Từ Chối Lời Cầu Hôn Của Ác Ma

Chương 35


Edit: DiệpBeta: LyThân hình Ác Ma bay ra từ trong thân thể Thánh Tử, trong nhất thời làm tất cả mọi người có mặt ở đó đều ngạc nhiên không nói thành lời.Hiểu biết của người bình thường về Ác Ma chỉ giới hạn trong truyền thuyết, dù cha sứ Louis là pháp sư cũng chưa bao giờ chính mắt nhìn thấy Ác Ma, chỉ biết một chút ghi chép liên quan đến Ác Ma mà thôi.Mấy ngày trước cha sứ Louis vừa mới nhớ về câu chuyện Ác Ma tàn sát dân cả một thành ngày xưa.

Lúc Ác Ma bay ra từ trong thân thể Thánh Tử, ông ta thiếu chút nữa cho rằng hôm nay toàn bộ Lam Thạch Thành đều teo rồi.Khiến ông ta càng kinh ngạc là sau khi hiện thân, tên Ác Ma kia lại bay luôn.Nghĩ đến biểu hiện của tên Ác Ma kia, cha sứ Louis không khỏi nghĩ, hay là Ác Ma đi tìm cô thị nữ gọi là Anna rồi?Vốn cha sứ Louis tưởng rằng Anna là ma nữ dụ dỗ Thánh Tử sa đọa, nhưng hiện tại xem ra chuyện căn bản không phải như vậy.

Người trong thân thể Thánh Tử, là Ác Ma đó!Chẳng lẽ trước đó là thị nữ kia dụ dỗ Thánh Tử, khiến Thánh Tử sa đọa, từ đó cho Ác Ma thời cơ lợi dụng?Cha sứ Louis còn đang suy tư, Thánh Tử đã chậm rãi ngồi dậy, ông ta vội vàng đi qua.“Victor các hạ, ngài còn tốt chứ?” Ông ta vừa nói vừa quan sát Victor, bên trong lo lắng lại chứa vài phần cảnh giác.Sau khi tỉnh lại Victor lập tức chú ý tới trạng thái tinh thần lực không đúng và những vết thương trên người mình.Nhưng trong trí nhớ trước đó trạng thái của anh ta cũng là như vậy, nên Victor không kinh ngạc.

Khi quan sát chung quanh, anh ta chậm rãi nhớ tới chuyện Ác Ma.Anh ta nhớ vô cùng rõ ràng, trước khi mất đi ý thức, cái tên Ác Ma kia nói muốn mượn thân thể của anh dùng một chút.

Hiện tại xem ra đối phương đã dùng thân thể của mình gây ra chuyện lớn rồi.“Tôi không sao.” Victor nhìn cha sứ Louis, hơi hơi gật đầu: “Trước khi tôi mất đi ý thức đã bị Ác Ma bám vào người, tôi nghĩ chắc ngài đã biết, có thể nói cho tôi hắn ta đã dùng thân thể tôi làm gì không? Tôi không có ký ức trong khoảng thời gian này.”Thấy vậy, cha sứ Louis thở phào một hơi, đây mới là Thánh Tử mà ông ta quen thuộc.“Xin các hạ yên tâm, tên Ác Ma kia không dùng thân thể ngài làm ra chuyện khinh nhờn Nữ thần.

Nhưng hắn đã chạy thoát, chúng ta cũng không có cách nào hỏi ra rốt cuộc hắn ta có làm gì không.” Cha sứ Louis nói.Victor hơi gật đầu, tiếp nhận lời giải thích của cha sứ Louis.Ulysses nghe hai người nói, đi tới tiếp lời: “Tất cả những thứ này hẳn là có quan hệ với thị nữ Anna kia.

