Edit: Diệp Lưu Nhiên
Vô Cực phủ, châu phủ Tây châu, là nơi có diện tích rộng lớn.
Mộ Khinh Ca học thông minh, mỗi lần đến châu nào sẽ đến châu phủ nơi đó trước, hiểu rõ tình huống rồi mới vạch bước tiếp theo. Tránh tình trạng ruồi nhặng không đầu đi lung tung.
"Thanh Anh Bảng đổi mới!"
"Thanh Anh Bảng đổi mới!"
"Có người mới trên Bảng!"
Mộ Khinh Ca dẫn theo Huyễn Khuê, Huyễn Nhã, Tuyết Gia và Hoa Nguyệt đi trên con đường tới Vô Cực phủ, nghe đủ loại tin tức.
Về Long tướng sau khi tiễn bọn họ, tức thì quay về Truyền Tống Trận đi Nam châu, từ Nam châu qua Khổ Hải trở về Đô Nhạc đảo.
"Thanh Anh Bảng đổi mới?" Tin tức này khiến Mộ Khinh Ca nhướng mi.
Nàng nhớ Hàn Thải Thải từng nói, lần này hắn nhất định có thể vào Bảng. Hiện giờ Thanh Anh Bảng đổi mới, cũng không biết có người này không.
"Đi, đi Thần Điện trước." Mộ Khinh Ca thay đổi chủ ý.
Những người khác dĩ nhiên không có ý kiến, bọn họ đều phục tùng với quyết định của Mộ Khinh Ca.
Nhóm người đi trên đường cái, đương nhiên trở thành phong cảnh đẹp mắt.
Trước không nói đến ngoại hình tuấn mỹ cuồng ngạo của Mộ Khinh Ca, bốn nữ nhân đi hai bên sau lưng nàng đều khiến không ít nam tử hâm mộ ghen tị hận.
Mà nữ tử trên đường, có ánh mắt tình ý triền miên phóng tới Mộ Khinh Ca, cũng có trộm ngắm ngũ quan cương nghị tràn ngập nam tính khí khái của Huyễn Khuê.
"Khinh Ca, ta muốn ra ngoài."
"Mẫu thân lão đại, ta cũng phải ra ngoài."
"Nếu mọi người đều muốn ra ngoài, vậy cũng để ta ra ngoài đi."
"Nè, nữ... chủ nhân, ta cũng phải đi hít thở không khí".
Thanh âm cuối cùng vừa thốt ra, Ngân Trần và Bạch Li lập tức im bặt.
Chỉ có Nguyên Nguyên không ngừng kêu lên: "Tiểu gia nhàm chán muốn chết, để tiểu gia ra ngoài đi!"
"Nguyên Nguyên thúi ngươi nói cái gì? Ngươi dám bảo địa bàn của Manh bảo bảo ta nhàm chán?"
"Ai da! Nam nhân không đấu với nữ nhân, ngươi còn động thủ thì đừng trách ta khi dễ nhỏ lùn!"
Trong đầu Mộ Khinh Ca vang lên đủ loại thanh âm tạp nham, nồi cháo thập cẩm. Mộ Khinh Ca lạnh lẽo truyền âm: "Được rồi, dừng lại cho ta. Thời điểm nên cho các ngươi ra, đương nhiên sẽ để các ngươi ra."
"Nữ nhân, ngươi có tin ta giết ngươi hay không." Thanh âm Hống truyền ra.
Mộ Khinh Ca cười lạnh đáp trả: "Ngươi muốn tự sát, ta không ngăn cản ngươi."
"..." Hống rốt cuộc an tĩnh lại.
"Thiếu chủ, ngài không sao chứ?" Huyễn Nhã thấy sắc mặt Mộ Khinh Ca không tốt, hỏi.
Huyễn Khuê đứng một bên cũng tò mò nhìn qua.
"Không có gì." Mộ Khinh Ca tùy ý trả lời.
