Vì Hài Hòa Mà Phấn Đấu

Chương 132

Dương Dã Độ và Diêm Tả Phi đều không phải là vừa gặp đã yêu.

Trên thực tế, khi Dương Dã Độ bắt đầu bước vào thế giới của Diêm Tả Phi, mối quan hệ với Diêm Tả Phi đều rất tệ.

Ở thế giới thứ nhất, Dương Dã Độ là đồng nghiệp của Diêm Tả Phi, sau khi cố gắng tiếp cận Diêm Tả Phi, chưa đến hai ngày đã trực tiếp chết vì tai nạn giao thông. Ở thế giới thứ hai, Dương Dã Độ là anh ruột của Diêm Tả Phi, chưa đến một tháng đã bị xác sống gặm nát bét. Thế giới thứ ba……

Nói tóm lại, Diêm Tả Phi không khác những đối tượng nhiệm vụ khác của Dương Dã Độ, ý thức tràn đầy kháng cự với bên ngoài, vô cùng khó tiếp cận.

Mà khi đó Dương Dã Độ cũng hoàn toàn không biết những thế giới mà mình bước vào có ý nghĩa như thế nào. Cậu chỉ biết nếu hoàn thành nhiệm vụ cẩn thận một tý thì có thể nhận được trợ cấp càng cao hơn, còn trợ cấp này rốt cuộc ý nghĩa gì, Dương Dã Độ vẫn chưa nghĩ đến.

Loại suy nghĩ này tiếp tục cho đến khi Dương Dã Độ tiến vào thế giới thứ ba, cậu gặp được Diêm Tả Phi phiên bản nữ.

Tuy rằng Diêm Tả Phi ở thế giới kia là một cô gái, nhưng sức mạnh không hề thua kém bất kỳ người đàn ông nào xung quanh mình.

Đó là một thế giới tinh tế, Diêm Tả Phi là thợ săn dị thú, du hành giữa các vì sao, làm công việc nguy hiểm nhất.

Mà Dương Dã Độ thì thế chỗ đồng đội của Diêm Tả Phi.

Dương Dã Độ là người song tính, đối tượng mà cậu cảm thấy hứng thú, tất cả đều là cô gái đáng yêu thiếu niên thân thể mềm mại dễ đẩy ngã, cho nên ngay từ đầu, cậu không có hứng thú với Diêm Tả Phi lắm.

Diêm Tả Phi ở thế giới kia, là một chị gái lạnh lùng ngực to chân dài 1m75, cô có thực lực mạnh mẽ, lại là hiệp sĩ cô độc, tuy rằng là một thành viên trong đoàn lính đánh thuê, nhưng trước nay rất ít tham dự hoạt động tập thể.

Dương Dã Độ vẫn luôn muốn đến gần cô, nhưng đều không thể làm được, ngay khi Dương Dã Độ cũng sắp từ bỏ, cơ hội đột nhiên tới.

Diêm Tả Phi bị thương nặng, mắt thấy sắp mất mạng, Dương Dã Độ dũng cảm đứng ra cứu hắn.

Diêm Tả Phi được cứu cũng không tỏ vẻ biết ơn sâu sắc gì với Dương Dã Độ, vẫn không nóng không lạnh như vậy, chỉ là thái độ có hơi khác.

Dương Dã Độ nắm bắt cơ hội này, tận dụng thời điểm sau khi Diêm Tả Phi mới vừa khép vết thương còn suy yếu, hai người đã trở thành bạn đồng hành.

Trên thực tế khi Dương Dã Độ làm chuyện này, vẫn chưa chưa bao giờ có bất kỳ ý nghĩ xấu nào. Nhưng mà loại tình nghĩa bạn đồng hành lại dần dần thay đổi bản chất ở bên trong các trận chiến.

Dương Dã Độ yêu Diêm Tả Phi, yêu cái người lạnh nhạt lại cao ngạo đó, mà Diêm Tả Phi cũng sinh ra tình cảm không nên có với Dương Dã Độ,. Dương Dã Độ biết nảy sinh tình cảm say mê với mục tiêu nhiệm vụ là một sự sai lầm. Nhưng con người lại không phải máy móc, làm sao có thể dễ dàng khống chế tình cảm mình như vậy. Vì thế, dưới tình huống biết rõ không nên làm như vậy, Dương Dã Độ vẫn sa đà vào.

