên Tiêu Chiến này quả là một con cáo già bén mùi. Hắn nhưng không ngờ lại phát giác ra nhanh như vậy. Tiêu Chiến chỉ ngước nhìn về phía một lão nhân ở đang ngồi ở góc chỗ khá là khuất. Thấy lão nhân quay lại nhìn mình thì Tiêu Chiến mỉm cười đáp lễ. Hắn hơi cúi đầu hướng về phía lão nhân thi lễ. Hắc bào lão nhân gật đầu nhẹ nhàng với lão một cái.

Nhã Phi lúc này lại mỉm hướng về phía mọi người lên tiếng: "Nếu như không có ai trả giá cao hơn Gia Liệt tộc trưởng vậy thì..." Nhã Phi đập trong tay nhát búa xuống bàn. Nhát búa đang định vung lên phát thứ ba thì âm thanh của Áo Ba Mạt vang lên.

Áo Ba Mạt hét lớn: "Tám mươi vạn kim tê!"

Nghe thấy thế thì đám người dưới đài đều kinh ngạc. Gia Liệt Tất không khỏi bàng hoàng. Ngay cả Nhã Phi trên đài cũng phải khựng người lại. Nhưng không để cho mọi người bất ngờ ngay lập tức một tiếng đánh vỡ mọi người, người này phát ra là từ miệng Tiêu Chiến: "một trăm vạn kim tê" Nghe thấy lời của Tiêu Chiến thì mọi người đều hít lấy một hơi khí lạnh. Gia Liệt Tất đều là thầm mắng trong lòng: "Chẳng lẽ hai lão già này đều là đồ không có đầu óc, một bình đan dược cấp hai phẩm cấp có đáng giá như vậy không!?"

Áo Ba Mát nhìn về phía Tiêu Chiến lên tiếng hỏi: "Không phải Tiêu huynh đã nói không tranh dành với chúng ta sao?"

Tiêu Chiến cười cười nói: "A Hahaha đột nhiên ta đổi ý điều này không được sao Áo Ba huynh!?"

"Hừ" Áo Ba Mạt hừ lạnh một tiếng. Hắn đã tính toán rất kỹ để cho hai người tranh dành nhau sau đợt thứ hai hắn sẽ mua với một số tiền vừa phái. Nhưng so sánh với hai người kia thì bình linh dịch này mua vẫn cao giá hơn hai bình trước nên hiển nhiên Áo Ba Mạt sẽ là người có được hảo cảm nhiều nhất với người đó rồi. Áo Ba Mạt nhíu mày lên tiếng nói lớn: "Một trăm hai mươi vạn kim tê!"

Gia Liệt Tất kinh ngạc thầm nói: "Hai lão này điên rồi" sau đó lão nhân ngẫm nghĩ nói: "Vậy cũng tốt chí ít sẽ bớt thêm được đối thủ tranh dành tụ khí tán".

Tiêu Chiến một lần nữa giơ tay lên hô: "Một trăm năm mươi vạn"

Áo Ba Mạt cắn cắn hàm răng sau đó lại một lần nữa giơ tay lên: "một trăm sáu mươi vạn"

Tiêu Chiến không ngần ngại lại đưa ra một cái giá trên trời: "Một trăm tám mươi vạn".

Áo Ba Mạt nhìn về phía Tiêu Chiến sau đó hắn cắn răng ngồi xuống phía dưới. Hắn hơi ngước nhìn về phía lão nhân mặc áo bào đen trong góc, Tiêu Sơn lúc này ngồi trong góc, hắn miệng hơi run rẩy. Hắn không ngờ được chỉ với hai bình linh dịch tẩy kinh phạt tủy đan cuối này không ngờ lại lên tới một trăm tám mươi vạn. Thật ra thì hắn chưa biết hai người Áo Ba Mạt và Tiêu Chiến chẳng qua mua đan dược lại muốn lấy lòng hắn mà thôi. Nếu như xác định mà nói tẩy kinh phạt tủy linh dịch giá đấu giá cao nhất cũng chẳng qua là vài chục vàn không có đến mức giá trên trời như thế.

Nhã Phi gõ gõ búa lên bàn nói: "Nếu như không có ai ra giá cao hơn Tiêu tộc trưởng vậy thì hai bình linh dịch này sẽ thuộc về Tiêu tộc trưởng" Nghe thấy điều này Tiêu Chiến quay về phía Tiêu Sơn gật đầu cúi chào. Tiêu Sơn hắn lúc này không có ngu ngốc. Hắn biết mấy người này muốn làm gì!?

