*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Chuyện Đường Hâm Thành có thể nói chuyện nhanh chóng đến tai Ảnh Đế, tin mừng này làm anh trai tốt như hắn xém chút đã nước mắt vỡ bờ nhảy cẫng lên vì sung sướng.
Thời gian quay show thực tế tập này hắn gần như đi đâu cũng kéo theo em họ, gặp ai cũng muốn đem tin vui chia sẻ với người ta.
Minh Tinh đang ngồi dặm phấn, thấy Ảnh Đế cứ kéo em họ chạy tới chạy lui khắp phòng, đụng ai cũng bắt hắn nói hai câu. Trông cái dáng của Ảnh Đế, người ngoài không biết cứ tưởng là ba ba ngốc lần đầu đưa con trai mình đi quay hình.
Minh Tinh bĩu môi, gửi tin nhắn cho Vua Đào Hố.
Minh Tinh: Chú biết con sáo không?
Chưa đợi đầu kia trả lời, hắn đã gõ tiếp: Hồi trước căn hộ dưới nhà anh có nuôi một con sáo, cứ mỗi lần nhà đó có khách là chủ của nó bắt nó nói hai câu, dần dà con sáo đó cũng học được mấy câu này. Chủ nó bảo “Nói hai câu đi cục cưng”, nó sẽ nói lại với chủ nó “Nói hai câu đi cục cưng.”
Mà bất kể nó nói xằng nói bậy thế nào, mọi người cũng đều vỗ tay khen nó.
Minh Tinh: Bây giờ anh đang gặp một con sáo hình người.
Đường Hâm Thành bị anh trai tốt làm bực bội gần chết, lúc nãy Ảnh Đế vừa bắt hắn nói hai câu với đạo diễn, hắn không còn cách nào đành phải nói “Xin chào.”
Đạo diễn lập tức nể mặt gật đầu như giã tỏi, khen hắn giỏi quá giỏi quá.
Nói xong hắn cảm thấy điện thoại đang rung, nhìn anh họ và đạo diễn lo chụm đầu bà tám không để ý tới mình liền lấy ra xem.
Đọc xong tin nhắn, hắn xém chút đã bóp vỡ điện thoại.