Vợ Chồng Giỏi Diễn - Thanh Sắc Địa Qua

Chương 39

“Anh Ninh.”

Ninh Lăng Trần bước vào quán cà phê, cậu thanh niên đang ngồi cạnh cửa sổ lập tức đứng lên, vẫy tay với anh.

Cậu mặc một chiếc áo khoác màu lạc đà, bên trong là áo len màu kem, sâu hơn nữa là chiếc áo sơ mi trắng.

Quần áo trên người cậu có phần cũ kỹ, nhìn qua có thể thấy đã giặt nhiều lần, nhưng tất cả đều rất sạch sẽ.

Điều đáng ngạc nhiên là cậu thanh niên này có khuôn mặt vô cùng giống với Ninh Lăng Trần!

Có đến bảy phần tương tự!

Từ gương mặt đến vóc dáng, mọi thứ đều rất giống.

Ngay cả khí chất cũng có nét tương đồng.

Tuy nhiên, khí chất của cậu mềm mại hơn, không lạnh lùng như Ninh Lăng Trần.

Cậu thanh niên tên là Lâm Ninh, năm nay 23 tuổi, vừa tốt nghiệp cao học.

“Lâu rồi không gặp.’

Ninh Lăng Trần bình thản cất tiếng.

Trái lại, Lâm Ninh trông rất kích động, thậm chí còn có hơi lo lắng.

“Em gái cậu dạo này thế nào rồi?”

“Sau khi ghép thận, bây giờ nó không còn biến chứng gì nữa, sức khỏe đã hồi phục hoàn toàn như người bình thường. Năm nay nó vừa thi đỗ đại học, hiện đang là sinh viên năm nhất.”

Khi nhắc đến em gái, khuôn mặt Lâm Ninh tràn đầy sự dịu dàng, cậu nở một nụ cười tươi sáng, lộ ra hàm răng trắng bóc.

“Anh Ninh, cảm ơn anh, nếu ngày ấy không phải nhờ anh giúp đỡ, chi trả cho tiền điều trị của em gái tôi, thì hiện tại con bé cũng không còn sống nữa.”

Lâm Ninh đặc biệt cảm kích Ninh Lăng Trần.

Ninh Lăng Trần nhìn Lâm Ninh, anh bỗng nhiên cảm thấy không đành lòng. Một cậu thanh niên sạch sẽ như vậy, sao lại phải chịu những chuyện như thế này?

Ninh Lăng Trần im lặng, ngón tay nhẹ nhàng miết bên thành ly cà phê. Lâm Ninh là người thông minh, cậu đã nhận ra Ninh Lăng Trần có chuyện muốn nhờ vả nên chủ động hỏi: “Anh Ninh, anh có chuyện gì cần tôi giúp sao?”

“Tôi muốn cậu tiếp cận một người, là một người đàn ông. Tôi cần cậu tìm cách để anh ta yêu cậu, để anh ta không còn quấy rối tôi nữa, vì tôi sắp kết hôn.”

Lâm Ninh siết chặt tay rồi gần như không một chút do dự gật đầu.

“Được, anh yên tâm.”

Thật ra, Lâm Ninh đã chuẩn bị từ lâu.

Vì Ninh Lăng Trần đã sắp xếp cho Triệu Man dạy cậu những thói quen của Ninh Lăng Trần, còn nhờ Triệu Mạn sắp xếp cho Lâm Ninh thực hiện một vài tiểu chỉnh về ngoại hình. Trước đây, Lâm Ninh không giống Ninh Lăng Trần như thế này.

“Cố Phong Diệp chỉ là hơi cố chấp, anh ta không phải người xấu, cậu yên tâm, sẽ không có chuyện gì đâu.”

Ninh Lăng Trần giải thích thêm.

Anh chỉ muốn Cố Phong Diệp thay lòng, yêu một người khác, không còn vướng bận với anh nữa.

‘Tôi sẽ cho Triệu Mạn chuyển tiền vào tài khoản của cậu, em gái cậu vẫn cần được chăm sóc chu đáo.”

Lâm Ninh đỏ mắt, cậu cảm kích nói: “Thật ra, anh đã giúp đỡ tôi rất nhiều rồi. Giờ tôi cũng đã có công việc, có thể kiếm tiền, tôi sẽ tự lo được cho em gái tôi.”

“Cầm lấy đi, có tiền mới có thể sống dễ dàng hơn.’

-

“Chào mừng chào mừng!”

Đỗ Tân Hải cười ha hả, mở rộng vòng tay chào đón Lục Yến và Ninh Noãn Noãn tại sân bay.

Ninh Noãn Noãn đang đẩy một đống hành lý to ở phía sau, khi nhìn thấy Đỗ Tân Hải, cô chỉ muốn phun ra máu.

