Trong miệng cô càng lúc phát sinh ra nhiều tiếng nỉ non " Ưm , A ……" , Hàn Minh Vũ bị âm thanh đó mê hoặc , toàn thân cứng lại thế nhưng anh thật không muốn nhanh mà vào , tay tìm được khu vườn bí ẩn , còn chưa được tưới mát , ẩm ướt như vậy mà vào sẽ rất đau , cô mà đau thì tim anh cũng đau.
Vì vậy , anh nhịn dục vọng , từ từ để thân thể cô thả lỏng , mồ hôi của anh rớt xuống bộ ngực trắng tròn đầy đặn , cúi đầu dùng môi hôn lên , sau đó lưỡi tìm được nụ hoa hồng đỏ , lần thứ hai anh đùa bỡn cắn mút.
Mạc Yên chịu không được , cô rên rỉ "A ……A ……" Cô thấy có cảm giác khoái khoái không thể chịu đựng.
Tay dùng sức nắm ra giường , người đàn ông này thế nào mà dằn vặt người a !
Hàn Minh Vũ cảm thấy người dưới thân biến hóa , tay dò xét xuống hạ thân , cảm giác nơi đó đã đủ ẩm ướt , anh hôn lên người cô , hôn lên đôi môi đỏ mọng để xemc ảm giác ra sao , hôm nay , anh thật cảm giác nụ hôn này ngọt ngào biết bao , hôn thật sâu , sau đó chuyển hạ thân , đưa tiểu đệ của mình từ từ cắm vào nơi khu rừng đen rậm bí ẩn.
Đau đớn hạ thân truyền tới , làm cho Mạc Yên đang đắm chìm trong tình ái cô nhíu mày , nước mắt cũng chảy ra , miệng kinh hô: "Đau quá –––"
Đau thật , cô đã từng nghe bạn bè nói lần đầu tiên của con gái là rất đau thế nhưng không ngờ đau đến vậy , Mạc Yên uốn éo thân thể , vì đau mà cô định rút lui thế nhưng , người đàn ông kia lại hít một ngụm khí , anh nghe cô kêu đau , trong lòng nghi ngờ , cô đã sinh con , thế nào còn đau?
Còn chưa nghĩ xong , cảm giác người dưới thân giật giật , cắt đứt tư tưởng , anh hít một hơi , anh vốn chính là nhẹ nhàng đi vào , rồi từ từ động..
Chờ cô thích ứng được , anh bắt đầu luật động , thế nhưng anh thật không ngờ , cô dưới thân hơi động vài cái , điều này làm anh không nhịn được , anh nắm eo cô , điên cuồng ra vào.
Mà Mạc Yên nằm bên dưới , lúc đầu có đau nhưng từ từ cũng vui thích , một chút xíu thả long theo anh lên đến đỉnh cao trào của tình ái.
Trong lúc nhất thời cả căn phòng chỉ nghe tiếng rên rỉ vui sướng của đôi nam nữ và tiếng da thịt đụng nhau.
———————————————————
Buổi trưa , ánh nắng chói loá chiếu lên giường , cô gái nằm trong lòng người đàn ông , mái tóc thật dài vài cọng dính lên mặt anh ta , tạo ra một bức tranh làm người động tâm . Đầu tiên Mạc Yên tỉnh lại , cô xoa xoa cái đầu đang đau , ngẩng đầu hé ra khuôn mặt dễ nhìn , đêm qua mờ tối cũng không thấy rõ dung mạo của người đàn ông này thế nào.
Chỉ biết là đẹp , thế nhưng thật không ngờ lại đẹp đến vậy , một lúc cô ngây người , quên mất cả người đau nhức , lúc Mạc Yên tỉnh lại , Hàn Minh Vũ cũng tỉnh , ngước mắt thấy cô đang ngơ ngác nhìn mình , anh nhíu nhíu mày , tỏ thái độ chán ghét liền đứng dậy đi đến phòng tắm , chỉ chốc lát truyền đến âm thanh của nước.
Mạc Yên ngây ngô nhìn anh vào phòng tắm , cô nhún vai đứng dậy mặc quần áo tử tế cầm túi sẽ sang mở cửa đi ra ngoài.
Tối hôm qua coi như tình một đêm đi , ai trong đối phương cũng đã trưởng thành , nghĩ vậy cô thở phào , lúc Mạc Yên đi rồi , cửa phòng tắm mở ra , Hàn Minh Vũ một bên quấn khăn tắm , nhìn gian phòng trống rỗng , anh biết cô gái kia đã đi rồi , tim anh không hiểu sao có một trận khó chịu , vì anh cho rằng cô gái kia sẽ trách anh , làm trò đủ loại , thật không ngờ cô ấy đã rời đi , như vậy làm anh có chút không vui , bỏ qua chuyện này , lấy tay đốt một điếu thuốc lá , nhớ tới người anh yêu sâu sắc , đau lòng , thế nhưng anh không biết nên làm cái gì bây giờ?
Hút xong thuốc , anh mặc quần áo vào , ngắm nhìn mọi thứ lưu lại đêm qua , nhíu mày , đóng cửa định rời đi chì chân giường có một cái gì đó phát sáng làm thu hút ánh mắt của anh . Đi tới , nhặt lên nhìn vật kia , khoé miệng khẽ nhếch , sau đó bỏ vào túi rồi rời khỏi phòng.
———————————————————
Mạc Yên ra khỏi khách sạn cô liền trực tiếp về nhà , vừa về tới , tắm rửa sạch sẽ một cái rồi lên giường nằm ngủ.