Trong năm 2009 này, giá biệt thự ở khu dân cư Phú Hoa đã đạt tới hơn hai mươi ngàn một mét vuông.
Biệt thự nhà Vương Đằng có khoảng tám trăm mét vuông, vừa mua về đã tiêu mất hơn mười triệu, sau đó lại thêm các khoản trang hoàng nữa, tổng cộng hơn hai mươi triệu.
Đi vào biệt thự, đập vào mắt hắn là phòng khách rộng rãi.
Hai người giúp việc đang quét dọn vệ sinh.
Vương mẫu Lý Tú Mai còn đang bận ở trong phòng bếp.
Nàng xuất thân con nhà nho, lúc tuổi còn trẻ lại còn là tài nữ có tiếng trong trường đại học, nhưng cũng không phải loại người không biết làm gì cả.
Ngược lại tài nấu nướng của nàng vô cùng tinh thâm, món ăn nàng làm luôn làm hai cha con Vương Đằng khen đứt lưỡi.
Thế nên Lý Tú Mai tự mình nấu cơm, mỗi ngày đều nấu cơm, đợi chồng và con trai về ăn.
Nhìn bóng dáng đang bận rộn trong phòng bếp kia, ngửi mùi thơm của món ăn quen thuộc.
Vương Đằng đứng ở cửa phòng bếp, miệng ngập ngừng, một lúc lâu sau mới gọi một tiếng.
“Mẹ, ta đã về!”
“Đã về rồi à!”
Lý Tú Mai quay đầu lại, cười nói: “Đợi thêm chút nữa, chắc cha ngươi cũng sắp về tới nhà rồi, đợi hắn về rồi ăn cơm cùng nhau.”
“Vâng! Ta đi rửa mặt cái đã. “Vương Đằng xông thẳng lên lầu mà chẳng ngoái đầu lại, chạy vào phòng vệ sinh.
“Đứa nhỏ này! Hôm nay sao thế nhỉ? “ Lý Tú Mai lắc đầu.
Trong phòng vệ sinh, Vương Đằng vặn vòi nước ra, để mặc cho nước lạnh trút xuống mặt.
Trở lại!
Không ngờ, cách xa mười năm, hắn vẫn còn cơ hội trở về cái nhà này.
Ban đầu sau khi Vương gia sụp đổ, thì Vương Thịnh Quốc bị người ám toán qua đời, cũng không lâu lắm, Lý Tú Mai cũng buồn bực sầu não rồi đi.
Vương Đằng ngẩng đầu, lau mặt, nhìn chính mình trong gương, ánh mắt có hơi ửng đỏ.
Mười năm đã thay đổi quá nhiều.
Vương Đằng thay đổi, hắn đã không còn là hắn của ban đầu nữa, hắn có thể đối xử lạnh lùng với rất nhiều chuyện, rất nhiều người.
Nhưng mà thật ra ở trong góc khuất nào đó trong tim hắn, vẫn còn cất giấu đi chút mềm mại, mỗi tội là hắn không muốn đụng vào chúng mà thôi.
Hiện giờ được sống lại thêm một lầm, trái tim của hắn lại ấm áp lại rồi.
Vương Đằng lau khô mặt, đi ra phòng vệ sinh, mở phòng ngủ của bản thân ra theo ký ức trong đầu, rồi đi vào.
Cách bài trí quen thuộc, mọi thứ đều quen thuộc.
Trên tường dán áp phích ngôi sao bóng rổ của NBA, đống đĩa CD âm nhạc và tiểu thuyết chất chồng trên giá sách, bàn học dựa vào cửa sổ, cách giường cũng không xa, trên bàn còn đặt một cái máy tính.
Dòng máy tính rất mới, hơn nữa còn là nhãn hiệu Apple, thân máy màu bạc sáng nhẹ nhàng lại thời thượng.
Lại là một vật phẩm không phù hợp với dòng thời gian.
Thấy máy tính, hắn chợt nhớ tới gì đó, tìm một máy điện thoại di động từ trong cặp xách, quả nhiên cũng không phải đồ cổ năm 2009, mà là iPhone 8 mới ra.
Vương Đằng đã có chuẩn bị tâm lý từ sớm, rất bình tĩnh nhập mật mã, mở điện thoại di động ra.
Hắn đột nhiên thấy rất may mắn rằng, bản thân là một người không nhớ nổi mật mã, thế nên qua nhiều năm như vậy vẫn chỉ dùng đúng một mật mã, chưa đổi bao giờ.
