Đạo diễn nói: “Bây giờ không còn thịnh hành kiểu anh hùng vô địch, càn quét thiên hạ nữa rồi, chúng ta phải xây dựng một hình tượng Ultraman sống động hơn.”
Sống động thế nào ư, chính là ban đầu Ultraman bị quái thú đánh, sau đó mới đánh lại quái thú.
Ngoài Ultraman có chút bất mãn trong lòng, thì hầu như mọi người không ai có ý kiến gì.
Nhưng đến khi quay, vấn đề mới thực sự xuất hiện.
Tiểu quái thú đối diện với Ultraman, dù có nói thế nào đi chăng nữa cũng quyết không ra tay.
Đạo diễn bắt đầu là ra lệnh: “Đánh đi, vung tay ra, dùng sức, đấm mạnh vào mắt, chết tiệt, cậu ăn chưa no hay là làm sao thế hả?”
Sau đó là khuyên nhủ: “Cậu thử nghĩ lại coi, lúc đầu Ultraman đánh cậu như thế nào, cậu ta nắm đuôi cậu rồi nện cậu xuống đất, bây giờ cậu cũng nện cậu ta!”
Cuối cùng là uy hiếp: “Cậu làm gì mà như đập ruồi thế hả, tôi thay người bây giờ.”
Tiểu quái thú luôn luôn chuyên nghiệp lúc này lại không thể đạt được yêu cầu mà đạo diễn đề ra, thế là, thật sự thay người.
Tiểu quái thú ngồi ở một góc của phim trường, yên lặng nhìn Ultraman bị đánh. Nghỉ giữa giờ quay, Ultraman mang theo một bên mắt đen sì hàng thật giá thật ngồi xuống bên cạnh nó.
Hai người không nói gì, chỉ im lặng nhìn sàn nhà trước mặt mình.
Một lúc lâu sau, Ultraman mới phun ra một câu, “Bị tóm đuôi rất đau đúng không?”
Tiểu quái thú gật gật đầu.
“Xin lỗi.”
Tiểu quái thú lại lắc đầu.
“Utltraman, đến giờ rồi.” Đạo diễn ở phía xa vẫy vẫy.
Ultraman đứng lên, khẽ ôm lấy vai tiểu quái thú, nói: “Cảm ơn.”
Tiểu quái thú sửng sốt, muốn nói gì đó, cuối cùng chỉ nhìn bóng Ultraman mà nghẹn lời. Đăng bởi: admin