Vì Hài Hòa Mà Phấn Đấu

Chương 133

Điều hạnh phúc nhất trong mỗi hệ thống là được an tâm cắn hạt dưa.

Nhưng mà không phải ai cũng có thể chịu được tiếng tách tách cứ vang lên ở trong đầu của mình, cho nên một khoảng thời gian rất dài, các hệ thống đều chỉ có thể nhân lúc được nghỉ phép mà cắn một chút, chỉ cần nhiệm vụ bắt đầu thì phải chịu đựng thời gian dài không có hạt dưa. Tình trạng này tiếp diễn trong một thời gian dài, cho đến khi bọn họ gặp một nhân viên tên Bạch La La.

“Cậu ấy thật sự bảo tôi cắn hạt dưa, chẳng những bảo tôi cắn hạt dưa, còn cùng căn với tôi luôn.” Hệ thống nào đó sau khi trở về từ nhiệm vụ tối hôm qua, gần như nước mắt lưng tròng nói với đồng nghiệp nói, “Cậu ấy ôn hòa, còn đáng yêu, tôi yêu cậu ấy.”

Chúng hệ thống đều tỏ vẻ khiếp sợ với cái này, phải biết rằng chuyện gặp được nhân viên thích cắn hạt dưa này là không hề dễ, có thể gặp được quả thực chính là trời cao rủ lòng thương.

Vì thế cái tên Bạch La La này, bắt đầu lan rộng trong giới hệ thống.

“Thật luôn, thật luôn, cậu ấy thật sự cắn hạt dưa với tôi.” Lại một hệ thống trở lại, nó kích động không thôi, nói, “Cậu là thiên sứ!”

Mọi người nghe xong tin này, đều hết sức kích động, cảm thấy cuối cùng mùa xuân của hệ thống cũng đến rồi.

Nhưng mà lúc này có một sự thật phũ phàng bày ra trước mắt các hệ thống, chính là chỉ có một Bạch La La, lại có vô số hệ thống muốn cắn hạt dưa. Rơi vào đường cùng, mọi người đành phải rút thăm.

Có hệ thống vận may không tồi, lại được bốc trúng hai lần, đương nhiên, loại hành vi này kỳ thật là không được cho phép. Bởi vì theo quy định của luật về quyền của AI, các AI làm nhiệm vụ trên trái đất đều cần phải thay đổi một ký chủ ở mỗi thế giới —— Còn vì sao ư, nghe nói đó là lịch sử đẫm máu của hội trưởng Hiệp hội bảo vệ quyền lợi AI.

Hình như là hội trưởng gặp phải một ký chủ đặc biệt đáng sợ, tin đồn nói, vốn dĩ hội trưởng vô cùng không tranh với đời, nhưng sau khi gặp được ký chủ đó thì liền nổi điên, sau khi nhiệm vụ hoàn thành liền bắt đầu ra tay xúc tiến hoàn thiện pháp luật.

Đương nhiên, rất khó phân định thật giả của chuyện này. Nhưng điều chắc chắn duy nhất chính là, hành tinh của hệ thống có hợp tác với cấp cao trái đất, bọn họ sáng lập Cục An Toàn Xã Hội trợ giúp cho nhân loại chữa căn bệnh nào đó. Mà hành tinh của hệ thống thì sẽ rút tác dụng cảm xúc mà bọn họ cần thông qua những hành động này.

Hạt dưa chính là truyền đến từ trái đất. Hạt dưa kỳ thật là một loại sản phẩm số liệu, nó tiến hành số hóa các hạt dưa trên trái đất, sau đó điều chỉnh hương vị theo sở thích của các hệ thống. Có vô số hương vị bắt nguồn từ hương vị ban đầu. Nào là matcha, bỏng ngô, caramel— những vị này tương đối phổ biến, tìm kiếm cái lạ còn có cay, hải sản, thịt bò. Nói tóm lại, chỉ có không nghĩ được, chứ không có làm không ra.

