Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 845

Thấy ba vị Tôn giả đều ra mặt cho mình, trong lòng Lâm Phong cảm thấy ấm áp. Đã lâu rồi, ba vị Tôn giả Thiên Tuyền Phong không cùng sóng vai chiến đấu. Bậy mà ba vị Tôn giả lại cùng nhau chỉ dạy cho hắn, vì hắn mà xuất thủ, đánh cho Tôn giả Thiên Xu Phong bị thương, thậm chí còn muốn giữ lại tất cả người của Thiên Xu Phong.

- Kiếm Phong Tử, Hỏa lão đầu, các ngươi yên lặng nhiều năm như vậy thì ra tính tình vẫn không thay đổi!

Lúc này, trong hư không xuất hiện một bóng người, sau đó liền thấy mấy người nữa lướt tới, trong chớp mắt đã xuất hiện trước mặt mọi người. Tổng cộng có bốn người, mỗi một người đều có khí tức cường đại, nhất là trung niên áo xanh ở giữa và hai lão già trái phải hai bên, khí tức lại càng mênh mông vô tận, đều là cường giả Tôn Vũ cảnh cường đại. Người trung niên áo xanh kia chính là lãnh tụ Thiên Xu Phong, Thiên Xu Tử, mà sau lưng gã là một thanh niên, dù khí tức không mênh mông sâu sắc như ba người nhưng cũng rất cường thịnh, vừa nhìn liền biết người này rất bất phàm.

- Bái kiến ba vị Tôn giả!

Mấy người này vừa xuất hiện, nhóm người Thiên Xu Phong phía dưới liền khẽ khom người, phi thường khách khí, bốn người này tuyệt đối là nhân vật trọng yếu, lãnh tụ Thiên Xu Tử và đệ tử thân truyền của gã, Tử Vân Thanh. Tương lai rất có thể trở thành lãnh tụ đời sau của Thiên Xu Phong. Kẻ này có thiên phú dị bẩm, tuổi còn trẻ đã bước vào Thiên Vũ cảnh hơn một năm rồi. Thực lực bây giờ đã có thể đánh ngang Thiên Vũ cảnh tầng ba, nghe nói đã là Thiên Vũ cảnh tầng hai đỉnh phong, đã có thể đánh một trận với Thiên Vũ tầng ba.

- Hỏa huynh, đã nhiều năm như vậy mà ngươi vẫn táo bạo quá thể, tuy Thiên Xu Phong ta không đúng nhưng cũng suy nghĩ vì Thiên Trì, chưa bao giờ có dị tâm.

Ba vị sư đệ Thiên Tuyền Phong cần gì phải giận, tổn thương hòa khí! Giọng nói của Thiên Xu Tử nhẹ nhàng êm tai, như đang nói một chuyện bé nhỏ không đáng kể, rất thoải mái.

- Suy nghĩ vì Thiên Trì mà lại để cho đệ tử Thiên Xu Phong tới nơi này bao vậy đại điện của Thiên Tuyền Phong? Suy nghĩ vì Thiên Trì chính là bụng dạ khó lường, muốn bắt đệ tử đắc ý nhất của Thiên Tuyền Phong chúng ta tới làm khách tại Thiên Xu Phong? Hỏa Diễm Tôn giả cười lạnh, thanh âm cuồn cuộn.

Thiên Xu Tử muốn mang Lâm Phong tới Thiên Xu Phong, vội vã hỏi bí mật trên người hắn. Giờ phút này lại nói suy nghĩ vì Thiên Trì, đúng là mặt quá dày!

- Có lẽ trong chuyện này có chút hiểu lầm, giải thích rõ ràng sẽ không có vấn đề gì đâu.

Thiên Xu Phong và Thiên Tuyền Phong đều là nhất mạch Thiên Trì, nhất định phải đồng tâm hiệp lực. Các ngươi cũng đã trừng phạt người Thiên Xu Phong ta rồi, nhưng ta còn chưa trừng phạt Lâm Phong, ta vẫn nên dẫn hắn về Thiên Xu Phong, nếu các ngươi không yên tâm, có thể cùng đi theo cũng được! Thiên Xu Tử tiếp tục chậm rãi nói, nhưng trong đó lại mang theo tự tin, vô luận thế nào gã cũng nhất định muốn dẫn Lâm Phong đi!

