Buổi đấu giá được tiếp tục với nô lệ tiếp theo là một nam yêu tinh có mái tóc vàng óng và đôi mắt màu xanh dương. Anh ta nhìn tất cả mọi người bên dưới bằng một đôi mắt đầy căm phẫn, như muốn ăn tươi nuốt sống từng người một.
– Yêu tinh tộc đến từ rừng Cultiven. Các yêu tinh luôn là kẻ ngạo mạn và có lòng tự tôn rất cao, tất nhiên cũng rất khó khiến họ nghe lời, đặc biệt là kẻ có Thần cấp là 5 như tên này. Nhưng các vị yên tâm, nô lệ của chúng tôi luôn được đảm bảo phải nghe lời.
Như để chứng minh cho lời nói của mình, người chủ trì cầm lấy một vật cầm vừa bàn tay rồi bấm vào một trong hai nút trên đó. Ngay lập tức, nô lệ yêu tinh tộc kia co giật lên, cả người ngã vật trên sân khấu, run lên bần bật một lúc mới dừng lại.
Anh ta vẫn còn ý thức nhưng rõ ràng vẻ căm hận trong ánh mắt đã mất đi, chỉ còn lại sự thống khổ.
Thiết bị mà người chủ trì đang dùng không hề mới lạ đối với những ai có sở hữu nô lệ. Hai nút bấm trên đó, một dùng để kích một luồng điện qua người nô lệ, đủ mạnh để khiến một người khỏe mạnh lập tức mất đi khả năng phản kháng; nút còn lại, màu đỏ, thì dùng để kết liễu người đó. Nô lệ khi chết đi thì tái sinh lại vẫn phải tiếp tục kiếp nô lệ của mình, và không ai lại muốn chết một cách vô nghĩa cả.
Mà chủ nô thì thường không phiền trông thấy nô lệ của mình chết đi sống lại, thậm chí một số kẻ còn lấy đó làm niềm vui cơ.
Người chủ trì trông thấy biểu hiện của yêu tinh trên sân khấu thì mỉm cười hài lòng, hô lớn:
– Giá khởi điểm một trăm nghìn xen!
– Một trăm mười nghìn!
– Một trăm hai mươi nghìn!
– Một trăm ba mươi!
Giá tiền được nâng lên nhanh chóng, hơn cả người chó đầu tiên. Yêu tinh là chủng tộc rất hiếm thấy, và càng hiếm hơn để bắt làm nô lệ được. Một yêu tinh có Thần cấp là 5 quả là một sức hấp dẫn rất khó chối từ.
– Hai trăm ba mươi nghìn xen.
Là tiếng của cô gái số 3, vừa nâng giá tiền lên ba mươi nghìn xen. Nhưng lần này kẻ có hứng thú với nô lệ yêu tinh không chỉ có cô ta.
– Hai trăm bốn mươi nghìn.
Giọng nam trong trẻo. Nếu Turan không nhầm thì phát ra từ người mang số 1.
– Hai trăm năm mươi nghìn.
Giọng của cô gái có chút bực tức, rõ ràng là không vừa ý khi có người tranh với mình.
– Hai trăm năm mươi lăm nghìn.
– Hai trăm sáu mươi nghìn.
– Hai trăm sáu mươi lăm nghìn.
Một tiếng cười khẩy vang lên, không lớn nhưng đủ để ai nếu tập trung thì sẽ nghe được, và tất nhiên là cô gái mang số 3 không bỏ lỡ âm thanh đó.
– Hai trăm tám mươi nghìn!
– Nhường cho cô vậy.
Hai trăm tám mươi nghìn xen là một con số rất lớn cho một nô lệ Thần cấp 5, kể cả có là yêu tinh đi chăng nữa. Thế nhưng trông cô gái mang số 3 không có vẻ gì là ngại bỏ ra số tiền đó. Nếu người mang số 1 tiếp tục nâng giá, rất có thể cô ta vẫn sẽ trả giá cao hơn.
Sau lời của người mang số 1 thì không ai hô giá nữa. Rất nhanh sau đó thì người chủ trì cũng thông báo cô gái mang số 3 đấu giá thành công.
Nô lệ thứ bảy và thứ tám cũng là nam yêu tinh với Thần cấp lần lượt là 3 và 4. Cả hai nô lệ này cũng đều được cô gái mang số 3 mua lấy với cái giá không hề thấp vì lại bị người mang số 1 nâng giá. Turan lờ mờ đoán được hai người này có quen biết với nhau, nếu không thì cũng chẳng làm đến mức lộ liễu như vậy.
