Tùy Thân Không Gian Ở Thế Giới Ma Pháp

Chương 25

Frey trường kiếm cầm trong tay. Không giống với các chiến sĩ khác phải cầm công cụ chiếu sáng, quần áo của Frey thậm chí còn đổi thành màu đen, tuy cự bọ cánh cứng thị giác đúng là có chút kém nhưng phàm là 1 chút cơ hội bị phát hiện thì Frey cũng sẽ xóa sạch.

Trong bóng đêm, cảm quan bị yếu đi rất nhiều nhưng dự cảm lại phá lệ trở nên mạnh mẽ. Quyển sách về tinh thần lực đưa cho Lâm Hoài lúc trước là khi hắn mới tiếp xúc với ma pháp vong linh thì được phụ thân đưa cho. Hơn 20 năm nay hắn chưa 1 ngày nào ngừng rèn luyện. Ở phương diện tinh thần lực Lâm Hoài căn bản không sánh được với hắn.

Về phần dự cảm của Lâm Hoài, đối với hắn mà nói đó là rất nhỏ bé không đáng kể. Chân chính dự cảm, không chỉ có thể cảm thấy nguy hiểm sắp phát sinh trong tương lai mà còn có thể gia tăng đề phòng, hơn nữa có thể vận dụng làm lợi thế trong chiến đấu để chiến thắng! Đến nơi này đã 6 năm cũng là sáu năm tiến bộ nhanh nhất của hắn, nếu nói 6 năm trước hắn có thể trong nháy mắt kẻ địch ra chiêu phản kích lại thì sáu năm sau hắn đã có thể trước khi kẻ địch ra chiêu mà làm ra 1 bước phòng ngự hoặc là thừa dịp địch chưa kịp chuẩn bị mà phát ra tấn công mãnh liệt.

Frey đối mặt với 5 con cự bọ cánh cứng, vẻ mặt gặp nguy không loạn, khóe miệng gợi lên ý cười tàn khốc lãnh tuyệt, ánh mắt lạnh như hàn băng, sát khí nơi đáy mắt như biến thành thực thể!

Trên chiến trường lấy khí phách là áo giáp, tàn nhẫn làm xung phong, đối mặt với kẻ địch hắn chưa bao giờ lưu tình!

Cự bọ cánh cứng cũng không phải đồ bỏ, 1 thân xác cứng rắn như sắt thép, ngay cả Ma đạo sư cũng không dễ dàng thương tổn được. Cự bọ cánh cứng thân hình khổng lồ nhưng lại ngoài ý muốn rất nhanh nhẹn linh hoạt. Mỗi lần Frey tấn công đều bị cự kiềm (cái càng đó, giống càng cua) cản lại, trường kiếm với cự kiềm đụng độ, hoa lửa bắn tung tóe!

Frey cũng không e ngại, hắn không phải chỉ là chiến sĩ còn là ma pháp sư sắp tiến vào cấp Ma đạo sư. Chỉ có ma pháp sư mới cần chiến sĩ bảo hộ, một khi bị kẻ địch tiếp cận tình hình liền xấu đi. Chỉ 1 mình lực công kích của chiến sĩ thì rất yếu, đấu khí dù sao cũng không mạnh bằng ma pháp. Mà hắn là ma vũ song tu, thân phận chiến sĩ có thể tự tạo ra thời gian cho chính mình niệm ma pháp chú ngữ.

Bóng đêm dày đặc, hắn xung phong 1 mình 1 góc, chung quanh một mảnh tối đen, Frey triệu hồi ra mười mấy cái thiết giáp khô lâu cũng không lo bị phát hiện. Khô lâu từ trên trời giáng xuống, giống như ruồi bọ bám trên đỉnh đầu cự bọ cánh cứng, đôi tay khô gầy vọc vào đôi mắt đỏ như máu của bọ cánh cứng. Cự bọ cánh cứng lắc đầu đẩy bọn chúng rớt ra nhưng khô lâu trên người giống như được dính hồ, cứ gắt gao bám chặt đầu chúng không rơi.

Có khô lâu trì hoãn chế động tác của 4 con cự bọ cánh cứng, Frey chuyên tâm đối phó với từng con một, ma pháp băng hệ có tác dụng trên trường kiếm, trường kiếm dường như có sinh mệnh, hóa thành 1 con hổ trắng bằng băng cực lớn.

Vẫn đồn thánh khí (vũ khí cấp thánh) đều có Thánh linh, Thánh linh 1 khi xuất hiện thì vũ khí sẽ phát huy ra sức mạnh cực hạn của nó. Chuôi trường kiếm bạc này của Frey lai lịch không phải là nhỏ. Nó chính là truyền vật của gia tộc mẫu thân, hắn là thủy hệ ma pháp sư, chủ công biến dị Băng hệ chính là truyền thống của gia tộc mẫu thân hắn, hắn cùng Thánh linh đã có tâm ý tương thông!