- Ta còn nghĩ ngươi nói rõ mọi chuyện, xem ra coi như ta đánh rắm đi!

Muốn mang người rời Thiên Tuyền Phong, vậy thì động thủ đi! Kiếm Phong Tử lạnh lùng nói, kiếm vực đáng sợ lại lần nữa hiện lên, trong hư không lại tràn ngập lợi kiếm.

- Không cần động thủ, ta tới không phải làm cho Thiên Xu Phong vàg Thiên Tuyền Phong trở thành thù, cũng không phải tới chiến đấu, ta nói rồi, ta làm hết thảy cũng chỉ vì sự cường đại của Thiên Trì, lần này ta cố ý đi Thiên Cơ Phong, mời sư huynh tới đây!

Nhất thời mọi người liền xôn xao, Thiên Xu Tử lại mời lãnh tụ Thiên Cơ Phong tới. Thiên Cơ Phong là lãnh tụ của thất phong, có quyền nói chuyện lớn nhất Thiên Trì, là lãnh tụ của cả Thiên Trì. Nghe được lời này, ba vị Tôn giả Thiên Tuyền Phong đều có chút kinh ngạc, tên Thiên Xu Tử này đang chơi trò gì? Đột nhiên, trên hư không, tinh quang chiếu rọi mà tới, sáng rực chói mắt. Tinh quang không ngừng biến hóa, xen vào nhau mà lóe lên, trong đó mơ hồ hiện ra thân ảnh, dần dần lộ rõ. Đó là một lão già mặt mũi hiền từ, nhưng lúc lão xuất hiện, ánh sao trên trời giống như dao động, lộ ra sắc thái mờ ảo, mỗi cử động đều như dẫn dắt lực lượng tinh tú.

- Thần hồn ly thể!

Thấy thân ảnh ấy, mọi người đều kinh hãi, đây không phải bổn tôn mà chỉ là thần hồn biến thành mà thôi. Có lẽ bổn tôn ở ngoài xa ngàn dặm cũng không biết chừng.

- Bái kiến sư huynh!

Mấy vị Tôn giả khẽ khom người chào lão già mới tới này, mọi người nhìn thấy đều ngơ ngẩn, trong nháy mắt liền hiểu được thân phận của bóng hình hư ảo này. Phong chủ Thiên Cơ Phong, cũng là nhân vật lãnh tụ của toàn bộ Thiên Trì. Vị lãnh tụ Thiên Trì khẽ gật đầu với mọi người:

- Chuyện này ta đã rõ ràng rồi, Thiên Xu Tử, ngươi nói mục đích của ngươi đi!

- Sư huynh, nơi đây đều là người Thiên Trì, ta liền nói rõ vậy.

Hành trình Bí Cảnh lần này, cung điện Hoàng giả xuất hiện, nghe nói lúc mọi người rời khỏi cung điện Hoàng giả, đệ tử Thiên Tuyền Phong Lâm Phong từng luyện hóa trái tim Ngọc Hoàng, sau đó bị các thế lực vây khốn. Lâm Phong để mọi người rời đi, một mình hắn lưu lại đối mặt với vô số cường giả, không ngờ lại bình yên vô sự mà toàn bộ cường giả các thế lực đều mất tích một cách ly kỳ, ta đoán Lâm Phong đã chiếm được bảo vật của Hoàng giả! Thiên Xu Tử chậm rãi nói, rốt cuộc lão không che dấu gì nữa, mà nói thẳng ra mục đích. Lão vì bảo vật trên người Lâm Phong mà tới. Kiếm Tôn giả hừ lạnh một tiếng, Thiên Xu Tử rốt cuộc đã nói ra mục đích của mình.

- Sư huynh, nếu ta có thể đoán được, vậy thì thế lực khác cũng có thể đoán được một hai phần.