Hạt dưa thành con cưng của hệ thống, nếu các hệ thống có thực thể giống như nhân loại. Trong tổng bộ tất nhiên có thể nhìn thấy một đống người nằm liệt một phòng, trong không khí đều là tiếng tách tách tẩy não.

Nhưng, nếu ăn quá nhiều hạt dưa sẽ để lại di chứng, ví dụ như số liệu chậm, chỉ số thông minh thấp, nếu cắn quá đà, thậm chí còn có thể trực tiếp về lò hệ thống AI nấu lại.

Sau khi xảy ra tình trạng này, tổng bộ đã ra quy định hạn chế đối với hạt dưa, đồng thời quy định thời gian ăn hạt dưa mỗi lần không được quá dài.

Đương nhiên, loại quy định này chỉ có hiệu lực đối với hạt dưa trong tổng bộ, không ai có thể nghĩ đến, trên thế giới lại thật sự có người có thể dễ dàng để người khác cắn hạt dưa trong óc mình như vậy.

Từ quan điểm này, Bạch La La quả thực chính là một đóa hoa diễm lệ hiếm thấy.

Các hệ thống yêu hạt dưa, giống như khi nhân loại xem phim thích ăn bắp rang, bọn họ nhiệt tình yêu quý các loại cốt truyện, càng thêm nhiệt tình yêu quý yên tĩnh cắn một đống hạt dưa khi xem cốt truyện.

Bạch La La đều thỏa mãn cả hai điểm, chỉ là một lần nhiệm vụ, cậu đã tìm thấy một đối tượng phục vụ duy nhất.

Dây dưa tình cảm trong thế giới, cũng không phải chuyện dễ dàng, từ khi Cục An Toàn Xã Hội thành lập cho đến nay, chỉ từng xuất hiện bốn trường hợp như vậy. Kết quả của hai trong số các trường hợp đều rất tồi tệ, còn lại chính là Dương Dã Độ và Bạch La La.

Tính cách của các hệ thống rất khác nhau, bọn họ có thích phim máu chó, có thích phim nhẹ nhàng, có thích kinh dị, có lại sợ quỷ. Đương nhiên, bọn họ cũng có chỗ giống nhau duy nhất, chính là u mê hạt dưa.

Bạch La La trong lòng không suy nghĩ bất cứ chuyện gì khác, cũng không để ý người khác tách tách trong đầu cậu, đặc tính này dẫn tới Bạch La La đặc biệt quý hiếm ở trong hệ thống.

Trong nhiệm vụ cuối cùng, Tần Bách Xuyên ngồi vào buồng ngủ đông của Bạch La La, hệ thống vốn dĩ cho rằng sẽ gặp được Bạch La La thì phát hiện đối tượng không đúng, quả thực giống như sét đánh giữa trời quang. Nó bi thương hỏi một câu: “Sao lại bỗng nhiên đổi người thế này?”

Tần Bách Xuyên kỳ quái nói: “Đổi người thì sao?”

Hệ thống im lặng một lát, vẫn không thể nhịn được: “Tôi có thể cắn hạt dưa không?”

Tần Bách Xuyên không hiểu ra sao, còn tưởng rằng đây là ám hiệu gì, anh nói: “Cắn hạt dưa? Có ý gì?”

Hệ thống nói: “Chính là cắn hạt dưa……”

Tần Bách Xuyên vẫn không hiểu, dứt khoát nói: “Trước kia thế nào thì hiện tại cứ vậy đi.” —— nếu biết sau đó sẽ có chuyện gì, Tần Bách Xuyên thề tuyệt đối anh sẽ không nói ra những lời này.

Hệ thống được Tần Bách Xuyên cho phép, vui đến không được, bắt đầu cắn liên tục.

Mà Tần Bách Xuyên là một nhân viên nghiệp dư, chưa từng đọc sổ tay của nhân viên, cũng chưa nhận huấn luyện, thậm chí không biết phải hỏi số hiệu của hệ thống, càng không rõ con đường khiếu nại.

Anh cứ như vậy, miễn cưỡng bị tiếng tách tách tẩy não.

