Thân ảnh kia tốc độ cực nhanh, ở giữa không trung lưu lại thân ảnh đầy trời, trong chớp mắt ngoạm tiện mèo vào trong miệng, liều mạng cắn hai lần, thế nhưng con hàng tiện mèo vẫn không có một vết xước, liền vèo một tiếng kéo tiện mèo vào bên trong đầm lầy
- Đậu móa!
Dương Chân giận dữ, cầm theo Đại Khuyết Kiếm thả người nhảy theo bóng đen
- Ở chỗ này chờ ta!
Phù phù!
Một mảng bọt lớn huyết sắc bắn tung tóe khi bóng đen cùng Dương Chân nhảy vào huyết thủy
Mặc Tuyết Linh cùng Hoa U Nguyệt cùng nhau lấy làm kinh hãi, không ngờ đến việc Dương Chân lại lỗ mãng như thế, không nói hai lời liền vọt vào
Nhất là Mặc Tuyết Linh, há to miệng, một chữ đều không nói ra được, Dương Chân đã không còn bóng dáng, chỉ còn huyết thủy đang dập dờn mà thôi
- Hỗn đản Dương Chân này làm sao lại xúc động như vậy, bên trong tình huống như thế nào không ai biết, thế mà tùy tiện nhảy vào như thế?
Mặc Tuyết Linh tức giận dậm chân, vội vàng chạy đến bên cạnh Nghiệt Hải Đầm Lầy nhìn một chút
Hoa U Nguyệt cũng đi đến, lẳng lặng nhìn nước hồ, trong mắt lóe ra một tia lo lắng, nói ra
- Chính là vì không biết tình huống bên trong thế nào cho nên hắn mới lo cho tiện mèo
- Vì một con mèo. . .
Lời của Mặc Tuyết Linh vừa ra khỏi miệng liền vội vàng ngừng lại, ánh mắt phức tạp nhìn chằm chằm đầm lầy, thở dài một tiếng nói ra
- Thế nhân đều nói tính cách Dương Chân ngang bướng, kỳ thật ai có thể nghĩ đến nội tâm của gia hỏa này lại là một lòng vì người thân cận, hắn. . . Đến cùng là dạng người gì?
Hoa U Nguyệt cười cười, nói ra
- Ta cũng không nhìn thấu hắn
Tao gà duỗi cổ, suy tư nhìn huyết thủ, đến mức cắm đầu vào bên trong, sau đó gấp gáp rụt về, lắc lắc đầu hú lên quái dị
- Nguy hiểm!
Hoa U Nguyệt cùng Mặc Tuyết Linh sững sờ, vội vàng cảnh giác lên
Oanh!
Một đạo cột nước phóng lên tận trời, thân ảnh Dương Chân theo đó xuất hiện trước mắt mọi người, oa oa kêu to
- Móa nó, mau tránh ra, thật nhiều!
Rầm rầm rầm!
Từng đạo bóng đen từ trong đầm lầy chui ra, móng vuốt sắc bén, hai mắt đỏ như máu, hình thể như hầu tử không có da lông, nhìn qua quái dị vô cùng
Những bóng đen này không có bất kỳ sinh cơ gì, chỉ phát ra tiếng chi chi quái khiếu, phóng về hướng Dương Chân, một bộ không chết không thôi
Dương Chân ở giữa không trung không có chỗ mượn lực, chỉ có thể một cước giẫm lên đầu một con quái vật đang lao tới sau đó nhảy xuống mặt đất, tiện mèo ở trên vai Dương Chân lòng còn sợ hãi cuồng mắng những đầu quái vật kia
Dương Chân sau khi rơi trên mặt đất, trừng tròng mắt nói ra
- Các ngươi đoán ta nhìn thấy cái gì?
- Cái gì?
Mặc Tuyết Linh vô ý thức hỏi
- Dược Phong Tử, là lão gia hỏa kia!
- Hắn còn sống?
Mặc Tuyết Linh giật nảy mình, trùng tròng mắt hỏi
Dương Chân lắc đầu, nói ra
- Không, đã chết, chỉ là chết có chút cổ quái
Nói xong, Dương Chân ném tiện mèo xuống đất, nói với hai người Hoa U Nguyệt cùng Mặc Tuyết Linh
- Phía dưới có vô số Hải Hầu Tử, những vật này hẳn là tử linh ngưng tụ thành, đợi lát nữa ta đem tất cả bọn nó dẫn ra, các ngươi cùng nhau xuống dưới, bên kia có một cái cửa ra vào, Dược Phong Tử ở bên trong, hơn nữa truyền thừa Nghiệt tộc hẳn là cũng ở bên trong
- Ngươi tìm ra truyền thừa?
Mặc Tuyết Linh có chút vui mừng
Dương Chân trầm giọng nói ra
- Bây giờ không phải lúc nói chuyện này, nhớ kỹ, sau khi ta xuống dưới các ngươi nhất định phải tiến vào chỗ đó
Hoa U Nguyệt nhẹ gật đầu, chần chờ nhìn Dương Chân nói
- Ngươi cẩn thận một chút
Dương Chân nhếch miệng cười một tiếng, nói ra
- Ta bơi lội rất lợi hại!
