Tác: Từ chương này sẽ gọi là Fayola thành ‘Fayola hàng giả’ để phân biệt với Fayola hàng thật
=====
Lucy tâm tình đang vô cùng bế tắc, đột nhiên nghe thấy cái giọng nói quen thuộc như vậy...
Đây là giọng của Fayola mà, nhưng cái giọng nói này không có vẻ khinh bỉ, đáng ghét như trước, lại mang một phần thân thiết quan tâm như của một cô bạn lâu ngày mới gặp nhau.
Lucy nhìn lên,... trên bầu trời có một bóng người đang lơ lửng… nhìn kĩ lại… Lucy vui mừng hét lên:
“Đó là Fayola… ôi là cậu hả Fayola…”
Mấy người còn lại trên tàu cũng nhìn theo Lucy, họ thất một cô gái giống hệt mụ phù thủy vừa rồi, nghe cái cách nữ hoàng Lucy nói, thì trên kia khả năng lớn là vị Nữ hoàng thần thánh Fayola thực sự.
Nhất là Gael, cô bé ánh mắt nổi đầy sao trời thầm nghĩ: “Thật xinh đẹp… đây là nữ hoàng Fayola.”
Bê trên, không thèm để ý mấy người trên bè, Fayola hạ xuống trước mặt Lucy đáp lại:
“Phải, là mình. Chuyện gì đang xảy ra ở đây?”
“Chúng mình…”
Lucy chưa kịp nói thì đã bị ngắn lời, phía trước, ‘Fayola hàng giả’ tức giận hét lên:
“Con nhỏ kia, mi không thấy chúng tao hả… ha ha… không ngờ ở đây lại gặp được chính bản… nếu bắt…”
“Câm miệng, ta không nói với ngươi, thứ bẩn thỉu kia.” Fayola ngắt lời quát lên.
Nếu con bé kia không tôn trọng cô thì chả việc gì Fayola phải tôn trọng bọn chúng cả, cô không nhìn tiếp tục nói với Lucy:
“Ambrose giờ đang ở đâu?”
“Chúng mình tách nhau ra, cậu ấy chạy trước vào bên trong Hòn đảo Bóng tối, Ambrose nói là cậu ta phải cứu ông Ẩn sĩ, ông ta đang bị nhốt ở đấy… và cái người đang bị trói trên bè kia, trông rất giống cậu ấy…”
Lucy chỉ chỉ về một phía nói.
“Còn mấy người này… là… là ở trong cơn ác mộng của mình…” Lucy nói tới đây xấu hổ cụp mặt xuống không dám nhìn Fayola, như thể cô bé làm sai điều gì trầm trọng lắm vậy.
“Ác mộng…” Fayola nhắc lại, một cơn ác mộng thành sự thực mà lại khiến một Fayola khác xuất hiện, cô liếc nhìn phải ứng của Lucy, thầm nghĩ: Xem ra từ lúc cô hôn mê tới giò, có chuyển biến gì xảy ra với Lucy rồi, tất nhiên ngoại trừ vẻ ngoài, tuổi tác lớn hơn.
“Như vậy bọn người kia là do Cái ác biến ra…”
“Phải… là thế.” Lucy gật đầu lia lịa nói.
“Trước ta xử lý bọn chúng trước…” Fayola nói.
Fayola mới đầu định trực tiếp bỏ qua rồi bay thẳng vào trong hòn đảo, nhường công việc còn lại cho Hoàng gia Ma pháp đoàn phía sau.
Nhưng khi nhìn thấy cái bản sao của mình kia, cô cảm nhận được một điểm uy hiếp, cả hai người đều thuộc hàng nổi bật trong cấp năm.
Nếu Fayola bỏ mặc, thì đầu tiên là Lucy mấy người sẽ bị tàn sát, điều này không phải bàn cãi nhiều. Tiếp đó tới lượt quân đội Fayola mang theo ở phía sau.
Tới trình độ của Fayola hiện tại, kẻ địch yếu hơn cấp năm có số lượng nhiều hai ít đều không quan trọng, đằng này, Hoàng gia ma pháp đoàn chỉ gồm các pháp sư cấp ba hậu kì tới tột cùng mà thôi.
Fayola muốn giết họ như giết gà… chỉ hơi rắc rối một chút và mất nhiều thời gian hơn. Hàng giả kia cũng vậy.
Trở lại, Fayola đang định bước tới đánh nhau với ‘Fayola hàng giả’, thì ở đầy thuyền một bóng người nhảy lên, đứng thẳng bên trên phần còn lại của cái đầu rồng…
Là Takagi, cô ta đã hồi phục xong. Vừa rồi mọi người mải chèo thuyền chạy trốn mà quên mất cô ta.
“Là Takagi… sao bạn ấy lại ở đây?” Fayola kinh ngạc nói.
Lucy đúng bên cạnh, cũng ngạc nhiên không kém hỏi Fayola:
“Bạn biết cô ta hả… cô ta cũng là thứ Cái ác tạo ra?”
Thật là, lại có cả mình và Takagi, Fayola biết ở Hogwarts, Takagi luôn có ý với Ambrose, và quan hệ của hai người họ cũng rất tốt, cô và Ambrose cũng vậy.
Với trí thông mình không cần quá cao, Fayola đã có thể đoán được phần nào nội dung cơn ác mộng của Lucy… ánh mắt Fayola nhìn Lucy trở lên là lạ. Không rõ từ lúc nào mà cô bạn này bị Ambrose cho….
Thôi kệ, Fayola thở dài, rồi cô bé lấy trong không khí ra một thanh kiếm và đưa cho Lucy nói:
“Đây là thanh Seren. Nó có thể cắt đứt, phòng thủ ma thuật, tuy không quá mạnh nhưng cũng đủ để bạn đối phó với Takagi giả kia.”