Nghe nói trong mấy ngày tôi bị mất ký ức, tôi đã dạy thị nữ kia học chữ, dường như còn đang theo đuổi cô ta.”Sau khi nhìn thấy Ác Ma trong truyền thuyết thoát ra từ thân thể Thánh Tử, Thánh Tử cũng nói mình không có ký ức mấy ngày nay, Ulysses đột nhiên hiểu được, chỉ sợ Ác Ma kia cũng từng bám vào trên người mình nên hắn mới mất đi ký ức về đoạn thời gian kia.Parish vốn dĩ chỉ đứng bên ngoài, nghe hai người kia nói chuyện, hắn ta đột nhiên xen vào: “Victor các hạ, khi Ác Ma kia bám vào trên người của ngài, chỉ tên muốn Anna đi chăm sóc, tôi thấy hắn ta đối xử với Anna đặc biệt tốt…Tôi nhớ ra rồi, tôi cũng từng có mấy ngày mất đi ký ức!”Lúc trước Parish không để trí nhớ mất đi trong mấy ngày đó trong lòng, hắn ta còn tưởng đó là di chứng khi cha sứ Louis chữa khỏi bệnh cho mình nên không để ý.Hiện tại nghe bọn họ nhắc tới việc này, hắn ta mới nghĩ ra, sau đó hắn vội vàng gọi nam phó Vodo bên cạnh tới, dò hỏi cậu ta mấy ngày mất trí nhớ có làm gì với Anna không, bắt đầu từ thời điểm hắn ta trở về thành.Vodo đứng trước nhiều nhân vật lớn như vậy, cậu có chút khẩn trương, lắp bắp nói: “Ngài suýt nữa đụng vào Anna, rồi cầu hôn cô ấy, lại bị cô ấy từ chối.


Sau này cô ấy tới phủ Bá Tước làm thị nữ, ngài vô cùng quan tâm cô ấy, thế nhưng cô ấy không nhận ý tốt của ngài.

Sau đó thì Ulysses đại nhân cũng tới, dường như ngài đã không còn hứng thú với Anna nữa.”Vodo nói xong rồi đến gia phó Fergie của Ulysses.Fergie đã từng nói với Ulysses những việc hắn đã làm với Anna trong lúc mất trí nhớ nên giờ nói lại đã thuần thục hơn rất nhiều.

Cậu ta khai hết những gì mình biết, bao gồm việc đi điều tra tình huống gia đình Anna, mua sách dạy cô biết chữ, mua rất nhiều trang sức và váy tặng cô, nhưng nếu cô không cần thì hắn sẽ đốt hết.Có đồn đãi về chuyện cuối cùng Victor đã làm trong lúc mất trí nhớ, trong lúc Victor dưỡng thương, sau khi biết được em trai Anna sinh bệnh, anh ta đã chủ động sử dụng thuật chữa trị cứu em trai cô.Lúc đó Victor bị bám vào người đơn độc ở chung với Anna nên cụ thể đã xảy ra chuyện gì, chỉ có hai người Ác Ma và Anna biết.Thậm chí Victor cũng không rõ ràng lắm, trinh tiết của anh ta còn ở đây không, loại chuyện này anh ta cũng không có cách để kiểm chứng.Sau khi tổng hợp lại tin tức khắp nơi, cha sứ Louis phát hiện phán đoán ban đầu của mình đã sai lầm.Cái này nghe qua giống như một câu truyện ngôn tình Ác Ma bám vào những người khác nhau để theo đuổi một cô thị nữ.

Nhưng rốt cuộc thị nữ Anna này có gì đặc biệt, vậy mà khiến một tên Ác Ma tiêu phí nhiều tâm tư như vậy?Tất cả chuyện này, chỉ sợ chỉ có tìm được Anna rồi thẩm vấn mới có thể biết được.Nhưng bây giờ, tên Ác Ma kia hiển nhiên đã đi tìm Anna, bọn họ còn có thể tìm được Anna sao?Rất nhanh, người cha xứ Louis phái đi đến nhà Anna đã trở lại.

Họ nói Anna đã trốn đi, trước khi đi còn đả thương mẹ cô, tự phóng hỏa đốt nhà mình.