Áo Ba Mạt nghiến răng nghiến lợi nhìn Tiêu Chiến, hắn không ngờ lần này Tiêu Chiến lại hạ cái giá lớn như vậy. Không ngờ Tiêu Chiến nguồn dự trữ kim tê lần này mang đến không nhỏ. Nếu như vậy quả thực đúng là Áo Ba Mạt lần này thất bại lớn. Gia Liệt Tất quay đầu nhìn về phía lão nhân đang ngồi đó đứng dậy ly khai thì giật mình. Hắn khẽ run mình lên nhìn về phía hai lão cáo giá. Tiêu Chiến thì một mắt nở ra nụ cười giống như người đắc thắng vậy. Hắn hôm nay không chiếm được tụ khí tán không sao quan trọng là hắn lấy được thứ cần lấy, hảo cảm của một luyện dược sư...

“Tiếp theo, sẽ là tiêu điểm của buổi đấu giá hôm nay!!” Đem bình ngọc mang đi, Nhã Phi ngọc thủ vung lên, ngọn đèn trên đài ảm đạm xuống, Nhã Phi có chút dừng lại, rồi từ từ lấy ra một chiếc mâm bạc, trên đó có vài chiếc bình ngọc.Nhã Phi lên tiếng nói: "Chắc hắn các vị rất chờ mong nó."

Tụ khí tán!

Tiêu Sơn chẳng màng đến buổi đấu giá này nữa. Hắn cần lúc này là ly khai khỏi đây. Hắn sau khi ra khỏi phòng đấu giá lại tiến tới giám bảo thất. Khi nhìn về phía Tiêu Sơn, trung niên lão nhân mang theo chút kinh sợ.Một lúc sau tiếng bước chân dồn dập vang lên hai đạo nhân ảnh đẩy cửa bước vào. Một tiếng kiều mị mang theo hương thơm đậm đà sộc thẳng vào mũi của Tiêu Sơn: "A, a, vị này có phải là chủ nhân của tẩy kinh phạt tủy linh dịch? Hình như đây là lần đầu tiên sinh đến Ô Thản thành!"

Tiêu Sơn ngoành đầu lại thì thấy một bóng ảnh màu đỏ vô cùng khêu gợi đang mị mị cười với hắn. Hắn nhẹ nhàng bước đến. Tiến về phía sát gần thiếu nữ, quả thật hắn cần đánh giá lại sự thành thục vũ mị của nữ nhân này, trên khuôn mặt, một đôi thủy ngâm ngâm mĩ mâu, tựa như không lúc nào không hấp dẫn nam nhân, ánh mắt không dấu vết nhìn qua đôi ngọc cảnh thon dài ưu nhã, nếu là nam nhân chắc chắn sẽ bị khe ngực hãm sâu kia hút vào, eo như thủy xà, lúc lay động, hấp dẫn vạn phần, làm cho người ta hận không thể đè lên trên đất mà phát tiết dục vọng. Đáng tiếc Tiêu Sơn lại là thân thể của tiểu hài tử mới lớn...

Tiêu Sơn lại mỉm cười mang theo tiếng khàn khàn: "Đã xong có thể đưa ta tiền được chữa!?"

Nhã Phi nhìn người này quả thực là một lão nhân gia dẻ nhăn nheo, giọng nói khàn hàn nhưng nàng phát hiện có rất nhiều chỗ không đúng. Thứ nhất mặc dù là lão nhân tại sao con mắt lại sáng sủa như vậy giống như một tiểu nam hài thì đúng hơn. Thứ hai đã là lão nhân nhưng lại không có một cọng dâu nào hay là dấu vết của một cọng dâu, điều này thật kỳ quắc. Ngọc thủ của Nhã Phi che đôi môi đỏ mọng, nhẹ giọng cười, bộ ngực đầy đặn lộ ra những đường nét kinh tâm động phách, Nhã Phi cười khanh khách nói: “Xin lão tiên sinh đợi một lúc, mốt số thủ tục, còn đang hoàn thành.”

Tiêu Sơn nghe thấy thế nghếch đầu lên sau đó gật đầu một cái: "Vậy được ta có thể chờ"!

