Tú Tài Gia Tiểu Kiều Nương

Chương 23

Có lẽ là quá kích động, Tạ thẩm vừa tới giờ mùi canh ba liền tới đây.

Tống Tân Đồng xoa xoa vết hồng trên gương mặt do lúc ngủ trưa đè lên, sau đó kéo Tạ thẩm vào nhà chính ngồi bên bàn vuông, “Tạ thẩm ngồi trước một lúc.” Lại rót cho nàng một chén trà kim ngân, đẩy tới trước chỗ nàng, “Thẩm nhi, uống trà.”

Mặc dù động tác rót trà cùng người ngoài không khác gì nhau nhưng Tạ thẩm vẫn cảm thấy Tống Tân Đồng làm lại đặc biệt coi được, “Là thẩm quá kích động quên thời gian, quấy rầy ngươi ngủ trưa.”

“Vừa vặn tỉnh ngủ.” Tống Tân Đồng đã ngủ gần nửa canh giờ, đã ngủ đủ rồi, “Thẩm chờ ta một chút, ta trước đi rửa mặt đã.”

“Được rồi.”

Tống Tân Đồng rửa mặt bằng nước lạnh, tiêu đi cái ngái ngủ toàn thân mới trở lại trong nhà chính.

Tạ thẩm đã đem bát trà kim ngân uống xong, “Tân Đồng, trà của ngươi là trà gì? Có hương hoa, uống ngon kì lạ.”

“Đây là cây kim ngân, trên núi có, đợi một lúc lên núi ta mang thẩm đi hái một ít.” Tống Tân Đồng lúc ở ngoài tiệm thuốc liền nhìn thấy có người cầm cây kim ngân đi bán, nghĩ chắc là chỉ Tạ thẩm không biết mà thôi, “Hoa này có thể giải nóng, còn thanh lọc máu độc, trong vài phương thuốc cũng có vị thuốc này, hẳn gọi là cây kim ngân, hơn nữa loại này thích hợp nhất uống trong ngày hè.”

“A a, cây kim ngân, ta có nghe nói qua, thì ra là nó như vậy, trước đây cho tới giờ đều chưa từng nghe nói, Tân Đồng ngươi biết được thật nhiều.” Mắt Tạ thẩm sáng lên, tức thì nhìn thấy cơ hội buôn bán, “Vậy chúng ta cũng có thể hái hoa đó đi tiệm thuốc bán, Tân Đồng ngươi còn nhận biết được các dược thảo khác không?”

Tống Tân Đồng lắc đầu, “Không nhận ra, ta cũng chỉ cơ duyên xảo hợp mà biết cây kim ngân có hình dạng này thôi.”

Tạ thẩm có chút thất vọng, chẳng qua rất nhanh lại ngĩ thông suốt, “Nơi Tạ thúc ngươi bọn họ rất nóng, có thể uống loại trà này đi?”

“Có thể.” Tống Tân Đồng gật đầu, “Chẳng qua đồ ăn giải nóng ngày hè phải là canh đậu xanh.”

“Đúng thế.” Tạ thẩm quạt quạt gió, “Trời này thật nóng, cũng chẳng biết lúc nào mới mưa, trời mưa mới có thể lạnh nhanh một chút.”

Tống Tân Đồng uống trà nói: “Ta không hi vọng trời mưa.”

“Vì sao?” Tạ thẩm không hiểu.

Tống Tân Đồng chỉ chỉ mái nhà bị hở.

Tạ thẩm nhìn lên mái nhà, qua đỉnh nhà có thể thấy trời.

“Muốn mưa cũng phải chờ ta mời người tu sửa mái nhà lần nữa.”

“Này có gì khó, qua hai ngày Tạ thúc ngươi hết bận việc liền nghỉ ngơi, đến lúc đó để hắn sửa cho ngươi, nhà ngươi không đến bốn gian phòng, chỉ cần tu bổ chỉ cần nửa ngày là được rồi.”

“Vậy làm phiền Tạ thúc.”

“Này có gì phiền phức, lúc trước nói muốn sửa mái nhà cho các ngươi nhưng vẫn bận làm công không rảnh được.”

“Cảm ơn Tạ thẩm nhiều.”