Nhẫn tâm dễ sợ.Như thế rất tốt, sự việc trở nên cực kỳ phức tạp, chân tướng thế nào cha sứ Louis cũng không nghĩ ra, chuyện quái gì đang xảy ra vậy chứ.Mọi chuyện lại làm Ulysses an tâm, vốn hắn đang lo lắng mình thật sự bị “Hai nhân cách” như Anna nói, hiện tại biết mình từng bị Ác Ma bám vào chứ không phải vấn đề của bản thân hắn, hắn có thể an tâm về nhà rồi.Nhưng trước khi lên đường về nhà, một vấn đề lại vắt ngang trên đầu hắn, trở thành mê dược có lẽ vĩnh viễn cũng không giải được.Cô thị nữ gọi là Anna kia có mị lực như thế nào mà lại khiến Ác Ma trong truyền thuyết giấu giếm thân phận thật sự tiếp cận cô, theo đuổi cô?Victor còn muốn ở lại Lam Thạch Thành dưỡng thương, anh ta biết trong khoảng thời gian này anh ta sẽ an toàn.


Trước khi anh ta mất ý thức, toàn bộ những kẻ tập kích đó đã tử vong, đó đã là đội hình tốt nhất đối phương có thể phái ra.

Những tên đó chết rồi, trong thời gian ngắn đối thủ không thể tạo ra được đội ngũ nào tốt hơn tới ám sát anh ta.Từ điểm này mà nói, anh ta còn phải cảm ơn Ác Ma đã giúp anh ta giết những kẻ tập kích.Cha sứ Louis ôm nghi vấn ngập đầu bắt đầu điều tra Anna và người nhà cô.

Ông ta gặp cặp vợ chồng và ba đứa con kia, phát hiện một nhà này đều là tín đồ thành kính, hơn nữa mỗi tuần bọn họ đều sẽ tới nghe giảng đạo, quyên tặng tài vật cho giáo đường.Mà những người khác thăm dò hỏi thăm hẻm Thạch Lựu phát hiện, dường như Anna cũng có chút không giống với lúc trước.

Thời gian cô ấy bắt đầu thay đổi cũng không sai biệt lắm với lúc Ác Ma bám vào người Parish.Sau khi biết mẹ Anna – Gay vì ngăn cản Anna không cho cô đi mới bị thương, cha sứ Louis cho Ivan và Gay một ít tiền, để bọn họ tu sửa nhà mình.Nhưng chuyện của Anna vẫn ở bên trong mờ mịt như cũ, cha sứ Louis nghĩ thế nào cũng không ra.

Ngoài tên đồ tể gọi là Bobby rất có thể chết trên tay Ulysses bị Ác Ma bám vào thì không có tổn nào khác, bởi vậy ông ta trừ tuyên cáo chuyện này ra bên ngoài, cha sứ Louis cũng không làm chuyện gì dư thừa nữa.Ban đầu ông ta cảm thấy đây vốn là âm mưu Ác Ma nhằm vào Nhân giới, nhưng càng điều tra rõ ràng lại chỉ thấy giống như một vở kịch tình yêu bi thương vượt chủng tộc.