Chỉ không biết Lâm Phong rốt cuộc chiếm được bảo vật gì mà thôi, từ đó, lời đồn đãi Lâm Phong từng đuổi giết Đoàn Vô Nhai tới tận trong nội bộ Đông Hải Long Cung, e là cũng không thoát khỏi liên quan, một Huyền Vũ cảnh nhỏ bé như kiến hôi, trên thân mang trọng bảo tuyệt thế, lại có khả năng bị người ta biết được, điểm này tuyệt đối trí mạng. Thiên Xu Tử tiếp tục nói để cho ba vị Tôn giả Thiên Tuyền Phong càng thêm lạnh lùng, dường như đoán được kế tiếp Thiên Xu Tử sẽ nói cái gì, không thể nghi ngờ là muốn Lâm Phong giao ra bảo vật.

- Lâm Phong không thể giữ được bảo vật Hoàng giả, hơn nữa có thể vì thế mà mất mạng!

Quả nhiên, Thiên Xu Tử đột nhiên cất cao giọng:

- Vì vậy, Lâm Phong chỉ có lựa chọn duy nhất là giao phó bảo vật cho Thiên Trì.

- Đây không phải tác phong nhất quán của Thiên Trì ta!

Hỏa Diễm Tôn giả trầm mặt, với tính cách quật cường của Lâm Phong, nếu Thiên Trì mạnh mẽ bắt hắn giao ra bảo vật, hắn tuyệt đối sẽ phản bội Thiên Trì.

- Đúng là không giống với tác phong của Thiên Trì ta, nhưng cũng phải coi chuyện nặng nhẹ, bảo vật Hoàng giả tuyệt đối có thể làm cho vô số người mơ ước, tiếp theo, Lâm Phong sẽ gặp phải vô tận cường giả ám sát.

Nếu Thiên Trì bảo vệ hắn, cần hao phí bao nhiêu nhân lực, thậm chí vì vậy mà nhiều người hi sinh.

- Còn nữa, Lâm Phong chỉ là Huyền Vũ cảnh, hắn lấy được bảo vật Hoàng giả nhưng vốn không thể phát huy ra hiệu quả mạnh nhất, chỉ phí của trời mà thôi.

Nếu bảo vật này nằm trong tay cường giả Thiên Trì chúng ta, thực lực Thiên Trì sẽ tăng lên một bậc, trở thành bá chủ Càn Vực. Bởi vậy, vô luận vì Lâm Phong hay vì Thiên Trì, Lâm Phong cần phải thỏa hiệp, Thiên Trì chúng ta không bạc đãi hắn là được. Giọng nói Thiên Xu Tử mang theo chút phấn khởi, trọng bảo Hoàng giả, nếu ở trong tay Tôn giả chắc chắn sẽ phát huy ra hiệu quả đáng sợ.

- Vậy ngươi phái người tới bắt Lâm Phong ngay tại Thiên Tuyền Phong thì tính thế nào? Tuyết Tôn giả lạnh lùng hỏi.

Bây giờ nhiều người đã dao động, bọn họ dần tán thành lời Thiên Xu Tử. Dù sao Lâm Phong mới chỉ là một Huyền Vũ cảnh, hơn nữa không phải là người của bọn họ. Nếu giao trọng bảo ra mới càng có lợi cho Thiên Trì.

- Vô luận ta làm gì thì đều suy nghĩ vì Thiên Trì.

Hôm nay ta mời sư huynh tới, chính là hy vọng sư huynh để thất phong lựa chọn xem chúng ta nên làm thế nào. Nếu có tứ phong không đồng ý với lời ta, chư vị coi như ta đánh rắm đi! Ngược lại, nếu có trên tứ phong đồng ý, xem như đại biểu cho ý chí của Thiên Trì. Ba vị sư đệ Thiên Tuyền Phong chắc sẽ không làm trái với ý chí của Thiên Trì. Thiên Xu Tử chậm rãi nói khiến Lâm Phong trầm mặt. Vừa rồi hắn đã nhìn sắc mặt mọi người, sau khi nghe được lời của Thiên Xu Tử, bọn họ đã động tâm rồi, để thất phong tới quyết định vận mệnh Lâm Phong, chuyện này rất bất lợi đối với hắn!
Bình Luận (0)
Comment