Nhìn nhân ảnh của lão nhân quái dị này, Nhã Phi khẽ cau mày, xem ra dung mạo của mình trước mặt vị thần bí nhân này không có hiệu quả gì, lập tức bất đắc dĩ liếm liếm đôi môi hồng nhuận, ánh mắt đảo qua trên người vị thần bí nhân này, muốn từ vài chi tiết nhỏ tìm ra thân phận của hắn.

Sau khi quan sát, trong lòng Nhã Phi có chút thất vọng, ánh mắt chạm với Cốc Ni đại sư ở bên cạnh, hàm răng khẽ cắn đôi môi đỏ mọng, thanh âm ôn nhu nhẹ giọng hỏi: “Lão tiên sinh, Nhã Phi rất ít khi thấy luyện dược sư không đeo huy chương, không biết tôn tính đại danh của lão tiên sinh!?"

Tiêu Sơn nhíu mày quay đầu về phía Nhã Phi lên tiếng hỏi: "Muốn biết tên của ta sao!?"

“A a, Nhã Phi chỉ tò mò mà thôi, nếu lão tiên sinh không muốn nói, Nhã Phi tự nhiên không dám hỏi thêm.” Nhã Phi lạc lạc cười nói.

Ánh mắt nhè nhàng đảo qua người nàng, Tiêu Sơn có chút bất đắc dĩ, Nhã Phi có thể trở thành thủ tịch phách mại sư (người chủ trì đấu giá) của Đặc Mễ Nhĩ phách mại trường, tự nhiên sẽ không bình thường, đều nói hồng nhan họa thủy, người thèm muốn mỹ mạo của nàng trong Ô Thản thành không biết có bao nhiêu, nhưng đến bây giờ, vẫn chưa nghe nói có ai đạt được mục đích, tuy trong này không thiếu nguyên nhân là nàng có Đặc Mễ Nhĩ phách mại trường làm chỗ dựa, bất quá ai cũng không dám cho rằng, nữ nhân này là một cái hoa bình chỉ sở hữu mỹ mạo.

Hắn quả thực không dám nói chuyện gì nhiều hắn sợ sẽ để lộ sơ hở gì. Hắn mở miệng nói: "Ta vốn là một luyện dược sư lấy việc du lịch đấu khí đại lục là nơi học hỏi để nâng cao khả năng luyện dược của mình. Bất quá tên sao cái này cũng không quá quan trọng..."

Tại lời nói có chút lãnh đạm của Tiêu Sơn, Nhã Phi cũng không có lời nói nào hữu dụng, cuối cùng, nữ nhân này đành phải bỏ qua ý niệm trong đầu, cười khanh khách lấy ra thủy tinh tạp trên người, trên tạp có tộc huy của Đặc Mễ Nhi gia tộc.

“Lão tiên sinh, đây là quý tân tạp (tạp dùng cho khách quý) của Đặc Mễ Nhĩ đấu giá hội. chỉ cần tiên sinh có nó, ở bất kỳ đấu giá trường nào của Đặc Mễ Nhĩ gia tộc, đều sẽ có đãi ngộ của khách quý, đồng thời, đấu giá trường thuế suất, sẽ từ năm phần trăm hạ xuống hai phần trăm.”

Tiêu Sơn nhẹ nhàng cầm lấy tâm tinh tạp. Hắn mỉm cười gật đầu. Nhã Phi nhíu mày tại sao con mắt của người này đứng trước nàng lại không có chút gợn sóng nào. Tất nhiên thân thể của hắn mới lớn cũng chưa tạo ra được hoocmon gì lớn. Chẳng qua cơ thể chỉ nóng lên hắn dễ dàng sử dụng thiên hà nguyên lực để làm cho cơ thể điều hòa lại.

Lúc này, một thị nữ từ ngoài đi vào, đem lục sắc tạp phiến cung kính đưa cho Nhã Phi.

“Lão tiên sinh, tẩy kinh phạt tủy linh dịch đấu giá được hai trăm ba mươi vạn kim tệ, trừ đi hai phần trăm tiền thuế, còn lại, đều ở chỗ này.” Nhã Phi mỉm cười hướng về phía Tiêu Sơn.

Tiêu Sơn cầm trong tay tạp phiến sau đó hướng về phía Cốc Ni lên tiếng nói: "Vậy không biết ở Đặc Thước Nhĩ phòng đấu giá có bán dược phẩm và một số tài liệu luyện khí..."