Ông ta thật sự không có cách nào hứng thú nổi với chuyện này, vẫn nên giao cho phía trên đi giải quyết đi.Ivan và Gay ngồi trong nhà mới, ba đứa bé đang ở trong phòng.Cha sứ Louis cho nhà bọn họ một số tiền để tu sửa phòng ốc, bọn họ lại dọn khỏi hẻm Thạch Lựu, thuê một phòng ở tại một nơi khác.Trên mặt bàn trước mặt, bày ba đồng vàng.Sau khi trầm mặc thật lâu.“Anna không phải ma nữ.” Gay đột nhiên nói.Ivan thở dài một cái."Những đồng vàng này, là lúc trước Anna đưa cho em…… Con bé vẫn hiểu chuyện như vậy, nhất định là bị ấm ức gì đó ở phủ Bá Tước mới nói ra lời bất kính như thế với Nữ thần.” Gay một vừa lau nước mắt vừa nói: “Mấy đồng vàng này là con bé để dành được, cố ý để lại cho chúng ta, chúng ta không thể giao cho cha sứ Louis.”Ivan gật đầu nói: “Giữ lại đi.”Gay giương mắt, hai mắt đẫm lệ mông lung nhìn Ivan: “Con bé nói nó sẽ trở về thăm chúng ta, nhất định con bé sẽ về thôi, đúng không?”Ivan cầm tay vợ mình: “ Nhất định sẽ, Anna của chúng ta ngoan thế mà.”Bên ngoài nguy hiểm như vậy, Anna một thân một mình phải sống sót như thế nào? Nhưng ông không thể nói như vậy, ông không thể khiến Gay đau lòng hơn nữa.Gay nín khóc mỉm cười, trong mắt tràn đầy hy vọng: “Đúng vậy, cuối cùng cả nhà chúng ta sẽ có ngày gặp lại nhau!”***“Thì ra bên ngoài có rất nhiều ma thú thế này!”Vẻ mặt Anna ngạc nhiên.Dibian cười gật đầu, chỉ một phương hướng nói: “Ở nơi này còn chưa có, nhưng đi về phía phương hướng kia mười mấy dặm Anh thì sẽ bắt đầu gặp được ma thú.”Anna nhìn về phía Dibian chỉ, mở lòng bàn tay ra, ngọn lửa nhỏ bùng lên ở giữa lòng bàn tay cô, cô cười nói: “Cái ngọn lửa nhỏ này của tôi chỉ có thể mua vui cho ma thú mất thôi.”Dibian thấy Anna đã rất quen thuộc với thuật chiếu sáng, trong lòng không khỏi cảm khái lần nữa, anh ta nói: “Anna, cô đừng lo lắng.


Để tránh khả năng bị đuổi giết, chúng ta sẽ đi dọc theo đường Sinh Tử, gần đó rất ít ma thú, cho dù có cũng rất dễ giải quyết.”Anh ta giải thích tiếp: “Đường Sinh Tử không phải đường chính, giống như đường mòn lối mở vậy, cũng không biết vì sao lũ ma thú tụ tập lại tụ tập ở cuối đường Sinh Tử, rất ít khi xuất hiện trên đường.

Các pháp sư cũng không muốn đi vào vì môi trường ở cuối đường Sinh Tử khiến người ta thấy rất khó chịu.”Anna gật gật đầu, cô có thể hiểu được vì sao không cần phòng bị ma thú.

Ma thú bị lực lượng nào đó nuôi nhốt ở một phạm vi đặc biệt, chỉ có lẻ tẻ mấy con có thể ra ngoài.

Vì xác suất đụng phải mấy con ma thú đó cực thấp nên lực lượng phòng ngự chuyên đi tuần tra ở lãnh địa này cũng vô cùng chểnh mảng, có lẽ mấy lão già quý tộc cũng không thích lãng phí tiền vào chỗ này.Cô còn nhớ Fiona từng nói, các lão già quý tộc cũng sẽ chiêu mộ pháp sư, nhưng đây chẳng qua là vì vảo vệ chính bọn họ thôi, họ sẽ không được dùng để bảo vệ bình dân.Đương nhiên, xác suất bình dân gặp ma thú cũng vô cùng thấp, bình thường không cần cố ý phòng bị, thật sự gặp phải thì chính là đen hết chỗ nói, tự mình xui xẻo.“Hình thù của ma thú đều rất kỳ quái sao?” Anna như bé học sinh tiểu học tò mò mà hỏi, cô đột nhiên nhớ tới 60 loại phương pháp giết ma thú Ác Ma từng dạy cô.

Vừa định hỏi ra miệng, Anna đột nhiên lại dừng lại.Nhỡ đâu thật ra Ác Ma đang đi theo cô thì sao?Vậy nếu cô hỏi Dibian Bất Tử Điểu là con gì, Dibian nói cho cô nó là ma thú Ma giới, sau đó Ác Ma kia có thể hoài nghi cô biết được sự tồn tại của hắn rồi thịt cô luôn không? Mẹ ơi may con chưa hỏi.Những từ đơn Ác Ma dạy cô kia quá đặc biệt, cô cảm thấy có thể Dibian sẽ biết, nhưng nếu vì cô hỏi mà làm Dibian nghi hoặc, anh ấy khẳng định sẽ truy hỏi đến cùng.

