Edit: Diệp Lưu Nhiên
Đúng là nếu chỉ có số lượng nhỏ, bọn họ có thể trực tiếp đánh chết rời đi, không cần trì hoãn thời gian. Nhưng số lượng Hải yêu ở đây, nếu muốn đánh chết toàn bộ...
Chưa kể đến có năng lực này hay không, nếu thật làm vậy, phỏng chừng nàng sẽ lọt vào đối tượng của toàn bộ Khổ Hải. Hải yêu nhất tộc sẽ toàn lực đánh chết nàng, gia tăng độ khó vượt qua Khổ Hải. Thậm chí có khả năng mất mạng tại đây.
Thấy thế nào, cuộc giao dịch này cũng chẳng có lời!
Cho nên, Mộ Khinh Ca sẽ không đi trêu chọc số lượng đàn Hải yêu khổng lồ.
Nàng yên lặng nhìn Hải yêu chém gϊếŧ lẫn nhau, có thói quen của nhân loại là vận dụng vũ khí và linh lực. Cũng có giữ lại bản tính thú trực tiếp cắn xé.
Những Hải yêu đó đa số đều giữ lại hình người. Nhưng mà ở một số bộ phận lại giữ đặc thù sinh vật biển.
Ví như lỗ tai Hải yêu sẽ mọc mang cá, cánh tay có vảy lóe sáng.
Có một số ngũ quan xấu xí giống như loài thú, hàm răng bén nhọn.
Có một số, tay chân có màng.
Sự thống nhất duy nhất là làn da họ đều có màu xanh lục nhợt nhạt. Tròng mắt màu xám, môi đỏ như máu.
Tóm lại diện mạo Hải yêu, Mộ Khinh Ca chỉ có thể dùng một từ để hình dung.
Đó là, xấu xí!
Hải yêu chiến đấu dẫn tới nước biển rung chuyển, thỉnh thoảng nổ ra cột nước.
Bọn chúng phóng thích linh lực lan đến cánh rừng, núi đá, phá hủy không ít cảnh đẹp.
"Cấp bậc linh lực của Hải yêu phán đoán thế nào?" Nhìn một lát, Mộ Khinh Ca phát hiện linh lực của Hải yêu hình như không phân chia màu sắc.
Nhưng, Bạch Li lại nói với nàng: "Giống nhân loại."
"Giống nhân loại?" Mộ Khinh Ca hơi kinh ngạc. Nàng lại nhìn chiến trường, vẫn không nhìn thấy màu sắc linh lực.
"Màu sắc linh lực của Hải yêu sẽ không hiện ra dưới đáy biển, nhưng ngài có thể nhìn ra khi ở đất bằng. Ở trong biển, ngài muốn biết bọn chúng tu luyện đến cấp bậc gì, chỉ có thể dựa vào linh thức. Nhưng mà ta nhắc nhở ngài, Hải yêu cực kỳ mẫn cảm với linh thức, đặc biệt là dưới biển. Nếu linh thức ngài không mạnh hơn chúng, thì tốt nhất đừng dễ dàng đi thử, miễn cho bị phát hiện." Bạch Li giải thích.
Cường độ linh thức sao?
Mộ Khinh Ca yên lặng ngậm miệng.
Trải qua kiểm nghiệm linh thức ở phân viện và tổng viện Dược Tháp, Mộ Khinh Ca cực kỳ có lòng tin vào cường độ linh thức của bản thân.
Nàng mím môi, chậm rãi phóng xuất linh thức hướng tới chiến trường.
Linh thức vừa phóng thích, nàng đã hiểu ý tứ trong lời Bạch Li. Nước biển nơi này hình như có thể nắm lấy linh thức nàng, theo linh thức nàng tràn ra mà hơi nhộn nhạo.
Ánh mắt Mộ Khinh Ca co lại, càng cẩn thận thêm.
Khi linh thức nàng lặng lẽ tới bên chiến trường, những cấp bậc tu luyện của Hải yêu đều phản hồi vào não bộ nàng.
'Lục cảnh, Thanh cảnh, Lam cảnh, Tử cảnh...'
Mấy ngàn Hải yêu nhiều nhất là Lục cảnh, nhưng tới Tử cảnh cũng có mấy trăm người!