"Khinh Ca, ta muốn thương lượng với ngài một chuyện." Đột nhiên thanh âm Bạch Li vang lên.
Mộ Khinh Ca không ngăn cản.
Nàng nói: "Dứt khoát bảo ta giúp ngài trông Long Nha Vệ đi, ta thật sự không muốn chung phòng với lão đại kia đâu!"
Phản ứng của Bạch Li làm Mộ Khinh Ca tò mò: "Ngươi luôn không sợ trời không sợ đất, sao giờ lại nhát gan thế? Chẳng lẽ các ngươi từng có xích mích?"
"Ai dám xích mích với hắn? Tìm chết sao? Hắn chính lão đại của hung thú, lai lịch quá cường hãn. Ở cạnh hắn, cho dù cách rất xa cũng bị áp lực như núi. Ngài vẫn nên thả ta ra đi, ta giúp ngài chiếu ứng Long Nha Vệ." Bạch Li ủy khuất.
Kiểu áp chế huyết mạch này, khiến nàng cực kỳ không thoải mái.
Mộ Khinh Ca khinh bỉ nói: "Ngươi xem Ngân Trần người ta bình tĩnh như vậy, ngươi lại sợ thành dáng vẻ này."
"Ngài không biết hồ ly thúi kia đang giả vờ bình tĩnh sao? Kỳ thật có lão đại ở bên cạnh ngài, an toàn của ngài không cần lo lắng." Bạch Li cực lực thuyết phục Mộ Khinh Ca.
Mộ Khinh Ca tự hỏi: "Hiện tại hắn giống với các ngươi, đều là khế ước thú của ta. Các ngươi tổng không thể không qua lại với nhau chứ?"
"Muốn qua lại thì ít ra cũng phải chờ lệ khí của hắn tiêu tán chút, chờ thực lực của ta khôi phục một ít rồi hẵng nói." Bạch Li lẩm bẩm.
"Xem ra ngươi đã quyết định." Mộ Khinh Ca nói.
Mộ Khinh Ca suy nghĩ một lát, cuối cùng gật đầu đáp ứng: "Được rồi, phía Long Nha Vệ đúng là cần người hỗ trợ. Ngươi và Ngân Trần mang theo Hoa Nguyệt qua đó đi."
"Cái gì! Ta đi cùng với hồ ly thúi kia?" Bạch Li kêu lên.
Mộ Khinh Ca gật đầu: "Ngươi cũng nói Ngân Trần giả vờ bình tĩnh. Nếu các ngươi đều không thoải mái, dứt khoát cùng nhau đi huấn luyện Long Nha Vệ."
"Vậy mang Hoa Nguyệt đi rồi, ai hầu hạ ngài?" Bạch Li nói.
Mộ Khinh Ca vô cùng chán đời: "Ta cần nhiều người chăm sóc vậy sao? Hơn nữa năng lực của Hoa Nguyệt không chỉ có mỗi hầu hạ. Sau này ta không định để Hoa Nguyệt và Ấu Hà luân phiên tới hầu hạ ta nữa. Các nàng đều là nguồn tình báo của ta."
"Được rồi, ngài là lão đại, nói thế nào thì thế đó." Bạch Li thỏa hiệp.
Mộ Khinh Ca kỳ thật muốn ném Huyễn Khuê vào Long Nha Vệ. Lấy thiên phú của hắn tuyệt đối có thể mang đến công dụng lớn. Nhưng nàng còn cần tự mình huấn luyện một thời gian, chờ hắn trở thành tay súng bắn tỉa đủ tư cách, rồi đi Long Nha Vệ sau.
Long Nha Vệ mới là căn bản chân chính của nàng ở Trung Cổ Giới!
Về phần Tuyết Gia và Huyễn Nhã, giữ các nàng lại chỉ bởi vì bản đồ sau lưng các nàng.