Nghe thấy thế Cốc Ni không khỏi kinh ngạc nhìn chăm chú về phía Tiêu Sơn đánh giá hắn một lần nữa. Hắn mở miệng nói: "Chẳng lẽ tiên sinh không những là một luyện dược sư mà còn là một chế khí sư!?"

Chế khi sư trên đại lục so sánh với luyện dược sư kém địa vị hơn nhiều nhưng cũng là loại khá là hãn hữu tuy vậy chế khí sư cũng được các gia tộc mới chào liệt nhiệt. So sánh với trận chiến đổ máu để nắm bắt luyện dược sư thì chế khí sư có ít mãnh liệt hơn một chút. Tiêu Sơn khẽ gật đầu đáp lễ: "Có biết chút ít!"

Nghe thấy thế Cốc Ni hơi nhìn về phía Nhã Phi. Nhã Phi làm một bộ dạng mị mị đôi mắt chớp chớp nhìn về phía Tiêu Sơn. Nàng lên tiếng hỏi: "Vậy không biết tiên sinh cần mua thứ gì nhất định Đặc Thước Nhĩ phòng đấu giá của chúng ta sẽ cũng cấp cho tiên sinh giá cả tốt nhất"

Nghe thấy vậy Tiêu Sơn lấy ra một mảnh giấy. Đây là một mảnh giấy mà hắn đã dịch từ trong luyện đan thiên các loại dược hơn nữa còn một loại nữa là từ trận pháp thiên. Trận pháp sơ cấp tụ khí trận. Hắn không ngờ được lão nhân Long bá bá lại đưa nhầm cho hắn thêm một cuốn giới thiệu về các loạt khí tài. Mặc dù hắn chưa thể luyện khí nhưng lại về trận pháp sơ giản có thể nắm rõ được. Tiêu Sơn hướng về phía Nhã Phi nói: "vậy thì bao lâu thì có thể..."

Nhã Phi cầm lấy mảnh giấy thì mở miệng nói, môi nàng hơi nhoẻn lên nộ ra nụ cười vô cùng hấp dẫn: "Thật may cho tiên sinh hiện nay những thứ này chúng tôi đều có cả, xin tiên sinh chờ trong chốc lát!"

Tiêu Sơn nghe thấy thế gật đầu nói: "Vậy được, ta có thể chờ!"

Nhã Phi phất tay áo phân phó thị nữ cầm theo mảnh giấy rời đi. Nhưng ngay sau đó là một thí nữ chạy vào phía bên trong nói nhỏ vào tai của Nhã Phi. Nhã Phi hướng về phía Tiêu Sơn lên tiếng: "Tiên sinh có người muốn gặp ngài!?"

Tiêu Sơn khó hiểu gãi gãi múi hướng về phía Nhã Phi hỏi: "Là ai vậy, ta đâu có quen ai ở Ô Thản thành này!?"

Nhã Phi lại tiếp tục nói: "Là ba vị tộc trưởng của ba đại gia tộc trong Ô Thản thành muốn gặp mặt tiên sinh. Nếu như tiên sinh không muốn gặp họ Nhã Phi có thể..."

Nghe những lời này, Tiêu Sơn đưa tay lên nói: "Khoan! cứ để mời họ vào đi!"

Nhã Phi nghe thấy lời này thì phất phất tay cho thị nữ, thị nữ gật đầu một cái. Thị nữ lui ra sau một lúc thì có khoảng chục người tiến vào trong giám bảo thất. Tiêu Sơn nhìn về phía đám người này thì không phải là ba tộc trưởng của ba đại gia tộc đây sao. Tiêu Chiên và Gia Liệt Tất cùng Áo Ba Mạt bắt đầu nhìn nhau. Trong ánh mắt đều mang theo sự khó chịu. Mấy người đều hướng về phía Nhã Phi và Cốc Ni đại sư hành lễ: "Cốc Ni đại sư! Nhã Phi tiểu thư!"

Nghe thấy lời chào của ba người tộc trưởng Cốc Ni và Nhã Phi cũng phải khom mình cúi chào: "Tiêu Chiến tộc trưởng, Gia Liệt Áo tộc trưởng, Áo Ba Mạt tộc trưởng"

Không đợi cho Tiêu Chiên định mở lời, Áo Ba Mạt thấy vậy mở miệng hướng về phía Tiêu Sơn cúi đầu hành lễ: "Không biết vị này có phải là luyện dược đại sư đã luyện chế ra tẩy kinh phạt tủy linh dịch!?"

