Vai Phản Diện Cùng Ta Xây Dựng Sự Nghiệp

Chương 35

Editor: Yến Uyên

Beta: Mika

Một đêm trước khi tuyết rơi, tất cả mọi người đều chuyển vào Thanh Uyển.

Khác với dự đoán trước đó là mỗi gian phòng ngủ sẽ có hai, ba người ở. Bởi vì số lượng nhà lầu được xây dựng đã vượt quá mong đợi, phòng ở hoàn toàn đủ cho mọi người, thậm chí lầu một của mấy tòa nhà được tu sửa đầu tiên cũng không có ai ở.

Dựa theo sắp xếp, trong mỗi một tòa nhà đều có vài tu sĩ ở, cho nên lúc đó mới chuyển đến mọi người còn cảm thấy không quen.

Các tu sĩ không quen, các phàm nhân cũng không quen. Nhưng mọi người gặp nhau cũng chỉ có thể gật gật đầu cười một cái. Dẫu sao cũng là hàng xóm ngẩng đầu không thấy cúi đầu lại gặp, thế nào cũng không thể ngay ngày đầu tiên liền khiến cho mối quan hệ cứng nhắc được.

Khi Trang Thừa đang dọn đồ lên lầu cũng tình cờ gặp được hàng xóm của hắn.

"Lưu tỷ? Tỷ cũng ở nơi này sao?" Trang Thừa quen biết Lưu Thải, thậm chí còn từng dạy dỗ Tiểu Thạch Đầu.

Lưu Thải buông đồ trong tay xuống, lau mồ hôi cười nói: "Xem ra chúng ta là hàng xóm rồi."

Trang Thừa nói: "Tiểu Thạch Đầu đâu?"

Lưu Thải nói: "Ở trong phòng đấy, ta đây cũng là một chuyến cuối cùng, chuyển xong rồi thì không còn đồ gì nữa."

Trang Thừa cười nói: "Vậy ta giúp tỷ."

Hắn ta cũng không đợi Lưu Thải từ chối, trực tiếp cầm đồ đi lên lầu ba.

Lưu Thải vừa nói lời cảm tạ vừa theo đi lên.

Trang Thừa nói: "Không cần khách khí như thế, về sau đều là hàng xóm, có chuyện gì thì cứ việc gõ cửa."

Sáng sớm hôm nay, thành chủ mới nói với mọi người, quan hệ giữa láng giềng cần phải hòa thuận, đặc biệt là đứng trước loại thiên tai này, có thể giúp đỡ một tay thì giúp đỡ.

Trang Thừa vẫn còn nhớ rõ ràng.

Hắn giúp Lưu Thải cầm đồ, lại xuống lầu vác bọc đồ của mình lên lưng đi lên lầu.

Những đồ đạc lớn trong nhà bọn họ từ lâu đã dùng túi trữ vật mà thành chủ phủ cho mọi người mượn chuyển nhà đã đem đến nhà mới, giờ chỉ còn lại vài thứ lặt vặt.

Thật không dễ dàng mà dọn xong, Trang Thừa cũng nhẹ nhàng thở ra, hoàn toàn nằm liệt trên ghế.

Nhà bọn họ ở chính là một căn nhà có ba phòng hai sảnh, chen chúc đương nhiên là không có, chính là đã quen ở ngoài sân, sau khi chuyển nhà khó tránh khỏi có chút không quen.

Thế nhưng không quen chỉ là nhất thời, hiếm lạ lại là dài lâu.

Căn nhà này thật sự tốt, lúc này không có tuyết rơi, gió cũng không lớn, mở cửa sổ ra, ánh tà dương vừa vặn chiếu vào, xinh đẹp không lời nào tả hết.

Mẹ Trang Thừa thì không rảnh thưởng thức cảnh đẹp, nàng đang ở trong bếp ngó đông ngó tây, chỉ cảm thấy bệ bếp rộng rãi này cùng cái tủ đẹp đẽ nhìn thế nào cũng thấy hợp ý.

Tất cả đồ vật đều có thể bỏ vào trong tủ, căn bản không cần giống như trước kia toàn bộ chất đống ở trên bệ bếp, cực kỳ sạch sẽ ngăn nắp.

Cha Trang Thừa cũng rất hưng phấn, ông ấy là người tham dự sửa nhà, cho nên nói đến căn nhà đó là rõ ràng đâu ra đấy. Từ khi vào nhà là bắt đầu nói, liên tục nói tới bây giờ.

Mẹ Trang Thừa thật sự chịu không nổi nữa, đặt thức ăn ở trên bàn nói: "Ông thì sửa nhà chỗ nào, ông còn không phải là chặt cây sao? Ông nói một chút tường này là xây thế nào, giường sưởi này là làm ra sao, cái lỗ thông khói là được làm như thế nào, ông nói chút xem a."

Cha Trang Thừa chỉ có thể ngậm miệng, nhưng trước khi ngậm miệng vẫn không quên quật cường nói: "Không có ta chặt cây ma quỷ, căn nhà này cũng sửa không nổi đâu đấy!"

Này thật là, dạo này ông ấy cũng thành kẻ nói dóc lão luyện rồi.

Mỗi ngày đều đang đốn cây, đốn đến tu vi cũng tăng lên.

Ông bị kẹt tại Luyện Khí cấp tám cũng rất nhiều năm rồi. Ngày hôm qua vậy mà cuối cùng đã tiến vào cấp chín.

Cũng không chỉ có mình ông ấy, những người giúp đỡ đốt lò, giúp đỡ bay giữa trời xếp gạch... Tóm lại tu vi của toàn bộ tu sĩ gần như đều tăng lên một cấp nhỏ.