Bạch La La nhất định vất vả lắm, Tần Bách Xuyên bị tiếng tách tách vùi lấp mà đau khổ nghĩ, môi trường công việc của cậu lại tồi tệ như thế này mà không có xảy ra vấn đề gì, quả nhiên là Bạch La La của anh quá xuất sắc, chờ khi ra ngoài, nhất định phải bảo Bạch La La từ chức sớm một chút.

Đương nhiên, Tần Bách Xuyên đại khái vĩnh viễn cũng đoán không được, lúc Bạch La La mà anh nhớ thương làm việc, đa phần thời gian đều mang theo biểu cảm (⊙v⊙) cùng cắn hạt dưa với hệ thống, ô nhiễm tinh thần cho nhau.

Hạt dưa là chân ái của các hệ thống, vì cắn hạt dưa, chuyện gì bọn họ cũng có thể làm được ra được……

Mà Bạch La La chính là sát thủ của các hệ thống, hầu như mỗi một hệ thống AI đến cuối nhiệm vụ đều sẽ xuất hiện chút vấn đề, hoặc là chỉ số thông minh bị giảm xuống, hoặc là dứt khoát sau khi trở về liền về lò nấu lại.

Loại tình huống này bị Tổng bộ hệ thống chú ý tới, cấp cao hệ thống hết sức khó hiểu, bọn họ không rõ, vì sao không có một hệ thống nào bị khiếu nại. Thậm chí bọn họ còn nghi ngờ hệ thống đã tiến hành can thiệp không phù hợp với nhân viên, nhưng mà sau khi tiến hành điều tra nghiêm ngặt, bọn họ ngạc nhiên phát hiện, nhân viên này chẳng nhưng không khiếu nại, thậm chí còn bắt đầu cùng u mê với hệ thống.

“Cậu ta cũng cắn hạt dưa.” Hệ thống điều tra nói, “Còn chọn vị caramel.”

Lãnh đạo hệ thống khiếp sợ, nói: “Cậu ta thật sự là nhân loại? Nhân loại không phải không thể chịu đựng âm thanh trong đầu sao?”

Hệ thống điều tra dùng giọng điệu hâm mộ nói: “Có lẽ cậu ta là nhân loại có thiên phú dị bẩm.”

Lãnh đạo hệ thống: “……”

Lúc này cũng không có pháp luật quy định trong lúc làm việc không thể cắn hạt dưa, bởi vì chỉ cần cắn thì rất dễ dàng bị khiếu nại. Bị khiếu nại nhiều thì hạn ngạch hạt dưa càng giảm, việc này đối hệ thống mà nói, quả thực còn đau hơn so với về lò nấu lại nữa.

Các hệ thống chui qua lỗ hổng, Bạch La La trở thành bánh bao thơm, đồng thời cũng thành sát thủ hệ thống không hơn không kém.

Hệ thống có khả năng tự chủ mạnh mẽ hơn một chút, còn có thể trong lúc cắn rất nhiều hạt dưa trợ giúp cho Bạch La La một chút, tự chủ kém thì dứt khoát u mê cắn hạt dưa, nhìn dáng vẻ tinh hỗn loạn, gần như là có thể hỏi ra câu hỏi triết học tôi là ai, tôi đang ở đâu, tôi đang đi về đâu. Cũng may cuối cùng mấy thế giới không mắc phải bất kỳ sai lầm lớn nào vì mấy cái này……

Ngay khi biết Bạch La La đã từ chức ở Cục An Toàn Xã Hội, tất cả hệ thống đều đối này tỏ vẻ đau đớn, bọn họ quyết định dùng một ngày để tưởng nhớ vị nhân viên vĩ đại này, trong một ngày đó, tất cả hệ thống đều gác lại công việc mà xụi lơ cắn hạt dưa, ngày đó, được gọi là ngày Bạch La La.

Được rồi, vì cắn hạt dưa, các hệ thống hiển nhiên là dốc hết toàn lực mà.