Thực lực như vậy!
Con ngươi Mộ Khinh Ca bỗng chốc co rụt lại.
Đột nhiên nàng nhìn thấy giữa đàn Hải yêu, một thống lĩnh Hải yêu Tử cảnh cao giai hình như nhận ra gì đó, tìm kiếm khắp nơi. Nàng không dám dò xét, nhanh chóng thu hồi linh thức mình.
Kết quả thử lần này, khiến nàng hơi kinh hãi.
Số lượng Hải yêu ở đây tuyệt không phải toàn bộ tất cả. Nhưng chỉ một bộ phận này, đã có thế lực như vậy. Dù bỏ qua những cấp bậc dưới Tử cảnh, nhưng vẫn còn mấy trăm Tử cảnh.
Nếu phóng mắt toàn bộ hải vực Khổ Hải, sợ là sẽ có không ít Hải yêu Linh Động Kỳ!
Trình độ thực lực như vậy, cũng may là Hải yêu rời xa đại lục, không có tâm lên bờ. Nếu không, đối với nhân loại trên đất bằng sẽ là một kiếp nạn.
Đương nhiên, Mộ Khinh Ca suy nghĩ nhân loại ở đây là Lâm Xuyên giới, chứ không phải Trung Cổ Giới.
Đối với Trung Cổ Giới, trước mắt nàng còn chưa có tình cảm gì.
Thầm suy đoán, để cho Mộ Khinh Ca có mở mang kiến thức Khổ Hải khó khăn là ý gì.
Nếu những cao thủ rời khỏi Lâm Xuyên trước đó, khi vượt qua Khổ Hải gặp phải Hải yêu cường đại, sợ là kết quả khiến người ta tuyệt vọng.
Dù gì, mọi tư liệu và du ký hiện có đều chưa bao giờ đề cập tới Hải yêu có hảo cảm với nhân loại.
Đề cập đến chỉ có Hải yêu chán ghét và bài xích nhân loại thế nào.
"Muốn vượt qua Khổ Hải, đúng là chín chín tám mốt kiếp nạn!" Mộ Khinh Ca nhỏ giọng cảm thán.
Khác với lên Tây thiên thỉnh kinh là, không có yêu ma quỷ quái muốn ăn thịt Đường Tăng, chỉ có đủ loại nguy hiểm. Chẳng qua nguy hiểm đặt ở Khổ Hải, khiến người khác đặc biệt tuyệt vọng mà thôi.
Mộ Khinh Ca và Bạch Li tránh trong khe hở núi đá, trông về phía chiến trường. Chiến đấu ngày càng kịch liệt, không ít Hải yêu đã bị chém thân thể, sau đó cuốn trôi trong nước biển.
Hải yêu dường như muốn tranh giành đến chết không thôi, quyết tâm phải gϊếŧ sạch bên còn lại.
Trung tâm chiến trường có hai thống lĩnh Hải yêu đánh nhau. Trong mắt hai người đều là hận ý mãnh liệt, tựa như bọn họ là kẻ thù gϊếŧ cha của nhau.
"Ngươi quả thực là hỗn đản! Tháp Li Tát căn bản không thích ngươi, ngươi còn muốn dây dưa! Nàng ấy sắp trở thành tân nương của ta, ngươi chết tâm đi!" Trong lúc giao chiến, một thủ lĩnh Tử cảnh hô.
Mộ Khinh Ca sửng sốt, Hải yêu cư nhiên nói tiếng người!
"Nói thế nào thì tổ tiên Hải yêu có một nửa là nhân loại. Bọn chúng biết chữ nhân loại cũng không kỳ lạ. Thú loại thì không có chữ." Bạch Li tựa hồ biết Mộ Khinh Ca kinh ngạc, giải thích.
Lúc này một thống lĩnh Tử cảnh khác vừa đánh trả, vừa nở nụ cười âm hiểm ngoan độc: "Gϊếŧ ngươi, Tháp Li Tát sẽ hủy bỏ hôn lễ, ta sẽ có cơ hội."
"Gϊếŧ ta? Chỉ bằng ngươi?" Thống lĩnh trước đó khinh thường. Lúc xuống tay càng hung ác hơn.