Mỹ Đoàn, Đói Bụng Không, WeChat, Tik Tok… Bên trong điện thoại có rất nhiều phần mềm đều là sản phẩm sau này mới xuất hiện, năm 2009 hoàn toàn không có.
Lúc vừa mới trọng sinh, hắn còn định dựa vào ký ức của kiếp trước để phản công làm giàu, làm các đại lão như Jack Ma, Tiểu Mã Ca v.v… đều phải lên tiếng thán phục!
Được rồi, bây giờ có mà mơ!
Thở dài một hơi, hắn để điện thoại di động xuống, bật máy tính lên.
Không có cách gì nhanh và tiện hơn tra trên mạng hết.
Máy tính, điện thoại di động đã phát triển đến loại trình độ này, thì không có lý nào internet vẫn khựng lại ở cái thời năm 2009 cả.
Khoa học kỹ thuật và internet chưa bao giờ tách nhau.
Sau khi bật máy tính lên, Vương Đằng thấy có hơi kinh ngạc.
Hệ điều hành của máy tính không phải Win 10, mà là Win 11 luôn rồi.
Xem ra cũng không phải giống hẳn với trình độ phát triển của năm 2019, nó vẫn có chút khác.
Hắn ngồi làm quen máy tính một hồi lâu thì mới thích ứng được.
Mở trình duyệt tìm kiếm Baidu ra, tìm tòi hai chữ “Võ giả”, một lượng lớn tin tức xuất hiện trên màn hình.
Sau hơn một giờ, Vương Đằng đóng trình duyệt, tựa lưng vào ghế, đầy mặt hắn tràn đầy nét khó tin.
“Ba mươi năm trước, khắp các nơi trên toàn cầu xuất hiện khe không gian, một bên khác của các khe thông với thế giới khác —— Đại lục Tinh Võ!”
“Đại lục Tinh Võ, có nguyên lực, ai ai cũng tu luyện nguyên lực để trở thành võ giả!”
“Võ giả vô cùng mạnh mẽ!”
“Võ giả cấp thấp phá bia đánh nứt đá, rút đao chém đứt nước, võ giả cao cấp phá núi lật sông…”
“Thế này thì huyền ảo quá!”
Vương Đằng cũng không biết nói gì luôn.
Các nhà khoa học của Trái Đất đã nghiên cứu về nguyên lực, phát hiện rất có thể nó là “vật chất tối”, nhưng mà vì sao người và động thực vật của đại lục Tinh Võ lại có thể hấp thu vật chất tối để thay đổi bản thân, mà sinh vật của Trái Đất thì lại không tài nào làm được, và bọn họ cũng chẳng thế nào biết được.
Không bao lâu, theo sự xuất hiện của khe không gian, hình như Trái Đất đã xảy ra thay đổi nào đó, sinh vật của Trái Đất đột nhiên bắt đầu chịu sự ảnh hưởng của vật chất tối.
Thực vật ngày càng cao, lại còn vô cùng tươi tốt, có một vài giống loài đã tuyệt chủng nay lại xuất hiện trên thế gian.
Động vật cũng trở nên to lớn hơn, những đặc điểm trên cơ thể của bọn nó, ví dụ như vảy, móng vuốt, hàm răng v.v… đều được cường hóa.
Thậm chí còn có một vài động vật có thiên phú dị bẩm sinh ra biến dị, có đủ các loại năng lực đặc thù mang thuộc tính như Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ, v.v…
Nhân loại là linh trưởng của vạn vật, hiển nhiên là cũng nằm trong phạm vi tiến hóa.
Cơ thể cũng trở nên mạnh mẽ, chạy nhanh hơn, nhảy cao hơn, sức lực cũng lớn hơn, tuổi thọ… Cũng dài hơn!
Ở ba mươi năm trước, những người già tới tuổi bảy mươi, tám mươi hầu hết mà vẫn còn sống tiếp được cơ mà, bọn họ sống tới hơn một trăm tuổi, nhưng trạng thái tinh thần thì chẳng khác gì với bảy mươi, tám mươi cả.
Người Trái Đất điên cuồng rồi!
Các quốc gia trên thế giới xóa bỏ những hiềm khích lúc trước, mở một hội nghị chung cũng là vì nguyên do đó.
Cuối cùng quyết định phái người vào trong khe không gian thăm dò, sau khi xác định an toàn thì sẽ dần phái phái quân nhân và học giả chuyên gia ở khắp mọi lĩnh vực tới chiếm giữ đại lục Tinh Võ.
Những người này, được gọi là người mở đường!
