- - Ô tháp chỉ có một, quanh ô tháp còn có rất nhiều kiến trúc hình tháp, vây quanh nó.
Khu vực giữa các tòa tháp là một mảnh đất trống, trên đó khắc từng đạo thạch vân màu đen, như ô nham phi thường cứng rắn. Thiên Vũ cấp thấp rất khó phá vỡ loại nham thạch này. Lúc này, Lâm Phong trên Ô giang bên cạnh Ô tháp, không tiến lên. Nhìn đám người đạp trên những đỉnh tháp, số lượng khoảng trăm. Ở phía xa, từng đạo thanh âm phá không truyền đến, toàn bộ đều vì rồng ngâm đêm khuya. Tuy có nguyệt lạc ô đề, điềm lành và điềm hung cùng xuất hiện nhưng không ngăn cản được lòng mạo hiểm của võ tu. Bọn họ nếu đã tới, không có khả năng đừng ngoài. Đương nhiên, thân ảnh phía trên những đỉnh tháp, gần như đều là cường giả cấp bậc Tôn Vũ. Thiên Vũ cảnh chỉ có thể trên Ô giang nhìn xem dị tượng này rốt cuộc tượng trưng cho cái gì, nếu có dị bảo xuất hiện, có cơ hội tranh đoạt hay không? Nhưng những cường giả này mặc dù đã hàng lâm nhưng trầm mặc một cách thần kỳ, không người nói chuyện, cả mảnh không gian có vẻ bị kìm nén.
- Nguyệt lạc ô đề, phúc hay họa? Lúc này, xa xa có một đạo thân ảnh tiến đến, lập tức vài đạo thân ảnh hàng lâm, dừng trên một tòa tháp, ánh mắt nhìn mọi người xung quanh.
- Đêm khuya, rồng ngâm ba tiếng, chư vị lại vẫn có thể bình tĩnh như thế, khâm phục.
Người cầm đầu có vẻ rất trẻ tuổi, nhưng trên người lộ ra khí tức thâm sâu. Lâm Phong nhìn người này khẽ nhíu mày, nụ cười này rất giống Dương Tử Lam, khiến hắn phản cảm.
- Dương Chiến huynh chưa tới, ai dám tranh trước!
Có một người mở miệng nói, khiến thần sắc Lâm Phong ngưng tụ. Dương Chiến, người Dương gia?
- Hoa huynh, Dương Chiến là ai? Lâm Phong nhẹ giọng hỏi Hoa Trường Phong.
- Dương thị gia tộc Dương Chiến, Dương gia đệ nhất cao thủ trong cùng thế hệ.
Trong tương lai, hắn là một trong những người tranh đoạt vị trí gia chủ của Dương gia. Tất nhiên, Dương gia còn có một số người trưởng thành cùng với hắn, hơn nữa bởi vì nguyên nhân Vũ Hồn, người Dương gia có biến số rất lớn. Mặc dù hiện tại là đệ nhất cao thủ cùng thế hệ, nhưng chuyện tương lai không ai đoán được. Hoa Trường Phong nói.
- Hắn và Dương Tử Lam có quan hệ gì? Lâm Phong hỏi.
- Là huynh trưởng của Dương Tử Lam, không ngờ Lâm huynh mới tới bắc hoang, đã quen người Dương thị thế gia rồi.
Hoa Trường Phong cười nói với Lâm Phong. Kết giao? Lâm Phong lắc đầu, không nói nhiều, khó trách Dương Chiến là đệ nhất cao thủ cùng bối. Không ngờ hắn cùng lứa với Dương Tử Lam, hơn nữa thực lực đã nhập Tôn Vũ.
- Ha ha!
Dương Chiến tùy ý cười, không đắc ý. Những tên này ai cũng là hồ ly, có chuyện tốt làm gì chờ hắn. Chỉ bởi vì nguyệt lạc ô đề điềm đại hung xuất hiện nên trong lòng mọi người mới băn khoăn thôi.
- Chư vi, đêm khuya rồng ngâm liên tục ba tiếng, giờ có nên động thủ không? Dương Chiến hỏi mọi người.