Băng chi Bạch hổ (hổ trắng bằng băng, để tên thế này cho sang mồm =)) phát ra một tiếng rít gào, giống như tiếng gió cuồn cuộn nơi Hoang Nguyên. Thánh khí quả nhiên không giống người thường, đã đem sức chiến đấu của Frey nâng cao thêm hai bậc, tuyệt đối áp chế được lũ cự bọ cánh cứng! Bạch hổ cùng cự bọ cánh cứng đánh nhau 1 đoàn, ma pháp lực của Frey tiêu hao khá nhanh nhưng thành quả cũng càng rõ rệt, một con cự bọ cánh cứng nhất thời đã bị đông lạnh thành tượng băng.

Khô lâu nhóm nhất tề xông lên, đem tượng băng nghiền thành bụi. = =

Còn lại hai con cự bọ cánh cứng vẫn đang kiệt lực phản kháng nhưng vẫn trốn không thoát khỏi kết cục hôi phi yên diệt. Frey phun ra một hơi, ổn định lại nhịp tim hỗn loạn. Ma pháp lực sử dụng quá độ, trên trán đều là mồ hôi, tay cầm kiếm có chút run run.

Vẫn là quá yếu sao? Mẫu thân năm đó dùng thanh kiếm này có thể chiến thắng 2 vị Đại ma đạo sư dễ dàng vậy mà mình luyện tập ma pháp lâu như vậy, vừa có thể gọi ra băng chi Bạch hổ đã bắt nó chiến đấu, quả nhiên vẫn rất miễn cưỡng .

Barron chiến đấu có vẻ gian nan hơn nhiều lắm, ông thuần túy là chiến sĩ, dùng sức lực mạnh mẽ khiêng trụ hai con cự bọ cánh cứng, có thể chống đỡ không thua đã muốn xuất hết toàn lực. Làm cho ông khó hiểu là không biết từ nơi nào truyền đến từng trận hàn khí, băng tuyết tung bay như giữa trời đông giá rét, ban đêm nhìn không ra tình huống gì, hàn khí quỷ dị này làm cho Barron dựng thẳng tóc gáy.

Bất quá ông đã trải qua cả trăm trận chiến, từ trong khủng bố phục hồi lại, thúc dục đấu khí, một phen xông vào triền đấu cùng cự bọ cánh cứng.

Nhưng mà cự bọ cánh cứng là loại ma thú không có ma pháp lực đặc thù nào, bản lĩnh của nó đều ở bộ giáp xác không thể phá vỡ cùng với khí lực nghiền nát cự lớn. Nếu chỉ dựa vào khí lực là không thể thắng được. May mà sau khi phát sinh biến dị số lượng chúng đột giảm chỉ còn lại khoảng 3 mươi mấy con. Trải qua vài lần tác chiến trước đã giết được hơn 10 con, giờ còn lại cũng không nhiều bằng trước. Nếu không Barron chỉ biết 1 mình xông lên triền đấu này đã sớm bị thiên đao vạn quả rồi.

Bên này, Lâm Hoài lặng lẽ thả ra chuột kiên cường, kiên cường thử nhiệt huyết hiếu chiến, bản sự của nó chính là có thể cắn nuốt ma tinh để cung cấp năng lượng cho chính mình thăng cấp. Gần đây sau khi thăng cấp nó còn có thêm 1 bản lĩnh mới đó chính là có thể phun ra hỏa diễm có độ ăn mòn cao, này cũng là do trường kì sống trong gian phế liệu. Nó khẩn cấp muốn thử năng lực mới của mình, hưng phấn mà nhằm phía không trung tối như mực phun lửa!

Chiến đấu mới bắt đầu không lâu, còn chưa phải lúc Lâm Hoài ra trận, ma pháp sư bên cạnh không ngừng niệm ma pháp chú ngữ, một đám ma pháp giống như đạn pháo liên tiếp đạp vào người cự bọ cánh cứng, bắn ra vô số quang diễm. Cậu bình tĩnh nhìn chiến đấu, ếch thông minh cũng im lặng ngồi cùng Lâm Hoài nhìn phía trước.

Đội ngũ không ngừng đem cự bọ cánh cứng đẩy xa khỏi phạm vi thành Corina, nhìn qua tình hình chiến đấu đang chiếm thế thuận lợi. Lâm Hoài không hiểu sao tim đập gia tốc, thoáng chốc nhanh như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực! Còn chưa kịp kêu một tiếng “Cẩn thận”, một con cự bọ cánh cứng thân hình cực đại to lớn từ dưới đất chui lên, đem mặt đất phá thủng!