Trước kia bọn họ mỗi lần tăng lên một cấp nhỏ thế nào cũng miệt mài đến thời gian vài năm. Không nghĩ tới tu sửa nhà mà toàn thể đều tiến cấp.

Khi Tô Thu Diên biết cũng không thấy kỳ quái, tu vi của các tu sĩ thành Thanh Châu vẫn luôn không tiến triển, nguyên nhân lớn nhất là bình thường bọn họ căn bản không sử dụng linh lực.

Hiện tại hai công xưởng cùng đội thi công đều cần bọn họ, không phải là mỗi ngày tiêu hết linh lực, lại tĩnh tọa lần nữa khôi phục sao?

Cứ thế ngày qua ngày, tu vi đương nhiên có thể tăng cao.

Có điều mệt cũng thật sự mệt, cha Trang Thừa cơm nước xong không bao lâu đã buồn ngủ rồi, còn chưa có kịp cẩn thận cảm thụ loại đồ vật mới mẻ như giường sưởi này thì đã ngáy ngủ rồi.

Nhưng ông ấy cũng không ngủ bao lâu, nửa đêm đã bị tiếng gió phần phật ầm ỹ bên ngoài đánh thức.

Ông theo bản năng sợ hãi vách tường lọt gió, muốn duỗi tay lấy chăn dự phòng. Nhưng bên tai nghe thấy tiếng gió, trên người lại không lạnh một chút nào, không chỉ có không lạnh, còn vô cùng ấm áp. Cho nên tay ông sờ soạng trong chốc lát, sau đó lại ngủ rồi.

Đến ngày thứ hai, nghe thấy mẹ Trang Thừa nói bên ngoài có tuyết rơi, ông ấy cũng không có cảm xúc chân thật gì.

Bởi vì giường sưởi dưới thân thật sự quá ấm áp, ấm đến mức khiến ông sắp quên hiện tại là mùa đông.

Đợi sau khi ông ấy rời giường, tuyết dưới lầu cũng đã phủ trắng con đường.

Trang Thừa thúc giục, hắn ta nói: "Nhanh nhanh đi xuống quét tuyết."

Cha Trang Thừa là nhân viên quản lý tòa nhà thứ năm ở Thanh Uyển, đảm nhận chức trách tổ chức mọi người quét tuyết, múc nước... Dựa theo quy định, lúc này ông ấy cũng nên khởi công rồi.

Vì thế cửa nhà mọi người rất nhanh đều bị gõ vang.

Lưu Thải mới sáng sớm đã chuẩn bị xong xuôi, ở cùng với nàng còn có một người phụ nữ trung niên. Hai người đều rất cần mẫn, đã ước định một người làm việc nhà, một người đi theo ra ngoài quét tuyết, mỗi ngày đều thay phiên nhau.

Hôm nay vừa khéo là ngày Lưu Thải ra cửa, nàng hôn Tiểu Thạch Đầu một cái, cầm cái xẻng rồi đi ra ngoài.

Sáu người tụ tập một chỗ, nhìn thì không nhiều người lắm, nhưng mỗi người đều rất có sức lực. Rất nhanh đã quét sạch sẽ tuyết ở phụ cận giếng nước.

"Nếu như nước trong nhà không đủ, lúc này có thể lấy thêm nước để chuẩn bị, giếng còn chưa đóng băng đâu." Cha Trang Thừa nói.

Mùa đông chỉ sợ nước giếng bị đóng băng lại, cho nên hôm qua bọn họ đã đậy nắp giếng lại. Có điều nếu như tuyết vẫn cứ rơi như thế này cũng chỉ có thể dựa vào tu sĩ Hỏa linh căn.

Dù sao muối của bọn họ cực kỳ quý giá, dùng để làm tan băng cũng quá đáng tiếc rồi.

Nhắc tới Tào Tháo, Tào tháo đến ngay, một đám tu sĩ tuần tra lúc này vừa vặn đi qua tòa nhà thứ năm.

"Trang thúc, cần hỗ trợ sao?" Hôm nay đúng là ngày đến phiên trực của Trịnh Minh, dậy từ rất sớm, mới giờ Tỵ cũng đã chạy được bốn tòa nhà.

Cha Trang Thừa nói: "Đang nghĩ tới các ngươi đấy, hôm nay giếng nước còn chưa đóng băng, nhưng mà tuyết đã quét đến tương đối rồi."

Trong mỗi đội tuần tra đều có tu sĩ Hỏa linh căn. Bọn họ mỗi ngày tuần tra, có một việc quan trọng nhất chính là dùng lửa xử lý đống tuyết.

Linh hỏa và phàm hỏa bất đồng. Ngọn lửa vừa đi qua, tuyết và nước hòa tan đều có thể xử lý sạch sẽ.

Đương nhiên cái này chỉ là trạng thái lý tưởng, cấp bậc linh hỏa của tu sĩ Luyện Khí kỳ quá thấp, cho nên mặt đường vẫn sẽ lưu lại không ít nước chảy vào cống rãnh.

Chẳng qua so với chờ tuyết đọng thành băng, loại phương pháp xử lý này đã rất ổn rồi.

Sau khi xử lý xong tuyết đọng, Trịnh Minh lại hỏi: "Không có ai sinh bệnh chứ? Có cần đưa đến chỗ thầy thuốc không?"

Cha Trang Thừa sáng sớm khi gõ cửa đã hỏi qua, không có phát sốt cũng không có đau bụng. Nói chung mọi người khá là tốt.

---------

Truyện được cập nhật nhanh và đầy đủ trên https://diemsaccung09092002.wordpress.com

Bình Luận (0)
Comment