Còn gì lãng mạn khi được đính hôn với người đàn ông mình yêu thầm từ lâu. Cô cứ ngây thơ cho rằng, sẽ dùng tình yêu của mình lấy đi trái tim anh.
Và cũng không có đau đớn nào bằng; ngày đính hôn anh phang vào mặt cô rằng: đừng hòng có được trái tim của anh.
Tình yêu luôn luôn là 2 chiều, được – mất đan xen. Tôi đến anh đi. Tôi trốn anh tìm . Sự ra đi của cô khiến anh nhận ra trái tim của anh vốn đã bị cô lấy mất rồi. Liệu anh có tìm lại được không, để cùng cô cùng nhịp?