Ma pháp sư cùng các chiến sĩ cũng không dự đoán được sẽ có loại sự tình này phát sinh, có rất nhiều người đã bị cự kiềm của cự bọ cánh cứng chọc thủng , cũng có người bị đánh ngã bất tỉnh nhân sự. Lâm Hoài nhanh chóng khống chế chính mình đứng vững, cự bọ cánh cứng gần trong gang tấc, cặp mắt lớn đỏ tươi kia bị đột nhiên phóng đại, như là viễn cảnh trong nháy mắt bị kéo gần khiến cậu không kịp chuẩn bị tâm lí. Cậu gắt gao nhìn chằm chằm ánh mắt cực đại của cự bọ cánh cứng, không nhìn thấy người chung quanh đang thảm thống hoảng sợ kêu cứu, bắt đầu vô hạn chế phóng thích tinh thần lực của chính mình!

Lúc trước trái cây trong không gian có thể trợ giúp Berger đề cao trình độ tinh luyện của ma pháp nguyên tố, cũng có thể giúp đạo sư của Berger hoàn toàn tiêu trừ ảnh hưởng của cấm thuật Vong linh đối của gã. Mà Lâm Hoài chỉ bị 1 chút ngoại thương lại chỉ có công hiệu phục hồi mà không còn công hiệu gì khác sao? Cậu thậm chí so với Berger hay vị đạo sư kia thì lại tiếp nhận linh khí của trái cây còn tinh túy hơn!

Đương nhiên là không có khả năng.

Lâm Hoài lúc ấy đối tinh thần lực không có nhận thức tự nhiên sẽ không biết rằng, ngay trong nháy mắt kia tinh thần lực của cậu đã tăng vọt theo cấp số nhân, loại tốc độ mạnh mẽ này giống như lũ quét, càng giống thuốc nổ! Về sau cứ mỗi giây ở trong không gian thì tinh thần lực đều sẽ liên tục ổn định cường đại. Mà cậu lại không ngừng rèn luyện củng cố loại sức mạnh này.

Độ tinh tế có lẽ còn chưa đủ sâu, nhưng cường độ tinh thần lực thì có thể nói là vũ khí trí mạng độc nhất vô nhị của cậu! Trong quyển sách mà Frey cho cậu từng nói, tinh thần lực vô hạn cường hóa có thể độc lập trở thành ma pháp tinh thần, loại này không thuộc 8 hệ ma pháp thông thường, đại khái chỉ có Lâm Hoài có không gian hỗ trợ mới có thể chân chính luyện được.

Chỉ nghe đến chung quanh nhân một trận kinh hô, khổng lồ cự bọ cánh cứng ầm ầm ngã xuống đất, tạo ra 1 cái hố to. Ánh mắt đỏ như máu kia trong 1 chớp mắt như bị ngắt nguồn điện, đen kịt.

“Trời ạ, vừa rồi là chuyện gì xảy ra?”

“Là cự bọ cánh cứng sao? Đã thế còn nhanh chết như vậy, thật sự rất kỳ quái!”

“Hay là còn có những người khác đang giúp chúng ta? Nhưng mà một chút ma pháp nguyên tố dao động cũng không cảm nhận được!”

“Quá may mắn!”

Lâm Hoài thở ra một hơi, vận dụng tinh thần lực như vậy cũng mệt chết đi.

Đây là lần đầu tiên chân chính đem loại sức mạnh này vận dụng ở trong chiến đấu, vừa mới thật sự là hoàn toàn bùng nổ, một chút đường sống cũng không lưu, tinh thần lực đã hao hết, có thể chống đỡ không ngất xỉu đã là không tồi.

Tuy suy yếu vô cùng nhưng vẫn cảm giác được ánh mắt của Frey đang nhìn mình, chính là một loại cảm giác không quan hệ gì đến bản lĩnh. Trong số những người ở đây cũng chỉ có Frey có tu vi tinh thần lực tu vi không tồi mới biết tiền căn hậu quả. Lâm Hoài cũng không thèm để ý, bất luận con đường của cậu cùng với Frey về sau như thế nào thì cứ gia tăng sức mạnh bản thân, gia tăng lợi thế luôn có ích.

Bên phía này vừa bị bọ cánh cứng tập kích ít nhiều đều bị thương, đặc biệt có mấy ma pháp sư yếu ớt còn rầm rì quỳ rạp trên đất không dậy nổi.

Ma pháp sư là lực lượng nòng cốt chiến đấu tất nhiên là phải được ưu tiên trị liệu. Lâm Hoài là 1 y sư đi theo giờ mới phát huy công dụng, xuất ra hòm thuốc chữa bệnh đã chuẩn bị tốt, bên trong nhiều vô số mấy chục loại dược tề có công dụng khác nhau. Lâm Hoài nhanh tay hơn để bọn họ có thể mau chóng một lần nữa ra trận.

Mà cậu đang hoa hết cả hai mắt mới sâu sắc cảm nhận chính mình mới cần trị liệu nhất. Không thấy được cậu cố gắng bao nhiêu sao, công lao có bao nhiêu to lớn sao! Vì sao cậu vẫn là cu li! Vì sao!
Bình Luận (0)
Comment