Tiêu Sơn gật đầu mỉm cười nói với giọng khàn khàn: "Đúng vậy không biết Áo Ba Mạt tộc trưởng có gì chỉ giáo!?"

Áo Ba Mạt cười hướng về phía Tiêu Sơn hơi khẽ khom đầu lên tiếng hỏi: "Xin chào đại sư. Ta là Áo Ba Mạt tộc trưởng của Áo gia hân hạnh được gặp mặt đại sư!?"

Tiêu Sơn hướng về phía Áo Ba Mạt đưa tay vung vẩy: "Không dám không dám!" Sau đó đến Tiêu Chiến cùng với Gia Liệt Tất cúi chào. Lúc này mấy người đều ngồi vào ghế. Nhã Phi sai người thị nữ mang trà lên. Tiêu Chiên hướng về phía Tiêu Sơn cung kính: "Xin thứ cho Tiêu mỗ có chút tò mò. Hình như đây là đại sư lần đầu tiên tới nơi này?"

Tiêu Sơn gật đầu mở miệng nói: "Không sai đúng là lần đầu tiên ta tới đây!?"

Gia Liệt Tất thẳng thắn lên tiếng nói: "Không biết đại sư là người của gia tộc nào, tại sao đại sư không có đeo huy hiệu chứng tỏ thân phận của luyện dược sư..."

Tiêu Sơn nghe những lời tìm hiểu của Gia Liệt Tất thì có chút khó chịu. Hắn phất tay lên tiếng nói: "Hình như Gia Liệt Tất tốc trưởng quá tò mò về thần phận của ta thì phải?"

Gia Liệt Tất nghe thấy thế thì khuôn mặt trở lên có chút xám xịt. Khuôn mặt trở nên ngưng trọng lại. Tiêu Chiên và Áo Ba Mạt đều cười thầm trong lòng. Áo Ba Mạt ngay lập tức lên tiếng nói: "Nếu đại sư không ngại có thể ghé thăm Áo gia, thật là vinh hạnh của Áo gia..."

Tiêu Chiến ngay lập tức mở miệng nói: "Không biết Tiêu gia có thể mời đại sư ghé thăm tệ xá không?"

Gia Liệt Tất giận tím mặt nhìn hai lão cáo già này. Gia Liệt Tất mở miệng nói: "Ta có lời mời đến đại sư, cửa Gia Liệt gia tộc luôn luôn rộng mở mời đại sư bất cứ lúc nào!?" Đây hoàn toàn là lời mời trắng trợn quá đáng. Tiêu Chiên quay sang nhìn về phía Gia Liệt Tất. Áo Ba Mạt cũng nhìn về phía Gia Liệt Tất, hai hàng lông mày của lão cau lại. Đang ngồi trong phòng, đột nhiên có một vị thiếu nữ mĩ lệ đi từ ngoài cửa vào, hai tay bưng một cái khay nhỏ bằng bạc, nhìn bên trên khay có để một khoả giới chỉ màu đỏ nhạt.

Nhã Phi mỉm cười cầm lấy khay bạc, nàng hướng về phía Tiêu Sơn cúi đầu xuống hướng về phía Tiêu Sơn. Khi cúi đầu xuống thân hình ma quỷ của Nhã Phi thể hiện ra cái rãnh sâu hun hút, hai hàng vú trắng ngàn khiến cho mấy lao nhân ở đây cũng phải nguốt lấy một ngụm nước bọt. Tiếp nhận khay bạc, cho thị nữ lui ra, Nhã Phi nở ra một nụ cười câu hồn đoạt phách nói : “Lão tiên sinh, tất cả dược tài cùng vật dụng ngài cần đều có bên trong” Nạp giới “này.”

Tiêu Sơn mở miệng nói: "Tất cả bao nhiêu tiền!?"

Nhã Phi mỉm cười nói: "Tất cả hết 100 vạn kim tê. Đặc Nhĩ Thước phòng đấu giá chúng tôi chỉ lấy giá 90 vạn kim tê còn chiếc nhẫn này chúng tôi tặng cho tiên sinh hy vọng tiên sinh sẽ chiếu cố đến Đặc Thước Nhĩ phòng đấu giá chúng tôi hơn..."

