()
41.Trên đài quyền, kiếm chạm vào nhau
Trường kiếm hiên ngang chém phủ đầu
Băng vụ đầy trời trông khiếm vía
Quyền phong thất thế, nhận cơn đau.
42.Người dưới đài reo Khuynh Tuyết tỷ
Ngoại môn vô địch, chuyện truyền kỳ
Hai hàng trưởng lão trên cao ngó
Tán thưởng vô bì một nữ nhi!
Thảm thương thân Tiếu làm bia đỡTrầy trật khắp mình, khổ cách chi
Nhưng chẳng ai can còn cợt nhả
Bông đùa đủ thứ, giễu khinh khi...
Trương Bằng trưởng lão cười vui nói"Hắn mới ba năm, thế tốt rồi"
Mấy lão ngồi bên nghe chợt tỉnh
Trong lòng khiếp đảm mãi không thôi!
Ba năm luyện đến Băng sư cảnhTài phú ngoại môn vốn chẳng cao
Lặng lẽ đi lên như vậy đó
Thiên tài tuyệt diễm tuổi chi nào?
Trên đài Tiếu vẫn lui, lui, mãiChẳng một chút nào sánh một hai
Khuynh Tuyết dửng dưng không dừng lại
Kiếm ngân phượng hú rượt theo dài.
"Ơ kìa sư tỷ hãy nương tayNgươi phế ta đây ắt có ngày
Thiên hạ có người đồn bậy bạ
Một đêm trăng sáng áo xiêm bay..."
Khuynh Tuyết mặt mày như mặt giấyPhút đầu sợ hãi sau hồng ngay
Trong lòng muốn giết tên dâm tặc
Nhưng ngại nhiều người chuyện chẳng hay!
"Ta thua" nàng nói một câu thôiMấy vạn người xem tựa chết rồi
Đến Tiếu cũng đâu toan tính tới
Đột nhiên thắng trận rất kỳ khôi...
Hai hàng trưởng lão nhìn nhau lạChẳng biết chuyện gì mới xảy ra
Người thắng thành thua nhanh quá nổi
"Lẽ nào bọn chúng vốn là đôi....."
Trương Bằng trưởng lão nhìn không nóiChỉ ngoác miệng cười đã mấy hơi
Sảng khoái trong lòng tuyên bố lớn
"Ngoại môn Vân Tiếu tấn thăng rồi"