Con mẹ nó! Đỗ bé ba quả nhiên có mặt ở đây!

Đỗ bé ba còn đến sớm hơn cả cô!

Đậu má, quá đáng lắm rồi!

Đôi mắt Ninh Noãn Noãn như muốn phun ra hai con rồng lửa nhìn chằm chằm vào Đỗ Tân Hải.

Đỗ Tân Hải đi trước, khẽ hỏi Lục Yến: “Vợ cậu sao thế? Sao nhìn tôi như nhìn kẻ thù vậy?”

“Không sao đâu.”

Lục Yến rất bình thản đáp: “Cô ấy tưởng tôi là gay, đang nghĩ tôi cùng cậu chơi trò ấy.”

Mặt Đỗ Tân Hải cứng đờ: “Chết tiệt! Đừng có làm tôi buồn nôn, ai chơi trò ấy với cậu!”

Đỗ Tân Hải quay đầu lại nhìn thấy Ninh Noãn Noãn một mình đang cố gắng đẩy tất cả đống hành lý, còn Lục Yến thì đi thong dong phía trước, mặt Ninh Noãn Noãn giận đến mức giống như con cá nóc.

Đỗ Tân Hải liền huých nhẹ Lục Yến.

“Sao thế? Cậu không giả vờ là người đàn ông dịu dàng, tốt bụng nữa à? Không phải cậu nói sẽ diễn vai người đàn ông sâu sắc, chung thủy suốt đời sao?”

Đậu má! Hai tên khốn!

Trước mặt cô mà đã bắt đầu tán tỉnh nhau rồi!

Ở phía sau Ninh Noãn Noãn tức giận đến mức mặt mày méo mó, tưởng chừng có thể giết người chỉ bằng ánh mắt.

Nếu ánh mắt có thể giết người, Đỗ Tân Hải và Lục Yến đã chết tới tám trăm lần rồi.

“Trời đất... đẹp trai quá…”

Đột nhiên, một anh chàng con lai đẹp trai ngời ngời bước đến từ phía đối diện, mặt mũi như hoàng tử trong truyện tranh, da trắng, các đường nét trên mặt như bức tượng Hy Lạp cổ đại. Ninh Noãn Noãn đẩy chiếc xe hành lý cao như núi, lập tức chạy theo anh chàng đẹp trai.

“Khách sạn kia…”

Lục Yến quay đầu lại thì thấy Ninh Noãn Noãn đã chạy xa đến hai cây số! Đúng lúc này, anh chàng con lai đẹp trai phát hiện Ninh Noãn Noãn và quay lại bắt chuyện với cô.

Lục Yến vừa nhìn thấy anh chàng con lai thì biết ngay Ninh Noãn Noãn lại bắt đầu ‘bệnh” rồi!

Đỗ Tân Hải đứng bên cạnh, suýt thì ngớ người, anh ấy vẫn còn ngây thơ tin vào bản chất con người, liền giải thích giúp Ninh Noãn Noãn: “Chắc là gặp bạn cũ thôi mà, cô ấy đâu thể cắm sừng cậu trước mặt cậu.”

Cô có thể!

Lần đầu tiên mặt Lục Yến trở nên xanh mét như vậy!

Lục Yến bước nhanh về phía trước, nói một câu tiếng Anh, Ninh Noãn Noãn cười nói: “Anh ấy nói được tiếng Trung, tên là Thi Kỳ, đẹp trai nhỉ, em giới thiệu cho các anh làm quen.”

Suýt nữa thì Ninh Noãn Noãn ho ra máu, mẹ kiếp! Anh chàng con lai đẹp trai lại là gay, thế giới này sao vậy? Cứ như khắp nơi đều là mấy tên đồng tính vậy!

Tuy anh ta đẹp trai nhưng lại thật phí phạm, Ninh Noãn Noãn đang định giới thiệu tên boy cong này cho Lục Yến để mai mối giúp.

“Tôi là chồng cô ấy.”

Trước mặt anh chàng con lai, Lục Yến ôm Ninh Noãn Noãn, kéo cô vào lòng.

Ninh Noãn Noãn: “...”

Không phải, anh trai à, chúng ta ra nước ngoài rồi, anh không cần phải diễn kịch nữa, cứ thẳng thắn ôm Đỗ Tân Hải đi.

Từng ngón tay một của Ninh Noãn Noãn đẩy tay Lục Yến ra, rồi chân thành nói: “Anh, đừng thế, dễ gây hiểu lầm lắm.”

Để Đỗ bé ba hiểu lầm mất.

Hiểu lầm cô là một kẻ ngốc.

Biết rõ chồng mình là gay mà vẫn show ân ái!