Đó là một thế giới nhiệm vụ dài nhất của cậu.

Cậu và Diêm Tả Phi đã cùng nhau đi đến vô số hành tinh, gi.ết chết vô số dị thú, tình cảm của hai người cũng ngày càng bền chặt trong trận chiến, cuối cùng biến thành kiềm lòng không được mà triền miên.

Dương Dã Độ và Diêm Tả Phi xác định quan hệ người yêu, thậm chí chuẩn bị kết hôn.

Mà Dương Dã Độ cũng là lần đầu tiên hy vọng bản thân có thể ở lại như vậy.

Trước ngày cưới, Diêm Tả Phi phát hiện bản thân có thai. Ngay khi Dương Dã Độ đắm chìm ở bên trong vui sướng vì sắp được làm ba, bên trong sự vui sướng lại ẩn chứa một cảm giác bất an sâu sắc. Dẫu sao thì chỉ là người đến từ bên ngoài, sớm muộn gì cũng phải rời khỏi thế giới này.

Điều cậu lo lắng là chuyện sớm muộn gì cũng sẽ xảy ra —— câu nói này được thể hiện đến hoàn mỹ ở trên người của Dương Dã Độ.

Chuyện cậu lo nhất đã xảy ra, trong đám cưới của bọn họ, dị thú đột nhiên tấn công. Dương Dã Độ vì đỡ một phát súng cho Diêm Tả Phi, cứ như vậy buông tay nhân gian.

Trước khi rời khỏi thế giới này,, Dương Dã Độ nhìn thấy nhìn thấy khuôn mặt đau khổ tràn đầy nước mắt của Diêm Tả Phi, cậu muốn nâng tay lau khô nước mắt cho hắn, lại phát hiện bản thân đến động tác giơ tay lên cũng không làm được.

Sau khi trở về thế giới thực, Dương Dã Độ bị ảnh hưởng sâu sắc bởi nhiệm vụ này, bị bắt đi làm tách cảm xúc lần đầu tiên.

Nhưng cậu cũng không biết, nghiệt duyên giữa cậu và Diêm Tả Phi chỉ vừa mới bắt đầu.

Mấy thế giới kế tiếp, quan hệ của cậu và Diêm Tả Phi càng ngày càng chặt chẽ, Dương Dã Độ mẫn cảm phát hiện, mục tiêu nhiệm của mình có một số điểm tương đồng. Trong lòng cậu cũng bởi vậy mà sinh ra một ít nghi ngờ.

Sau đó, nghi ngờ của Dương Dã Độ được chứng thực.

Cuộc gặp gỡ với Diêm Tả Phi đã thực sự cho thấy không hề có thế giới khác. Dương Dã Độ tiến vào, tất cả đều là nội tâm của Diêm Tả Phi. Người cậu yêu, cũng đều là tiềm thức bị tách ra của Diêm Tả Phi.

Lúc đầu khi biết được sự thật này, thứ xuất hiện trong tâm trí Dương Dã Độ không phải phẫn nộ, mà là kích động, cậu kéo tay Diêm Tả Phi, trầm thấp hỏi, thế giới kia anh có qua được không, con của chúng ta đâu……

Diêm Tả Phi trả lời câu hỏi của Dương Dã Độ, hắn nói, không được, sau khi em chết, tôi trả thù cho em, sau đó cũng đi theo em.

Dương Dã Độ không thể tưởng tượng trừng mắt, cậu nói: “Con của chúng ta thì sao?”

Diêm Tả Phi v**t v* gương mặt của Dương Dã Độ, hắn nói hết sức nghiêm túc, hắn nói: “Dương Dã Độ, tôi biết em thích con nít, cho nên mới sẵn lòng sinh cho em, nếu đã không có em, tất cả những thứ từng vì em mà tồn tại, cũng không có ý nghĩa.” Cho dù là con, hay bản thân hắn.