Hai người đeo giỏ đi đến phía sau núi, dọc theo tuyến đường trong ký ức, đi qua rừng cây xanh mướt trùng điệp đã tới bãi cỏ um tùm sung túc kia, “Thẩm, chính là chỗ này.”

Tạ thẩm nhìn ven mép suối một mảnh cỏ dại xanh um tươi tốt mà kinh ngạc cười toe toét, “Là tất cả những cái này?”

“Không phải, chỉ có một mảnh này.” Tống Tân Đồng chỉ vào một mảnh đất ẩm bị đào qua, “Là loại có hoa giống vậy mới phải, lá cây của nó có chút tròn, phía dưới rễ đều trắng, chẳng qua lúc đào chú ý đừng để đứt, chúng ta chủ yếu là ăn rễ của nó, lá cây cũng có thể ăn, chẳng qua ta không có bán có tửu lâu, sợ bọn họ dễ tìm được liền bán không được giá.”

“Ta hiểu ta hiểu.” Tạ thẩm nhìn lá cây Tống Tân Đồng trước đó ném qua một bên, “Nên đào một cái hố, đến lúc đó bị người khác phát hiện thì không tốt.”

Tống Tân Đồng gật gật đầu, chấp nhận thật sâu, “Vẫn là thẩm nghĩ chu đáo.”

“Nha đầu Tân Đồng, vậy ta bắt đầu đào.” Tạ thẩm liền cởi giày đứng ở trên đất ẩm, thành thạo vung cuốc đào, không đến hai khắc chung liền đào được một đống lớn, “Đây cũng đào quá dễ, so với hái nấm gì đó còn nhẹ nhàng hơn.”

“Cũng không phải, loại chiết bên tai này khắp nơi đều có, bờ sông, dưới mặt đất hoặc là bờ ruộng hẳn là cũng có,” Tống Tân Đồng nói.

“Trước đây thật là không chú ý tới, lát sau lúc đi dưới đất phải chú ý chút.”

Tống Tân Đồng nhìn bộ dạng hào hứng của Tạ thẩm, do dự một chút vẫn nhịn không được nhắc nhở: “Thẩm nhi, đồ trong núi này dễ nhìn, vừa dài lại êm dịu, bề ngoài tốt hơn một chút mới có đáng giá cao.”

Tạ thẩm không phải người ngu dốt, rất nhanh đã hiểu được, “Ngươi nói đúng, vẫn là đồ trong núi này tốt.”

Không đến nửa canh giờ, hai người đã đào xong một trăm cân, không chỉ rửa sạch còn đem tất cả lá cây đều chôn hết, so với lúc trước chỉ có một người đào đỡ tốn công phu không ít.

“Có Tạ thẩm liền nhẹ nhõm hơn.” Tống Tân Đồng đem cái giỏ giờ khoảng ba bốn mươi cân đặt trên tảng đá, ngồi nghỉ ngơi ở một bên.

Tạ thẩm ở bên mép nước rửa tay, “Ngươi cũng không kém a, làm việc thật rất lưu loát.”

Tống Tân Đồng nhìn hai cái giỏ chiết bên tai không đáp lời, kỳ thực vốn sẽ càng làm xong nhanh hơn nhưng Tạ thẩm tận lực chậm lại tốc độ, không muốn chiếm quá nhiều tiện nghi mới cứng rắn đem thời gian kéo dài tới nửa canh giờ.

Chờ Tạ thẩm về, Tống Tân Đồng chỉ vào một bụi cây tùng rậm rạp, cây kim ngân quấn quanh trên thân cây, hoa kim ngân hoặc màu trắng hay phiếm vàng nở đầy đầu cành, từ xa xa nhìn vô cùng đẹp đẽ, “Tạ thẩm, bên kia có cây kim ngân, ta mang ngươi qua đó hái.”

“Hoa này thật đúng là thơm, chẳng qua tìm cũng thật khó khăn, đi vào sau núi xa như vậy mới phát hiện một gốc.” Tạ thẩm đem kim ngân hái được bỏ vào túi quần áo, tiếp tục tiến vào trong rừng.

“Đúng, đây cũng là bụi cây thứ hai ta phát hiện ở sau núi.” Tống Tân Đồng đem một nắm kim ngân bỏ vào túi áo Tạ thẩm, “Có khả năng càng vào sâu trong núi lại càng nhiều.”