Anh chàng con lai Thi Kỳ thấy bạn trai mình đến đón, hai người liền trao nhau một nụ hôn Pháp ngay trước mặt. Ninh Noãn Noãn im lặng đẩy hành lý đi, mẹ kiếp, cô đã bị bao vây bởi mấy tên gay rồi, thế giới này thật không còn chỗ cho những kẻ độc thân!

Về đến khách sạn, Ninh Noãn Noãn nhìn chiếc giường đôi khổng lồ trong phòng suite xa hoa, đã tự tưởng tượng ra cảnh Lục Yến và Đỗ Tân Hải quấn quýt trên giường.

“Ọe -”

Ninh Noãn Noãn lập tức ôm bụng, nôn khan!

Thật là kinh tởm!

Ở đầu giường còn có một chiếc sô pha nhỏ, mẹ kiếp, đó chính là chỗ của cô, chắc chắn là dành cho cô rồi, cô thật sự là khổ sở đến mức này!

Đỗ Tân Hải thấy Ninh Noãn Noãn không khỏe liền lập tức đưa chai nước cho cô.

“Cô có thai à?”

Ninh Noãn Noãn phun nước vào mặt Đỗ Tân Hải!

“Anh mới có ấy, cả nhà anh đều có! Anh nằm mơ! Làm sao tôi có thể có được chứ? Cả đời này đều không thể nào, anh từ bỏ đi, đồ b**n th**!”

Ninh Noãn Noãn tức giận mắng chửi.

Đỗ Tân Hải chỉ vì quan tâm cô mà bị mắng như vậy, anh ấy ngẩn người ra, Lục Yến liếc qua rồi nói: “Kệ cô ấy, cô ấy đang điên đấy.”

Để hai tên ngốc lừa đảo kết hôn, tôi có thể không điên lên sao? Chờ đấy, đám người hèn hạ kia, tôi không phải dễ bắt nạt đâu! Ninh Noãn Noãn âm thầm nghiến răng.

“Hai người ngủ ở đây đi, tôi sẽ tự thuê một phòng khác.”

Ninh Noãn Noãn xách hành lý bỏ đi, một tay Lục Yến kéo chặt lấy tay cô, sắc mặt lạnh lùng: “Đừng quậy nữa!”

Sao nào, họ muốn kéo cô vào “làm” ba người sao? b**n th**! Súc vật! Cút xa ra! Ninh Noãn Noãn tức đến mức sục sôi, vung tay đánh một cái vào tay Lục Yến rồi mạnh mẽ xách hành lý, muốn rời đi một cách oai phong.

“A -”

Ninh Noãn Noãn ngã xuống đất, hét lên!

Đau chết cô rồi!

Cái vali cũ chó má nặng thế này, cô không thể mang nổi, còn bị ngã đau như ăn phân chó, tay đập vào bánh xe vali, đau rần cả tay!

Đỗ Tân Hải tròn mắt nhìn, không thể nào nhắm mắt lại.

“Đây là vợ cậu?”

Giống như biến thành một người khác vậy, trước đây khi nghe nói Ninh Noãn Noãn đã đánh người ở bữa tiệc nhà họ Tô, Đỗ Tân Hải còn tưởng cô bị kích động, ai ngờ đó mới chính là bản tính thật sự của cô, đâu phải là cô gái ngoan ngoãn gì, rõ ràng là một ma nữ!

Lục Yến trực tiếp đẩy Đỗ Tân Hải ra ngoài và đóng cửa lại.

Ninh Noãn Noãn vẫn còn đang nằm trên chiếc vali, thảm thiết gào, dù chỉ một chút vết thương cô cũng gào thét như thể mắc bệnh nguy hiểm.

Lục Yến ôm cô lên, ngồi trên giường, nhìn tay cô, thật sự bị cắt trúng rồi, lòng bàn tay bị xước một chút.

Ninh Noãn Noãn khóc hu hu.

Đỗ Tân Hải cầm thuốc đến, thấy Ninh Noãn Noãn khóc đến mặt đỏ bừng, thở hổn hển, anh ấy cũng lo lắng vội hỏi: “Sao thế, ngã đụng đầu sao?”

“Chỉ bị trầy xước một chút thôi mà cô ấy đã thành vậy.”

Lục Yến trả lời rất bình tĩnh, nhưng đôi mày anh nhíu lại, trong mắt không giấu được xót xa.

Đỗ Tân Hải trợn trắng mắt, trong lòng nghĩ: Không phải chứ! Chỉ là trầy xước một chút thôi mà, hai vợ chồng nhà này đúng là có vấn đề thật đấy!

“Anh, Lục Yến thật sự là gay.”

Ninh Noãn Noãn ngồi trên giường, nắm bàn tay bị thương gọi điện cho anh trai.

Biểu cảm và giọng điệu của cô cực kỳ nghiêm túc, như đang tuyên án.