Dừng nói chuyện với Bạch Li, nhóm Mộ Khinh Ca cũng đi tới ngoài cửa Thần Điện Vô Cực phủ. Thần Điện ở Vô Cực phủ có quy mô y hệt Thần Điện ở Kim Hải phủ Nam châu.
Tương tự bên ngoài đại môn Thần Điện đều có đội ngũ xếp hàng cực dài.
Mộ Khinh Ca ngựa quen đường cũ đi tới chỗ bia đá Thanh Anh Bảng và Phượng Hoàng Bảng. Rất nhanh, bọn họ đã tới đài cao dựng bia đá.
Chỉ là có nhiều người chen chúc trên đó đang hóng hớt Thanh Anh Bảng đổi mới.
Nhiều người như vậy, căn bản không chen vào được.
Nhóm người Mộ Khinh Ca chỉ có thể đứng dưới bục chờ.
Đinh! Đinh! Đinh!
Ba hồi chuông vang đột ngột.
Lập tức hấp dẫn chú ý mọi người. Từ bia đá bắn ra một đạo kim quang lên bầu trời, bày biện văn tự rõ ràng khắc trên bia đá.
"Ra rồi, ra rồi."
"Mau mau mau, xem xem lần này thứ tự có thay đổi gì, lại có người mới vào Bảng này."
Tiếng động nổi lên bốn phía, đám người chen chúc trên đài cao đều ngẩng đầu nhìn chữ vàng trên bầu trời.
Năm người Mộ Khinh Ca cũng đứng trong đám người, cùng ngẩng đầu nhìn lên.
Từng hàng chữ kim sắc đại biểu cho vinh quang toàn bộ Trung Cổ Giới.
"Đứng thứ một trăm Thanh Anh Bảng, Nam châu Cốc gia Cốc Thiên Thu! Thứ chín mươi Thanh Anh Bảng..." Một thanh âm già nua hùng hồn mang theo uy nghiêm tuyên bố thứ hạng từ dưới lên trên. Thanh âm kia vang tận mây xanh, cơ hồ toàn bộ Vô Cực phủ đều có thể nghe thấy.
Đáy mắt Mộ Khinh Ca có chút khiếp sợ.
Nàng có chút tò mò, là người nào tuyên đọc Thanh Anh Bảng.
"Là người Thần Điện sao?" Mộ Khinh Ca thầm nghĩ. Dù sao thống kê thứ tự Thanh Anh Bảng do Thần Điện hoàn thành.
"... Thứ tám mươi bảy, Bắc châu Hàn gia Hàn Thải Thải! Thứ tám mươi sáu..."
Nghe đến cái tên quen thuộc, đáy mắt Mộ Khinh Ca sáng ngời, khóe miệng cong lên nụ cười như có như không.
Hàn Thải Thải cư nhiên xếp hạng thứ tám mươi bảy, phỏng chừng hắn không quá vui vẻ mà đang tức giận giậm chân đi. Mộ Khinh Ca cực kỳ hiểu gia hỏa phúc hắc kia, thứ tám mươi bảy Thanh Anh Bảng tuyệt đối không phải mục tiêu của hắn.
Mộ Khinh Ca thầm trêu chọc một phen, lại không khỏi tự so sánh mình với Hàn Thải Thải.
Hiện giờ nàng cũng đã đột phá Ngân cảnh, đánh nhau với Hàn Thải Thải, thắng thua khó định.
Chỉ là nàng cảm thấy thực lực của Hàn Thải Thải tuyệt không thể ở thứ hạng tám mươi bảy, hẳn phải cao hơn mới đúng.
Vậy xem ra...
Ánh mắt Mộ Khinh Ca lập lòe, nàng đánh giá thực lực hiện giờ của mình nếu vào Thanh Anh Bảng, phỏng chừng phải xếp ở gần cuối.
Đánh giá này khiến nàng hiểu rõ thế lực của mình, không cao ngạo không nóng nảy.