Nói rồi, từ trong bàn tay Fayola lấp lóe lên một vầng sáng, khả năng cô bé đang nạp năng lượng cho thanh kiếm này… đến khi cả thanh kiếm ánh lên một màu sáng long lanh như các vì sao, Fayola mới dừng lại.
“Cảm ơn cậu Fayola.” Lucy cầm lấy thanh kiếm nói.
Fayola gật đầu một cái rồi nhìn thẳng vào mặt con Fayola giả nói:
“Còn ngươi, chúng ta sang bên kia giải quyết, ở đây quá vướng tay vướng chân.”
‘Fayola hàng giả’ khinh thường cười rên lên một tiếng và nói với Takagi:
“Ngươi đi xử lý bọn chúng, giết sạch không để một đứa nào…”
Nói xong, ‘Fayola hàng giả’ tung người đuổi theo Fayola.
“Vâng.” Takagi phía sau cung kính nói.
Lúc này, trên tàu đang đối mặt giữ hai người Lucy và Takagi, bây giờ Lucy tự tin hơn trước nhiều, cô bé hai tay nắm chặt thanh kiếm mà Fayola đưa…
Cô bé định xông lên nhưng một ánh chớp xanh lé đã vọt tới.
“Avada Kedavra.” (ND - Lời nguyền giết chóc)
Takagi không chần chừ lập tức đánh ra lời nguyền chết chóc. Đối diện, Fayola cũng bất ngờ, cô bé vội vàng nâng thanh kiếm lên che chắn trước người.
Uỳnh
Một tiếng nổ nhỏ vang lên, Lucy bị đẩy lùi lại hai bước, nhưng câu thần chú đã hoàn toàn bị thanh kiếm chặn lại rồi. Lucy hai mắt sáng lên, nếu vậy thì đối thủ của cô chả khác nào con hổ không có răng.
“Tới lượt tôi ra chiêu rồi, con quái vật kia….”
Lucy thầm nói, cầm kiếm lao thẳng tới cận chiến với Takagi
=====
Cách xa con thuyền Dawn Treater hơn ba trăm mét, có hai cô gái giống nhau như hai giọt nước đang đứng đối diện lằm lằm nhìn nhau.
Khí thế lên tục từ hai cơ thể nhỏ nhắn toát ra… từng sóng, từng sóng ma lực bùng nổ, va chạm với nhau khiến mặt biển bên dưới dậy sóng cuồn cuộn.
Trong khi Fayola khuôn mặt lạnh nhạt không cảm xúc gì nhiều, thì ‘Fayola hàng giả’ ánh mắt lóe lên vẻ tàn nhẫn, độc ác, cô ta vung một cánh tay hét lên:
“Ice Shot.”
Lập tức, xung quanh ả ta xuất hiện nhi nhít nhưng trái cầu bằng băng to bằng quả dừa, bọn chúng xoay vòng và bắn thẳng về phía Fayola.
Nếu người bình thường bị dính đòn này chắc chắn sẽ bị đánh cho thành tương, nhưng Fayola thì khác, cô bé tay phải hời hợt triệu hồi ra một bức tường băng chống trả lại từng đòn va chạm…
Đồng thời, Fayola tay trái còn bắn ra mười năm viên đạn ma lực xuống dưới mặt nước biển, sau đó cô hét lên một tiếng:
“Sed vade in titulum – Wakeup.”
Trong ánh mắt kinh ngạc của ‘Fayola hàng giả’, mặt biển trở lên chấn động dữ dội hơn, trong nửa cái tích tắc sau đó, hàng loại trụ băng nhọn hoắt lao lên đâm thẳng vào vị trí của ả ta…
Khiến ả không thể duy trì ma lực tạo ra đòn tấn công vừa rồi, ‘Fayola hàng giả’ buộc phải lùi lại tránh né.
Nhân cơ hội này, Fayola giơ hai bàn tay lên trê hai vai, qua đỉnh đầu… rồi một ma pháp trận màu trắng ngà xoay vòng tròn trên đầu cô bé…
Fayola làm tư thế đẩy hết sức hai tay ra trước ngực, miệng thì nhẩm lên thành tiếng:
“Ice Lance”
Không phải mấy viên cầu băng tầm thường như của ‘Fayola hàng giả’, từ bên trong ma pháp trận lập tức xuất hiện hơn một trăm thanh trường thương bằng băng to bằng một thân cây cao su cỡ lớn…
Ào ào ào
Hàng trăm cây trường thương như các mũi tên đâm thẳng vào ngực ‘Fayola hàng giả’… Tuy không thể giết được ả ta, nhưng cũng khiến ‘Fayola hàng giả’ vô cùng chật vật.
Lần đấu pháp đầu tiên, Fayola đã chiến thắng…
Nhưng ‘Fayola hàng giả’ khuôn mặt không hề khó coi một chút nào sau khi bị thua thiệt vừa rồi, trái lại, ả cười ha hả như một con điên nói:
“Tốt lắm… thế mới đáng giá để ta ra tay hết sức… Phần thăm dò coi như dừng lại ở đây, tiếp theo tao sẽ đánh hết sức, mày phải cẩn thận đó…”
“Nói nhiều… Homing Ice…” Fayola nhìn có vẻ không phải ứng gì nhiều, nhưng trong lòng cô cảnh giác hơn vừa rồi rất nhiều, cô không chờ ‘Fayola hàng giả’ phản ứng… ra đòn tấn công phủ đầu trước.
Bên dưới, mấy trụ băng vốn bất động liền quay đầu tấn công tới tấp với ‘Fayola hàng giả’. Nhưng lần này, ả không tránh hay né, ả ta chỉ dùng một bàn tay đấm một cái đánh tan đống băng đá.