Ninh Lăng Trần ở bên kia đúng lúc là buổi tối, nghe thấy thế bèn hỏi: “… Làm sao em chắc chắn?”

“Anh ấy đối xử lạnh nhạt với em!”

Ninh Noãn Noãn tức giận đứng bật dậy!

“Mẹ kiếp, anh không biết đâu ngày thứ hai sau khi kết hôn anh ấy đã lộ nguyên hình, đối xử lạnh nhạt với em! Anh ấy ngược đãi em!” Ninh Noãn Noãn như một con gà giận dữ, kể lại hết những chuyện đã xảy ra trong hai ngày qua.

"Em nói cho anh nghe, Lục Yến chắc chắn là lừa cưới em! Chắc chắn là như thế! Đỗ Tân Hải chính là bé ba đê tiện! Anh có tin không, bọn em cùng tới đây hưởng tuần trăng mật!

“Tối qua Lục Yến thậm chí còn không ngủ với em! Cái này có bình thường không? Có bình thường không?”

Ninh Noãn Noãn kích động gào lên.

Không phải, Ninh Lăng Trần đau cả đầu, bị Ninh Noãn Noãn gào thét làm cho ong hết cả óc. Hiện tại, Ninh Noãn Noãn chẳng khác nào một quả pháo núi đang nổ tung vậy.

“Không phải do em lạnh nhạt với cậu ấy trước sao?”

Ninh Lăng Trần quả không hổ danh là Ninh Lăng Trần, dù bị Ninh Noãn Noãn gào thét đến mức suýt chấn động não, anh vẫn dễ dàng chỉ ra điểm sơ hở trong lời nói của cô.

“Em nào có lạnh nhạt với anh ấy! Em đâu có!”

“Cái tên Đỗ Tân Hải bé ba đáng ghét, còn giả vờ tỏ vẻ tử tế lấy lòng em! Em khinh! Đồ khốn nạn, em nhất định không để hai người bọn họ được yên đâu!”

Bùi Ôn Ôn dựa lại gần nghe, Ninh Lăng Trần ôm cô ấy rồi bật loa ngoài.

“Noãn Noãn, sao em lại tức giận vậy?”

Ninh Lăng Trần khẽ vuốt chân mày, không những không tức giận mà còn bật cười: “Em quan tâm Lục Yến đến vậy sao?”

“Anh, đi khám não đi.”

Ninh Noãn Noãn không nhận được sự an ủi từ anh trai bèn cúp máy, cắt đứt tình anh em ngay lập tức.

“Quan tâm anh ấy? Em chỉ quan tâm mặt mũi của em thôi, đồ của Ninh Noãn Noãn, trừ khi em không cần, ai cũng đừng mơ cướp đi!”

Ninh Noãn Noãn tức đến mức không thể chịu nổi, cô ném mạnh chiếc gối xuống đất, rồi nằm vật ra giường như xác chết. Nhưng càng nằm càng thấy bực, thật sự sắp nổ tung rồi! Thế là cô lại túm lấy cái chăn, ném nốt xuống đất!

Rốt cuộc Ninh Lăng Trần vẫn không yên tâm, gọi điện cho Lục Yến.

“Cậu và Noãn Noãn... cãi nhau rồi?”

Ninh Lăng Trần cũng không dám hỏi quá chi tiết, dù sao thì anh chưa từng nói cho Lục Yến biết bệnh rối loạn nhân cách né tránh của Ninh Noãn Noãn. Xét cho cùng, đối với cuộc hôn nhân này, hai anh em họ cũng xem như là một kiểu lừa đảo kết hôn.

Lục Yến cười một tiếng: “Cô ấy gọi điện mắng tôi đúng không?”

Ninh Lăng Trần do dự hỏi: “... Vậy cậu thật sự không phải gay sao?”

Lục Yến ngừng cười: “Anh trai... tôi thật sự không phải, gay không thể có nhu cầu lớn đối với vợ mình như thế.”

Ninh Lăng Trần: “...”

Ninh Lăng Trần cúp điện thoại, cúi xuống liền thấy Bùi Ôn Ôn đang tròn mắt nhìn anh đầy lo lắng. Cô ấy quá ngây thơ, hoàn toàn không hiểu được ý nghĩa câu nói cuối cùng của Lục Yến. Bùi Ôn Ôn dùng ngôn ngữ ký hiệu hỏi: [Lục Yến thật sự là gay sao? Anh ấy lừa cưới?]

Ninh Lăng Trần xoa đầu Bùi Ôn Ôn, cố nhịn cười rồi nói: “Lục Yến không phải gay đâu, là Noãn Noãn nghĩ linh tinh thôi. Lúc nào con bé cũng thích suy diễn đủ thứ.”

Bình Luận (0)
Comment