Nếu cô ném ra những từ đơn kia, Dibian nói cho cô đó là ngôn ngữ của Ác Ma gì đó……Vậy Ác Ma sẽ lật bàn bỏ chơi rồi!Thật ra Anna không nghĩ mình thật sự có thể chạy thoát khỏi tay Ác Ma, lúc trước cô lừa Ác Ma cũng chỉ ỷ vào cô “Không biết” hắn có tồn tại.

Nếu Ác Ma muốn đuổi theo tới đây, tất nhiên hắn sẽ không thể dùng thân thể bị thương nặng kia của Thánh Tử nữa, mà một khi hắn rời khỏi thân thể Thánh Tử, mặc kệ đổi thân thể nào cũng là người xa lạ với cô.Cô lừa Thánh Tử, một người xa lạ như hắn chả liên quan gì mà.Anna cho rằng khả năng Ác Ma đuổi theo cô hiện giờ không lớn, nhưng để phòng, cô không thể bại lộ bất kỳ điểm đáng ngờ nào.Lúc trước cô cẩn thận đến mức chưa bao giờ nói đến Ác Ma với Dibian, hiện tại cũng không thể để sai một phút mất luôn mạng.Dibian không phát hiện ra Anna có khác thường, anh ta cười nói: “Nếu so với động vật bình thường thì quả thật dáng dấp của chúng nó vô cùng kỳ lạ, cô vừa thấy sẽ lập tức phân biệt được chúng là ma thú hay động vật bình thường.”“Vậy nếu bây giờ chúng đang ở quanh đây, anh có phát hiện được không?”Anna nói rồi nhìn bốn phía, nhìn như đang tìm kiếm tung tích của ma thú, nhưng thật ra cô đang tìm Ác Ma.Dù cô cũng biết nếu Ác Ma dễ dàng bị cô phát hiện, hắn sẽ không phải tên Ác Ma cường đại đến Thánh Tử cũng bám vào được, nên khi không tìm thấy được gì, Anna cũng không thất vọng.Dibian lấy nhánh cây vẽ một mạch pháp thuật kín không quá mức phức tạp lên mặt đất: “Đây là thuật điều tra, có thể xem xét tình huống xung quanh trong một trăm thước đến một dặm Anh, phạm vi sử dụng được xa hay gần phụ thuộc vào cường độ tinh thần lực của cô.

Đây là pháp thuật bất kỳ nguyên tố tự nhiên nào cũng điều khiển được.”Thấy Dibian dường như có ý thi triển pháp thuật này, Anna vội vàng nói: “Dibian, thương thế của anh không sao chứ?”Dibian cười cười: “Yên tâm đi, tôi đã khá hơn nhiều rồi, hơn nữa tôi chỉ sử dụng trong mười thước Anh thôi, tôi muốn để cô cảm nhận một chút cảm giác bị thuật điều tra bao trùm là thế nào, tránh sau này bị người khác nhìn lén mà không biết.”Anna nghe vậy lập tức chuẩn bị kỹ càng, lòng bàn tay Dibian có ánh sáng màu đen ngưng tụ, sau đó cô đột nhiên cảm thấy vô cùng không thoải mái, khó chịu y như nghe thấy tiếng có người dùng móng tay cào lên bảng.“Tôi cảm nhận được, thì ra bị người khác điều tra lại khó chịu như vậy.” Anna nói, cô lại tò mò hỏi: “Vậy lúc anh dùng thuật điều tra thì có cảm giác gì?”Dibian nói: “Cô xem, trong mạch của thuật điều tra có một mạch kín khuếch tán nhỏ, khi sử dụng thuật này cô sẽ dùng tinh thần lực để lấy nguyên tố tự nhiên làm mắt, tinh thần lực lan rộng ra xung quanh, đưa tất cả hình ảnh vào trong đầu của cô.”“Tôi có thể làm thử không?” Anna nóng lòng muốn thử.Dibian gật gật đầu: “Nếu thuật điều tra thất bại cũng sẽ không bị phản phệ.”Mặc dù mạch pháp thuật của thuật điều tra phức tạp hơn so với mạch ngưng tụ Anna từng sử dụng, nhưng cũng chính sự khác biệt đó giúp cô lưu vào trí nhớ mạch pháp thuật của thuật điều tra.