“Người cũng đừng có đi sâu vào trong núi, bên trong thế nhưng có con cọp.” Tạ thẩm ân cần dạy bảo Tống Tân Đồng, ” Mười mấy năm trước có mấy tiểu tử không biết tốt xấu đi sâu vào trong núi, kết quả ra chỉ có một, vừa mới ra đến y quán cũng đã chết. Các lão nhân trong thôn đều nói bên trong rất nguy hiểm, ngay cả thợ săn thân thủ mẫn tiệp cũng dám đơn giản mà đi vào.”

Tống Tân Đồng vốn tưởng rằng đó chỉ là cố sự lừa người, không ngĩ đến là thật, “Hai cái giỏ thế nào cũng phải hơn một trăm cân, một mình ngươi có thể mang nổi sao, có cần ta đưa ngươi đi thị trấn hay không?”

“Thẩm bận việc dưới đất, không cần đưa ta đi, từ đây đến lúc đó còn phải chờ một ngày, chậm chút nữa ta đi tìm Lý đại gia để sáng mai hắn mang ta một đoạn đường là được, chừng một trăm cân, hẳn là ta mang được.” Kỳ thực Tống Tân Đồng không để ý, nhưng đến lúc đó có thể nhờ người vác một đoạn đường cũng được, thực sự không được còn có thể chạy nhiều thêm hai lần.

“Vậy sáng sớm ta đưa ngươi đến cửa thôn đi, tới thị trấn lại tiêu vài văn tiền tìm người khuân vác giúp một chuyến.” Tạ thẩm nói.

“Thẩm không cần lo lắng, ta có thể làm được.” Tống Tân Đồng gật gật đầu, nhón chân đem bụi hoa nở cực kỳ đẹp trên đỉnh cây bẻ một phen, “Tạ thẩm, ngươi có biết học đường Lục phu tử lại mở không?”

“Biết a, nhiều nhà trong thôn đang suy nghĩ thừa dịp ngày hè lúc ngày mùa kiếm nhiều một chút, chờ tháng qua nông nhàn liền đưa qua đó đọc sách đây, nhà Lục phu tử đều là người thiện tâm, học phí cũng chỉ bằng một nửa những học đường khác.” Tạ nói đến chuyện học đường liền nói chuyện nhiều hơn, “Vốn còn không thể đưa Cẩu Đản Nhi đi học đường, chẳng qua hiện tại có Tân Đồng ngươi cung cấp phương pháp kiếm tiền, bận làm việc hai tháng hà bao lại căng chặt, hẳn là cũng đủ đóng một năm tiền học cho Cẩu Đản Nhi.”

“Đại Bảo và Tiểu Bảo cũng nên biết chữ, ngươi có muốn đưa hai người bọn họ qua đó không?”

“Muốn.” Tống Tân Đồng gật đầu.

“Cũng phải, mấy người các ngươi đều giống nương của các ngươi, đều lớn lên dễ nhìn, sau này nhất định sẽ có tiền đồ lớn.” Tạ thẩm thật tình thành ý mà nói.

Cho dù ai được khen dễ nhìn đều sẽ rất cao hứng, Tống Tân Đồng cũng không ngoại lệ, nhịn không được hé miệng cười rộ lên, “Vậy nhờ vào cát ngôn của thẩm, hi vọng hai người bọn họ sau này đều sẽ có tiền đồ tốt.”

Hái kim ngân xong, hai người liền xuống núi, đem chiết bên tai cân lên, Tạ thẩm tổng cộng đào tám mươi cân, ấn bốn văn tiền tính ra là ba trăm hai mươi văn.

“Thẩm nhi, ngày mai ta về sẽ chia tiền cho ngươi.” Tống Tân Đồng nói.

“Được.” Tạ thẩm cao hứng cười toe toét, còn chưa tới một canh giờ liền buôn bán lời ba trăm hai mươi văn, cũng có thể làm bằng chín ngày cha đứa nhỏ đi làm, “Vậy ta liền về trước a, Thu bà bà ngươi còn đang ở nhà chờ ta xuống đất đây.”

“Thẩm nhi đi thong thả!”
Bình Luận (0)
Comment