Tiêu Sơn gật đầu: "Uhm". Hắn ngước nhìn về phía mấy lão cáo già tộc trưởng. Tiêu Sơn nhíu mày nhìn về phía ba người. Ba người đều tỏ vẻ vô cùng sốt sắng. Tiêu Sơn ho ho bằng giọng khàn khàn: "Đa tạ ba vị tộc trưởng ưu ái bất quá lão phu thật sư có việc không thể nhận lời ghé qua tệ xã bất quá ân tình của ba vị ngày hôm nay lão phu tâm lãnh..." Tiêu Sơn nhìn về phía Tiêu Chiến mở lời nói: "Hôm nay đa tạ Tiêu tộc trưởng đã vì lão phu mà mua tẩy kinh phạt tủy linh dịch với giá cao..."

Tiêu Chiến lắc lắc đầu mỉm cười nhìn Tiêu Sơn: "Không có gì với Tiêu mỗ thì mua được linh dịch của chính đại sư là vinh hạnh của ta cũng là vinh hạnh của Tiêu gia..." Nghe những lời này hai người khác là GIa Liệt Tất và Gia Liệt tất trong lòng không khỏi khinh bỉ nhìn về phía Tiêu Chiến. Hắn... những lời buồn nôn như vậy mà hắn cũng có thể nói ra được hai người cảm giác khinh bỉ lão già này vô cùng.

Tiêu Sơn cười với cái giọng khàn khàn: "Hahahaha..." hắn nhìn về phía Tiêu Chiến nói: "bất kể tiêu tộc trưởng vì cái gì đi nữa thì hôm nay nhân tình này lão phu tâm lĩnh" Tiêu Sơn lấy từ trữ vật giới chỉ của hắn ra ba bình linh dịch đặt trước mặt Tiêu Chiên. Hắn mở miệng nói: "Đây là bốn bình linh dịch hy vọng nó có thể có thể bù đắp một chút tổn thất cho Tiêu tộc trưởng..."

Nghe thấy vậy Tiêu Chiến giật mình một cái, hơn nửa ngày hắn mới tỉnh dậy, hắn cố gắng phất phất tay mở miệng từ chối: "Đại sư không thể được. Thứ này ngại lại tặng ta quả thật quá chân quý!"

Tiêu Sơn phất phất tay nói: "Thứ chân quý này trong mắt các vị hiện nay với ta chẳng qua chỉ là cái nhấc tay mà thôi. Tiêu Chiến tộc trưởng cứ nhận lấy đừng ngại" Tiêu Sơn nhìn về phía Tiêu Chiến mỉm cười.

Tiêu Chiên gật đầu nhanh chóng dùng tay quơ lấy mấy bình linh dịch nhay như chớp thu chúng vào trữ vật giới chỉ. Gia Liệt Tất và Áo Ba Mạt đều nhìn về phía Tiêu Chiên với ánh mắt ghen tị và đố kỵ. Tiêu Sơn phất tay áo rời đi, trước khi đi hắn mở miệng nói: "Được rồi các vị không tiễn nữa..." Hắn quay về phía Nhã Phi và Tiêu Chiến lên tiếng nói: "Hy vọng sẽ sớm gặp lại Tiêu tộc trưởng và Nhã Phi tiểu thư đi!" Tiêu Sơn suy nghĩ một chút quả là Nhã Phi rất xinh đẹp. Nếu như hắn muốn phát triển ra một thế lực vô cùng lớn mạnh thì cần người giúp đỡ quản lý là vô cùng giỏi mà Nhã Phi là một trong những nhân tuyển. Hắn muốn đột phá trói buộc của thế giới này chỉ có phi thăng thành thần tiên sau đó quay lại địa cầu nhưng hắn chỉ là không biết mình đến bao giờ mới luyện tập đến cấp độ như vậy. Hắn cần thứ nhất là thời gian thứ hai là thế lực.

Có hai cách để Lý Sơn đạt được thế lực đó là đầu nhập vào một tông môn nào đó mà chuyên tâm tu luyện thứ hai là tự tâm xây dựng một thế lực cho mình. Nếu như hắn chỉ có một công pháp mà nói thì có lẽ hắn sẽ phân vân nhưng hiện giờ công pháp trong huyết giới chỉ của hắn tuyệt đối đủ để áp đảo toàn bộ đại lục này. Hắn cũng không rõ ràng lắm công pháp tu chân so với tu luyện đấu khí sẽ cao thấp như thế nào nhưng hắn nghĩ rằng chúng tuyệt đối không kém đi...