Ở buổi đấu giá này, bảy trên tám số nô lệ đã bị cô gái mang số 3 mua mất, với tổng số tiền đã vượt qua con số một triệu. Để có thể chi số tiền như vậy cho vài nô lệ thì tài lực của cô ta hoàn toàn có thể sáng ngang với quý tộc sở hữu một tòa thành.
Nô lệ thứ chín là một nữ yêu tinh, có Thần cấp là 2. Lần này thì cô gái mang số 3 không đấu giá được mà bị người mang số 4 giành mất. Ông ta ra cái giá đến hai trăm nghìn xen cho nô lệ này, rõ ràng là một cái giá quá lớn cho một nô lệ chỉ mới Thần cấp 2. Chỉ có kẻ ngốc mới đi tranh với ông ta.
– Giờ thì món hàng mà các vị chờ mong đã đến. Là món hàng cuối cùng của buổi đấu giá ngày hôm nay!
Người chủ trì cất tiếng dõng dạc. Ngay sau đó thì một nam người thú tộc sói với mái tóc màu nâu được mang lên. Anh ta có cơ bắp săn chắc nhưng dáng người thì không to và đô như những người thú khác được đấu giá, thậm chí trông có phần yếu đuối, không giống một món hàng nên được để lại sau cùng của buổi đấu giá.
Thế nhưng lời giới thiệu tiếp theo của người chủ trì hoàn toàn khẳng định giá trị vượt trội của nô lệ người thú này.
– Người sói vùng Vanehel thưa quý vị. Đừng trông dáng người của anh ta mà đánh vội, nhất là trong thời đại mà Thần cấp mới là quan trọng này. Là Thần cấp 6. Phải, không hề nhầm lẫn, chính là Thần cấp 6.
Turan nhăn mày, không phải ngạc nhiên mà là nghi hoặc. Nó không nghĩ rằng một nô lệ Thần cấp 6 có thể được mang đến đấu giá. Một du hành giả đột phá được giới hạn Thần cấp 5 không phải là kẻ mà vài Thần cấp 5 có thể so sánh được, đặc biệt là khi đó lại là một nô lệ.
Nhiệm vụ tấn thăng của nô lệ thường không được chủ nô để tâm tới, chủ yếu là vì tổn hao chi phí không nhỏ để bồi dưỡng, và một phần nhỏ là vì họ không muốn nô lệ của mình trở nên quá mạnh mẽ. Mặt khác thì một du hành giả đã đạt Thần cấp 6 không dễ bị bắt trở thành nô lệ, và càng có rất ít lý do để bán mình. Thế nên việc có một nô lệ Thần cấp 6 là điều rất khó tin.
Giữ mối nghi hoặc trong lòng không phải là điều mà Turan thường làm, nhất là khi nó có thể giải quyết ngay tại đây. Không chần chừ thêm chút nào, kỹ năng ‘Thông hiểu’ liền được nó kích hoạt lên người nam người thú kia.
“Họ và tên: Tahman Wanm.
Tuổi: 20.
Thần cấp: 6.
Tiến trình: 341 (13%).
Yêu cầu tiến trình: Không có.
Thuộc tính chính:
+ Sức mạnh: 61 bậc.
+ Thể lực: 53 bậc.
+ Nhanh nhẹn: 37 bậc.
+ Khéo léo: 12 bậc.
+ Trí tuệ: 11 bậc.
+ Minh mẫn: 8 bậc.
Thuộc tính phụ:
+ Cảm ngộ: 16 bậc.
+ Phản xạ: 25 bậc.
+ Cảm giác: 34 bậc.
Thông số:
+ Khí huyết: 974 002 bậc.
+ Nguyên khí: 68 875 bậc.
Điểm thuộc tính còn lại: 0 bậc.”
Là thật. Nô lệ người thú này là một du hành giả Thần cấp 6 hẳn hoi, và các thuộc tính của anh ta cũng rất cao. Một người như anh ta đã có thể tính là kẻ mạnh, thật khó có thể hiểu được vì lý do gì lại trở thành nô lệ.
– Giá khởi điểm là hai trăm nghìn xen!
Người chú trì hô lớn, ngay sau đó là hàng loạt tiếng hô nâng giá lên. Không ai lại muốn bỏ qua một nô lệ có Thần cấp cao thế này cả.
– Hai trăm mười nghìn xen!
– Hai trăm hai mươi nghìn!
– Ba trăm nghìn xen. Anh ta phải là của tôi.
Cô gái mang số 3 hô lớn, vẻ háo hức vì gặp một nô lệ có sức mạnh lớn thể hiện rõ trong giọng điệu của cô ta.
– Như thế có hơi ít. Ba trăm hai mươi nghìn xen.
