- Mọi người tránh ra xa, những người không ch.ết đều đứng trên hư không, ánh mắt nhìn chằm chằm vào khí tức hủy diệt phía dưới.
Giờ phút này, đài cao hoàn toàn bị phá nát, hóa thành bụi bậm phiêu đãng trên không, thi thể cường giả tử vong không thấy nữa, tất cả đã bị xé tan, thi cốt không còn, cực kỳ bi thảm, người chạy thoát cũng bị thương, chỉ có điều thương thế khác nhau mà thôi, điều này khiến cho người sáu thế lực lớn trầm xuống. Sát trận, thậm chí có người bố trí sát trận dưới đài cao Vạn Tông đại hội, sát trận lợi hại như thế, có thể dễ dàng giết Tôn giả, cho dù cự đầu của tông môn bọn họ, nếu chậm một bước, cũng bị xé tan.
- Lực lượng Thánh vân!
Giữa hư không, ánh mắt Hầu Thanh Lâm lóe lên, có người bố trí Thánh vân sát phạt trận lợi hại như thế khiến y kinh ngạc. Lực lượng Thánh vân cực kỳ lợi hại, dù trong đám Tôn giả, cũng chỉ có Tôn giả vô cùng lợi hại mới có thể lĩnh ngộ. Còn chuyện bố trí Thánh vân sát phạt trận mạnh mẽ như vậy dưới đất, hơn nữa còn che giấu được khí tức, hiển nhiên phải vô cùng tinh thông Thánh vân, trình độ trên phương diện này vô cùng sâu, nếu có cường giả loại này, có lẽ thực lực vượt xa đám người Tiêu Dao môn chủ, dù không dựa vào lực lượng Thánh vân sát phạt trận cũng có thể đối phó bọn họ.
- Trừ phi.
... Hầu Thanh Lâm đột nhiên nghĩ đến một khả năng, trừ khi có người lĩnh ngộ trận đạo và Thánh vân cực kỳ lợi hại nhưng không giỏi về tu luyện, tình huống này có thể bài trừ, loại nhân vật yêu nghiệt này có lực hiệu triệu vô cùng k.hủng bố, không cần phải làm như vậy, còn một khả năng nữa đó là có cường giả bị thương nặng, chỉ có thể dựa vào lực lượng Thánh vân để giết địch! Không thể không thừa nhận, năng lực phán đoán của Hầu Thanh Lâm phi thường lợi hại, đã gần đoán đúng, nhưng dù cho y có thông minh hơn nữa cũng không nghĩ tới khả năng, một vị Đại Đế mất đi tu vi, chỉ có thể dựa vào lực lượng Thánh vân sát phạt trận để giết địch. Vu Tiểu đương nhiên biết lực lượng Thánh vân sát phạt trận, sắc mặt gã trầm xuống, có người đánh lén bọn họ, phá hoại Vạn Tông đại hội. Sắc mặt đám người Long chủ vô cùng khó coi, trên người bọn họ vẫn còn vết máu nhè nhẹ.
- Các ngươi nói, ai làm chuyện này? Long chủ hỏi mấy vị khác.
- Không biết ai làm nhưng người này nhất định trà trộn vào Vô Ưu sơn trang, thậm chí có khả năng trong mọi người.
Thần sắc Hoàng tử Đoan Mộc lạnh như băng, nguy hiểm thật, khí tức hủy diệt kia còn lượn lờ trong đầu hắn, hắn cảm thấy sinh mệnh mình gặp nguy hiểm, thiếu chút nữa đã ch.ết trong lực lượng tịch diệt đáng sợ kia.
- Lực lượng áo nghĩa sát phạt, ở Càn Vực, không có nhiều người có thế xuất ra nhiều áo nghĩa chi tinh như vậy, nhất định là thế lực lớn.
Tiêu Dao môn chủ tiếp lời, mỗi người nghĩ một chút, khoảng cách tới sự thật càng ngày càng gần.