Nói xong, Dương Chân đem Đại Khuyết Kiếm thu vào trữ vật giới chỉ, thả người nhảy vào trong đầm lầy, Hoa U Nguyệt cùng Mặc Tuyết Linh cũng vội vàng đi theo sau
Sau khi hai nàng tiến vào đầm lầy thì lập tức kinh hãi
Bên trong đầm lầy truyền đến khí tức mát lạnh cực độ, nhìn xung quanh thì chỉ thấy mờ tối, hơn nữa lại rộng lớn vô cùng, nhìn không ra đầu đuôi
Để hai nàng khiếp sợ chính là có hàng vạn Hải Hầu Tử đang cấp tốc phóng về hướng bên này, để cho người ta rùng mình không thôi
Đối mặt với hàng vạn Hải Hầu Tử phía trước, Dương Chân bày ra một cái tư thế cổ quái, hai tay cào về phía trước, hai chân thì ra sức đạp, tốc độ cũng nhanh vô cùng, đây chính là bơi chó trong truyền thuyết!
Cái phương thức bơi lợi này hai nữ tử hiển nhiên chưa gặp qua, Hoa U Nguyệt sững sờ, Mặc Tuyết Linh thì phốc một tiếng bật cười nhưng không ra tiếng, chỉ phun ra bọt khí liên tiếp, sau đó vội vàng gắt gao che miệng
Tiện mèo nghiêng đầu đi không đành lòng nhìn thẳng, hiển nhiên cảm giác được sự mất mặt của Dương Chân
Mẹ nó, hắn cũng không muốn chật vật như vậy a, thế nhưng hắn cũng chỉ biết một cách bơi là bơi chó, hơn nữa loại bơi chó này ở trên mặt nước nhìn cực kỳ phong độ a, ai ngờ xuống dưới nước lại nhìn qua chật vật như thế
Cũng may tố chất thân thể Dương Chân rất mạnh, tốc độ nhanh như thiểm điện, trong chớp mắt liền kéo một khoảng cách với đám Hải Hầu Tử
Phía bên dưới có một cái hang động to lớn vô cùng, sau khi đi vào, phải đi hết một cái đường hầm mới có thể vào bên trong, trong này không có Hải Hầu Tử, thời điểm Dương Chân chạy xuống, tiện mèo này đang một mặt mờ mịt, cùng hàng vạn Hải Hầu Tử mắt lớn trừng mắt nhỏ, không thấy bóng dáng Mặc Tuyết Linh cùng Hoa U Nguyệt đâu
Sau đó hắn lập tức lôi kéo tiện mèo cắt đuôi đám Hải Hầu Tử rồi vội vàng đuổi theo hai nữ tử
Sau khi đi xong đường hầm thật dài, liền ra khỏi đầm lầy, tiến vào bên trong một thế giới khác, nơi này không có nước, khắp nơi đều là màu xanh biếc
Mặc Tuyết Linh kinh ngạc nhìn xung quanh một chút, kinh hô
- Nơi này tự thành thiên địa, có thể sử dụng chân nguyên rồi!
Nói xong, Mặc Tuyết Linh liền vận dụng chân nguyên, làm sạch quần áo trên người, Hoa U Nguyệt cũng giống như thế
Dương Chân tiện hề hề nhìn hai cái đường cong lung linh đang bị quần áo dần dần che giấu, có chút tiếc nuối
Nơi này đã không còn biển sương đỏ, mà trái ngược với nó, sinh cơ bừng bừng, xanh biếc dạt dào
Phía trước không xa có một cái thi thể cõng vô số cái túi đang ngồi trên tảng đá, ngũ tâm hướng thiên, chỉ là một tay đặt ở trên một tay đặt ở dưới, bày ra một tư thế cổ quái
Mặc Tuyết Linh thấy thi thể này liền tò mò hỏi
- Làm sao biết được đây là Dược Phong Tử?
- Ta có thể cảm giác được!
Dương Chân từ trong trữ vật giới chỉ lấy bản tâm đắc của Dược Phong Tử ra, đặt ngay trước mặt Dược Phong Tử, trên thi thể Dược Phong Tử lập tức oanh một tiếng bắn ra vô số đạo quang hoa
- Đây là truyền thừa Dược Phong Tử?
Mặc Tuyết Linh kinh nghi bất định, hâm mộ nhìn Dương Chân
Dương Chân cũng một mặt cổ quái, vận khí tới đúng là cản cũng không cản được, bản tâm đắc của Dược Phong Tử là do hắn từ một tên vô danh tiểu tốt đoạt lấy được, không nghĩ tới hôm nay lại có tác dụng lớn
Chỉ là Dược Phong Tử này cũng mười phần keo kiệt, chỉ có người nắm giữ bản tâm đắc đi tới đây mới thu hoạch được truyền thừa của hắn, tỷ lệ này đơn giản cùng cái bánh từ trên trời rơi xuống không có gì bất đồng
Dương Chân ở trước mặt Dược Phong Tử ngồi xếp bằng, bày ra một tư thế cổ quái giống với Dược Phong Tử
Ông!
Hai cỗ khí tức tự nhiên sinh ra, cả hai quấn vào nhau, sau đó oanh một tiếng trời đất quay cuồng, trong đầu Dương Chân đột nhiên có thêm vô số ký ức về luyện đan
Thời gian dần dần trôi qua, sắc mặt Dương Chân càng trở nên cổ quái