Anna nhắm mắt lại, cố gắng tập trung lực chú ý, chậm rãi phác hoạ ra mạch pháp thuật ở lòng bàn tay.Trước mắt Anna chỉ sử dụng duy nhất nguyên tố hoả, cô ngưng tụ chúng vào lòng bàn tay cô, lấp kín mạch pháp thuật cô tưởng tượng ra.

Sau đó trong nháy mắt, cô khuếch tán tinh thần lực ra ngoài, nguyên tố hỏa cũng lan tràn theo, trong đầu cô dần xuất hiện cảnh tượng xung quanh.Mọi thứ bây giờ không giống như những gì đôi mắt trực tiếp nhìn thấy, càng giống hình ảnh hồng ngoại (*) hơn, nhưng đã đủ để cô “Nhìn thấy” Dibian trước mặt cô, cây cối và cỏ dại xung quanh, côn trùng ẩn nấp trong bụi cỏ…Hình ảnh hồng ngoại:Anna bỗng nhiên cảm thấy choáng váng, cô vội vàng dừng thi triển thuật điều tra, mở hai mắt ra.Dibian đã biết lần đầu tiên Anna thi triển thuật điều tra đã thành công, dù sớm biết cô có thiên phú kinh người, anh ta vẫn không keo kiệt khen ngợi: “Lần đầu tiên đã thành công, Anna thật lợi hại.”Anna ngượng ngùng cười cười: “Tôi vẫn không khống chế tốt khoảng cách, sử dụng tinh thần lực quá độ.”Cô xoa xoa đầu mình, nhẹ giọng nói: “Thì ra sử dụng tinh thần lực quá độ khó chịu như vậy.”Cô vẫn dừng kịp thời, mà khi Ác Ma cứu Evan có lẽ đã sử dụng quá rồi vẫn còn cố gắng chống đỡ, sợ là càng khó chịu hơn.Nhưng nghĩ đến vì Ác Ma nên cô mới phải chia lìa với người thân, một chút cảm kích dâng lên trong lòng Anna lại biết mất không còn gì.Hắn có làm nhiều chuyện tốt đi nữa, mục đích cuối cùng của hắn vẫn là cướp linh hồn cô, chẳng lẽ cô phải như heo bị nuôi nhốt cảm ơn nhân loại đã vỗ béo mình để thịt à?“Mới học pháp thuật khó tránh những vấn đề như vậy, chờ sau khi thân thể cô quen thuộc dần, cô sẽ dần hiểu rõ giới hạn tinh thần lực của mình, khi đó sẽ không xảy ra trường hợp do không biết nên sử dụng tinh thần lực quá độ nữa.” Dibian nói.Anna gật gật đầu.