Mấy người Tiêu Chiến, Gia Liệt Tất, Áo Ba Mạt nhanh chóng rời đi. Gia Liệt Tất khuôn mặt hôm nay như xám tro hắn đã không mua được tụ khí tán hơn nữa còn không lấy được nhân tình của một luyện dược sư làm cho hắn có chút khó chịu. Một người hầu bên cạnh Gia Liệt Tất lên tiếng nói: "Gia chủ ngài có cần tại hạ điều tra tên luyện dược sư này không? Nếu như ngài muốn..."

Ngay lập tức Gia Liệt Tất quát tên hộ vệ vừa lên tiếng nói: "Câm miệng!" Nghe thấy thế tên hộ vệ ngay lập tức im lặng. Cả người hắn toát mồ hồi. Gia Liệt Tất khó chịu nhìn hộ vệ nói: "Ngươi có biết đắc tội với một luyện dược sư là một chuyện đáng sợ như thế nào không hả?" Ngón tay hắn chỏ về phía tên hộ vệ lên tiếng nói: ""Ta cấm ngươi nhắc lại chuyện này nữa nhớ chưa!?"

Tên hộ vệ bên cạnh Gia Liệt Tất lên tiếng cúi đầu, hắn gật gù nói: "Dạ, dạ..."

Sau khi đám người Tiêu Chiến rời đi. “Cốc Ni thúc thúc, hắn thực sự là luyện dược sư?” Hơi trầm mặc một lúc, Nhã Phi nhẹ giọng hỏi.

“Ân, hơn nữa luyện dược thuật còn mạnh hơn ta, ít nhất, nhị phẩm tẩy kinh phạt tủy linh dịch kia, ta không luyện chế được.” Cốc Ni cung thanh với Nhã Phi, thở dài nói.

“Có dược phương (phương thuốc) đều không được?” Đôi mắt híp lại, đôi môi hồng nhuận hơi nhếch lên, làm như tùy ý nói.

Nghe lời này của Nhã Phi, Cốc Ni sắc mặt cả kinh, vội vàng nói: “Dược phương chính là mạng của luyện dược sư, tiểu thư ngàn vạn lần không nên có chủ ý với nó, làm một luyện dược sư không biết cấp bậc nổi giận, cho dù là Đặc Mễ Nhĩ gia tộc, cũng khó có thể thừa nhận, vài chục năm trước, Thiết... Khắc gia tộc nổi tiếng cả Gia Mã đế quốc chính là vì muốn có dược phương của đan vương Cổ Hà, cuối cùng bị hắn mời đến bốn vị đấu vương cường giả, đem gia tộc hủy diệt, cuối cùng việc này, ngay cả hoàng thất của Gia Mã đế quốc, cũng không dám can thiệp thêm!”

“Tuy nói thế lực của gia tộc chúng ta đã vượt xa Thiết Khắc gia tộc trước kia, dù vậy cũng không nên đắc tội với một số luyện dược sư thần bí là tốt nhất, phải biết rằng, luyện dược sư căn bản là một cái độc phong oa, chỉ cần ngươi làm đau, hắn bật người là có thể tìm được vô số bằng hữu, hơn nữa cũng có rất nhiều cường giả, phi thường vui lòng có một luyện dược sư thiếu họ một cái nhân tình.”

Nhìn Cốc Ni kinh hoảng, Nhã Phi bất đắc dĩ nhu nhu trán, cười khổ nói: “Cốc Ni thúc thúc, ngươi nói gì vậy, ta đâu có chủ ý gì với hắn, ngươi cho rằng mấy năm lịch lãm này của Nhã Phi là phí công sao.”

“Ta cũng chỉ nhắc nhở ngươi thôi.” Nghe lời nói của Nhã Phi, Cốc Ni cũng thở phào nhẹ nhõm, hắn thật sự sợ ny tử này sẽ làm ra việc ngu ngốc gì.

Liếm liếm môi, ngọc thủ của Nhã phi nâng tóc lên, nhẹ nhàng hít một hơi, luyện dược sư, thật sự là một đám người khủng bố, nhưng vì sao mình lại không có hạng thiên phú này?
Bình Luận (0)
Comment