- Rồng ngâm liên tục ba tiếng, địa mạch xu thế đã thành, hiện tại động thủ phá vỡ, chắc không phá hư địa mạch đâu.
Lâm Phong nhíu mày, thì thầm nói:
- Bọn họ vẫn chưa động thủ, còn chú ý nhiều như vậy sao.
- Nói nhảm.
Cùng Kỳ khinh bỉ nhìn Lâm Phong, lập tức truyền âm nói:
- Thiên địa đều có kỳ thế, võ đạo tu sĩ có thể mượn dùng thiên địa xu thế để sử dụng, phát huy lực lượng cường đại.
Địa mạch có địa mạch xu thế, một ít dị bảo xuất thế, có khi sẽ có kỳ cảnh. Giống như đêm khuya rồng ngâm là một loại dấu hiệu. Nếu hành động lung tung sẽ ảnh hưởng tới địa mạch xu thế, điềm lành rất có thể bị phá vỡ, thậm chí còn biến xấu, mà biến xấu còn có thể trở thành đại hung.
- Ừ!
Lâm Phong gật đầu, thì ra là thế, khó trách đêm khuya rồng ngâm đã được một đoạn thời gian, nhưng giờ những cường giả đó mới hội tụ, đợi đại thế đã thành.
- Nếu đại thế đã thành, vì sao chưa động thủ.
Một tiếng hét lớn vang lên, chấn động màng tai mọi người. Chỉ thấy một đạo thân ảnh đạp trên mây, đi tới nơi này, bước chân di động, trực tiếp đứng trên tòa Ô tháp cao nhất, bao trùm phía trên mọi người.
- Tốt, một tên cao ngạo!
Lâm Phong nhìn người nọ, người đến mỗi người đều đứng xung quanh Ô tháp, không ai đứng trên đỉnh cả, cho dù Dương Chiến cũng không dám. Ô tháp cao hơn mọi tòa tháp khác, đứng phía trên quan sát mọi người, không phải ai cũng có can đảm. Càng khiến Lâm Phong kinh ngạc đó là người này vẫn là Thiên Vũ cảnh giới, chưa thành Tôn giả, nhưng trên mặt hắn lại lộ ra khí thế duy ngã độc tôn, dường như bất kể tới đâu cũng phải xưng hùng xưng bá.
- Hiên Viên huynh tới rồi.
Dương Chiến mỉm cười gật đầu với người này. Người này họ kép Hiên Viên, tên Phá Thiên. Ánh mắt Hiên Viên Phá Thiên nhìn Dương Chiến, thản nhiên gật đầu, xem như đáp lễ.
- Không ngờ tên này cũng tới, xem ra không dễ rồi.
Vẻ mặt mọi người lóe lên, tuy Hiên Viên Phá Thiên chưa tới Tôn giả nhưng chiến lực đáng sợ, hơn nữa thân phận của hắn cũng khiến nhiều người cố kỵ.
- Hiên Viên thị, hóa ra là hắn!
Trong lòng Lâm Phong hiểu rõ, nghĩ tới một người, hẳn là Hiên Viên công tử có được huyết mạch Hoàng giả. Y cũng chính là người chuẩn bị tham gia lần tuyển nhận môn đồ của Thạch Hoàng và Vũ Hoàng, còn ý đồ cướp lấy vị trí môn đồ đệ nhất, mời Hoàng giả vì y chứng hôn, cầu thân Dương Tử Diệp.
- Thật náo nhiệt, sao không nhanh động thủ đi!
Cùng Kỳ bên cạnh có chút khẩn trương, khiến cặp mắt Lâm Phong trắng dã. Nhiều cường giả ở đây, gia hỏa này đánh chủ ý quỷ gì đây.
- Lâm Phong, nếu như động thủ, ngoại trừ phải cẩn thận những người ở ngoài, còn phải cẩn thận âm ảnh trong tòa tháp phía bắc.
Cùng Kỳ truyền âm với Lâm Phong. Ánh mắt Lâm Phong theo hướng Cùng Kỳ chỉ nhìn lại, nơi đó có một người khoác trường bào màu đen, đứng trên một tòa tháp phía bắc, giống như một đoàn âm ảnh, không khiến người chú ý. Đồng tình gật đầu, một nhân vật nguy hiểm.