Lúc đầu học tập khắc khổ để sau này mạnh mẽ hơn, thăm dò cực hạn của chính mình để đột phá là đúng mà.Dibian thấy hai người nghỉ ngơi đã đủ rồi, anh ta nói: “Chúng ta tiếp tục lên đường nhé?”“Được!” Anna cũng không làm ra vẻ, đứng lên vỗ vỗ bụi bẩn trên người.Lần này cô chạy trốn rất gấp, trên người còn mặc váy không hề thuận tiện để trèo đèo lội suối, chờ có cơ hội, nhất định cô phải đổi thành quần.Đến nay cô vẫn chưa từng gặp được nữ pháp sư nào, không biết bình thường nữ pháp sư mặc trang phục thế nào nhỉ? Như hôm nay cô nhìn thấy Ác Ma và Ulysses chiến đấu, mặc váy cũng không thuận tiện cho những cuộc chiến như vậy.Đối với thế giới pháp sư, Anna có quá nhiều tò mò, nhưng cô cũng không nóng nảy, chờ cô thật sự tiến vào thế giới này sẽ có rất nhiều thời gian chậm rãi tìm hiểu.Sau khi hai người Anna và Dibian bắt đầu lên đường một lần nữa, Rotgar vẫn một mực lặng lẽ nhìn hai người nói chuyện phiếm cũng đuổi theo.Vô cùng thần kỳ là, dù đã qua một tháng nhưng cảm giác mất kiên nhẫn của hắn cũng không xuất hiện, hiện tại hắn cực kì nhẫn nại, thậm chí không vội vàng đi tiếp cận Anna nữa.Hắn đã từng cho rằng cô trước mặt hắn không phải con người thật của cô, vậy bây giờ nhân dịp hắn đang ở một nơi cô không nhìn thấy được, hắn sẽ quan sát cô thật tốt, nhìn thật rõ xem cô là một người như thế nào!Dù khi hắn nghĩ rằng mình đã bị một người phụ nữ nhân loại lừa một tháng vẫn khiến Rotgar giận sôi máu, nhưng hắn vẫn khống chế sự phẫn nộ rất tốt.Ha, người lừa gạt hắn, đương nhiên hắn sẽ khiến cô phải trả giá đắt.Dibian và Anna đi đến phụ cận đường Sinh Tử, sau đó mới dọc theo đường Sinh Tử đi lên phía trước.

Đi được hơn một giờ, cuối cùng Anna cũng chính mắt nhìn thấy ma thú trong truyền thuyết lần đầu tiên.Dáng dấp của con ma thú kia nhìn hơi giống một con linh dương, nhưng hai cái sừng trên đầu của nó lại cắm vào cả xương sọ, đôi mắt to lại không có tròng trắng, chỉ có toàn một màu đen khiến người ta vô cùng sợ hãi.

Thân thể nó hơi gầy yếu, nhưng bốn vó lại thô to không giống bình thường, nhìn qua có vẻ đá người rất đau.Thấy Anna bị hoảng sợ, Dibian nói: “Không cần sợ hãi, đây là một loại ma dương tương đối ngoan ngoãn, bình thường sẽ không chủ động công kích nhân loại.”Dibian vừa dứt lời, thân thể con ma thú đầu dê kia lại cứng đờ, hình như nó phát hiện ra gì đó, nó đột nhiên nhe răng, vung bốn vó xông về phía hai người bọn họ, trong miệng còn rống lên một tiếng trầm thấp.Nhất thời trong lòng Anna run sợ, không phải, cái bộ dáng xung phong bỏ mạng này, nào giống dê nhỏ dịu dàng ngoan ngoãn chứ!“…Nó dịu dàng ngoan ngoãn một cách thật đặc biệt ha.”Sắc mặt Dibian thay đổi, anh ta tiến lên một bước che chắn trước mặt Anna, lấy ra pháp trượng giống như chiếc đũa của mình.Tốc độ của ma dương rất nhanh, thoáng chốc đã kéo gần một nửa khoảng cách giữa hai bên.Dibian không kịp nói gì khác với Anna, ánh mắt anh ta ngưng lại, lòng bàn tay anh ta trong nháy mắt tuôn ra sương mù thuỷ mặc màu đen, sương mù ngưng tụ thành mũi tên nhọn đâm về phía ma dương, chuẩn xác xuyên qua đầu của nó.Mà quán tính đang vọt tới trước với tốc độ khiến ma dương sau khi chết đi ngã xuống đất còn trượt về phía trước, mãi đến trước mặt hai người mới hoàn toàn dừng lại, làm cây cỏ xung quanh chao đảo.Đi đến nhìn nó trong khoảng cách gần, Anna mới phát hiện vừa rồi cô thật sự đã xem thường hình thể của con ma dương này, thân thể của nó căn bản không giống dê, mà nó cao to như một con ngựa lớn, dù nó đã nằm xuống cũng có cảm giác áp bách.May mắn giờ nó chết rồi.Dibian lau mồ hôi trên trán đi, dù sao tinh thần lực của anh ta vẫn chưa hồi phục hẳn, đột nhiên dùng pháp thuật như vậy, tự nhiên sẽ khó chịu.Thấy Anna cẩn thận từng li từng tí quan sát ma dương, Dibian khó hiểu, anh ta hơi thẹn thùng nói: “Tôi cũng không biết vì sao nó đột nhiên công kích chúng ta, trước kia tôi gặp được ma dương, chúng nó thật sự rất dịu ngoan.”Anna hiểu rõ gật gật đầu: “Có lẽ là chúng ta xui xẻo, gặp phải một cá thể táo bạo.”Động vật cũng có cá tính của riêng mình, mỗi cá thể đều khác biệt, giống như nhân loại vậy.Không đợi Dibian mở miệng, Anna ngồi xổm trước mặt ma dương hỏi: “Thịt ma thú có thể ăn không?”Dibian không ngờ Anna không chỉ không sợ con ma thú dáng dấp đáng sợ này mà còn muốn ăn luôn nó, anh ta chần chờ một chút mới nói: “Có thể ăn, nhưng tôi nghe nói hương vị không tốt lắm.”Mặc dù anh ta là pháp sư sa đoạ bị truy nã, nhưng vì vẫn luôn có thầy giáo ở cạnh nên anh chưa từng nghèo túng đến nỗi phải lấy ma thú làm thức ăn.