Hai người đánh nhau càng mãnh liệt, dần dần thoát khỏi đám người, giao thủ trong nước biển. Mỗi lần chúng va chạm, đều sẽ khiến nước biển bập bềnh, mặt biển sẽ nhấc lên sóng lớn.
Trên mặt biển, Ngân Trần chăm chú nhìn động tĩnh. Bị những cơn sóng lớn phập phồng không ngừng và cột nước bắn lên bầu trời làm cho nhíu mày không thôi.
Đáy biển, hai tên Hải yêu cao thủ Tử cảnh không hề nương tay, kích động linh lực phá hủy mảng lớn khu rừng. Thậm chí có không ít Hải yêu tới gần đều bị ảnh hưởng, bị linh lực mạnh mẽ cắn nát.
Bọn chúng ra tay căn bản không bận tâm đến tính mạng đồng đội, có thể thấy Hải yêu nhất tộc thô bạo.
"Ngươi gϊếŧ ta, Tháp Li Tát cũng sẽ không gả cho ngươi, sẽ lựa chọn người khác. Ngươi có bản lĩnh gϊếŧ hết sao?"
"Ai dám lấy, ta gϊếŧ kẻ đó! Đến cuối cùng, Tháp Li Tát chỉ có thể thuộc về ta!"
Mộ Khinh Ca nghe mà co rút khóe miệng, chửi thầm: Đại chiến lớn như vậy, gϊếŧ đến ngươi chết ta sống, chỉ vị một nữ Hải yêu tên Tháp Li Tát?
Hải yêu đánh tình địch, đúng là còn kịch liệt hơn cả nhân loại!
Hơn nữa xem binh lính Hải yêu tử vong vì thống lĩnh mình tranh giành tình cảm, cư nhiên còn anh dũng như vậy, thấy chết không sờn!
Chậc chậc, Mộ Khinh Ca tỏ vẻ không hiểu nổi!
"Hải yêu rất ít nữ, vì vậy mỗi một nữ Hải yêu đều được quần thể Hải yêu hoan nghênh. Tháp Li Tát này nhất định là mỹ nữ hiếm có trong Hải yêu nhất tộc, mới có thể gây nên tranh đoạt lớn như vậy." Bạch Li nói.
Mộ Khinh Ca nghe Bạch Li nói, nhận ra một tia manh mối.
Hình như nữ Hải yêu đối với toàn bộ quần thể Hải yêu chính là một kiểu tài phú. Là tài phú kéo dài huyết mạch con cháu, không thể thay thế.
Tưởng tượng như vậy, Mộ Khinh Ca có chút hiểu sao những binh lính Hải yêu đó liều chết chiến đấu.
Bọn chúng đoạt, không chỉ nữ nhân, mà là tài nguyên hi hữu, tài phú không thể phục chế!
Một nữ nhân có thể dẫn phát quy mô chiến tranh. Nhưng nếu một nữ nhân còn kèm theo nhãn hiệu, vậy quy mô chiến tranh có thể hiểu.
Quả nhiên, Bạch Li vừa dứt lời không lâu, hai người đã nghe thấy không trung truyền đến một câu: "Tháp Li Tát đẹp như vậy, nàng là Hải yêu đẹp nhất, chỉ có Hải yêu anh dũng nhất mới xứng đôi với nàng!"
"Vậy xem ra bọn chúng quyết phân thắng bại, sợ là sẽ không rời đi." Mộ Khinh Ca hơi nhíu mày.
Phải đợi bọn chúng gϊếŧ xong tới khi nào?
"Ta càng lo lắng hơn là nếu bọn chúng chọn nơi này để chiến đấu. Có phải nói lên rằng đảo nhỏ nơi bọn chúng cư trú ở phụ cận? Trừ điều này ra, trên đảo còn Hải yêu khác hay không?" Bạch Li nói ra lo lắng của mình.
Mộ Khinh Ca co rụt mắt lại, môi dần mím chặt.
Nếu như ở đây có Hải yêu, vậy chỉ có thể nói rõ thuyền bọn họ đã tiến vào hải vực nơi Hải yêu sinh hoạt. Một con thuyền lớn muốn hoàn toàn tránh thoát khỏi ánh mắt Hải yêu, đó là không thể!