*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Bạch Khải Hạp sau khi lấy máu của cậu lúc phát tình xong liền chạy thẳng tới phòng thí nghiệm điều chế. Rất nhanh chóng liền chế ra một loại tinh chất kết hợp với đạn pháo. Một khi viên đạn phát ra, chỉ cần chạm trúng Trùng tộc, cơ thể của chúng nó sẽ rất nhanh co rút thành Trùng khô, biến mất hoàn toàn.
Đúng như dự đoán, chưa đầy nửa tháng Trùng tộc đã hết sạch, mọi người đều không thể tin nổi, nhưng nhìn bầu trời xanh trong lại một lần nữa lấp ló xa xa.
Aiz, cuối cùng cũng kết thúc rồi.
Bạch Khải Hạp với Cố Tử Ninh trở về nhà. Trước đó cậu và Nghiêm Diệp đều được trao bằng tốt nghiệp hạng Xuất sắc, được tuyển thẳng vào quân đội. Mà thân phận Bạch Khải Hạp cũng không cần phải giấu giếm nữa, Thương Ưng quân đoàn Tinh Hà, giống như con ưng dũng mãnh vươn cánh trên bầu trời, phong tư trác tuyệt.
Thật ra Cố Tử Ninh vui nhất chính là Nghiêm Diệp. Y đã hoàn toàn không muốn theo đuổi mình nữa, gần đây tinh thần cũng tốt lên hẳn. Đôi lần đi ngang qua nhà Nghiêm Diệp, nhìn người sánh vai với y đang cùng nhau trồng cây, Cố Tử Ninh cũng bật cười, nắm chặt tay Bạch Khải Hạp.
Bọn họ chỉ cần như vậy là đủ, đời này kiếp này vĩnh viễn là của nhau.
Tác giả đại nhân có lời muốn nói: Vô cùng cảm ơn mọi người đã đọc câu chuyện này, Tiểu Bàn Thứ phải nói tạm biệt với các bạn rồi đây ~ Tác giả cũng muốn viết truyện về bạn nhỏ Nghiêm Diệp đó nha, nhưng mấy ngày nay không có viết nổi cái gì hết á ~ Bye bye mọi người, moa moa!
PS: Còn có phiên ngoại ngọt ngào nữa đó nha, mọi ngừ đừng bỏ qua đó!