- Lão hỗn đản, ngươi sẽ không để ta động thủ với những người này chứ? Lâm Phong đảo cặp mắt trắng dã, Cùng Kỳ có can đảm làm vậy lắm.
- Sợ cái gì, có cơ hội bản Đế sẽ động thủ, bản Đế bảo vệ ngươi không ch.ết là được, có vật tốt không nên quên bản Đế.
Đôi mắt Cùng Kỳ lóe lên. Lâm Phong quay đầu, nhìn chằm chằm Cùng Kỳ, khiến Cùng Kỳ rụt đầu.
- Lão hỗn đản, xem ra có giấu riêng rồi.
Lâm Phong chửi nhỏ một tiếng, dám nói bảo về mình không ch.ết, xem ra lão hỗn đản này có thủ đoạn bảo mệnh.
- Có làm hay không? Cùng Kỳ trực tiếp hỏi.
Lâm Phong nở nụ cười chất phác thật thà, nói:
- Làm!
Nếu lão có thể bảo vệ mình không ch.ết, vì sao không làm.
- Chư vị, đừng đợi nữa, cùng nhau động thủ thôi.
Lúc này phía trên Ô giang hội tụ gần ngàn người, nhưng lại yên tĩnh tới đáng sợ. Hiên Viên Phá Thiên lên tiếng, mọi người đều nghe rõ.
- Đúng, động thủ thôi!
Dương Chiến phụ họa nói, tất cả mọi người khẽ gật đầu, trong khoảng khắc, một cỗ khí tức đáng sợ tàn sát bừa bãi, cuồng phong đột nhiên xuất hiện, cực kỳ đáng sợ.
- Phá!
- Phá!
Từng tiếng gầm truyền ra, vô số đạo quang hoa chiếu sáng đêm tối, từng tiếng nổ k.hủng bố vang lên, đại địa hung hăng chấn động, ô nham văng tung tóe, thổ địa xung quanh Ô giang, bắt đầu chuyển động.
- Ông!
Bên trong Ô giang nhấc lên một cơn sóng triều đáng sợ, trên người Hoa Trường Phong xuất hiện một lực đẩy đáng sợ, nước Ô giang nghiêng sang bên cạnh, không rơi xuống thuyền. Ánh mắt Lâm Phong nhìn sóng triều quay cuồng phía trước, nhìn chằm chằm vào dao động trên mặt đất, mặt đất không ngừng tan vỡ, cả tòa đảo, bắt đầu chấn động.
- Oanh!
Một tiếng vang nặng nề truyền ra, mọi người thấy mảnh lục địa phía trước trầm xuống, một cỗ khí tức kinh k.hủng bắt đầu lan tràn, khiến người ta giật mình.
- A!
!!! Một tiếng kêu thảm thiết cắt phá không gian, có chút đáng sợ.
- Ra!
Hoa Trường Phong hét lớn một tiếng, mang theo muội muội bay lên không. Lâm Phong và Cùng Kỳ gần như đồng thời bay lên, con thuyền nhanh chóng bị hủy diệt, một cỗ khí tức đáng sợ xông thẳng lên trời.
- A, không.
... Tiếng kêu thảm thiết, k.hủng bố truyền ra, chấn động lòng người. Lâm Phong và Cùng Kỳ cùng nhau bước vào mảnh đất trong một tòa tháp, liếc mắt nhìn Ô giang. Ô giang đảo ngược, một cỗ hoang khí đáng sợ, phóng lên cao.
- Lực lượng hoang khí? Ánh mắt Lâm Phong cứng lại, phía dưới Ô giang, có hoang lực cường đại, thậm chí nước Ô giang đảo ngược, cả mảnh không gian, bị Ô giang vây quanh.
- Nguyệt lạc ô đề.
Trong lòng mọi người xuất hiện điềm không may, cái này là nguyệt hạ ô đề đại hung hiện sao, Ô giang, không ngờ xuất hiện lực lượng hoang khí hủy diệt.