Đây mới là Diêm Tả Phi chân chính, là một người được chữa trị, hắn không có hứng thú mạnh mẽ với toàn thế giới, mà Dương Dã Độ xem như là d.ục vọng duy nhất của hắn, hắn sẵn lòng trả giá tất cả mọi thứ, bao gồm cả sinh mệnh.

Dương Dã Độ lại không cách nào hiểu cảm giác của Diêm Tả Phi, hai người rơi vào giằng co.

Cuối cùng Diêm Tả Phi không muốn tiếp tục, hắn nói với Dương Dã Độ: “Nếu em không hiểu, vậy em có muốn thử không?”

Dương Dã Độ nói: “Thử cái gì?”

Diêm Tả Phi nói: “Thử cảm giác của tôi.”

Dương Dã Độ đồng ý, vì thế cậu nằm vào máy móc lại lần nữa. Chỉ là máy móc lần này, lại trải qua điều chỉnh thử đặc biệt —— tất cả những cảm xúc của Dương Dã Độ đều sẽ bị che chắn.

Dương Dã Độ hiểu cảm xúc của Diêm Tả Phi.

Loại cảm xúc này đều cảm thấy toàn bộ thế giới đều không có gì thú vị, bất cứ lúc nào cũng có thế kết thúc sinh mạng. Với sự ngoan cường của Dương Dã cũng chỉ sống ở thế giới kia mấy năm thì đã nhảy từ trên cao xuống, tràn ra đóa hoa máu tươi trên mặt đất.

Dương Dã Độ từ thế giới nhiệm vụ ra, câu đầu tiên chính là nói với Diêm Tả Phi, cậu nói, chúng ta ở bên nhau đi, tôi muốn làm cho anh vui.

Diêm Tả Phi nắm tay của Dương Dã Độ, dịu dàng nói được.

Vì thế đêm đó, Dương Dã Độ liền cảm thấy hối hận sâu sắc về những gì mình đã nói.

Con mẹ nó muốn làm cho Diêm Tả Phi vui, đây là cách để vui à!

Dương Dã Độ thích nhất chính là mọi chuyện đều nằm trong khống chế của mình, cậu thích nhìn thấy người dưới thân bị khiêu khích mặt đỏ tai hồng, cuối cùng là dáng vẻ đắm chìm.

Diêm Tả Phi hưởng thụ sự v* v*n của Dương Dã Độ, nhưng mà khi đến bước cuối cùng, hắn trực tiếp trở mình, đè Dương Dã Độ lại.

Lúc ấy vẻ mặt của Dương Dã Độ lờ mờ, còn rất ngu ngốc rất ngây thơ hỏi một câu: “Anh thích tư thế này?”

Diêm Tả Phi nheo đôi mắt cười, hắn nói: “Đúng vậy.”

Sau đó Dương Dã Độ đã bị xxx.

Đàn ông bỗng nhiên ăn mặn thật sự rất đáng sợ, Dương Dã Độ liên tiếp mấy ngày cũng chưa thể xuống giường được, thậm chí còn nghi ngờ bản thân sẽ chết luôn ở trên giường.

Diêm Tả Phi gặm bả vai Dương Dã Độ, nói: “Dã Độ, em ngon thật.”

Dương Dã Độ khàn giọng chửi đổng, nói Diêm Tả Phi, cái tên khốn nạn này——

Diêm Tả Phi nói: “Sao lại mắng ăn chứ, là bởi vì anh làm chưa đủ đô sao?”

Dương Dã Độ cả giận nói: “Con mẹ nó đừng có làm nữa, còn làm là ông đây vào bệnh viện luôn đó.”

Diêm Tả Phi lúc này mới dừng tay.

Nói tóm lại, mấy ngày đó cuối cùng qua được như thế nào, Dương Dã Độ quả thực nghĩ lại mà sợ.

Sau khi xác nhận quan hệ, Dương Dã Độ liền đã biết tất cả về Cục An Toàn Xã Hội, cùng với chuyện chữa trị.