"... Thứ ba mươi Thanh Anh Bảng, Trung châu Kinh gia Kinh Phượng Vũ..."
Thanh âm kia lại niệm ra cái tên Mộ Khinh Ca quen thuộc.
"Kinh Phượng Vũ?" Mộ Khinh Ca cảm thấy bất ngờ. Nàng nhớ trước đó không lâu ở Nam châu Kim Hải phủ gặp được Kinh Phượng Vũ, hắn còn xếp thứ hai mươi mấy trên Thanh Anh Bảng. Hiện giờ cư nhiên tụt xuống hạng ba mươi?
Mộ Khinh Ca không quen biết những người đã đẩy Kinh Phượng Vũ xuống, cho dù có nghe nói thì cũng không có ý kiến gì.
"... Xếp thứ năm Thanh Anh Bảng, Trung châu Hề gia Hề Thiên Tuyết! Xếp thứ tư Thanh Anh Bảng, Tây châu Doanh gia Doanh Trạch! Xếp thứ ba Thanh Anh Bảng, Đông châu Diêu gia Diêu Tinh Hải! Xếp thứ hai Thanh Anh Bảng, Bắc châu Cơ gia Cơ Nghiêu Họa! Đứng đầu Thanh Anh Bảng, Trung châu Ngụy gia Ngụy Mạc Lợi!"
Tiếng nói uy nghiêm dần dần tan đi.
Vô số người thở dài, Mộ Khinh Ca nghe thấy không ít tin đồn có liên quan đến năm cái tên.
Xếp hạng trước năm trên Thanh Anh Bảng không có sửa đổi gì, vẫn bị năm người chiếm cứ. Mà Thanh Anh Bảng mỗi ba năm mới cập nhật một lần, bọn họ đã qua liên tục hai lần đổi mới, bây giờ là lần thứ ba.
Tuyên bố Thanh Anh Bảng kết thúc, đám người chen chúc trên đài cao dần tản đi.
Mộ Khinh Ca chưa rời khỏi, mà bước lên bục đi tới vị trí Phượng Hoàng Bảng. Nàng nhớ Hàn Thải Thải từng nói, Tang gia có một nữ tử xếp hạng thứ một trăm hai mươi sáu trên Phượng Hoàng Bảng.
Mộ Khinh Ca đứng trước mặt Phượng Hoàng Bảng, bốn người Tuyết Gia cách nàng một khoảng cách, bọn họ vẫn chưa chen đến bên cạnh nàng. Mà bên cạnh Mộ Khinh Ca đang có một nữ tử dáng người mảnh khảnh đứng đó.
Nàng mặc bạch y mờ ảo, vạt váy điểm xuyết hồng nhạt, khí chất ưu nhã cao quý. Bóng dáng kia khiến người mê muội.
Nhưng Mộ Khinh Ca vẫn chưa chú ý tới người bên cạnh, mà nàng kia cũng không chú ý tới bên cạnh có thêm một người.
Hai người đều không hẹn nhìn lên vị trí nào đó trên Phượng Hoàng Bảng.
"Thứ một trăm hai mươi sáu..." Mộ Khinh Ca trực tiếp tìm thấy thứ hạng. Nhưng chỗ đó không khắc tên họ Tang.
Mộ Khinh Ca nghĩ, chậm rãi dịch tầm mắt lên trên tìm, rốt cuộc thấy một cái tên nằm ở thứ chín mươi bảy. Phù Sa thành Tang Tuyết Vũ, Hôi cảnh tầng năm.
"Phù Sa thành." Mộ Khinh Ca chú ý tới nữ tử họ Tang tương ứng thành trì.
Mà nàng nhẹ giọng lẩm bẩm khiến nữ tử bên cạnh chú ý, chuyển mắt tới. Tựa hồ tâm hữu linh tê, Mộ Khinh Ca đồng thời nhìn qua. Ánh mắt hai người giao nhau giữa không trung, bỗng cả người đều chấn động...