- Thiên Trì!
Mấy người đồng thời mở miệng, không cần phải nghĩ, tuyệt đối là người Thiên Trì làm, kếu không ai muốn trả giá lớn như thế để giết bọn họ.
- Chúng ta không cần hoài nghi chuyện Thiên Trì trà trộn vào, điều này chư vị đã sớm đoán ra, nhưng tróng đám người Thiên Trì, ai có thể bố trí thủ đoạn sát phạt lợi hại như vậy.
Long chủ lạnh lùng nói, dù bọn họ cũng không bố trí được loại thủ đoạn này, người của Thiên Trì làm thế nào làm được, hơn nữa còn yên lặng không một tiếng động.
- Không cần đoán, ta biết là ai làm.
Đúng lúc này, một giọng nói truyền ra, khiến ánh mắt mọi người ngưng tụ, ánh mắt mọi người dừng trên người người nói chuyện, lãnh tụ Thần Cung cung chủ Diệt Tình
- Là ai? Mọi người nhìn cung chủ Diệt Tình hỏi.
- Long chủ, Hoàng tử Đoan Mộc, các ngươi quên người của các ngươi tới Tuyết Nguyệt quốc ch.ết như thế nào rồi à!
Cung chủ Diệt Tình nhìn Long chủ và Hoàng tử Đoan Mộc, khiến đôi mắt của hai người cứng lại, trong đầu nghĩ tới một người, trong lòng khẽ run, cả người lộ ra hơi thở băng giá.
- Lâm Phong!
Gần như cùng một lúc, vài vị cường giả nhắc tới một cái tên, Lâm Phong! Bọn họ làm mọi chuyện, tổ chức và thành lập Vạn Tông đại hội, muốn tiêu diệt Thiên Trì, mục đích cuối cùng là Lâm Phong, họ sao quên được tên kia. Ngày trước, cường giả Đông Hải Long cung, Ngọc Thiên hoàng tộc và Thần Cung, do ba vị Tôn giả dẫn đội, tiến vào hoàng cung Tuyết Nguyệt, bị môt cỗ lực lượng vô hình đáng sợ cắn giế,t việc này sớm không còn là bí mật, có thể do Lâm Phong chiếm được bảo vật sát phạt đáng sợ trong cung điện Hoàng giả. Nhưng cảnh tượng vừa phát sinh hoàn toàn khác so với chuyện bọn họ nghe ở Tuyết Nguyệt. Bọn họ hiểu rõ, đây không phải bảo vật sát phạt, mà là lực lượng Thánh vân sát phạt trận.
- Lâm Phong, hắn ở đây!
Ánh mắt mọi người tìm kiếm trong đám người, rất nhanh, bọn họ mạnh mẽ quay đầu lại, nhìn về một hướng, nhưng người nơi đó đã sớm biến mất. Trái tim hung hăng co lại, mấy cường giả nhìn nhau, cắn răng nói:
- Hắn là…Lâm Phong!
Nhất định là vậy, nam tử sắc mặt vàng bệch như nến, nhiều lần đối nghịch với bọn họ, hơn nữa vô cùng kiêu ngạo, cuồng vọng. Giờ phút này nghĩ lại, người đó tuyệt đối là Lâm Phong. Những người này tức giận cả người run rẩy, bọn họ tổ chức và thành lập Vạn Tông đại hội, muốn tiêu diệt Thiên Trì cũng vì Lâm Phong. Nhưng Lâm Phong chân chính xuất hiện trước mặt họ, họ lại không nhận ra. Thậm chí, Lâm Phong còn công khai sỉ nhục bọn họ, sỉ nhục Tiêu Dao môn chủ là lão cẩu. Bọn họ dùng trăm phương nghìn kế để bắt người, nhưng người ta lại hiện ra trước mặt họ, châm chọc họ. Thật đáng buồn, họ lại không phát hiện ra, cho tới giờ mới biết. Nếu nam tử có sắc mặt vàng bệch kia là Lâm Phong, vậy thân phận lão nhân cũng dễ đoán, người từng một thân một mình xâm nhập Thần Cung, cường giả Thiên Trì, lãnh tụ Thiên Tuyền nhất mạch. Nhất định là ông ta, khó trách chiến lực đáng sợ như vậy. Tuy nhiên hiện tại, hai người đã sớm biến mất.