Trong lòng cậu nổi lên cơn phẫn nộ, nói: “Anh gạt chúng tôi như vậy mà coi được hả?”

Diêm Tả Phi nói: “Nếu anh nói chân tướng cho em biết, em sẽ làm thế nào?”

Dương Dã Độ nói: “Đương nhiên là muốn từ chức.”

Diêm Tả Phi trực tiếp buông tay.

Dương Dã Độ nói: “Rốt cuộc có bao nhiêu người bị các anh lừa rồi?”

Diêm Tả Phi nói: “Trước mắt thì chỉ có em và một người tên Bạch La La.”

Trải qua sự nhắc nhở của Diêm Tả Phi, lúc này Dương Dã Độ mới chú ý tới Bạch La La.

Tuy rằng ngoài miệng không thừa nhận, nhưng trên thực tế, Bạch La La chính là kiểu mà Dương Dã Độ thích nhất. Ôn hòa lại mềm mại, thậm chí có thể tưởng tượng ra dáng vẻ mặt đỏ tai hồng đáng yêu khi được ôm vào trong ngực.

Diêm Tả Phi phát hiện suy nghĩ của Dương Dã Độ, hắn nói: “Dương Dã Độ, em suy nghĩ cái gì.”

Dương Dã Độ quay lại, nói: “Không có gì.”

Diêm Tả Phi nắm cằm của Dương Dã Độ, sau đó để lại dấu răng trên cằm của cậu, hắn nói: “Nếu em dám ngoại tình, anh sẽ đánh gãy một chân của em, sau đó nhốt lại.”

Dương Dã Độ cũng không hề cảm thấy Diêm Tả Phi nói giỡn một chút nào, từ khi cậu xác nhận quan hệ với Diêm Tả Phi, mấy bánh ngọt nhỏ đáng yêu cứ bay xa khỏi cậu như vậy.

Dương Dã Độ có hơi đau buồn, trong lòng nghĩ khi nào mới có thể đánh lại Diêm Tả Phi đây, cho dù đánh lại Diêm Tả Phi, cậu cũng không còn hứng thú mấy với phía trên rồi. Bởi vì Diêm Tả Phi lúc ở trên giường còn lưu manh hơn cả cậu nữa.

Lúc sau Dương Dã Độ tham gia hôn lễ của Bạch La La, nhìn củ cải tốt như vậy, cứ thế mà bị người khác gặm mất.

Ở trong hôn lễ người khác, Diêm Tả Phi hỏi Dương Dã Độ: “Muốn kết hôn chưa?”

Dương Dã Độ nói: “Tùy thôi……”

Diêm Tả Phi không nhanh không chậm nói: “Kết hôn là có thể có con đó.”

Dương Dã Độ ánh mắt sáng lên.

Diêm Tả Phi nói: “Trai gái đều được luôn.”

Dương Dã Độ động lòng.

Diêm Tả Phi nói: “Kết không?”

Dương Dã Độ nói: “…… Kết.”

Diêm Tả Phi cười, lấy nhẫn từ trong lòng ngực rồi nghiêm túc đeo cho Dương Dã Độ.

Dương Dã Độ nói: “Đệch, hóa ra anh tính sẵn rồi sao?”

Diêm Tả Phi nói: “Anh không tính sẵn, em đã sớm chạy mất dép rồi.”

Điều này cũng đúng, Dương Dã Độ nhìn nhẫn trên ngón tay mình, chợt cảm thấy rất hợp, Diêm Tả Phi bên cạnh cũng trở nên đáng yêu hơn.

Cậu thò lại gần hôn lên khuôn mặt Diêm Tả Phi, nói: “Vợ ơi, anh đáng yêu quá à.”

Diêm Tả Phi cười nhạt, hắn nói: “Đúng rồi, em còn không cưới anh nhanh đi.” —— hắn chưa bao giờ để ý chuyện cho cái miệng của Dương Dã Độ được một chút lợi. Cuối cùng ai là làm chủ thì còn phải xem lúc lên giường đấy.

Bình Luận (0)
Comment