Từ sau khi từ chức ở Cục An Toàn Xã Hội, Bạch La La không nghe được tin tức của hệ thống trong một thời gian dài. Cậu còn tưởng rằng đã cắt đứt liên lạc với bọn họ từ đây, mãi cho đến một buổi tối mùa hè nóng nực nào đó.

Cửa nhà của Bạch La La được người ta gõ vang, cậu đi mở cửa thì thấy được mấy người đứng ở trước cửa nhà mình.

Những người này có nam có nữ, nhưng đều không ngoại lệ, dáng vẻ đều hết sức xinh đẹp, xinh đẹp đến gần như không giống người thật.

“La La.” Có người gọi tên cậu.

Bạch La La mờ mịt, nói: “Các anh chị là?”

“Cậu còn nhớ tôi không? Là tôi đề cử hạt dưa cho cậu đó ——” Một người có khuôn mặt baby, trực tiếp xông tới ôm chặt Bạch La La.

Bạch La La bị ôm ngơ ra, nhưng từ hai chữ hạt dưa mấu chốt này, cậu vẫn đoán được thân phận người trước mắt, cậu không thể tưởng tượng nói: “Các cậu là hệ thống?”

“Đúng vậy, đúng vậy.” Mọi người phụ họa, nói, “Cậu từ chức, chúng tôi đều rất nhớ cậu, lần này vừa lúc tới trái đất du lịch, cho nên tổ chức thành đoàn đến thăm cậu nè.”

Bạch La La nói: “Oa…… Các cậu thật sự đúng là người ngoài hành tinh sao.” Lúc còn công tác cậu đã suy nghĩ, khoa học kỹ thuật nhân loại đã cao đến mức này rồi sao, quả nhiên là có viện trợ bên ngoài mà.

“Là người ngoài hành tinh ấy.” Hệ thống nào đó nói, “Hiện tại cậu sống ổn không?”

Bạch La La gật đầu, đơn giản giới thiệu cuộc sống của mình một chút, cậu nhìn mấy người, cười nói: “Nếu đã đến rồi thì cùng ăn bữa cơm nha?”

“Không ăn cơm được không?” Có hệ thống nói, “Chúng tôi muốn……”

Bạch La La đại khái đoán được bọn họ muốn cái gì, mặt lộ vẻ bất đắc dĩ nói: “Được rồi, tôi dẫn các cậu đi mua chút hạt dưa, sau đó cùng nhau nói chuyện phiếm được không?”

Chúng hệ thống hoan hô.

Sau đó Bạch La La đi xuống cửa hàng hoa quả dưới lầu mua hơn hai mươi cân hạt dưa, nghĩ hẳn là đủ rồi, sau đó dẫn theo các hệ thống về nhà.(20 cân= 10kg)

Ngày đó, hơn 8 giờ Tần Bách Xuyên mới về đến nhà, vừa mở cửa thì đã nghe được tiếng tách tách làm anh sởn tóc gáy. Nhưng cái này không phải kh*ng b* nhất, kh*ng b* nhất chính là, khi anh đi vào trong nhà thì nhìn thấy được một đám người vẻ mặt đờ đẫn xụi lơ và Bạch La La đang cười khổ.

Tần Bách Xuyên nói: “Các người…… Đang cắn hạt dưa?” Không biết, nhìn vẻ mặt còn tưởng rằng đang cắn thuốc đó.

Bạch La La bất đắc dĩ nói: “Đúng vậy.”

Tần Bách Xuyên nói: “…… Cái này là cắn đến ngu người à?”

Bạch La La gật đầu.

Tần Bách Xuyên nói: “Vậy làm sao đây?”

Bạch La La thở dài, nói: “Từ từ đi, có lẽ ngày mai, bọn họ sẽ ổn lên thôi.”

Tần Bách Xuyên lại có một dự cảm, anh cảm thấy chỉ cần hạt dưa chưa hết thì đám này sẽ không thể ổn nổi đâu.

Sự thật chứng minh anh đúng, bởi vì nơi có hạt dưa, chính là thiên đường của các hệ thống.

Bình Luận (0)
Comment