Vai Ác Bạo Quân A Sau Khi Phân Hoá Thành O (Tinh Tế)

Chương 822

Nero tiếp lời, giọng điệu bình thản mà sắc lạnh: “Đổi cách nói khác, khi bộ phận sinh dục của ta hoàn thiện như một Omega thực thụ, ta sẽ có thể sinh ra người thừa kế tiếp theo của đế quốc, có đúng không?”

Diệp Tư Đình vốn đang ngồi xổm bên giường, ngang tầm mắt với hắn, nghe vậy bỗng giật nảy, bật thẳng người đứng dậy. Gương mặt thoáng ngập trong kinh ngạc, còn Nero chỉ ngẩng đầu nhìn lại, khó hiểu trước phản ứng ấy.

“… Nero,” giọng Diệp Tư Đình chậm rãi, nặng tựa đá tảng “ý ngài là… ngài định dùng thân thể Omega này để sinh ra người thừa kế hoàng thất, đúng chứ?”

“Đúng vậy.”

Nero đáp lại một cách thản nhiên, chẳng nhận ra lời nói vừa buông ra tựa một tia sét xé toạc ngực Diệp Tư Đình.

“Trong tình thế hiện tại, đây là con đường duy nhất khả thi. May thay, ta đã biến đổi thành Omega cấp S, chứ không phải một thứ gì đó kỳ dị. Như thế, ít nhất chất lượng người thừa kế ta còn có thể tự mình đảm bảo.”

“Ngài…” Đôi mắt xanh biếc run rẩy, Diệp Tư Đình như không dám tin nổi. 

“Ngài có thật sự hiểu mình đang nói gì không? Việc này tuyệt đối không thể quyết định bừa bãi như thế… cho dù ngài cần người thừa kế thì—”

“Ta đã quyết định ngay từ khi kỳ dễ cảm bắt đầu rồi.”

Nero khẽ nhíu mày. Ánh mắt hắn vẫn điềm nhiên, tựa hồ vô cùng ngạc nhiên trước phản ứng kịch liệt của người còn lại. Cài lại áo giải phẫu, đôi chân trắng muốt buông xuống mép giường, Nero cất giọng như ban ra một mệnh lệnh:

“Người thừa kế này không phải vì ta muốn, mà vì đế quốc cần dòng máu Caesis tiếp tục tiếp nối. Bất cứ điều gì đế quốc yêu cầu, ta đều sẽ dâng hiến, không giữ lại bất cứ thứ gì.”

Đôi mắt đỏ như hồng ngọc khi ấy lóe sáng, sắc bén, rực rỡ lại cứng rắn đến gần như cố chấp.

“… Mượn câu nói của ngươi,” Nero thấp giọng, từng chữ rơi xuống như khắc vào không khí.

"Ta sinh ra, chính là vì điều đó.’”

Có lẽ trong sâu thẳm trong tim, hắn vốn mang sẵn bản năng tự hủy. 

Chính khuynh hướng ấy đã vô thức ảnh hưởng đến phán định của vòng cổ Asimov, khiến hắn ngày một bi quan và bốc đồng.

Hắn tin tưởng tuyệt đối rằng sứ mệnh đời mình là chấm dứt chiến tranh với Trùng tộc, chẳng màng đến một đế quốc còn đầy thương tích phía sau.

Thế nhưng, kỳ lạ thay—người đầu tiên ngăn cản quyết định sai lầm ấy lại chính là Asachar, kẻ mà hắn từng cho rằng cũng mang cùng một xu hướng tương tự.

Nero không chắc, vào khoảnh khắc ấy, khi Asachar bất chấp hiểm nguy mà lôi hắn trở về, đó là do bản năng siêu việt của dòng máu bán trùng huyết, hay bởi ngay khi hắn lao về phía trùng động, bản năng của chính vị sát thần kia đã bén nhạy nhận ra ý định tự hủy trong mắt chủ nhân của mình.

Đáp án này, cùng với cuộc chiến, đã vĩnh viễn chôn vùi nơi vực sâu vũ trụ.

Chỉ có một điều Nero biết chắc: — người đã ngăn hắn bước bước đi sai lầm, người thực sự kết liễu vương trùng, Asachar, xứng đáng được hưởng vinh quang vốn thuộc về y.

Bình Luận (0)
Comment