Đại lục Tinh Võ rộng lớn vô ngần, đám người mở đường tự xưng người đến từ hải ngoại, lấy được sự tin tưởng của người dân bản xứ, và tiến hành trao đổi và mua bán với bọn họ.
Người Trái Đất cũng không phải xâm lấn một cách dã man, mà là tiếp thu nguyên tắc chung sống hòa bình, chung sống với dân bản địa của đại lục Tinh Võ bằng cách thức ôn hòa.
Không bao lâu, những người mở đường mang về phương pháp tu luyện của đại lục Tinh Võ.
Sau khi trải qua quá trình nghiên cứu và thử nghiệm, nhân loại của Trái Đất là có thể tu luyện, cuối cùng các quốc gia đều nhất trí quyết định, công khai phương pháp tu luyện, mở ra thời đại võ đạo toàn dân.
Đây là một thay đổi mang ý nghĩa cực kỳ quan trọng!
Lịch sử từ đó rẽ vào một phương hướng khác, phát triển theo một phương hướng không ai biết trước được.
Trong này có một trọng điểm phải nhấn mạnh rằng, thi tốt nghiệp trung học phải thi.
Điểm mạnh nhất của nhân loại chính là trí tuệ, thông qua tu luyện, nhân loại nhanh chóng biến bản thân trở nên mạnh mẽ, chỉ qua vài năm ngắn ngủn, khắp các nơi trên thế giới xuất hiện một lượng lớn võ giả mạnh mẽ.
Trong những võ giả này có người tiến vào quân đội, có người vào Chính phủ, cũng có người thuộc các tập đoàn tài chính lớn, đại gia tộc, hình thành nên một thể liên minh, cũng có một vài võ giả tự do trong dân gian không muốn bị ràng buộc, thế nên đã mở ra các võ đạo quán, cung cấp con đường tu luyện cho bình dân.
Chính vì có sự tồn tại của những võ giả này, mới có thể cản một vài con dã thú mạnh mẽ biến dị ở thành phố, không làm cho xã hội văn minh gặp phải sự tấn công và phá hư trên quy mô lớn.
Song, cuối cùng võ giả cũng vẫn là một nghề nghiệp cần thiên phú, không phải ai cũng có thể trở thành võ giả.
Muốn trở thành võ giả chính thức, phải rèn luyện cơ thể, củng cố căn cơ.
Người tu luyện ở giai đoạn này được gọi là Võ Đồ.
Sau khi căn cơ đủ bền chắc thì mới có thể hấp thu nguyên lực, chứa đựng trong thân thể, cũng chính là võ giả chính thức.
Nếu như so nguyên lực với nước, thì cơ thể chính là một vật chứa nước, quá trình hấp thu nguyên lực giống như đổ nước vào thùng chứa vậy, chỉ có làm vật chứa trở nên càng rộng, cang lớn thì mới chứa được nhiều nước hơn.
Nguyên lý tu luyện của võ giả, nói đơn giản ra thì chính là như vậy,
Võ Đồ dựa theo sự cao thấp trong tố chất tổng hợp của cơ thể như lực lượng, tốc độ v.v… và rồi chia thành ba cấp bậc: Sơ, trung và cao.
Hà Mạn Dung mà hắn gặp ở cửa trường học lúc trước là Võ Đồ cao cấp, chỉ còn cách đột phá thành võ giả chính thức một chút xíu thôi.
Ấy nhưng mà, một bước này đã làm khó không biết bao nhiêu người rồi.
Có thể hấp thu nguyên lực dẫn vào trong cơ thể hay không, có tồn tại sự khác khau về chất.
Một võ giả chính thức đã tu luyện nguyên lực, có thể đánh được mười Võ Đồ cao cấp không có nguyên lực, hơn nữa còn không thấy chút áp lực nào.
Giữa Võ Đồ cao cấp và võ giả chính thức, trông thì như chỉ kém nhau có chút xíu thôi, nhưng thực ra thì khác nhau một trời một vực.
Hơn nữa, nghèo văn giàu võ, võ giả tu luyện cần một lượng lớn tài nguyên, tài nguyên lại đắt đỏ, dẫu sao thì người bình thường cũng không lắm tiền nhiều của gì.
Nói tóm lại, xét về tổng thể thì số lượng võ giả vẫn còn là số ít, hầu hết mọi người đều là người bình thường có hơi mạnh mẽ chút mà thôi.
Nhưng điều này cũng không ngăn được việc võ giả trở thành là xu hướng chính, và chính sự thưa thớt và tầm quan trọng của võ giả ngược lại đã tạo cho họ một địa vị siêu nhiên.