Tự Mộng

Chương 52

Hôm nay là lễ Giáng Sinh, Rhone cũng rộng lượng cho mọi người một kì nghỉ dài hạn. Bạch Khải Hạp nhảy chân sáo ra tiệm mua bánh ngọt, ừm, chocolate trái cây cũng không tệ đó. Hắn biết, ở nhà đang có người chờ hắn.

Mở cửa, Cố Tử Ninh không ra nghênh đón như thường ngày, Bạch Khải Hạp thay quần áo xong liền phát hiện trong phòng khách ánh nến lung linh ấm áp. Tử Ninh đang ngồi chống cằm nhìn hắn, ánh mắt dịu dàng tựa nước. Ánh nến mờ ảo hắt lên mặt cậu những vầng sáng nhè nhẹ. Trên đầu cậu là cái mũ Noel màu đỏ, cục bông màu trắng đính trên mũ lệch qua một bên, đáng yêu không kể sao cho xiết.

”Anh Hai, anh về rồi…” Cố Tử Ninh mềm mại kêu, Bạch Khải Hạp giật giật khóe miệng, bước tới rồi đặt bánh ngọt lên bàn.

”Anh… Mua cho em bánh ngọt.”

”Ừm, em biết. Chocolate trái cây đúng không?” Cậu vẫn rất dịu dàng, rất nhẹ nhàng kéo cái nơ trên hộp bánh ra. Trên mặt bánh trang trí một ông già Noel cực kì khả ái, cậu chỉ ăn vài miếng rồi đặt nĩa xuống.

Từ từ đứng dậy, Bạch Khải Hạp giờ mới phát hiện ra cậu đang mặc một cái quần lót mảnh màu trắng. Khẽ khàng đi đến trước mặt, bàn tay của cậu từ từ lướt trên lồng ngực hắn khiến hắn giật mình, cả người cứng ngắc.

”Sao không ăn bánh ngọt nữa?” Hắn khô khan hỏi, cảm giác giống như mình đang bị trêu đùa.

”Bánh ngọt không ngon, em muốn ăn anh… Phía dưới…”

”Phía dưới? A… Anh xuống bếp nấu cho em ăn.”

”Anh Hai! Kì cục quá… Qua đây, nhìn một chút, nó cũng cương cứng rồi, anh sờ sờ đi… Còn có tiểu huyệt ướt đẫm nữa… Anh không muốn ăn em sao? Hôm nay Giáng Sinh mà…” Cố Tử Ninh kéo lệch quần lót qua một bên, để lộ ra dương v*t đang cương cứng đang rỉ ra thể dịch trong suốt. Phía sau đã sớm rỉ nước, nhìn kĩ còn có một cây nến được đeo bao cao su nhét vào bên trong.

”Anh Hai… Anh Hai…” Cố Tử Ninh nắm tay hắn, dùng tay hắn sờ tới những nơi nhạy cảm của mình. Cậu nắm tay hắn dời đến chỗ cây nến kia, mỗi lần đẩy cây nến vào trong đến chỗ sâu nhất. Nến lớn gần bằng ba ngón tay khiến cậu thở gấp, đầu tựa vào ngực Bạch Khải Hạp đang đứng im.

”Anh Hai… Nơi này của anh.. Ưm ha… Cũng rất khó chịu đúng không? Tới, cắm em… Được không?… Đây là quà Giáng Sinh của em tặng anh…” Cố Tử Ninh vừa nói vừa rút cây nến ra, mùi thơm kì dị ngay lập tức tản ra ngoài không khí. Sướng đến nỗi cậu bật rên một tiếng vô cùng gợi tình.

Cố Tử Ninh dùng hai ngón tay tách tiểu huyệt mình ra để cho Bạch Khải Hạp có thể thấy được mị thịt đang co rút ở bên trong. Cảnh đẹp này kích thích giác quan của hắn, hô hấp càng lúc càng dồn dập khô khốc, cuối cùng kéo khóa quần móc ra vật đã cương cứng của mình, cắm vào!

”Em câu dẫn anh như vậy không sợ anh thao chết em hay sao? Hử?! Dâm đãng này!” Ẩn nhẫn lâu như vậy, cuối cùng hắn cũng trầm thấp cảnh cáo cậu, hạ thân giống như đóng cọc, mỗi lần ra vào đều là đỉnh đến nơi sâu nhất.

”Hừ… A… Đúng rồi… A a a… Dâm điểm của em… Tiếp tục… Chơi em.. Sướng…”

”Được, vậy anh sẽ chơi khô em, để xem em sau này có dám câu dẫn anh nữa không!”

[…]

Hoan ái qua đi, hai người nằm ôm nhau trên giường, Bạch Khải Hạp ôm chặt Cố Tử Ninh trên giường, cậu ngọ nguậy, hôn bẹp lên má hắn một cái.

”Giáng sinh vui vẻ, anh yêu.”

Tác giả lại có lời muốn nói đây: Oa, hoàn phiên ngoại! Yêu yêu mọi người, moa~~~~~~
Bình Luận (0)
Comment