Là tiếng của người mang số 1. Hắn ta lần này không có vẻ gì là muốn đôn giá như hai lần trươc mà thật sự muốn mua về người nô lệ này.
– Ba trăm ba mươi nghìn xen.
– Ba trăm bốn mươi nghìn.
– Hai vị không cần dây dưa dài dòng như thế. Bốn trăm nghìn xen.
Việc nâng giá lên hẳn sáu mươi nghìn ngay lập tức thu hút sự chú ý của tất cả mọi người. Rất nhanh Turan có thể nhận ra người hô giá là một người đàn ông tóc có chút bạc mang số 2.
Người mang số 1 và cô gái mang số 3 dừng lại một chút, vẻ chần chừ. Số tiền bốn trăm nghìn xen rõ ràng rất lớn, mà đây lại chỉ là người thú chứ không phải yêu tinh. Nếu chịu khó bồi dưỡng một người thú Thần cấp 5 thì vẫn có thể tạo ra được một người như vậy.
– Bốn- bốn trăm mười nghìn xen.
Giọng nói có chút ngập ngừng vang lên từ cô gái mang số 3. Cô ta rõ ràng phải đắn đo suy nghĩ rất nhiều mới kêu lên cái giá này.
– Bốn trăm hai mươi nghìn.
Người đàn ông mang số 2 cất giọng điềm tĩnh, như thể việc mình đấu giá thành công là chắc chắn.
Cô gái mang số 3 im lặng không nói gì nữa nhưng trông thì rất bứt rứt vì không thể mua được thứ mình muốn.
– Bốn trăm hai mươi nghìn lần thứ nhất! – người chủ trì hô lớn.
– Bốn trăm ba mươi nghìn!
Là tiếng của cô gái mang số 3.
– Vẫn còn muốn tranh à. Bốn trăm năm mươi nghìn.
Tiếng tặc lưỡi đầy khó chịu vang lên. Cô gái mang số 3 rõ ràng là không cam tâm, nhưng lại không hô giá nữa, ngồi khoanh tay vẻ tức tối.
– Bốn trăm năm mươi nghìn lần thứ nhất!
Người chủ trì hô lên. Lần này thì không có ai cất tiếng nói gì nữa. Hai tiếng hô kế tiếp của ông ta cũng rất nhanh được phát lên, xác nhận rằng người đàn ông mang số 2 đã đấu giá thành công.
– Chúc mừng quý ông số 2 đã đấu giá được ngưới sói Thần cấp 6.
Nô lệ người thú Thần cấp 6 được đấu giá thành công cũng đánh dấu sự kết thúc cho buổi đấu giá ngày hôm này. Người chủ trì hướng dẫn ba người đấu giá thành công đi theo mình để làm các thủ tục giao dịch trong khi giao việc đưa những người còn lại rời khỏi cho những người mặc com-lê màu xám.
– Thế nào? Ngài có hứng thú với nô lệ nào không?
Một tiếng nói vang lên bất chợt bên cạnh Turan. Nó quay qua thì thấy đó là Tom. Ông ta không biết từ lúc đã bước đến bên nó.
– Cũng có một chút. – Turan đáp hời hợt.
– Hửm. Là nô lệ thứ mấy? Sao cậu không trực tiếp hô giá.
Turan nhíu mày, cố nhìn xem Tom có đang trêu mình hay không. Nó biết rõ ràng là hầu hết người đến đây chỉ để làm nền hoặc ham vui mà thôi chứ làm sao đủ tài lực mà đọ với những người ở hai hàng ghế đầu tiên.
– Ha! Tôi biết ngài nghĩ gì. – Tom thốt lên khi thấy vẻ nghi ngờ của Turan – Nhưng thật sự thì cũng không phải là không có cơ hội sở hữu những nô lệ vừa được đấu giá đâu.
Turan không hiểu, cũng chẳng muốn hiểu lời của Tom. Nó dù gì thì từ ban đầu cũng chẳng có ý định mua nô lệ. “Ông ta chẳng lẽ đang muốn mời chào mình mua một hai?”
– Thế giờ ngài có muốn xem qua những món hàng khác không? – Tom nói tiếp – Tôi có thể giới thiệu cho ngài những món hàng không kém buổi đấu giá hôm nay ở phòng giao dịch.
Turan cũng không tiện từ chối Tom. Ban đầu nó không biết về buổi đấu giá, nếu giờ mà cứ thế rời đi thì không tránh khỏi nghi ngờ. Lấy chiếc đồng hồ quả quýt ra kiểm tra một chút, thấy rằng vẫn còn hơn hai tiếng nữa thì trời mới tối, nó đáp:
– Được. Tôi xem thử một chút.