Anh ta cũng không biết hương vị nó thế nào, cho tới bây giờ cũng chưa từng nghĩ sẽ nếm thử.Anna nghe vậy, cô nghiêng đầu cười nhìn hắn: “Thực hành sẽ giúp ta hiểu biết chính xác, không bằng chúng ta thử ăn đi?”Nhìn Anna tươi cười, sao Dibian có thể nói ra lời từ chối?Anh ta cười đồng ý, lấy chủy thủ ra, ngồi xổm xuống giống Anna, nhìn con ma dương cân nhắc nên xuống tay thế nào.Anh còn chưa từng giết động vật, thật sự không biết nên làm sao.Kể ra thì Anna cũng chưa từng giết động vật, nhưng cô từng xem video rồi.Bởi vậy, thấy bộ dáng không biết xuống tay thế nào của Dibian, cô chỉ vào vị trí gáy ma dương nói: “Thịt lên não, rất non, nướng ăn chắc sẽ mềm với ngon hơn.”Dibian dựa theo vị trí Anna chỉ, anh ta hạ quyết tâm rồi cắt xuống.“Còn có thịt ở lưng, chỗ này này, anh cắt nó ra… Đúng, chính là chỗ đó… A, không ở chỗ này sao? Lại lật một cái đi, hẳn là ở bên cạnh sườn cũng ngon……”Anna chỉ điểm, Dibian động thủ, hai người hoà thuận vui vẻ, thỉnh thoảng có tiếng cười của Anna truyền ra.Rotgar vẫn trốn ở trong tán cây cách đó không xa, nhìn một màn này không biết vì sao lại rất tức giận.Ma dương luôn luôn dịu dàng ngoan ngoãn vì sao lại đột nhiên công kích hai người này? Đương nhiên là hắn ra tay, hắn chỉ muốn tìm cho bọn họ chút phiền toái nhỏ, tìm chút việc vui cho mình.Không nghĩ tới bọn họ còn vô cùng vui vẻ chuẩn bị ăn thịt ma thú nướng!Chờ lúc hai người dựng đống lửa lên, một bên nướng thịt một bên vui sướng trò chuyện, Rotgar đã phẫn nộ cực độ.

(mà vẫn phải nhịn)Hắn nhìn ra được, người đàn ông Dibian kia đang lấy lòng Anna, mà dường như Anna cũng rất có hảo cảm với gã.Thừa dịp bây giờ còn có thể cười thì cứ việc cười đi! Chờ sau khi hắn bám vào người Dibian, lại cầu hôn Anna, cô nhất định sẽ đáp ứng, mà khi đó hắn sẽ hiện thân, xem bọn họ còn cười được nữa không..

Bình Luận (0)
Comment