- Đuổi, nhanh đuổi theo, hai kẻ quấy rối kia, lão nhân và nam tử bệnh trạng có sắc mặt vàng như nến là Lâm Phong và người của Thiên Trì.
Bọn họ muốn giết ch.ết toàn bộ chúng ta, hiện tại Lâm Phong nhất định chưa trốn đi xa, đuổi theo! Mấy cường giả quát lên, còn chuyện Lâm Phong làm thế nào bố trí Thánh vân sát phạt trận lợi hại như vậy đã không còn quan trọng, quan trọng là phải bắt được hắn. Vài vị tông chủ tự mình động thủ, thân hình lóe lên, đuổi về phía xa, đuổi theo giết Lâm Phong và lão nhân, tuyệt đối không thể bỏ qua. Bọn họ không quên mục đích cuối cùng của mình, Lâm Phong.
- Lâm Phong, không ngờ là Lâm Phong!
Mọi người đợi vài vị cường giả rời đi mới ý thức được đối phương đang nói gì. Bọn họ nhanh chóng hiểu, hai người quấy rối, lão giả là cường giả Thiên Trì, còn thanh niên bệnh trạng không ngờ là Lâm Phong! Thủ đoạn sát phạt cũng do Lâm Phong bố trí, vừa rồi hắn còn cố ý thúc giục sáu vị cường giả cự phách lên đài cao, nhìn qua thì vô cùng mạo hiểm nhưng hiện tại Lâm Phong đã trốn rồi.
- Đuổi!
Thân thể đám người lóe lên, đi thử vận may, nếu có thể bắt được Lâm Phong, vậy quá tốt rồi. Trên người Lâm Phong tuyệt đối có bảo vật lợi hại. Nhưng bọn họ có thể bắt được Lâm Phong sao? Ai có thể nghĩ, lúc này Lâm Phong, lại thay đổi một khuôn mặt khác, đứng giữa đám người, cùng nhau la hét muốn bắt Lâm Phong. Thời điểm thánh vân sát phát trận mở ra, hắn đã chuẩn bị cho việc bỏ chạy, hơn nữa còn báo với lão sư, đối phương quả nhiên phát hiện, đơn giản đổi một thân phận khác trà trộn vào trong mọi người, ai biết hắn là Lâm Phong đâu. Hoàn hảo trước khi Tiêu lão rời đi có chuẩn bị cho hắn vài cái mặt nạ, hơn nữa đều vô cùng tinh xảo, căn bản không thể nhận ra, giống hệt khuôn mặt bình thường. Trong đám người, có một số người không hành động, đó là đám người Thiên Lâm thiếu gia, gã cũng nghe nói qua tên của Lâm Phong, nghe nói trên người Lâm Phong có bảo vật phi thường lợi hại, không nghĩ nam tử sắc mặt vàng bệch như nến mà gã hận thấu xương lại là Lâm Phong. Gã muốn chém Lâm Phong thành vạn mảnh, muốn hủy diệt Thiên Trì.
- Sư huynh, chúng ta giết vào Thiên Trì đi!
Thiên Lâm thiếu gia ngẩng đầu, nói với Vu Tiểu ở trong hư không. Ánh mắt Vu Tiểu lóe lên, đương nhiên phải giết vào Thiên Trì, nếu đệ tử Thiên Trì này có bảo vật lợi hại, gã cũng không ngại đến cướp đoạt!