“Không có vấn đề gì cả. Thần có thể trở thành ngự y riêng của ngài. Chỉ cần ngài cần, thần sẽ làm được.”
Đôi mắt hồ ly xanh biếc của Diệp Tư Đình dần thẳm lại, khóa chặt lấy hình bóng Nero. “… Thần sinh ra, chính là vì điều này.”
Vòng cổ Asimov cuối cùng cũng được tháo xuống, đặt gọn gàng trên khay giải phẫu.
Diệp Tư Đình dùng gạc vô trùng ấn lên miệng vết thương nơi cổ Nero, ánh mắt khựng lại trước phần máu đỏ sẫm, lặng im chờ tia trị liệu quét qua.
“Tiến hành kiểm tra toàn thân.”
Nero ngẩng đầu, giọng bình thản, như muốn tạm thời gạt hết mọi sự vự nặng nề sang một bên. “Ta hy vọng ngày mai có thể quay lại phòng nghị sự hoàn toàn khoẻ mạnh.”
Diệp Tư Đình khẽ gđầuật , duỗi tay giúp hắn cởi áo giải phẫu. Nhưng chỉ vừa thoáng nhìn thấy hai miếng băng cá nhân dán trên làn da trắng nõn, đồng tử hồ ly lập tức run rẩy kịch liệt.
Hắn nhanh chóng kéo áo xuống, chỉ để lộ phần bụng phẳng lì, trắng như tuyết của thiếu niên.
Giọng khàn khàn, như đang cố kiềm nén thứ gì đó: “Chỉ cần thế này là đủ. Nằm xuống đi, Nero.”
Trên phần bụng ấy, bản đồ ảo từ máy quét hiện ra cấu trúc nội tạng. Bầu không khí trong phòng chùng xuống, cả hai lập tức nghiêm túc.
“… Đây là… túi sinh dục, đúng không?”
Đôi mắt đỏ của Nero dán chặt vào hình ảnh, thần trí xoáy sâu vào đó. Với kiến thức sinh lý cơ bản, hắn vừa liếc qua đã nhận ra cơ quan nhỏ bé ấy, chỉ lớn bằng ngón út, vốn tuyệt đối không thể xuất hiện trong cơ thể một Alpha.
Cùng lúc ấy, hắn còn thấy rõ bộ phận sinh dục thứ hai trong cơ thể mình — t* c*ng. Đường cong mảnh như vạch chữ Y, kéo dài từ ruột, nối liền với túi sinh dục.
Với Omega nam, hai bộ phận sinh dục vốn đã chen chúc, huống hồ hắn lại là một nguyên sinh Alpha. Trong thời kỳ dễ cảm, cơ quan mới mọc chen ngay dưới bàng quang và tuyến tiền liệt, chỉ cần nở lớn thêm chút nữa thôi là đủ để ép nghẹt mọi thứ.
“Nhưng… so với hình ảnh trong giáo trình, hình như quá nhỏ.” Nero nhíu mày, lấy tay so sánh hình ảnh thực tế với ký ức trong sách, nghiêm túc đến mức khiến người khác cũng căng thẳng theo. “Đây có phải là khiếm khuyết không?”
Trước câu hỏi ấy, Diệp Tư Đình buộc phải nhắm mắt, cố gắng giữ lấy dáng vẻ chuyên nghiệp của một y quan.
Hắn từng tưởng tượng vô số tình huống, nhưng chưa từng nghĩ sẽ có ngày hai người phải cùng nhau nghiên cứu… bộ phận sinh dục của hoàng đế bệ hạ.
Cuối cùng, hắn mở mắt, bình tĩnh trả lời: “Hiện tại, kích thước này tương đương với Omega chưa phân hóa. Thần thiên về khả năng cơ thể ngài vẫn đang tiếp tục biến hóa sau khi đột ngột thay đổi. Có thể vài tháng, cũng có thể vài năm, cuối cùng dần phát triển thành cơ thể Omega trưởng thành.”
Nero mím môi, như đang nghiền ngẫm điều gì đó. Sợ hắn còn lo lắng, Diệp Tư Đình dịu giọng trấn an: “Nhưng tình huống hiện tại chưa hẳn đã là tệ. Thần vẫn đang tìm nguyên nhân dẫn đến biến đổi này: — có thể do phóng xạ, hoặc do huyết dịch trùng tộc. Chỉ cần tìm ra, có lẽ có thể giúp ngài khôi phục lại thân phận Alpha. Dù vẫn chưa có kết quả rõ ràng, nhưng tương lai vẫn có thể nhờ viện khoa học nghiên cứu sâu thêm, thậm chí… phẫu thuật cũng là một khả năng để đưa ngài trở lại—”
“Không cần phí công như vậy.” Nero cắt ngang, dứt khoát đáp. “Ngươi sẽ không tìm được đâu.”
Đồng tử hồ ly khẽ run, Diệp Tư Đình thoáng ngẩn người.